Bách Luyện Thành Thần

Chương 3619: Mèo và đao

Đa số người của dị tộc và Bất Hủ cảnh nghe tới Quỷ Quyệt thì mặt đều biến sắc. Những người này thường chỉ gặp loại giết chóc và loại phụ thể. Đây cũng là hai chủng loại phổ biến nhất trong các loại Quỷ QuyệtTrên thực tế, chấp niệm và tính cách của Quỷ Quyệt khác nhau. Có một số Quỷ Quyệt có tính cách lương thiện thì thích giúp người làm niềm vui. Loại Quỷ Quyệt này được gọi chung là loại hiền lành.

Trong loại hiền lành này lại chia nhỏ thành những loại khác. Có một số ít loại hiền lành có tính cách thích giúp đỡ người khác. Có một số loại hiền lành thì lại tin tưởng đối phương vô điều kiện, bằng lòng trả bất cứ giá nào vì đối phương, mặc người sử dụng. Loại sau có thể coi là một vũ khí tốt.

Con Quỷ Quyệt kẹp trong thấu kính lưu ly của Đa Bảo đạo nhân tên là thú Tam Liêm Trảo. Nó là một loại Quỷ Quyệt có lực công kích cực mạnh.

Lúc sư tôn của Đa Bảo đạo nhân giao thú Tam Liêm Trảo cho hắn ta, y chỉ cho Đa Bảo đạo nhân luyện tập vài lần rồi nhốt Quỷ Quyệt trong thấu kính. Đồng thời, Thông Thiên giáo chủ cũng khuyên hắn ta, nếu không phải trường hợp vạn bất đắc dĩ thì không nên dùng.

Lần này, hắn ta gặp phải loại Quỷ Quyệt phụ thể, ánh sáng Phá Diệt không thể nào khắc chế được chúng. Đa Bảo đạo nhân chỉ đành dùng thú Tam Liêm Trảo để đối phó với ba tên tộc nhân của tộc Đao La. Lúc hắn ta vừa giải thích với tiểu sư muội xong thì phía sau bọn họ lại có một loạt tiếng ma sát chói tai truyền tới.

“Soạt…”

Có một con mèo lớn được tạo thành từ vô số tròng mắt xuất hiện trên đài Thanh Thiên. Dường như con mèo lớn kia bị thứ gì đánh trúng, dưới sức ảnh hưởng cực lớn của lực quán tính, nó bị bay vào không gian bên ngoài đài Thanh Thiên. Ngoài đài Thanh Thiên khoảng mấy chục trượng vẫn là khu vực an toàn, nhưng nếu như xâm nhập vào không gian càng xa thì bất cứ vật chất, năng lượng gì cũng đều bị cắn nuốt hết.

Con mèo lớn kia dùng móng vuốt ở hai chân trước cắm vào mặt đất tạo ra những vết cào vừa dài vừa sâu. Nó muốn giảm tốc độ rơi của bản thân.

“Ha ha…”

Một bên khác, bóng dáng to lớn của Thông Thiên giáo chủ bỗng nhiên lóe lên, dùng bàn tay làm đao, lăng không đánh xuống phía dưới. Con mèo lớn kia xoay người một cái, giơ một chân lên đỡ chưởng đao kia của Thông Thiên giáo chủ.

Nó vừa ngăn cản được bàn tay của Thông Thiên giáo chủ thì bỗng nhiên có một thanh đao khổng lồ mờ ảo màu trắng chui từ trong thân thể y ra. Thanh đao này là do Quỷ Quyệt biến thành, nó chém về phía con mèo lớn.

“Phập!”

Nhát đao này đã chém con mèo lớn thành hai đoạn. Sau khi con đao khổng lồ trong suốt kia chém con mèo lớn, nó đột nhiên gẩy sang bên cạnh một cái, đẩy nửa dưới thân thể của con mèo lớn sang một bên.

Mắt của con mèo lớn này chính là do Mục Linh biến thành. Con mèo trong thân thể Mục Linh chính là Quỷ Quyệt. Nhát đao kia của Thông Thiên giáo chủ chặt đứt được thân thể của Mục Linh, nhưng Quỷ Quyệt hình mèo trong thân thể không dễ bị chặt đứt như vậy. Tuy nhiên, cũng vì vậy mà Quỷ Quyệt bị lộ ra nửa người.

“Du Cẩu!” Thông Thiên giáo chủ gào lên.

Du Cẩu đã chờ ở bên cạnh rất lâu. Trước lúc Thông Thiên giáo chủ ra lệnh Du Cẩu đã ra tay. Gã đột nhiên vọt lên phía trước, trong tay cầm hai “tia sét”, hai tia sét này được ngưng tụ từ ánh sáng Phá Diệt.

“Vèo vèo!”

Du Cẩu ném mạnh hai tia sét kia xuống mà không hề do dự chút nào. Cùng lúc đó, một cái tay khác của Thông Thiên giáo chủ trở nên giống cái bàn là nung đỏ. Lúc hai mũi tên “tia sét” kia bổ trúng thân thể của Quỷ Quyệt có hình dáng mèo, y lập tức đập cái tay đó xuống.

Con Quỷ Quyệt có hình dáng mèo này chính là Quỷ Quyệt cấp Oán. Đám Quỷ Quyệt đều e sợ ánh sáng Phá Diệt. Quỷ Quyệt cấp Thù thông thường chỉ cần đụng vào ánh sáng Phá Diệt là chắc chắn phải chết. Quỷ Quyệt cấp Oán thì mạnh hơn. Ánh sáng Phá Diệt chỉ khiến bọn chúng trở nên yếu bớt, muốn giết chết chúng thì cần dựa vào bản lĩnh mạnh hơn.

Lúc mũi tên tia sét sắp đánh trúng nửa người dưới của Quỷ Quyệt có hình dáng mèo, một cái bóng màu lam ở cách đó không xa bay thẳng tới. Cái bóng màu lam kia chính là áo giáp Thánh Dực. Sau khi sáu cái cánh mở ra, tốc độ bay của áo giáp Thánh Dực đã tới cực hạn. Nó đã kịp ngăn ở trước người Quỷ Quyệt có hình dáng mèo trước khi “mũi tên tia sét” đánh trúng Quỷ Quyệt.

“Rầm! Rầm!”

Ánh sát Phá Diệt đánh vào phần ngực của áo giáp Thánh Dực, đương nhiên áo giáp chẳng bị sứt mẻ chút nào. Đồng thời, bàn tay đỏ rực của Thông Thiên giáo chủ cũng vỗ xuống. Áo giáp Thánh Dực đột nhiên lật tay đỡ chưởng kia của y.

Áo giáp Thánh Dực này chiếm thượng phong về mặt sức mạnh, nó đánh bay Thông Thiên giáo chủ lên không trung. Thông Thiên giáo chủ lộn một vòng trên không trung, sau đó lao xuống với khuôn mặt lạnh tanh, đồng thời biến ra một thanh đại đao dài gấp sáu, bảy lần thân thể y. Thanh đao này do Quỷ Quyệt trong cơ thể y biến thành.

Thanh đao chém thẳng xuống, nhát đao này ẩn chứa tuyệt học của Thông Thiên giáo chủ và thần thông của con Quỷ Quyệt cấp Oán trong cơ thể y.

“Vù!”

Hai mắt của áo giáp Thánh Dực đột nhiên sáng rực lên, một lượng lớn ánh sáng Phá Diệt bắn ra. Có thể nói thanh đao do Quỷ Quyệt biến thành kia có sức mạnh vô địch, nhưng khi bị ánh sáng Phá Diệt chiếu vào, nó lập tức trở nên vặn vẹo, mềm oặt như xúc tu bạch tuộc đang cố gắng giãy giụa trong đau đớn.

Thông Thiên giáo chủ thầm nói không ổn, xoay người sang phía khác và rút lui. Nhưng thế lao xuống của y quá mạnh nên không thể thu lại ngay được. Thanh đại đao màu trắng bị áo giáp Thánh Dực bắt được. Sau khi bị ánh sáng Phá Diệt chiếu vào, thân thể của Quỷ Quyệt cấp Oán trở nên rất yếu ớt.

Áo giáp Thánh Dực kéo mạnh một cái, thanh “đại đao” mềm oặt kia lập tức bị đứt. Sau đó, hai tay của áo giáp Thánh Dực tản ra ánh sáng màu lam, dòng điện đáng sợ kia liên tục chạy trên “đại đao”.

“Xoảng, xoảng…”

Đoạn đại đao màu trắng này lập tức rơi tán loạn trên mặt đất. Đại đao là một bộ phận của Quỷ Quyệt trong cơ thể Thông Thiên giáo chủ. Bộ phận thân thể này của Quỷ Quyệt vỡ ra khiến nó đau tới mức điên cuồng lăn lộn trong cơ thể Thông Thiên giáo chủ.

Đương nhiên, y cũng cực kỳ đau đớn, sắc mặt ửng đỏ và phun ra một ngụm máu tươi. Sau đó, Thông Thiên giáo chủ lập tức lùi về phía sau.

“Ha ha ha ha, ta thật là mạnh…” Bên trong áo giáp Thánh Dực truyền ra tiếng cười càn rỡ của A Từ.

Sau khi nghe thấy giọng nói của A Từ, Mục Linh hơi sửng sốt một chút, sau đó lạnh giọng nói: “Đuổi theo cho ta!”

Năng lượng thần đạo kia vẫn còn trên tay Thông Thiên giáo chủ, nếu y thật sự lấy đi thì phiền toái to. Mục Linh vốn cho rằng người bên trong áo giáp Thánh Dực là Giới Ngôn, không ngờ người trong đó lại là A Từ.

Trong mắt Mục Linh, A Từ là một người đặc biệt trong số những tộc nhân của Nguyên Linh. Thiên phú và năng lực của hắn ta hơn hẳn Lôi Sát, tương đương với A Hỏa. Nhưng tên này rất hay đắc ý vênh váo.

Vì thế, Mục Linh luôn khóa A Từ trong áo giáp Thánh Dực, trở thành một thành viên của “Giới Ngôn”. Không ngờ, Mục Linh vừa phái “Giới Ngôn” ra ngoài không lâu, tên này đã cướp quyền khống chế áo giáp Thánh Dực.

Lúc nguy cấp như thế này không phải thời điểm thích hợp truy cứu trách nhiệm của A Từ, Mục Linh chỉ đành đè nén sự không hài lòng của mình xuống. Nó chữa trị xong thân thể của mình thì cũng đuổi theo Thông Thiên giáo chủ.

“Chúng ta rời khỏi nơi này!”

Lúc Thông Thiên giáo chủ rời đi đã nói với thuộc hạ của mình là Du Cẩu và Phan Thần.

Đài Bảo Bình cũng không phải nơi có thể ở lâu. Vừa rồi, Thông Thiên giáo chủ định thừa thắng xông lên bắt Mục Linh. Nhưng nếu hành động đã thất bại thì đương nhiên y sẽ rời đi không chút do dự.

Sao Mục Linh lại không hiểu ý của Thông Thiên giáo chủ?

Mục Linh chỉ cần kiên trì tới lúc Hắc Phủ và Mạch Phủ tới là có thể giết đám người này một cách dễ dàng rồi. Tuy Mục Linh không giết chết được Thông Thiên giáo chủ nhưng làm thân thể của y trọng thương cũng không tệ. Quan trọng hơn là nhất định phải giữ được thần đạo kia ở lại đài Bảo Bình.

“Soạt…”

Lúc đám người Thông Thiên giáo chủ đang chạy sang phía bên cạnh đài Bảo Bình thì một tường lửa khổng lồ đột nhiên xuất hiện trước mặt bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận