Bách Luyện Thành Thần

Chương 1318: Khen ngợi

Lúc này Khê Ấu Cầm không còn do dự gì nữaKiếm trận Tiểu Tử Hà đã vô cùng quen thuộc với Khê Ấu Cầm.

Sau lần biến trận thứ ba liền có bảy thanh phi kiếm cùng tấn công gọi là “Thất Tinh Trầm”…

Bốn năm trước sư phụ từng nói với nàng rằng, uy lực của Thất Tinh Trầm nếu cộng thêm do chính tay Khê Ấu Cầm thi triển ra thì đủ để chống lại Thiên Kiêu của một số tộc lớn.

“Su phụ, Thiên Kiêu là gì…”

“Chính là những võ giả được bồi dưỡng trong những tộc lớn”

“Lợi hại hơn cả La Chinh sao?”

“…”

Sư phụ nàng đảo mắt không nói lời nào…

Nếu dựa theo suy đoán của Thiên Vị tộc về thiên phú của La Chinh thì hắn đủ để trở thành Thiên Kiêu. Nhưng rốt cuộc thực lực cụ thể vẫn phải trải qua đọ sức mới có thể biết được.

Bốn năm trước Khê Ấu Cầm đã luyện thành kiếm trận Tiểu Tử Hà, đã đủ để chống lại Thiên Kiêu. Huống hồ, thậm chí hiện giờ nàng đã nắm chắc được kiếm trận Lục Thần?

Chỉ đáng tiếc, Khê Ấu Cầm không quan tâm tới võ đạo.

Bản thân nàng chưa từng ý thức được tiềm lực và thực lực của bản thân…

Có điều, hiện giờ Khê Ấu Cầm đã hiểu rồi.

Hoặc là nàng chọn trốn tránh chiến đấu, hoặc là chọn đánh nhanh thắng nhanh.

Hiện giờ, Khê Ấu Cầm cảm thấy bản thân không thể trốn tránh, vậy thì chỉ có thể chọn giết chết đối thủ với tốc độ nhanh nhất.

Khổ thân Vưu Địch của Sa Da tộc, hắn căn bản còn chưa kịp bày ra hoàn toàn thực lực của bản thân thì đã bị kiếm trận Tiểu Tử Hà của Khê Ấu Cầm giết chết…

Trên thực tế, thực lực thật sự của Vưu Địch và Khê Ấu Cầm tồn tại chênh lệch tương đối lớn.

Cho dù Vưu Địch thi triển chiêu thức mạnh nhất của hắn là “Hiến Dâng Tổ Tiên”, chẳng qua cũng chỉ gây ra một chút trở ngại cho Khê Ấu Cầm mà thôi.

Trận chiến đầu tiên của Khê Ấu Cầm với Vưu Địch là trận mở màn và cũng là trận thu hút quan tâm nhất.

Chỉ đáng tiếc trận này không thể coi là đặc sắc.

Dù gì thì từ lúc bắt đầu, Khê Ấu Cầm đã vụng về tránh né khiến cho phần lớn mọi người đều cảm thấy bất ngờ. Sau đó nàng trở nên lợi hại một cách kỳ lạ, nhẹ nhàng giết chết Thiên Kiêu của Sa Da tộc.

Đến cả La Chinh cũng nhìn không hiểu, phần đông mọi người càng thêm hồ đồ rối rắm.

Chắc cũng chỉ có Vô Định lão nhân mới hiểu được hành vi kỳ lạ của Khê Ấu Cầm, đoán ra vài phần tâm tư của Khê Ấu Cầm.

Đương nhiên, đối với Sa Da tộc thì đây chính là một chậu nước lạnh giội từ đầu đến chân. Bọn họ đâu ngờ cô gái Nhân tộc nhìn có vẻ yểu điệu này, mới đầu còn chạy trốn khắp nơi, kết quả lại đánh bại Vưu Địch dễ dàng như vậy?

Lúc này dưới đồ đằng khổng lồ, vô số tộc nhân đều không thốt nên lời, ánh sáng của tổ tiên ở trên đồ đằng khổng lồ đã nhạt đi vài phần. Theo lý mà nói, linh hồn tổ tiên đã hóa thành một loại ý chí nào đó lặng lẽ dõi theo thế hệ sau của mình, bọn họ cũng có thể cảm nhận được tâm trạng của vô số tộc nhân đang vô cùng suy sụp…

Chẳng mấy chốc, trên bầu trời lại lần nữa xuất hiện một quân cờ màu trắng, mà Vưu Địch vốn dĩ đã chết lại xuất hiện bên trên quân cờ.

Trước đó cô gái thần bí từng đọc qua quy tắc, trận đấu ở giai đoạn này sẽ không trực tiếp loại bỏ đối thủ, mà lấy phương thức ngẫu nhiên lựa chọn võ giả chiến đấu, Vưu Địch không phải là không còn cơ hội.

Khê Ấu Cầm cũng như vậy, bóng dáng nàng biến mất trên quân cờ đen và trở lại trên một quân cờ đen khác, nàng chầm chậm điều khiển quân cờ đó tiến gần đến phía La Chinh. Mà trên bàn cờ cũng rơi xuống hai quân cờ một trắng một đen….

“Chiêu thức lợi hại quá! Ấu Cầm nhà ta đã có thực lực như vậy rồi!” Đợi khi Khê Ấu Cầm đến gần, La Chinh liền khen ngợi. Với ánh mắt hiện giờ, tất nhiên là La Chinh nhìn ra được sự sắc bén của kiếm trận Tiểu Tử Hà, thậm chí hắn còn có chút nghi hoặc vì sao trong một Tử Cực giới nhỏ bé lại có truyền thừa cỡ đó?

Nghe thấy La Chinh nói vậy, Khê Ấu Cầm hơi ngẩn người, trên mặt hiện nụ cười ngọt ngào.

Lúc trước La Chinh rất ít khi công nhận bản thân nàng, có thể đổi lại một lời khen của La Chinh đã đủ vui rồi, cánh mũi nàng phồng lên, trên mặt lộ ra chút kiêu ngạo: “Đây còn chưa phải thực lực thật sự của ta!”

“Ồ?” La Chinh có chút kinh ngạc, “Thế thực lực thật sự của Ấu Cầm là gì?”

Nàng liền nũng nịu cười nói: “Chàng sẽ biết thôi!”

Sau khi hai quân cờ rơi xuống, cô gái thần bí thản nhiên nói: “Vòng đầu tiên, Khê Ấu Cầm của Tử Cực giới thắng…”

Vừa dứt lời, trong bầu trời lại có một cánh tay vươn ra cầm lấy một quân cờ trắng đặt trên bàn cờ, đứng trên con cờ trắng đó là một Thiên Kiêu của Ma tộc. Cùng lúc đó, quân cờ màu đen cũng nhanh chóng được đặt xuống, đứng trên nó là một Thiên Kiêu của liên minh Nhân đạo!

Lúc trước, khi La Chinh ở thiên cung Vân Miểu chưa từng gặp qua vị Thiên Kiêu này. Vị Thiên Kiêu này là truyền nhân của Huyễn Hải Thiên Tôn, hắn chưa từng tu luyện trong mười ba cung.

Mức độ đặc sắc của trận chiến thứ hai vượt xa trận đấu đầu tiên.

Hai vị Thiên Kiêu đều phát huy thực lực của bản thân đến đỉnh điểm, ngươi tới ta đi từ một góc của bàn cờ đánh lên tới không trung. Thậm chí với một quyền còn làm bàn cờ thiên địa này còn nứt ra từng đường, có điều những vết nứt đó đã tự khôi phục lại trong nháy mắt …

Cuối cùng, giành được chiến thắng chính là vị Thiên Kiêu của Ma tộc kia!

Ba trăm võ giả đọ sức với nhau, giữa các tộc chắc chắn phải có thắng bại!

Sắc mặt của đám võ giả thuộc ba thế lực lớn Nhân tộc vẫn vô cùng bình tĩnh, trận này vẫn chưa thể nói được kết quả cuối cùng.

Nhưng sau khi Thiên Kiêu Ma tộc kia đánh bại Thiên Kiêu của liên minh Nhân đạo thì lại ngông cuồng cười lớn, “Đúng là Nhân tộc, tự xưng là đứng đầu vũ trụ, thực ra chỉ là một đám kiến, chẳng có gì đáng sợ!”

Hiện giờ Nhân tộc hưng thịnh cũng là sự thực được công nhận trong vũ trụ.

Chỉ một tộc đơn độc, cho dù là Ma tộc hay Yêu Dạ tộc đều không thể nào chống lại Nhân tộc.

Chỉ là ba thế lực lớn của Nhân tộc vẫn luôn bất hòa, hình thành thế kiềm chế lẫn nhau. Nếu ba thế lực lớn có thể vứt bỏ thành kiến hòa hợp với nhau thì những tộc khác trong vũ trụ căn bản không có chỗ phát triển.

Thiên Kiêu Ma tộc này chế giễu như vậy cũng không biết có tâm tư gì.

Có điều, đám người Hiên Viên Thần Phong và Liệt Thiên Hàn lại rất thản nhiên. Theo như bọn họ thấy, gã Thiên Kiêu Ma tộc này chẳng qua chỉ là tên hề nhảy nhót mà thôi. Nhưng lúc này không chỉ có ba trăm người bọn họ nhìn thấy cảnh này. Trong ba thánh địa lớn của Nhân tộc, có gần ba bốn chục nghìn thánh địa thập phẩm đều có không gian mộng ảo. Những võ giả Nhân tộc trong đó nhìn thấy cảnh này đều dấy lên lòng căm phẫn cực lớn, lúc này có không biết bao nhiêu võ giả căm phẫn yêu cầu bọn họ xử lý gã Thiên Kiêu Ma tộc kia. Chỉ là âm thanh hùng dũng của đám bọn họ không truyền đến được chiến trường mộng ảo…

Vòng thứ ba lại chọn trúng gã Thiên Kiêu Ma tộc kia, không ngờ gã lại ra trận hai lần liên tiếp. Không biết cô gái thần bí sắp xếp theo quy tắc gì mà vừa hay đối thủ của Thiên Kiêu Ma tộc này lại là một vị Thiên Kiêu Nhân tộc đến từ thánh vực Vạn Phật!

Cuối cùng, Thiên Kiêu Nhân tộc của thánh vực Vạn Phật lại thua Ma tộc…

Thắng Thiên Kiêu Nhân tộc hai lần liên tiếp khiến võ giả Ma tộc đó cực kỳ phách lối, sau khi chế giễu Nhân tộc lần nữa, gã mới quay trở lại trên con cờ.

Mãi đến lúc này, đám Thiên Kiêu của Nhân tộc bên này mới tỏ ra tức giận, trong lòng muốn lập tức giẫm người này dưới chân.

Tiếp sau đó là vòng bốn, vòng năm…

Qua từng vòng từng vòng này, hai quân cờ màu trắng đen cũng rơi xuống từng con từng con một, cờ trên bàn cờ cũng ngày một nhiều.

Nhưng mãi vẫn chưa đến lượt La Chinh!

Đến khi tới vòng hai mươi hai, cánh tay ngọc lại lần nữa chọn trúng võ giả Ma tộc, đặt ở trên bàn cờ.

Mà lần này cũng vô cùng trùng hợp lại chọn trúng võ giả Nhân tộc!

Hơn nữa người ra trận còn là Hiên Viên Thần Phong!

Người này là võ giả Thần Hải Cảnh đứng đầu vũ trụ trong truyền thuyết, là nhân vật chính trong Đại Thế Chi Tranh, là Đạo Tử của Hiên Viên thị tộc thuộc Chư Thần Vô Niệm!

Khi Hiên Viên Thần Phong xuất trận, tất cả đám võ giả Nhân tộc đang quan sát không gian mộng ảo đều bắt đầu sôi sục trong nháy mắt.

Cùng lúc đó, bầu không khí bên Ma tộc cũng bắt đầu ngưng đọng.

Danh tiếng của Hiên Viên Thần Phong tuyệt đối không chỉ giới hạn trong Nhân tộc.

Thân là Đạo Tử liền có thể tu luyện thần đạo, có khả năng trở thành Thần!

Trong cả vũ trụ cũng chỉ có vài vị Đạo Tử, mà Hiên Viên Thần Phong lại được coi là người lợi hại nhất trong mấy vị Đạo Tử này. Có thể tưởng tượng được mức độ quan tâm thu hút đối với lần ra trận này của hắn!

Sau khi hai quân cờ trắng đen rơi xuống, Hiên Viên Thần Phong liền rời khỏi quân cờ.

Không nhìn ra được biểu cảm gì từ trên mặt hắn, hắn chỉ chậm rãi bước đi không nhanh không chậm về một phía khác của bàn cờ.

Dường như võ giả Ma tộc không ngừng khiêu khích lúc trước cũng biết sự lợi hại của Hiên Viên Thần Phong, lúc này gã vô cùng thận trọng. Gã thân là Thiên Kiêu của Ma tộc, dù không hề có ý định đánh thắng được Hiên Viên Thần Phong, nhưng ít nhất cũng không thể để bản thân thua quá thảm.

Nhưng võ giả Ma tộc này không ngờ rằng, trận đấu giữa gã và Hiên Viên Thần Phong căn bản không tồn tại vấn đề thảm hay không thảm.

Bởi vì Hiên Viên Thần Phong chỉ dùng một chiêu mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận