Bách Luyện Thành Thần

Chương 2029: Suối Nhược Mộc

Tốc độ bay xuống của các chân thần cấp cao dần dần chậm lạiNam Lang Hoa và các vị chân thần không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm…

Lần này vận may của bọn họ thực sự quá kém, mới vừa tiến vào trong động cây của Nhược Mộc thì đã gặp phải nguy hiểm như vậy.

“Đúng là tìm được đường sống trong chỗ chết mà!”

“Suýt chút nữa là chết, có một con Nha Thiền bay xẹt qua trán của ta!”

“Không biết có mấy người bỏ mạng?”

Trên mặt những chân thần cấp cao này hiện lên vẻ nhẹ nhõm.

“Tiếng nổ vang lên tổng cộng bốn mươi bảy lần, cộng thêm cái vị bị Đông Phương Quỷ kéo rơi đầu, tổng cộng có bốn mươi tám người bỏ mình” Cách đó không xa có một chân thần cấp cao thản nhiên lên tiếng.

Không phải tất cả các chân thần cấp cao đều hoảng loạn.

Một số chân thần cấp cao đã trải qua một vài chuyện mà người thường không thể tưởng tượng nổi, cực kỳ lạnh nhạt với chuyện sinh tử, thời điểm nguy nan như vậy mà còn có hơi sức ghi nhớ những chuyện này.

La Chinh hơi kinh ngạc nhìn vị chân thần cấp cao kia, vừa rồi hắn cũng đã đếm số người chết.

Số người bỏ mạng quả thực là bốn mươi tám, trong đó có bốn mươi ba người thuộc gia tộc hàng đầu, con em quyền thế có năm người bỏ mạng.

Chân thần cấp cao kia vô cùng gầy gò, ngoại hình không có chút nào nổi bật, một đôi mắt sáng ngời ánh lên vẻ thông minh, không biết đến từ gia tộc nào, trước đó La Chinh không hề chú ý đến người này.

Trường kiếm dưới chân Kiếm Ngao khẽ di chuyển một cái, hóa thành một đường sáng trắng, đi tới trước mặt La Yên, chắp tay nói: “Vừa rồi xin đa tạ, nếu không có ngươi ra tay, sợ rằng người chết sẽ còn nhiều hơn”

Hiện tại Kiếm Ngao đã xác định.

Người quan trọng nhất trong La gia hẳn phải là La Yên.

Theo suy đoán của Kiếm Ngao, nếu La Yên không ra tay, đối mặt với sự tấn công tới tấp dồn dập như vậy, ngay cả đệ tử Kiếm tộc cũng phải chết mất một nửa, bản thân Kiếm Ngao cũng khó mà đảm bảo được tính mạng!

Dù sao trên đoạn đường có số lượng Nha Thiền nhiều nhất, dày đặc nhất đều dựa vào sự bảo vệ của La Yên mới có thể vượt qua.

“Ừ” La Yên lạnh nhạt đáp lại.

Kiếm Ngao cũng không quá quan tâm đến thái độ của La Yên. Đã là người được Kiếm Vô Ngân chọn trúng, nên mười hai chân thần cấp cao ưu tú nhất Kiếm tộc bọn họ cũng đã chuẩn bị tinh thần quyết tử từ lâu.

Sau khi xoay người hắn ta lập tức dùng chân nguyên truyền âm, nói với mười đệ tử Kiếm tộc còn lại rằng: “Nhiệm vụ tiếp theo chính là bảo vệ La Yên, bất cứ người nào khác cũng có thể mặc kệ, nếu có bất cứ kẻ nào có ý đồ ra tay với La Yên thì phải dốc hết sức mà đánh chết!”

Trong lòng những đệ tử Kiếm tộc này đều thầm hiểu rõ. Suy nghĩ của bọn họ cũng chẳng khác Kiếm Ngao là mấy.

“La Chinh thì sao?” Có đệ tử Kiếm tộc truyền âm hỏi.

Kiếm Ngao hờ hững liếc mắt nhìn La Chinh đang đứng sau lưng La Yên, mỉm cười: “Thằng nhóc này có danh tiếng vang dội ở đảo nổi, thậm chí còn có tiền lệ đùa bỡn một đám đại viên mãn xoay mòng mòng, nhưng chung quy hắn chỉ là một chân thần cấp thấp mà thôi, không cần quá để ý”

Cũng không phải Kiếm Ngao coi thường La Chinh.

Tuy La Chinh cướp đoạt ngọc tỉ trong tay một đám đại viên mãn quả thực đã làm cho người ta không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng tất cả mọi người đều cho rằng La Chinh nhờ vào vận may mới thành công, đó tuyệt đối không phải là biểu hiện của thực lực, bất cứ một đại viên mãn nào cũng có năng lực giết chết La Chinh một cách dễ dàng…

Cho dù là chân thần cấp cao cũng chẳng coi La Chinh là gì.

So với bọn họ, các chân thần cấp cao trong liên minh Đông Phương Quỷ và các gia tộc quyền quý lại có biểu hiện trái ngược.

Môi Đông Phương Quỷ hơi mấp máy, hiển nhiên là đã ra một mệnh lệnh nào đó, hai mắt y thỉnh thoảng nhìn La Yên một cái, ẩn chứa một chút kiêng kỵ…

“Yên Nhi, lợi hại”

Khi mọi người tiếp tục bay xuống, La Chinh mới khen ngợi.

La Yên thay đổi vẻ lạnh nhạt vừa rồi, khuôn mặt xinh xắn tươi cười rạng rỡ đầy đắc ý: “Sự lợi hại của Yên Nhi không chỉ dừng lại ở đây thôi đâu!”

La Chinh hết sức tò mò về thần thông Ngôn Xuất Pháp Tùy của nàng, nhưng cũng biết bây giờ không phải thời điểm thảo luận chuyện này, cho nên suốt dọc đường cũng không gặng hỏi.

Vượt qua con ấu trùng Nhược Lăng hư thối kia, trong động cây dựng đứng khôi phục lại vẻ yên tĩnh.

Tất cả mọi người vẫn tiếp tục hạ xuống với tốc độ đều đều…

Sau khi trải qua trận chiến vừa rồi, tất cả mọi người vẫn duy trì tinh thần cảnh giác.

“Tí tách, tí tách…”

Liên tục bay xuống phía dưới, bên tai mọi người đột nhiên vang lên tiếng nước nhỏ.

“Thứ quỷ gì?”

Có người lẩm bẩm.

Ở một nơi quỷ quái như thế này, thứ trời ơi đất hỡi gì cũng có thể gặp được, bọn họ đã bắt đầu sợ bóng sợ gió.

Nhưng khi Kiếm Ngao quét mắt nhìn xuống bên dưới, trên mặt hiện vẻ vui mừng.

“Là suối Nhược Mộc! Không ngờ thực sự gặp được suối Nhược Mộc…”

Nghe Kiếm Ngao nói như vậy, ánh mắt các chân thần cấp cao khác cũng sáng lên.

Suối Nhược Mộc này được sinh ra ở đoạn giữa của Nhược Mộc, đủ trăm năm mới tích được một bình, ngay cả trong Kiếm tộc thứ này cũng cực kỳ hiếm có.

Nếu rót nước suối Nhược Mộc vào thế giới bên trong cơ thể, có thể mang lại lợi ích cho tất cả các sinh linh trong thế giới trong đó. Thứ nước này được các vị luyện đan sư và luyện khí sư yêu thích nhất, có thể nói là nước của vạn linh…

Bởi vậy trong Thần vực nó có giá trị cực cao!

Có người trong Kiếm tộc suy đoán, suối Nhược Mộc ở trong thân cây Nhược Mộc, có lẽ là một tồn tại với dung tích lớn.

Nhưng qua nhiều lần Đạo Tranh cũng không có chân thần nào phát hiện ra suối Nhược Mộc.

“Tí tách, tí tách, tí tách…”

Mọi người dần dần hạ xuống mới thấy xung quanh vách động có những cái đài nhỏ nhô lên, trong những đài nhỏ này đều có vết lõm, trong những vết lõm kia đều đựng chất lỏng màu xanh lục.

Mỗi khi có một giọt nước suối Nhược Mộc nhỏ xuống, dòng chất lỏng kia lại dấy lên gợn sóng nhè nhẹ.

“Nhiều như vậy!”

“Sao đột nhiên lại có nhiều nước suối Nhược Mộc như vậy…”

“…”

Một vài chân thần đã kích động ra mặt, ào ào xông tới.

Các đệ tử Kiếm tộc đều chau mày.

Ngay cả đối với Kiếm tộc, nước suối Nhược Mộc cũng vô cùng quý giá, nơi này xuất hiện một lượng lớn nước suối Nhược Mộc như vậy, theo lý thì nên thuộc về Kiếm tộc.

Nhưng trong Đạo Tranh, nếu ra tay ngăn trở thì sẽ lập tức xảy ra tranh chấp…

Thân hình La Chinh lóe lên một cái, cũng đứng sát bên mép một đài cao.

La Chinh từng nhìn thấy nước suối Nhược Mộc.

Trong cấm địa Luyện Thần, khi Tượng Thánh rèn đúc thân thể cho bản thân đã hao phí một bầu nước suối Nhược Mộc.

Tuy lúc đó La Chinh không thể nhúc nhích nhưng hắn cũng nhìn ra được vẻ đau lòng của Tượng Thánh khi lấy nước suối Nhược Mộc ra dùng.

Là vật đáng giá với cả Tượng Thánh, có thể tưởng tượng được giá trị của nó như thế nào.

Khi đột phá chân thần cấp thấp, tu vi của La Chinh đã ngừng tăng trưởng.

Đối với các chân thần khác, sau khi ngưng tụ thần cách thì sẽ bắt đầu tiếp tục mở rộng thế giới bên trong cơ thể. Đồng thời biển chân nguyên tại thế giới bên trong cơ thể sẽ biến thành tầng mây, liên tục ngưng tụ trong thần cách từ ngày này qua đêm khác… Chỉ cần bản thân lại đột phá trong Thần Đạo một lần nữa thì việc biến hóa ra thần cách chân thần cấp thấp cũng sẽ cực kỳ tự nhiên.

Nhưng khi mọi chuyện xảy đến với La Chinh thì lại trở nên phức tạp.

Dòng khí Hỗn Độn không thể ngưng tụ vào trong thần cách…

Chẳng lẽ còn phải đi tìm loại bùn đất màu nâu kia để tiếp tục thăng cấp?

Hiện tại ngay cả Thần Vũ tệ cũng chẳng có tác dụng gì với mình, hắn nghĩ mãi cũng không ra…

Hắn từng nghe nói nếu trực tiếp uống nước suối Nhược Mộc thì có thể mang lại lợi ích to lớn với các sinh linh trong thế giới bên trong cơ thể, đương nhiên hắn sẽ đi thử.

Không ngờ hắn chỉ vừa mới đứng đó chưa được bao lâu thì bên cạnh đã vang lên một âm thanh chói tai: “Cút ngay, đó là vị trí của ta!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận