Bách Luyện Thành Thần

Chương 2837: Ám Vực mở rộng

Tất nhiên cứ điểm này không bố trí tầng tầng lớp lớp phòng ngự như ở thần miếu, thậm chí ở cổng còn không có lấy một thủ vệTuy nhiên hai người La Chinh và Lăng Sương vừa bước vào trong đó đã có người bước ra nghênh đón.

“Lăng Sương điện hạ, cuối cùng người cũng đã tới” Người kia hành lễ với Lăng Sương, đồng thời cũng chắp tay với La Chinh: “La Chinh huynh”

Trước đó Lăng Sương từng liên lạc với Tống Phi Vũ, Tống Phi Vũ đã đứng đợi ở đây từ rất sớm.

La Chinh nghe thấy giọng của người này liền nhận ra hắn ta chính là Tống Phi Vũ, bèn đáp lời: “Phi Vũ huynh!”

Trong Thất Sơn Tiểu Hội, Tống Phi Vũ đã phát huy trình độ không tệ, dẫn dắt núi Thái Ất đoạt được hạng nhì.

Nhưng trong suy nghĩ của La Chinh, thiên phú của Tống Phi Vũ vẫn thấp hơn đám Phượng Ca, Mạc Nhất Kiếm một bậc.

Người này có thể trở thành người dẫn đầu đám đệ tử núi Thái Ất, tất nhiên là có điểm hơn người.

Dương hồn của Tống Phi Vũ vô cùng đặc biệt, bản thể của dương hồn đã đạt đến cấp điện hồn, lóe ra ánh sáng màu tím. Đi theo sau dương hồn còn có ba linh hồn nho nhỏ, dáng vẻ trông giống Tống Phi Vũ như đúc nhưng chỉ lớn cỡ lòng bàn tay.

La Chinh nhìn chăm chú một lúc thì bị Tống Phi Vũ cảm nhận được, ba linh hồn đi theo sau lưng Tống Phi Vũ liền nhẹ nhàng bay tới.

“La Chinh huynh tò mò về ta à?”

“Đây là Phân Hình Độc Hồn”

“Mỗi một linh hồn đều là một cá thể độc lập”

Những linh hồn nho nhỏ này lơ lửng trước mặt La Chinh, mỗi người nói một câu, giọng nói giống y như Tống Phi Vũ làm người ta nghe mà cảm thấy vô cùng quái dị.

“Tống sư huynh, phân hồn của huynh chơi vui ghê nha” Lăng Sương thấy cảnh này thì cũng cười nói.

Mặc dù từ lâu nàng đã biết linh hồn của Tống Phi Vũ chia ra làm ba, nhưng Tống Phi Vũ vẫn luôn hoạt động trên Thập Tam Trọng Thiên, đây cũng là lần đầu tiên nàng nhìn thấy ba phân hồn này.

“Tại sao Phi Vũ huynh lại muốn phân chia linh hồn?” La Chinh tò mò hỏi.

Tống Phi Vũ còn chưa lên tiếng, Lăng Sương đã trả lời thay: “Bởi vì tín vật Bỉ Ngạn của Tống sư huynh chính là Tứ Thể Hợp Nhất, hơn nữa còn là loại giáng lâm”

Tín vật Bỉ Ngạn của Tống Phi Vũ là bốn pho tượng đất, sau khi mỗi một pho tượng đất giáng lâm tại thế giới mẹ đều có thể biến hóa tự do, cả ba phân hồn đều có thể suy nghĩ độc lập, cũng có thể điều khiển ba pho tượng đất khác một cách độc lập.

“Thì ra là thế” La Chinh gật đầu.

Đúng là có một vài tín vật Bỉ Ngạn ưu tú đáng để bản thân dùng phương pháp phân hồn để phối hợp.

“Đi thôi! Ta dẫn hai người làm quen khu vực này một chút” Tống Phi Vũ lên tiếng.

Hắn ta đợi Lăng Sương ở nơi này, đảm nhiệm chức vụ người dẫn đường, suy cho cùng thì Thập Tam Trọng Thiên là tầng cuối cùng của Sắc Giới, có điểm khác biệt rất lớn so với những khu vực khác.

Sau khi rời khỏi cứ điểm đơn sơ này, Tống Phi Vũ vừa dẫn đường vừa trò chuyện: “Thập Tam Trọng Thiên và Thập Nhị Trọng Thiên ở bên dưới hoàn toàn khác biệt”

Nói xong, “Tiểu Tống Phi Vũ” ở sau lưng hắn ta bay đến trước mặt La Chinh và Lăng Sương, biến thành một cái bánh hình tròn.

“Từ Nhất Trọng Thiên đến Thập Nhị Trọng Thiên đều là hình tròn, vòng sao cũng phân bố rải rác ngẫu nhiên ở bốn phía hình tròn này, chỉ có Thập Nhất Trọng Thiên có liên quan với tộc Ly Uyên nên là trường hợp đặc biệt, chắc hẳn hai người cũng biết rồi” Tống Phi Vũ nói.

Lăng Sương và La Chinh đều khẽ gật đầu, chỉ e bây giờ tộc Ly Uyên vẫn còn đang hỗn loạn.

“Nhưng Thập Tam Trọng Thiên lại là hình hẹp dài” Ngón tay Tống Phi Vũ khẽ nhoáng một cái, miếng bánh hình tròn kia bị cắn mất hai bên, chỉ còn lại một phần dài và hẹp ở giữa: “Tất cả vòng sao của các chủng tộc trong thế giới mẹ đều tụ tập ở đầu bên này, còn con đường thông đến Dục Giới thì lại ở đầu bên kia”

Tống Phi Vũ giải thích như thế này vô cùng cụ thể, La Chinh và Lăng Sương vừa nghe đã hiểu ngay.

“Vì sao Thập Tam Trọng Thiên lại có hình dạng này?” La Chinh thắc mắc.

Tống Phi Vũ cười đáp: “Thật ra… Bản thân Thập Tam Trọng Thiên cũng là hình tròn, nhưng hai khu vực kia đều là Ám Vực bị bóng tối bao phủ, nếu như tùy tiện tiến vào bên trong thì sẽ rơi vào bóng tối vô tận. Hơn nữa Ám Vực vẫn đang bành trướng từng bước một, lỡ như có một ngày hai Ám Vực tiếp giáp lẫn nhau, chỉ e là con đường thông đến Dục Giới cũng bị khép kín hoàn toàn”

Khi La Chinh nghe thấy hai chữ Ám Vực thì trong lòng hơi chấn động một chút.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!

La Chinh lấy được ngọn nến tạo thành vòng xoáy dưới đáy biển Chân Ý, hắn không cảm nhận được sự hiện diện của sức mạnh Bỉ Ngạn từ trên ngọn nến này, nhưng 9527 lại dặn hắn là phải bảo quản thứ này thật kỹ, đồng thời nói cho hắn biết ngọn nến này là vật cần thiết để tiến vào Ám Vực.

Nghe 9527 nói vậy, La Chinh tạm thời không sử dụng được ngọn nến, nên sau khi lấy được nhẫn tu di ở Tứ Trọng Thiên, hắn đã ném mấy ngọn nến kia vào trong xó.

“Đúng như ngươi nghĩ, muốn tiến vào Ám Vực thì cần tới ngọn nến này” 9527 vừa nghe thấy lời giới thiệu của Tống Phi Vũ thì trả lời ngay.

“Trong Thập Tam Trọng Thiên có sự hiện diện của Ám Vực à?” La Chinh hỏi.

“Đây cũng là lần đầu tiên ta nghe nói đấy” 9527 trả lời: “Trước kia Ám Vực chỉ tồn tại ở mấy trọng thiên cao nhất, nhưng bản thân Ám Vực có thể tự mở rộng, có lẽ là mấy năm gần đây mới xâm nhập Thập Tam Trọng Thiên”

Tống Phi Vũ tiếp tục giới thiệu: “Sinh linh tiến vào Thập Tam Trọng Thiên chỉ có hai mục đích, một là hi vọng lấy được tín vật Bỉ Ngạn tốt hơn, hai là đi tới Sắc Giới, không biết Lăng Sương điện hạ và La Chinh huynh muốn đi về Dục Giới ở phía trước, hay là muốn lấy tín vật Bỉ Ngạn?”

Theo như Tống Phi Vũ thấy, hai người này đều là con cưng của Thiên Cung, với thiên phú của bọn họ, đứng ở Tứ Trọng Thiên là đã dung hợp được tín vật Bỉ Ngạn không tệ lắm, ắt hẳn mục đích của hai người là muốn đi đến Dục Giới.

Nhưng câu trả lời của La Chinh lại nằm ngoài suy đoán của Tống Phi Vũ: “Ta cần một món tín vật Bỉ Ngạn, là tín vật Bỉ Ngạn thích hợp với Đạo Pháp Tự Nhiên”

Trong Thất Sơn Tiểu Hội, Tống Phi Vũ đã được chứng kiến sức mạnh của La Chinh. Một mình La Chinh có thể nâng được một tảng đá lớn, chắc hẳn là dung hợp được một tín vật Bỉ Ngạn thuộc loại cường hóa, Tống Phi Vũ bèn cười nói: “Thì ra La Chinh huynh tu hai chân ý của đạo”

Trong giai đoạn này, rất ít khi gặp ai tu hai chân ý của đạo, thường thì đều là sau khi đạt được túc hồn nguyên cảnh mới chọn chân ý của đạo thứ hai để theo đuổi sức mạnh to lớn hơn.

Tất nhiên Tống Phi Vũ không biết La Chinh đã không còn tu hai chân ý nữa, mà là đang tu ba loại.

“Nếu La Chinh huynh đã cần tín vật Bỉ Ngạn, vậy có thể đi tới thần miếu để thăm dò, hoặc là tham gia hội đấu giá của đám chuột” Tống Phi Vũ đề nghị.

“Đám chuột chính là bộ tộc Nhĩ Thử à?” La Chinh hỏi.

“Đúng vậy” Tống Phi Vũ đáp.

Nhĩ Thử cực tham lam, cho dù bộ tộc Nhĩ Thử rất mạnh mẽ, cho dù chúng có buôn bán trong Bỉ Ngạn nhưng những dị tộc khác thường miệt thị chúng là chuột, tất nhiên là ẩn chứa sự khinh thường.

Từ lâu La Chinh đã nghe nói bộ tộc Nhĩ Thử làm lũng đoạn toàn bộ thị trường Bỉ Ngạn, nhưng sau khi hắn tiến vào Tứ Trọng Thiên thì chỉ đi dạo một vòng xung quanh thần miếu, không đi đến những khu vực Bỉ Ngạn khác, gần như không tiếp xúc gì với những dị tộc khác.

Nghe Tống Phi Vũ nói vậy, La Chinh cảm thấy khá là hứng thú.

Hắn chỉ lấy một trăm viên kết tinh linh hồn từ chỗ của tộc Ly Uyên mà đã có giá trị bằng một trăm triệu hồn đan, huống chi hắn còn rất nhiều kết tinh linh hồn cướp được từ tộc Hữu Hùng.

Nếu bộ tộc Nhĩ Thử đấu giá một vài tín vật Bỉ Ngạn cực kỳ quý giá thì sẽ giảm đi không ít phiền phức cho bản thân.

“Vậy làm phiền Tống sư huynh dẫn bọn ta đi xem thử” Lăng Sương ở bên cạnh nói thẳng.

Tống Phi Vũ thấy Lăng Sương đi theo La Chinh như hình với bóng, La Chinh chỉ cần nghĩ đến mục tiêu gì là nàng liền một lòng làm theo, trong lòng Tống Phi Vũ thầm cảm thán, nếu như phần lớn các anh tài trẻ tuổi trên núi Thái Ất nhìn thấy thái độ nàng đối xử với La Chinh chỉ sợ là sẽ vỡ tim mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận