Bách Luyện Thành Thần

Chương 2535: Tranh chấp giữa người quen

Thực lực của toàn bộ đại lục thần quốc mạnh hơn Trung vực, nhưng mấy trăm năm trước La Chinh lại xuất hiện ở Trung vực. Sau khi trải qua nhiều biến cố, cuối cùng truyền thừa của Vân điện rơi vào tay Bách Lý Hồng PhongThiên phú của Bách Lý Hồng Phong kém xa Hoa Thiên Mệnh và La Chinh, thậm chí còn kém hơn Bùi Thiên Diệu một bậc. Thế nhưng truyền thừa của Vân điện lại vô cùng uyên thâm, vả lại năm xưa y theo La Chinh và Hoa Thiên Mệnh tới thượng giới một chuyến cũng nhận được rất nhiều lợi ích. Chỉ dựa vào những thứ này, thực lực của Bách Lý Hồng Phong đã lớn mạnh hơn, y trở thành người mà không ai trong Đại Thế Giới có thể lay chuyển được. Một mình y có thể áp đảo toàn bộ đại lục Thần quốc! Vì thế bốn Chiến hoàng biết lời y vừa nói tuyệt đối không phải đe dọa. Y nói được thì sẽ làm được.

Chiến hoàng của thần quốc Đại Vũ nghĩ một lúc, sau đó nói: “Cứ xem như Bách Lý Hồng Phong ngươi có thể giết tất cả Chiến hoàng và Chiến đế của thần quốc chúng ta đi, nhưng thần quốc ta có vô số con cháu đời sau. Sau này, khi đại lục Thần quốc và Trung vực so đấu, cuối cùng Trung vực cũng sẽ bị rơi vào thế hạ phong. Người ta có câu ‘hòa khí sinh tài’, hai đại lục chúng ta là láng giềng với nhau, vì sao không thể lùi lại một bước?”

“Lùi một bước? Ha ha, hàng chục triệu năm nay, mảnh đại lục Mãng Hoang kia đều trong tình trạng vô chủ, bây giờ nó bỗng nhiên thay đổi thì lại thuộc về đại lục Thần quốc của các ngươi? Vì đại lục Thần quốc của các ngươi cách đường lớn của đại lục Mãng Hoang này gần hơn à? Hay là vì dung mạo của các ngươi đẹp hơn một chút?”

“Gần hơn một chút…” Chiến hoàng Hỏa Thần của thần quốc Thiên Phong bất giác bật ra câu trả lời một cách ngốc nghếch.

Chiến hoàng Lưu Tú của thần quốc Đại Vũ trừng mắt với Hỏa Thần. Tên này từ nhỏ đã ngốc nghếch rồi, người ta chỉ đang nói một câu châm chọc mà gã lại trả lời!

Tứ đại thần quốc tranh chấp với Trung vực cũng là vì đại lục Mãng Hoang. Trong mấy trăm năm nay, tài nguyên của Trung vực và đại lục Thần quốc đã bị khai thác gần hết, nên đám võ giả trong hai đại lục đều để mắt tới đại lục Mãng Hoang kia. Các thế lực lớn đã vượt qua Bạo Loạn Tinh Hải để tới vùng đại lục ấy.

Mặc dù đúng là đại lục Thần quốc cách đại lục Mãng Hoang gần hơn rất nhiều so với Trung vực, nhưng chung quy nó cũng chỉ là một mảnh đất không có chủ. Số lượng võ giả tới đó rất đông, các thế lực thì lại phức tạp, vì thế các cuộc tranh đấu với nhau cũng bắt đầu nổ ra, đặc biệt là võ giả của Trung vực và đại lục Thần quốc.

Trước đó không lâu, trên đại lục Mãng Hoang vừa xảy ra một trận đại chiến. Võ giả của thần quốc Đại Vũ và thần quốc Tinh Dã tiêu diệt hơn một trăm võ giả Thần Đan cảnh của Thiên Hư Tông thuộc Trung vực, thế là Thiên Hư Tông liền đến cầu viện Vân điện. Bách Lý Hồng Phong một mình vượt Bạo Loạn Tinh Hải, vòng qua đại lục Thần quốc, dùng thực lực của bản thân để giết chết mười ba cường giả Sinh Tử cảnh của đại lục Thần quốc, khiến cả đại lục Thần quốc phải chấn động.

Các Chiến đế Chiến hoàng trên đại lục Thần quốc cực kỳ tức giận, bèn cùng nhau hợp sức tiến về Trung vực để tìm Bách Lý Hồng Phong tính sổ, vì thế mới có cuộc đối thoại vừa rồi.

“Hì hì…”

“Ha ha…”

“Tên Bách Lý Hồng Phong này đã mấy trăm tuổi rồi mà vẫn còn đùa kiểu này…”

Lúc Bách Lý Hồng Phong đang nói chuyện với các Chiến hoàng Chiến đế thì bỗng nhiên phía trên Vân điện phát ra mấy tiếng cười. Các Chiến hoàng Chiến đế nhướng mày, đồng thời thả thần thức về hướng đó. Bách Lý Hồng Phong cũng cảm thấy kinh hãi, lập tức dùng thần thức quét lên phía trên, sắc mặt nghiêm túc hơn hẳn.

Rõ ràng giọng nói kia phát ra ngay bên tai, vậy mà bọn họ lại chẳng điều tra được bất cứ vết tích nào, điều này cho thấy thực lực của đối phương mạnh hơn bọn họ rất nhiều!

Không những thế, Bách Lý Hồng Phong còn thấy một trong những giọng cười kia rất quen tai, nhưng tạm thời chưa nhớ ra là ai.

“Không cần tìm đâu, chúng ta ở đây này”

La Chinh và các cô gái từ từ hiện ra ở một góc khuất.

Bách Lý Hồng Phong thấy La Chinh và Ninh Vũ Điệp thì ngẩn ra, sau đó mừng rỡ thốt lên: “Điện… điện chủ… và cả La Chinh huynh nữa!”

Thật ra Bách Lý Hồng Phong chính là điện chủ của Vân điện, nhưng khi nhìn thấy Ninh Vũ Điệp thì y lại quên mất thân phận hiện tại của mình. Thời gian như quay lại mấy trăm năm trước, khi y vẫn còn là một đệ tử của Vân điện.

“Hồng Phong huynh…” La Chinh mỉm cười, tầm mắt chuyển sang nhìn bốn Chiến hoàng Chiến đế. Hắn cười nhạt, nói: “Hỏa Thần huynh, Yến Vương! Bao năm không gặp, các ngươi vẫn khỏe chứ?”

Yến Vương và Hỏa Thần thấy La Chinh thì trợn tròn mắt. Bọn họ đâu ngờ La Chinh, kẻ đã phi thăng từ mấy trăm năm trước, nay lại trở về!

Mấy trăm năm đã trôi qua, quyền hành trong thần quốc cũng đã chuyển giao qua nhiều thế hệ. Năm xưa Yến Vương thắng được Thái tử và trở thành Chiến đế của thần quốc Hắc Thiết, còn Hỏa Thần thì danh chính ngôn thuận ngồi lên ngai vàng, trở thành Chiến hoàng mới của Thiên Phong.

“Huynh… huynh… thật sự là La Chinh sao?” Hỏa Thần kinh ngạc hỏi.

La Chinh khẽ gật đầu.

Hồi ức năm xưa gần như không thể nào quên được. Mặc dù người trước mắt có dáng dấp giống hệt La Chinh nhưng khí chất lại khác hoàn toàn.

Khi những Chiến hoàng, Chiến đế này nhìn chằm chằm La Chinh, họ cảm thấy trong mắt hắn như có một ma lực khó nói lên lời.

Tuy La Chinh không hề có chút địch ý hay khinh thường nào, nhưng trong tiềm thức họ chợt cảm thấy bản thân mình như một hạt bụi hay một con kiến hôi nhỏ bé…

Yến Vương cũng cực kỳ kích động. So với La Chinh thì trận tranh chấp với Bách Lý Hồng Phong có thể nói là chẳng đáng kể gì.

Mặc dù khi cuộc chiến giành vị trí Chiến hoàng của thần quốc Hắc Thiết diễn ra thì La Chinh đã phi thăng rồi nên không gây ra ảnh hưởng gì mang tính chất quyết định trong việc này, nhưng La Chinh lại có ảnh hưởng rất lớn với Yến Vương. Trong lòng Yến Vương cũng luôn nhớ tới La Chinh.

“Mười năm trước ta từng nói, nếu sau khi phi thăng mà gặp được La Chinh huynh thì đó mới thực sự là phúc duyên. Không ngờ lại chờ được tới khi La Chinh huynh trở về…” Yến Vương thì thào.

Đương nhiên Yến Vương không biết là dù hắn ta có phi thăng lên thượng giới thì cũng chẳng tìm được La Chinh, bởi vì La Chinh đã đến Thần vực từ lâu.

Sự xuất hiện của La Chinh khiến bầu không khí của cung điện băng trở nên hòa dịu hơn, dù sao mọi người ở đây đều quen biết hắn cả. Hơn nữa các Chiến hoàng, Chiến đế cũng rất nể phục thực lực của La Chinh và những cô gái ở phía sau hắn.

Bọn họ không thể nhìn ra được tu vi của đám người này, kể cả La Chinh, Ninh Vũ Điệp hay là Khê Ấu Cầm. Ngay cả người có tu vi thấp nhất là Tô Linh Vận, bọn họ cũng không thể nhìn thấu được. Mặc dù các nàng đã ẩn giấu tu vi của bản thân, nhưng hơi thở tản ra từ mỗi một cử chỉ vẫn khiến các Chiến hoàng, Chiến đế phải chấn động không thôi. Dù sao các nàng cũng đều là chân thần mà.

Sau một hồi hàn huyên, La Chinh mới trở lại chủ đề chính: “Ta vừa nghe các huynh nói cuộc tranh chấp này là do đại lục Mãng Hoang kia mà ra?”

Các Chiến hoàng, Chiến đế biết rõ La Chinh sẽ hỏi tới chuyện này, nên bèn kể lại chi tiết cuộc tranh chấp giữa hai đại lục. Trong sự việc này chẳng thể nói tới đúng hay sai, bởi vì bọn họ cũng chỉ vì lợi ích của bản thân mà thôi.

La Chinh còn chưa trả lời thì Ninh Vũ Điệp đã lên tiếng trước: “Mặc dù Vân điện của ta chẳng thèm để mắt tới mảnh đại lục vô chủ kia, nhưng nếu đại lục Thần quốc muốn ức hiếp Trung vực, ức hiếp tới Vân điện thì không thể được!”

Ninh Vũ Điệp đã chẳng còn tha thiết với cái thế giới này nữa, nhưng Vân điện là quê hương của nàng, tình cảm giữa nàng và Vân điện vô cùng sâu sắc, đương nhiên sẽ bênh vực bên đó.

Câu nói của Ninh Vũ Điệp khiến bốn Chiến hoàng, Chiến đế im lặng.

Dù sao chuyện này cũng chẳng theo bất cứ đạo lý nào, nắm tay của ai lớn hơn thì người ấy sẽ chiếm được đại lục Mãng Hoang. Yến Vương và Hỏa Thần chỉ đành nhìn về phía La Chinh với vẻ bất đắc dĩ, hy vọng rằng người bạn năm xưa này sẽ hiểu lý lẽ.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận