Bách Luyện Thành Thần

Chương 3300: Khắc ấn Thánh Hồn

Lần trước vào Hồn thành, Lý Bôi Tuyết đã lên tới độ cao sáu mươi hai trượngChỉ mới vào Hồn thành mười hai lần đã đạt được thành tích như vậy là vô cùng xuất sắc, ít nhất trong thế giới mẹ rất hiếm người được như Lý Bôi Tuyết, cho nên trong Hồn thành, Lý Bôi Tuyết cũng rất được nhiều người chú ý.

Tốc độ bay lên của Lý Bôi Tuyết không nhanh như A Khổ, nàng vẫn luôn cẩn thận dè dặt, tốc độ đều đặn, suốt một nén nhang chỉ bay lên hơn mười trượng.

Sau mấy nén nhang, Lý Bôi Tuyết đã bay lên độ cao sáu mươi trượng.

Đám người Lưu Hận, Tần Hoa vô cùng chú ý tới Lý Bôi Tuyết, lúc này cũng mặt mày căng thẳng nhìn chằm chằm hồn trụ.

“Lần này đoán chừng có thể vượt qua bảy mươi trượng!”

“Có lẽ Bôi Tuyết muội muội thật sự có thể phá vỡ kỷ lục Thiên Cung chúng ta!”

“Nhìn kìa, đã vượt qua kỷ lục lần trước!”

Sau khi vượt quá độ cao sáu mươi hai trượng, Lý Bôi Tuyết lại tiếp tục bay lên cao, tuy tốc độ thả chậm lại nhưng vẫn lên cao một cách ổn định, tốc độ đều đều.

Thời điểm hồn trụ khó khăn lắm mới đạt tới độ cao bảy mươi trượng, cuối cùng cũng dừng lại.

“Vù!”

Một bóng người nhanh chóng hạ xuống từ đám mây linh hồn, đáp vững xuống mặt đất.

Như lời Lý Bôi Tuyết nói với La Chinh lúc trước, nàng chưa bao giờ miễn cưỡng bản thân ở lại trong đám mây linh hồn, lúc rơi xuống đất cũng không chật vật như A Khổ.

“Lần thứ mười ba đã đạt tới độ cao bảy mươi trượng, Bôi Tuyết muội muội đúng là kiều nữ Thiên Cung chúng ta!” Lưu Hận khen ngợi.

Lý Bôi Tuyết thản nhiên nói với Lưu Hận: “Quá khen”

Nàng không quá coi trọng mấy thứ như kỷ lục, nếu không với thực lực của mình, nàng còn có thể tiến thêm một bước.

Trong lúc mấy người thuộc vùng đất Kiếm Đỗng đang không ngừng khen ngợi thì cách đó không xa bỗng truyền đến một giọng nói lạnh nhạt: “Mới lên tới độ cao bảy mươi trượng mà đã được Thiên Cung xem như bảo bối?”

Ánh mắt mọi người đồng loạt đổ dồn về nơi phát ra âm thanh, một dương hồn Nhân tộc đứng trên hồn trụ, con số hiển thị trên đó là mười một.

Chứng tỏ đây là lần thứ mười một người này tiến vào Hồn thành.

“Là Cơ Hoán Đao của tộc Hữu Hùng!”

“Được gọi là thiên tài mạnh nhất từ khi tộc Hữu Hùng ra đời cho tới nay, thiên phú hơn cả Cơ Hiên Viên!”

“Nghe nói lần đầu tiên tiến vào Hồn thành, hắn ta đã leo lên độ cao bảy mươi chín trượng, bây giờ mới là lần thứ mười một mà đã đạt tới chín mươi lăm trượng…”

Dù thuộc chủng tộc nào, chỉ cần là thiên tài thì luôn được người người chú ý.

Cơ Hoán Đao vừa lên tiếng đã hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều dương hồn, dù là Nhân tộc hay các chủng tộc khác trong thế giới mẹ đều bàn luận sôi nổi về hắn ta.

“Có gì đặc biệt hơn người? Đến giờ ngươi còn chưa đạt tới một trăm ngượng thì chín mươi chín trượng với một trượng có gì khác nhau! Muốn huênh hoang thì đợi qua được Hồn thành rồi lại huênh hoang!” Lưu Hận lạnh lùng bác bỏ.

Cơ Hoán Đao thản nhiên liếc Lưu Hận một cái, nhân vật vào Hồn thành tới mấy trăm lần như Lưu Hận đương nhiên không được Cơ Hoán Đao để vào mắt.

“Một trăm trượng sao?” Cơ Hoán Đao thản nhiên cười: “Chỉ là trở thành Vô Sắc Niệm Thể thôi, đó là chuyện dễ như trở bàn tay, thứ mà ta và ngươi theo đuổi căn bản không cùng đẳng cấp, ngươi không hiểu được!”

Nghe hắn ta nói như vậy, Lưu Hận, Tần Hoa và những dị tộc khác đều hoang mang ra mặt. Chẳng phải những người vào Hồn thành đều muốn trở thành Vô Sắc Niệm Thể, đạt tới Thánh Hồn cảnh, Cơ Hoán Đao này tỏ vẻ thần bí cái gì, gì mà mục đích của mỗi người không cùng một đẳng cấp?

“Nhìn đây, các vị, và cả cô gái thiên tài Thiên Cung kia nữa” Cơ Hoán Đao cười nhẹ, hồn trụ dưới chân đã bắt đầu bay lên.

Tốc độ bay lên của hồn trụ kia cực kỳ nhanh, độ cao hiển thị trên hồn trụ cũng nhanh chóng gia tăng.

Mười trượng…

Hai mươi trượng…

Ba mươi trượng…

Chỉ sau hơn mười nhịp thở, Cơ Hoán Đao đã bay lên tới độ cao hơn tám mươi trượng, nhắm thẳng lên tới chín mươi trượng

“Tốc độ nhanh thật đấy!”

“Như thể đám mây linh hồn kia không có trở ngại gì với Cơ Hoán Đao!”

“Xem ra lần này hắn ta có thể thông qua Hồn thành…”

Bọn họ còn chưa dứt lời, hồn trụ dưới chân Cơ Hoán Đao đã hiện lên con số một trăm.

“Ù…”

Sau khi con số này xuất hiện, đám mây linh hồn dày nặng đột nhiên hiện lên ánh sáng nhè nhẹ, chứng tỏ Cơ Hoán Đao đã thông qua.

“Ta biết mà, thằng nhóc này có thể thông qua trong thời gian ngắn!”

“Hâm mộ thật đấy, hắn ta có thể bình an vượt qua Hồn thành, đi tới tầng Bỉ Ngạn cao hơn…”

“Ồ? Chờ chút, các ngươi nhìn kìa…”

Bình thường chỉ cần vượt qua độ cao một trăm trượng này, phần lớn mọi người đều sẽ thở phào một hơi, sau đó nhảy xuống khỏi hồn trụ. Dù sao sau khi đạt tới mốc này, nếu tiếp tục bay lên cao hơn cũng chẳng có ý nghĩa gì.

Nhưng trong ánh nhìn chăm chú của tất cả mọi người, Cơ Hoán Đao vẫn chưa rời đi mà vẫn tiếp tục tiến lên, con số trên hồn trụ vẫn tiếp tục gia tăng!

“Cơ Hoán Đao muốn làm gì?”

“Hắn muốn lưu danh trong Hồn thành?”

“Không, nghe nói trên Thánh Hồn cảnh còn có cấp bậc cao hơn, chỉ cần có năng lực tiếp tục lên cao…”

Trên đám mây linh hồn có một cột sáng bắn thẳng lên không trung, mà Cơ Hoán Đao lại ngồi ngay trên hồn trụ, thoát ra khỏi đám mây linh hồn, tiếp tục bay lên trong sự bao vây của cột sáng.

“Nguyên Thủy Thiên Tôn tiền bối, hạn mức cao nhất của Hồn thành không phải một trăm trượng sao?” La Chinh nhìn chằm chằm cảnh tượng kia, lên tiếng hỏi.

Nguyên Thủy Thiên Tôn cười nói: “Đối với tuyệt đại đa số người thì đúng là một trăm trượng, vượt qua độ cao này nghĩa là đã trở thành Vô Sắc Niệm Thể, bước vào Thánh Hồn cảnh, nhưng ngươi có nhớ ta đã từng nói với ngươi rằng Thánh Hồn cảnh không phải điểm cuối?”

La Chinh gật đầu. Lần đầu tiên gặp Nguyên Thủy Thiên Tôn, ông cũng từng nói với hắn điều này.

“Trở thành Vô Sắc Niệm Thể, mỗi người đều có một cơ hội khiêu chiến cực hạn cao hơn. Cơ hội này chỉ có một lần, một khi bỏ lỡ sẽ không có lần thứ hai, nhưng đa số người đều lựa chọn từ bỏ, bởi vì tiếp tục đi lên, mỗi một bước đều vô cùng khó khăn” Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng nhìn chằm chằm vào Cơ Hoán Đao trên đám mây linh hồn: “Người này được xem là ngộ tính xuất sắc, hẳn là có thể đạt được một khắc ấn Thánh Hồn”

“Khắc ấn Thánh Hồn?” La Chinh khẽ nhướng mày.

Nguyên Thủy Thiên Tôn gật đầu: “Một cái đã là cực hạn của hắn ta…”

Có câu không có cao nhất chỉ có cao hơn, bởi vì đã đi được một trăm thước phía trước, những bước tiếp theo sẽ càng thêm khó khăn.

Tình hình hiện tại chính là như vậy.

Đúng là Cơ Hoán Đao cực kỳ tài giỏi, nhưng tiến lên trong cột sáng cũng không hề đơn giản, tốc độ bay lên cực kỳ chậm chạp.

Sau non nửa canh giờ, hắn ta mới bay được hơn tám trượng, con số trên hồn trụ là một trăm lẻ tám trượng!

“Ù!”

Một khắc ấn màu vàng ròng xoay một vòng quanh thân Cơ Hoán Đao, lập tức in dấu lên bề mặt linh hồn của Cơ Hoán Đao. Lúc này Cơ Hoán Đao mới nhảy xuống khỏi hồn trụ, giẫm mạnh xuống mặt đất.

Cho dù mọi người không thể nhìn rõ mặt mày của Cơ Hoán Đao nhưng đều có thể cảm nhận được sự vui sướng của hắn ta.

Thật ra lần thứ tám tiến vào Hồn thành hắn ta đã có lòng tin mình sẽ tiến lên độ cao một trăm trượng, chuẩn bị lâu như vậy, mục tiêu của hắn ta chính là khắc ấn Thánh Hồn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận