Bách Luyện Thành Thần

Chương 3467: Thăm dò

Ngón tay nhìn như bình thường lại có một ngọn lửa quỷ dị đang vờn quanh. Cho dù thực lực của người nhện không tầm thường nhưng khi chạm vào, một cơn đau không cách nào nhịn được lập tức truyền tớiNgười nhện bị kẹt ở trong khối vuông vô số năm tháng, có loại hành hạ nào chưa từng chịu qua? Nhưng nỗi đau mà ngọn lửa vô danh vô hình trên tay La Chinh mang tới tuyệt đối không phải loại gã có thể chịu đựng được, bàn tay đưa ra rụt về nhanh như chớp.

Có điều cơ hội lớn như vậy, người nhện sao có thể buông tha.

Chớp mắt khi rụt tay về, gã lại phun mạng nhện màu xanh về phía tay La Chinh.

Mạng nhện này là thiên phú chỉ chủng tộc bọn họ có, tộc của gã vẫn luôn sinh sống ở trong kẽ hở giữa hai không gian, mà mạng nhện cũng có thuộc tính đặc thù của không gian.

Mạng nhện bọn họ phun ra, người ngoài không có cách nào cắt đứt.

Tay La Chinh lập tức bị mạng nhện quấn quanh, đồng thời tám chân của người nhện đạp mạnh về phía sau, dưới sức mạnh to lớn bùng nổ, trực tiếp kéo La Chinh vào không gian bên trong khối vuông!

Nếu không có thương Thiên Thể, xét riêng về sức mạnh, La Chinh không bằng người nhện này.

Sau khi thấy La Chinh bị mình kéo vào không gian khối vuông, người nhện nhất thời trở nên vô cùng hưng phấn. Chỉ cần kéo được một người khác vào là mình có thể rời khỏi cái nơi quỷ quái đáng chết này!

Gã có thể không giết chết La Chinh…

Giữ lại tính mạng của La Chinh, để hắn nếm thử mùi vị sống không bằng chết.

“Vù!”

Người nhện xông về phía không gian bên ngoài khối vuông, mắt thấy gã tiếp xúc với bức tường bên trong không gian khối vuông, một tiếng “ầm” truyền đến, gã đụng vào nó, không gian khối vuông vẫn ngăn gã rời đi như cũ.

“Chuyện gì xảy ra!”

Người nhện luống cuống, vươn một cái chân nhỏ thật dài chọt về phía trong bức tường.

“Cạch!”

Chân cũng bị ngăn cản.

Người nhện toát ra vẻ tuyệt vọng: “Tại sao có thể như vậy, chuyện này không thể nào, căn bản không thể…”

Trong cơn hốt hoảng gã xoay người, thấy La Chinh bình tĩnh đứng ở bên cạnh, mặt đầy vẻ như cười như không, trong lòng người nhện bỗng nhiên hiểu ra.

Là tên nhãi này, nhất định là tên nhãi này giở trò!

Lúc trước La Chinh cực kỳ cẩn thận, thậm chí không dám đến gần không gian khối vuông, bây giờ hắn bỗng nhiên dám đi vào nhất định là có quỷ!

“Ngươi đã làm gì!”

“Thả ta ra ngoài!”

“Nếu không ta sẽ giết ngươi!”

“Vù…”

Tám cái chân nhện của người nhện bắt đầu tích góp ánh sáng, hiển nhiên một lời không hợp muốn giết La Chinh.

La Chinh thản nhiên nhìn lướt qua bốn phía, cười nói: “Xem ra không gian bên trong còn rất lớn, lẽ ra phải nhỏ hơn một chút mới đúng…”

Lời nói vừa dứt, thân hình La Chinh bỗng lóe lên, đã rời khỏi không gian khối vuông này.

Đồng thời lúc đó, không gian khối vuông bắt đầu không ngừng thu nhỏ lại, thu nhỏ hơn nữa…

Thật ra không gian này vốn có thể lớn có thể nhỏ, người nhện ở bên trong nhiều năm như vậy đã có lĩnh ngộ về Vô Lượng Thời Không ở một trình độ nhất định, gã cũng có thể điều chỉnh không gian bên trong.

Nhưng người gã đụng phải là La Chinh.

“Vô Lượng Thời Không” thân là huyết mạch cấp bản nguyên, vốn cũng là tách ra từ Khởi Nguyên Thần Huyết.

Nháy mắt khi La Chinh tiếp xúc với không gian khối vuông, hắn đã phân tích ra cấu tạo của Vô Lượng Thời Không, cũng nắm giữ cách điều khiển loại năng lượng này.

Không gian không ngừng thu nhỏ lại, nỗi sợ hãi trong lòng người nhện cũng càng ngày càng nhiều hơn: “Sao ngươi làm được! Ngươi đã dung hợp huyết mạch Vô Lượng Thời Không? Tại sao? Dựa vào cái gì!”

Dưới cơn sợ hãi, năng lượng ở chân người nhện bộc phát ra, từng chùm tia sáng ẩn chứa sức mạnh hủy diệt quét qua mặt tường bên trong không gian, nhưng không gian hình lập phương vẫn bất động, gã chỉ có thể trơ mắt nhìn không gian thu nhỏ lại, thu nhỏ hơn nữa…

Lúc không gian thu nhỏ lại còn chừng một trượng, thân thể người nhện bắt đầu bị chèn ép.

Gã cố gắng co rút thân xác lại, thích ứng với không gian càng ngày càng nhỏ này.

Nhưng lúc không gian thu nhỏ lại còn nửa trượng, người nhện cuối cùng cũng không cách nào chịu đựng được áp lực của nó nữa. “Cạch cạch cạch cạch”, tám cái chân nhện đồng loạt truyền tới tiếng gãy lìa, thân hình vốn không nhỏ của gã đã bị hoàn toàn đè ép ở bên trong.

“Đến đây là dừng” La Chinh lạnh lùng nói.

“Thả, thả ta ra ngoài, cầu xin ngươi…”

Gương mặt của người nhện bị đè ép ở mặt tường bên trong không gian, mắt mũi đều bị ép thành mặt phẳng, dùng âm thanh từ trong cổ họng kêu lên.

Bị ép đến mức này, cơn đau lại vượt xa trước đây trăm lần, chết cũng không được, sống cũng không xong, coi như là cực hình cực kỳ kinh khủng.

Nhưng La Chinh giống như không nghe thấy, xoay người rời đi, không hề lay động. Người nhện này một lòng muốn giết mình, nếu không phải mình may mắn, e rằng sẽ bị kẹt ở chỗ này cả đời. Đối với đối thủ như vậy, trong lòng hắn không có bất kỳ lòng thương hại nào.

“Vù!”

La Chinh bước một bước đã tiến vào một không gian khác, chính là không gian chứa Vạn Đạo Sinh Diệt.

“Lộc cộc!”

La Chinh lại lần nữa đứng trên mặt đất, mặt đất lại có hai chồi non chui vào bàn chân hắn, bắt đầu mọc lan theo hai chân.

La Chinh không giãy giụa, cũng không nhúc nhích, để mặc cho hai chồi non lớn lên.

Lúc chúng sinh trưởng thành hình, La Chinh khẽ bước lùi về sau một bước. Nhành cây phác họa toàn thân La Chinh đã hiện rõ hình dạng.

Theo lý sau khi La Chinh rời đi, cây non này sẽ tự động tan biến.

Nhưng lúc này lại xảy ra bất ngờ…

La Chinh đặt tay lên trên cây non, bên ngoài cây non tỏa ra ánh sáng màu xanh biếc, một khí tức tràn đầy sức sống từ bên trong truyền ra ngoài.

“Sau khi dung hợp Khởi Nguyên Thần Huyết, những huyết mạch cấp bản nguyên này đều chỉ cần nhìn đã hiểu rõ” La Chinh nở nụ cười, ngay sau đó lại bước một bước, trở về lại không gian thứ hai.

Trên ngọn núi đồng xanh của không gian này có khắc một hàng chữ “Tự Hàm Xà”, nơi này là không gian huyết mạch “Chung Cực Tuần Hoàn”.

Bốn huyết mạch bản nguyên lớn, Nhân Giống Vô Hạn, Vạn Đạo Sinh Diệt và Vô Lượng Thời Không đều coi như có manh mối, đại khái có thể nhìn ra một vài nét khái quát, duy chỉ có ý nghĩa của “Chung Cực Tuần Hoàn” là không rõ ý nghĩa, toàn là mây mù dày đặc, ngay cả nét khái quát cũng không nhìn ra chút nào.

Bây giờ có Khởi Nguyên Thần Huyết làm hậu thuẫn, La Chinh tò mò, đương nhiên muốn lĩnh ngộ thử xem.

Thân hình La Chinh chợt lóe, cả người đã đứng trên ngọn núi đồng xanh, vừa vặn ở giữa chữ Tự Hàm Xà.

“Vù…”

Một tia dao động không nhìn thấy truyền tới từ Tự Hàm Xà, bức tượng Tự Hàm Xà lại bắt đầu nhúc nhích, đầu rắn từ từ nuốt cái đuôi của mình xuống

Mặc dù đầu rắn đang cắn nuốt bản thân, nhưng phần đuôi cũng không ngừng sinh trưởng, tự ăn bản thân như vậy cuối cùng chỉ là một vòng tuần hoàn vô hạn.

Lúc Tự Hàm Xà bắt đầu chuyển động, La Chinh cũng cảm giác Khởi Nguyên Thần Huyết trong cơ thể mình có phản ứng theo.

Một cảnh vật quỷ dị bao vây La Chinh, một thế giới không ngừng tuần hoàn qua lại phơi bày ở trước mắt hắn. Tất cả mọi thứ trên thế giới kia đều sinh trưởng không ngừng, nhưng cuối cùng lại diệt vong, sau đó lại là một thế giới mới ra đời.

“Đây là thế giới hỗn độn?”

“Hoặc là tương tự với thế giới hỗn độn?”

Lúc trong lòng La Chinh sinh ra nghi hoặc, lại có mấy thế giới tuần hoàn xuất hiện ở trước mặt La Chinh.

Những thế giới này cũng đang hủy diệt, và cũng nhanh chóng được hồi sinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận