Bách Luyện Thành Thần

Chương 2521: Dập tắt lửa ký ức

Trong mắt Hốt Diễm phu ra ánh lửa màu đỏ tươi, ông ta lao cuồn cuộn về phía La ChinhLa Chinh không tránh không né, mặc kệ ngọn lửa này thiêu đốt chính mình, nhưng toàn thân hắn không hề bị thương chút nào.

Trong khi đó, ánh sáng màu bạc trên bề mặt núi Thánh Nhân sau lưng hắn đang dao động…

Ngọn núi bất diệt này như có thể giúp La Chinh ngăn chặn mọi thương tổn!

Tra Diệu ở bên kia cũng giống như vậy, trong tay ông ta treo từng sợi tơ bạc vô cùng sắc bén, gần như không thể phá hủy, nhưng La Chinh lại mặc cho những sợi tơ này quấn lấy mà chẳng hề động đậy.

Những cường giả Bỉ Ngạn cảnh trong Thần vực không thể làm La Chinh bị thương, trừ khi năng lực của bọn họ đủ để chống lại toàn bộ Thần vực!

La Chinh đột nhiên nghĩ gì đó, sức mạnh linh sơn Bất Chu đã hội tụ trong cơ thể hắn, chảy dồn dập trong gân mạch của hắn. Đường gân trên cánh tay lần nữa nhô lên, sức mạnh điên cuồng hội tụ.

Cùng lúc đó, hắn chỉ tay một cái, sức mạnh vô hình lan tràn ra, bao phủ xung quanh Tra Diệu và Hốt Diễm.

Ngay cả Thi Tiểu Xảo làm chủ Hồn Hoang và sử dụng quyền trượng Trầm Mặc cũng không thể sánh bằng La Chinh.

Mỗi một lần sử dụng quyền trượng Trầm Mặc, nàng ta chỉ có thể khiến toàn bộ Thần vực trở nên tĩnh lặng, nhưng La Chinh lại có thể tùy ý điều khiển mức độ và phạm vi của luồng sức mạnh này.

Linh sơn Bất Chu cũng tương tự như vậy, sức mạnh La Chinh rút ra từ linh sơn Bất Chu còn nhiều hơn cả Vũ Thái Bạch.

Tra Diệu và Hốt Diễm bị hiệu ứng Trầm Mặc kìm chế, ngọn lửa và tơ bạc bao phủ quanh thân bọn họ biến mất không chút tăm hơi, ngay cả bay lượn cũng không làm được, chỉ có thể rơi thẳng xuống dưới.

Thân hình La Chinh lóe lên một cái, xuất hiện bên cạnh Hốt Diễm, nắm đấm khổng lồ đập vỡ không gian, trúng vào người ông ta.

“Bịch…”

Thân thể Hốt Diễm lõm xuống, sức mạnh khổng lồ lan tràn khiến vết lõm kia càng ngày càng sâu. Thân thể ông ta bắt đầu tan rã, nhanh chóng biến thành một làn bụi máu.

Trong lúc ra tay với Hốt Diễm, tay trái La Chinh cũng xuất hiện một quả cầu màu đen, đây là sức mạnh đến từ vực sâu Ma Vực!

Hắn đẩy nhẹ quả cầu màu đen một cái, quả cầu liền xé rách không gian và bao phủ trên người Tra Diệu.

Nếu Tra Diệu không bị trúng phải hiệu ứng Trầm Mặc, ông ta hoàn toàn có năng lực chống lại quả cầu màu đen này, nhưng bây giờ ngay cả bay cũng không được, sao còn có thể thi triển những thần thông khác? Ông ta chỉ có thể lặng yên trong bóng tối, bị luồng năng lượng màu đen này ăn mòn từng chút một.

Đúng lúc này, dưới sự trợ giúp của Thái Hòa Thần Thương, Hàm Thanh Đế đã xuất hiện gần La Chinh một cách im hơi lặng tiếng.

Thủ đoạn dịch chuyển không gian quỷ quái cỡ này, chỉ sợ ngay cả người như Hốt Diễm cũng khó mà phát hiện.

Nhưng trong Thần vực có cái gì có thể thoát khỏi tai mắt của La Chinh?

Khoảnh khắc Hàm Thanh Đế xuất hiện, hắn đã lập tức ngẩng đầu lên, hờ hững liếc nhìn ông ta.

Chỉ một cái nhìn này đã khiến Hàm Thanh Đế cảm thấy rợn tóc gáy, hai tay khẽ run lên, nhưng ông ta vẫn cắn chặt răng quơ múa Thái Hòa Thần Thương.

“Liều mạng!”

Thái Hòa Thần Thương phóng ra pháp tắc không gian mãnh liệt, tạo thành một vòng xoáy không gian lao thẳng về phía La Chinh.

Vòng xoáy không gian này nếu đánh trúng thánh nhân khác thì e rằng sẽ đâm xuyên ra một cái lỗ lớn, nếu đánh trúng đầu thì ngay cả linh hồn cũng bị tiêu diệt.

La Chinh vẫn ngẩng đầu, không có ý định né tránh. Vòng xoáy không gian điên cuồng xoắn bện trên mặt hắn, nhưng vẻ mặt hắn không hề thay đổi chút nào. Luồng sức mạnh này không thể gây ra bất cứ thương tổn gì cho hắn.

Ở một nơi bên cạnh núi Thánh Nhân, trong ánh sáng màu bạc hiện lên từng vòng xoáy, thần thông Hàm Thanh Đế phóng ra đều rơi hết vào trong đó.

“Giết chết đám Hiên Viên Vệ này rất đơn giản, giết Hàm Thanh Đế ngươi… càng đơn giản!” La Chinh nói với vẻ mặt dửng dưng, hắn vừa nói vừa nâng tay phải lên.

Tuy La Chinh không phóng ra một chút đạo uẩn nào, nhưng khi nhìn thấy tư thế này, trong lòng Hàm Thanh Đế chợt thấy lạnh toát. Ông ta vội vã lùi bước về sau như một phản xạ có điều kiện, nhanh chóng cách xa La Chinh.

Thấy hành động này, La Chinh chỉ cười nhạt một tiếng, sau đó quơ một cái giữa không trung.

“Ầm ầm ầm ầm ầm ầm…”

Sâu trong Thần vực truyền đến từng tiếng nổ vang, đó là âm thanh vũ trụ vỡ nát.

Hàm Thanh Đế biến sắc, thân thể run rẩy không ngừng. Ông ta gào lên: “Ngươi, ngươi, ngươi phá hỏng vũ trụ của ta?”

Sắc mặt La Chinh vẫn không hề thay đổi, hắn gật đầu và nói: “Trong Thần vực không nên sinh ra nhân vật số một như ngươi, cho nên ngươi chết đi vẫn hơn!”

“Ngươi!” Mắt Hàm Thanh Đế như muốn nứt ra, như muốn nuốt chửng La Chinh.

“Ầm ầm…”

Vũ trụ không ngừng vỡ nát, đan điền Hàm Thanh Đế cũng bắt đầu nát vụn.

Nếu đan điền của những chân thần khác vỡ nát thì cùng lắm chỉ là biến thành một kẻ tàn phế, nhưng thánh nhân thì khác. Sau khi thánh nhân tạo ra vũ trụ thì bản thân và vũ trụ đã nối liền thành một thể, vũ trụ chưa bị diệt thì thánh nhân chưa chết, nhưng vũ trụ mà vỡ nát thì thánh nhân cũng sẽ chết theo.

Cho nên người trên thế giới mẹ không thích phương pháp “vùng đất ký linh” này. Bất tử bất diệt là ưu điểm cực lớn, nhưng khuyết điểm cũng lộ ra, một khi trói chặt vận mệnh của mình vào vùng đất ký linh thì nó cũng sẽ trở thành điểm yếu.

“Rắc rắc rắc…”

Đan điền của Hàm Thanh Đế xuất hiện hàng trăm nghìn vết nứt, những vết nứt này từ đan điền kéo dài khắp cơ thể ông ta, lan đến bụng, hai chân, ngực, cổ, và cuối cùng là đầu, thậm chí còn cả linh hồn bên trong đầu!

Trước khi chết, Hàm Thanh Đế không nói gì nữa mà chỉ nhìn chằm chằm La Chinh bằng ánh mắt phẫn hận.

La Chinh nhìn vào mắt Hàm Thanh Đế, tiếp tục nói: “Ngươi có một phần thần thông của chuột Thạch Lẫm, vả lại còn giấu kín lửa ký ức của mình, ngươi cho rằng… ta không hề hay biết?”

Gương mặt đầy vết nứt của Hàm Thanh Đế run lên, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi.

“Ngươi đưa lửa ký ức của mình rời khỏi vùng đất chuyển thế, giấu kín trong đất tổ Nhạc gia các ngươi, giữ lại một đường lui cho bản thân, quả thực rất hay” La Chinh nói rồi quơ một cái giữa không trung.

Làn sóng không gian vô hình xuyên qua hơn nửa Thần vực, lao thẳng tới một thần thành.

Nhạc gia đã từng là gia tộc lớn nhất Vạn Liễu vực, cũng từng là gia tộc quyền thế trong lịch sử và từng lên đảo nổi…

Sau khi Nhạc Ngâm Liễu bị giết, Vạn Liễu vực cũng bắt đầu sa sút, ngay cả thần thành đất tổ Nhạc gia cũng bị bỏ hoang.

Liên minh các gia tộc quyền thế từng hạ lệnh tàn sát Nhạc gia, cho dù đất tổ Nhạc gia có bảng đá thiên giới thì cũng không có gia tộc nào dám chiếm lấy thần thành này. Có vài người đi ngang qua đây sẽ bùi ngùi cảm thán, một thần thành nguy nga như vậy lại trở nên hoang phế, thật sự là lãng phí.

Vào thời khắc này, trong một mảnh đất hoang trên núi phía sau thần thành, một ngôi mộ phủ đầy rêu phong chợt run rẩy.

“Xoạt!”

Phần mộ cổ xưa này bị một luồng sức mạnh vô hình xốc lên, một chiếc hộp gấm nhỏ bắn ra, nhanh chóng bị hút vào đường hầm không gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận