Bách Luyện Thành Thần

Chương 3774: Đường chết

“Rầm rầm rầm…”Phía Tây Bắc Ngọc Thanh Thiên, Hầu Linh Vương còn đang chạy như điên.

Với thân thể khổng lồ, tốc độ của nó nhanh tới mức đáng sợ.

Phía trước Hầu Linh Vương, Song Kỳ Đại Xà cũng đang chạy không ngừng, còn sau lưng Song Kỳ Đại Xà lại là thân thể các anh kiệt Nhân tộc, những anh kiệt này còn sống, thậm chí có vài người còn ngồi dậy, kêu la cầu cứu với Hầu Linh Vương.

Hầu Linh Vương một khi đã lựa chọn tin cậy ai thì sẽ xem người đó là đồng đội của mình.

Huống chi những người này còn từng cứu nó, nó tuyệt đối không cho phép các Xà Chủ bắt bọn họ đi ngay trước mặt mình.

“Rầm rầm rầm rầm…”

Mỗi một bước chân của Hầu Linh Vương đều khiến mặt đất sinh ra chấn động mà mắt thường có thể thấy được.

Suốt dọc đường đi, các sinh linh nhìn thấy những quái vật này, cả đám đều bị dọa xanh mặt, đồng loạt bỏ trốn, trong lòng thầm nghĩ rốt cuộc đâu ra một đám Quỷ Quyệt đáng sợ như vậy? Trước kia chưa từng nghe nói…

“Vương, ngài nhảy lên đi, bước tiếp theo để ta” Đại Cổ đứng trên vai Hầu Linh Vương, nói với nó.

Đuổi theo lâu như vậy cũng không đuổi kịp, điều này khiến Hầu Linh Vương nghẹn một cục tức. Chỉ là Song Kỳ Đại Xà tép riu mà thôi, nếu là trước đây nó chỉ cần một bàn tay là có thể bóp chết, kể cả cái tên “Nghiệt” kia cũng chỉ cần hai bàn tay là bóp chết được.

Nó tiến lên vài bước, nhảy vọt lên, bước nhảy này cao đến mấy vạn trượng, tạo ra một đường vòng cung cao vút.

Khoảnh khắc Hầu Linh Vương rơi xuống, Đại Cổ chợt dẫm lên vai Hầu Linh Vương lấy đà rồi lao vút lên. Mượn tốc độ của Hầu Linh Vương, Đại Cổ giống như một mũi tên nhanh đến mức vô hình phỏng thẳng về phía Song Kỳ Đại Xà.

Lần trước Song Kỳ Đại Xà xâm nhập đảo Dạ Kiến đã suýt nữa bắt được Hầu Linh Vương mang đi, điều này khiến trong lòng Đại Cổ vẫn luôn nghẹn một cục tức.

Trước kia thực lực của chúng giống như bầu trời và mặt đất, bị nhốt trên đảo Dạ Kiến nhiều năm như vậy, để rồi bị Song Kỳ Đại Xà đùa giỡn trong lòng bàn tay, Đại Cổ nhất định phải đòi lại món nợ này.

“Vù…”

Đại Cổ đang nhanh chóng tiếp cận, một cây gậy xương đã nằm gọn trong tay, cây gậy chuyển động như cối xay gió, đập mạnh về phía Song Kỳ Đại Xà.

Nhưng điều khiến Đại Cổ lấy làm lạ chính là tốc độ của Song Kỳ Đại Xà đột nhiên tăng vọt, có thể kéo dài khoảng cách với nó một cách dễ dàng.

Sao có thể chứ?

Truy đuổi lâu như vậy, tốc độ của Song Kỳ Đại Xà hẳn là đã tới mức cực hạn, vì sao còn có thể gia tăng nhiều như vậy.

Là cố ý giảm tốc độ để dụ chúng ta? Hay là có ý đồ nào khác?

Mặc kệ là cái gì, Đại Cổ nhất định phải bắt lấy cơ hội này.

“Chết cho ta!”

“Ù!”

Cây gậy xương chữ thập trong tay Đại Cổ bắt đầu tỏa ra hào quang, sau đó đột nhiên phóng ra.

“Vù!”

Lúc nó sắp đâm trúng Xà Linh Vương thì một cảnh tượng kỳ quái đột nhiên xuất hiện. Gậy xương chữ thập lại biến thành hình chữ thập màu trắng, bị chèn ép vô hạn!

“Tường không gian?”

Trong mắt Đại Cổ hiện lên vẻ bất ngờ, nhưng ngay sau đó, khóe miệng nó đã nhếch lên một nụ cười. Cây gậy xương chữ thập này từng là một món bảo vật hàng đầu, là xương chân của “Không Không Quỷ”. Ở Chủ Giới chỉ có một con Không Không Quỷ duy nhất bị săn bắt, khúc xương này được lấy xuống từ trên người nó, hai cái xương đùi rèn thành một cây gậy hình chữ thập.

Sau đó Dận Châm xin được từ chỗ Khổ Thụ rồi chuyền tay cho Đại Cổ.

Trước đây cây gậy chữ thập này có thể hấp thu năng lượng từ Thánh Trụ của Hầu Linh Môn, là vũ khí lợi hại của Đại Cổ, hiện giờ sự liên kết giữa gậy xương chữ thập và Thánh Trụ đã bị cắt đứt, nhưng gậy chữ thập vẫn có được thiên phú của Không Không Quỷ, có thể đánh vỡ tất cả mọi không gian!

“Rắc…”

Xương chữ thập bị đè ép chuyển động, thật sự đập vỡ tường không gian.

Thấy tường không gian ầm ầm vỡ vụn, Đại Cổ hừ lạnh một tiếng, chuẩn bị thu gậy chữ thập trở về để tiếp tục đuổi theo Song Kỳ Đại Xà, nhưng cảnh tượng sau đó lại khiến nó sững người.

“Rầm rầm rầm…”

Hầu Linh Vương từ phía sau chạy tới, xoay người nâng Đại Cổ trên tay và hỏi: “Ngẩn ra đó làm cái gì, đuổi theo tiếp đi chứ!”

“Không có nữa…” Đại Cổ chỉ vào phía trước và nói.

“Cái gì?” Hầu Linh Vương sửng sốt, cũng bất động tại chỗ.

Sau khi tường không gian vỡ ra, Song Kỳ Đại Xà và các anh kiệt Nhân tộc trên lưng nó đều biến mất.

“Đó có lẽ là ảo giác được tạo nên từ không gian…” Hạ Cổ nói.

“Chẳng trách đến tốc độ của Vương cũng đuổi không kịp!” Thốn Cổ lắc đầu.

Đuổi theo một vòng lớn như vậy, cuối cùng lại chỉ là một ảo giác.

Hầu Linh Vương đứng yên một hồi, đột nhiên giậm chân một cái.

“Rầm!”

“Nghiệt! Cút ra đây cho ta!”

Sức mạnh kinh khủng nện xuống mặt đất, những vết nứt to lớn không ngừng lan ra.

Hầu Linh Vương vẫn luôn tỉnh táo nhạy bén, nhưng lúc phẫn nộ, nó chỉ muốn xé xác Nghiệt thành từng mảnh vụn.

Lúc này nhóm Đại Cổ, Không Cổ cũng không dám khuyên can Hầu Linh Vương, chỉ đứng lặng một bên không dám lên tiếng. Lúc này một luồng sức mạnh không gian bỗng hội tụ trước người Hầu Linh Vương, luồng sức mạnh không gian này nâng bùn đất đá sỏi dưới mặt đất lên cao, cuối cùng hình thành một con rắn lớn. Giữa những đợt chấn động không gian, giọng nói của Xà Linh Vương cũng truyền tới: “Dận Châm, ngươi hận ta thấu xương nhỉ?”

“Ta muốn xé xác ngươi” Hầu Linh Vương nói.

Xà Linh Vương thở dài một hơi, nói với giọng đầy thấm thía: “Nếu kế hoạch của ta thành công, Hầu Linh Môn ngươi cũng sẽ có một phần trong đó, ta sẽ giúp ngươi khôi phục lại vinh quang của Hầu Linh Môn…”

“Ầm!”

Hầu Linh Vương liên tục tung nắm đấm.

Sức mạnh của nó xuyên qua thân rắn khổng lồ được tạo thành từ đất đá, tạo thành một cái lỗ thật lớn trên mặt đất.

“Không ai có thể lừa ta tới hai lần” Hầu Linh Vương đáp.

Càng nhiều đất đá bay lên loạn xạ, lại hóa thành dáng vẻ của Xà Linh Vương, phát ra giọng nói trầm trầm nham hiểm: “Vậy thì đến thành Thiên Phương xé xác ta đi…”

Nói xong, càng nhiều sức mạnh không gian hội tụ lại, tạo thành một lốc xoáy khổng lồ, lốc xoáy tỏa ra tia sáng màu xanh lam rồi hóa thành một đường hầm không gian.

Hầu Linh Vương nhìn thấy đường hầm không gian thì sắc mặt lập tức dao động.

“Vương, cẩn thận có bẫy…” Đại Cổ vội vàng ngăn cản.

Không Cổ, Hạ Cổ và Thốn Cổ cũng nhìn đường hầm không gian kia với vẻ đầy cảnh giác.

Hầu Linh Môn đã nhiều lần chịu thiệt dưới tay Nghiệt, đường hầm không gian này nhìn thế nào cũng thấy là một cái bẫy to đùng.

Hầu Linh Vương cũng đang do dự.

Mặc dù nó tự cao rằng bản thân có sức mạnh vô tận, nhưng đấu trí thì nó không phải đối thủ của Nghiệt, cho nên mới lựa chọn hợp tác với La Chinh và nhóm Nhân tộc, chỉ là không ngờ vừa mới tới Ngọc Thanh Thiên đã bị Xà Linh Vương chia tách!

Lý trí dần dần chiếm cứ tâm trí Hầu Linh Vương, nó vẫn chưa bước vào đường hầm.

Nhưng đúng lúc này, trong đường hầm không gian lại xuất hiện rất nhiều cảnh tượng, đó là cảnh Xà Linh Môn xử quyết các Hầu Linh trong thành Thiên Phương cách đó không lâu.

“Là Ninh Cổ!”

“Ninh Cổ còn chưa chết?”

“Trong thành Thiên Phương còn có nhiều Hầu Linh như vậy?”

Thực lực của Ninh Cổ gần như ngang bằng Hà Cổ, từng xếp thứ tư tại Hầu Linh Môn, quan hệ với Đại Cổ và Không Cổ vô cùng tốt.

Cảnh tiếp theo, chúng nhìn thấy những Hầu Linh đó bị xử quyết, tọa độ cũng bị hủy…

“Không!” Đại Cổ gào lên một tiếng, Hầu Linh Vương lại không nói lời nào, bước thẳng vào trong đường hầm không gian.

(Hết tập 211)
Bạn cần đăng nhập để bình luận