Bách Luyện Thành Thần

Chương 2287: Hiên Viên Câu Ngọc

Phía bắc Thần vực…Vòng qua núi Nguyên Thương, đi qua biên giới phía bắc là đến Bắc Thần vực.

Bắc Thần vực từng là một đại vực cực kỳ phì nhiêu màu mỡ và sản sinh ra rất nhiều cường giả, được xem là địa linh nhân kiệt.

Nhưng mấy thần kỷ nguyên trở lại đây, Bắc Thần vực lại trở thành một mảnh đất chết.

Tử khí phát ra từ Kiến Mộc đã giết chết toàn bộ sinh linh trong Bắc Thần vực. Thần thành đã từng phồn hoa bị bỏ hoang nhiều năm, cũng bắt đầu dần dần đổ nát.

Trong tử khí cuồn cuộn ở nơi này, thân hình lão Hốt lặng lẽ đáp xuống. Những luồng tử khí tựa như linh cẩu phát hiện thức ăn, lập tức đổ xô về phía ông ta từ bốn phương tám hướng.

“Hừ!”

Thân thể lão Hốt rung nhẹ một cái, một luồng sức mạnh vô hình từ trong cơ thể ông ta lan tỏa ra ngoài, tử khí vốn đang tụ lại chợt tản ra bốn phía.

Ông ta dõi mắt trông về phía xa. Ở một nơi xa xôi, Kiếm Mộc cao tới ba mươi vạn dặm như ẩn như hiện.

Sau khi xác định được vị trí của Kiến Mộc, lão Hốt thi triển dịch chuyển không gian lần nữa, bay về phía đó.

Không lâu sau, ông ta lại xuất hiện trên cành cây to lớn nhất ngay chính giữa Kiến Mộc.

Trên cành cây có vô số tơ nhện màu đỏ thẫm giăng kín, chúng quấn vòng quanh bốn quả cầu khổng lồ màu đỏ thẫm.

Trong hình cầu có một bóng người thấp thoáng.

“Hốt Diễm, có phải trong khoảng thời gian này Thần vực đã xảy ra chuyện lớn rồi hay không?” Giọng nói lạnh lẽo truyền ra từ trong một quả cầu.

Hốt Diễm chắp tay với bốn hình cầu rồi đáp: “Lần này đúng là rắc rối”

“Rắc rối? Tên họ Viên kia bị nguyền rủa, trốn ở Nhược Mộc không thể ra ngoài. Người phụ nữ tên Lạc Thủy kia cũng chẳng kém gì, chỉ còn mỗi cái đầu mà thôi. Trong Thần vực còn có rắc rối nào mà ngươi không giải quyết được?” Một giọng nói mang theo khí thế khiếp người phát ra từ trong một quả cầu.

“Đúng vậy, khắp cả Thần vực rộng lớn chỉ còn lại một Bỉ Ngạn cảnh duy nhất, toàn bộ Thần vực đều tùy ngươi xử lý, vậy mà ngươi còn rước lấy phiền phức cho chúng ta. Đúng là phế vật!” Lại có lời châm chọc truyền ra từ trong một quả cầu khác.

Quả cầu màu đỏ thẫm này chính là phong ấn Hỗn Nguyên năm xưa lão Viên thi triển.

Toàn bộ phong ấn Hỗn Nguyên đều dựa vào Kiến Mộc, lợi dụng sinh mệnh lực của Kiến Mộc để liên tục duy trì phong ấn nên rất khó phá giải. Suốt bao thần kỷ nguyên qua, nó vẫn luôn làm tốt nhiệm vụ phong ấn những Hiên Viên Vệ kia cho tới tận bây giờ.

Ba người nói chuyện lần lượt tên là Phổ Triết, Hậu Bá, Tra Diệu. Bọn họ đều là Hiên Viên Vệ Nhị Tinh, thực lực cao hơn Hốt Diễm một bậc.

Năm xưa vì thực lực của Hốt Diễm hơi thấp, phong ấn Hỗn Nguyên cũng yếu hơn một chút nên mới có cơ hội phá vỡ phong ấn…

Còn ba gã Hiên Viên Vệ này đã bị giam cầm như vậy suốt một thần kỷ nguyên, đương nhiên vô cùng đau khổ.

Vì thế, mỗi một lần gặp phải lão Hốt, trong lòng bọn họ đều sẽ cảm thấy không công bằng, phải mỉa mai châm chọc một phen mới được. Họ chỉ hận không thể đổi vị trí với Hốt Diễm.

Hốt Diễm không để ý tới ba người bọn họ mà chỉ chắp tay với quả cầu đỏ thẫm lớn nhất, nói: “Đại ca”

“Nói đi, trong Thần vực đã xảy ra chuyện gì?” Trong hình cầu lớn nhất truyền ra một giọng nói điềm đạm.

Hiên Viên Vệ bị phong ấn trong quả cầu này tên là Bàng Miểu, là người dẫn đầu Hiên Viên Vệ và cũng là Hiên Viên Vệ duy nhất được phong làm Tam Tinh.

“Có người ở ngoại vực tới” Hốt Diễm nói với vẻ thận trọng.

“Người ngoại vực?” Giọng nói điềm đạm của Bàng Miểu xen lẫn một chút kinh ngạc và nghi hoặc.

Phổ Triết, Hậu Bá và Tra Diệu càng mất bình tĩnh…

“Người ngoại vực? Tu vi ra sao?”

“Lai lịch thế nào?”

“Tổng cộng có mấy người, ngươi đã tự mình điều tra chưa?”

Nếu trong Thần vực bùng phát những nguy cơ khác thì không phải vấn đề gì lớn. Đứng trước sức mạnh tuyệt đối, bất cứ nguy hiểm gì cũng có thể đàn áp.

Nhưng nếu cường giả ngoại vực bước vào một bước thì lại thành phiền toái.

“Các ngươi im miệng!” Bàng Miểu mắng.

Ba gã Hiên Viên Vệ lập tức im bặt, bốn phía yên ắng một cách quỷ dị.

Bàng Miểu lại nói: “Hốt Diễm, ngươi tiếp tục”

“Đối phương có hơn mười người, hơn nữa còn có một tên Xi Vưu Vệ Ngũ Tinh” Hốt Diễm chầm chậm lên tiếng.

Nghe xong, các cường giả Bỉ Ngạn Cảnh trong quả cầu đều không ừ hử lấy một tiếng…

Qua một lúc lâu, giọng nói của Báng Miểu mới truyền đến: “Sao có thể như vậy?”

Hốt Diễm nhíu chặt lông mày, đầy vẻ khổ não: “Theo kế hoạch của đại ca, biện pháp đơn giản nhất chính là để Thần vực rơi vỡ. Khi đó phong ấn Hỗn Nguyên này cũng sẽ tự sụp đổ, hơn nữa cũng có thể làm một lần khỏe cả đời. Nhưng cuối cùng, kế hoạch lại bị con trai của Lê Lạc Thủy ngăn cản. Thằng nhóc kia biến mất mười năm, chẳng biết tại sao lại dẫn theo một đám cường giả Bỉ Ngạn cảnh từ ngoại vực trở về!”

“Ngoại vực… Thế giới Hỗn Độn quá đỗi mênh mông, nào có chuyện trùng hợp gặp được các cường giả Bỉ Ngạn cảnh khác, lại còn là Xi Vưu Vệ nữa chứ. Đúng là xui xẻo” Phổ Triết lẩm bẩm.

“Quả thật là trùng hợp” Hốt Diễm lắc đầu: “Hơn nữa những người này đang cố gắng mở lối đi không gian”

Bàng Miểu cười khổ: “Năm đó chúng ta cũng từng làm như vậy, xem ra không cần bao năm là bọn họ có thể đi vào Thần vực rồi”

“Vậy phải làm sao bây giờ?” Hậu Bá thốt lên hỏi.

Bốn người bọn họ là cường giả Bỉ Ngạn cảnh nên đương nhiên thực lực đều không thấp, nhưng dù sao Xi Vưu Vệ Ngũ Tinh cũng là một tồn tại không thể coi thường ở Thần vực…

Thần vực này vốn là đồ của Xi Vưu, khi những người kia tiến vào rồi thì các Hiên Viên Vệ như bọn họ phải đón nhận kết cục thế nào, quả thật không khó để tưởng tượng.

“Ta đã bảo bọn họ bắt đầu chuẩn bị phương án thứ hai rồi” Hốt Diễm trả lời.

Phương án thứ nhất là để Thần vực rơi vỡ, những phong ấn hỗn Nguyên này không thể dựa vào năng lượng Kiến Mộc nữa nên đương nhiên sẽ sụp đổ.

Phương án thứ hai là nghĩ cách nắm giữ vực sâu Ma Vực, dựa vao sức mạnh bên trong vực sâu Ma Vực để xé mở phong ấn Hỗn Nguyên.

Phương án này có độ khó khá lớn, dù sao một cấm địa như vực sâu Ma Vực cũng không phải vật có thể nắm giữ một cách dễ dàng.

“Nắm giữ vực sâu Ma Vực… Đám thánh nhân kia có chắc chắn làm được không?” Bàng Miểu hỏi.

Lão Hốt ngẫm nghĩ một chút rồi đáp: “Hiện tại Đông Phương Thuần Quân gần như thống lĩnh biển Thời Gian, từng ấy thánh nhân dốc hết toàn bộ lực lượng nên khả năng lần này là rất lớn”

Phổ Triết thở dài một hơi: “Cho dù thực sự phá bỏ phong ấn, chỉ sợ cũng chẳng được ích gì. Chúng ta vẫn không phải là đối thủ của Xi Vưu Vệ Ngũ Tinh…”

Nghe vậy, toàn bộ năm người ở đây, kể cả Bàng Miểu, đều trầm tư.

Đúng vậy, dù bây giờ có phá được phong ấn Hỗn Nguyên thì năm Hiên Viên Vệ bọn họ cũng chẳng thể làm được gì ngoài chạy trốn.

Ngay cả Bàng Miểu mạnh nhất cũng chỉ là Hiên Viên Vệ Tam Tinh, thực lực chênh lệch quá xa.

Một lúc sau, Bàng Miểu mới thản nhiên nói: “Còn có một cơ hội”

“Cơ hội gì?” Lão Hốt tò mò hỏi.

“Dùng Hiên Viên Câu Ngọc của ta xin Hỗn Độn giúp đỡ, triệu tập Hiên Viên Vệ đang ở gần nhất tới đây” Bàng Miểu nói.

Nghe xong kiến nghị của Bàng Miểu, sắc mặt lão Hốt lập tức trở nên kỳ quái.

Hiên Viên Câu Ngọc là tín vật thiết yếu của Hiên Viên Vệ. Thông qua nó, các Hiên Viên Vệ có thể triệu tập nhau và giúp đỡ lẫn nhau.

Nhưng thường là ở thế giới mẹ!

Dùng Hiên Viên Câu Ngọc để triệu tập Hiên Viên Vệ khác giữa Hỗn Độn rộng lớn vô biên?

Hy vọng này mong manh đến mức không thể nhìn thấy…

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận