Bách Luyện Thành Thần

Chương 3499: Thủy Tổ Hao

Với số lượng lớn Thần Tinh như vậy, chiết xuất năng lượng từ trong đó là cả một quá trình dài đằng đẵng. Nhưng Nữ Oa cực kỳ thông minh, nàng đã xây dựng một bố cục hết sức độc đáoTheo sự xoay tròn của đài phỉ thúy, tất cả Thần Tinh đều bị nghiền nát theo một hướng, đồng thời giải phóng năng lượng bên trong.

Năng lượng màu xanh lam chảy ra từ Thần Tinh đổ dồn vào trung tâm, giống như hàng trăm hàng ngàn con suối nhỏ hội tụ vào một con sông năng lượng màu xanh biếc ở chính giữa!

Sông năng lượng rất ôn hòa, người bình thường bơi lội trong đó cũng sẽ không bị thương, những năng lượng này trào dâng cũng không khiến bất cứ người nào bị thương, càng không thể giết chết một cổ thần hỗn độn.

Nhưng lúc dòng sông năng lượng này dâng tới thì ba Thánh Hồn cảnh trong tộc Nhĩ Thử đều đồng loạt ra tay.

Trên đỉnh đầu chúng hiện ra ba món tín vật Bỉ Ngạn giống nhau như đúc. Ba món tín vật Bỉ Ngạn này đều đến từ Tam Thập Tam Thiên, nhưng vì là tín vật Bỉ Ngạn loại hỗ trợ, tác dụng đều thiên về chức năng, không có nhiều hữu ích trong thực chiến, cho nên rất ít người dung hợp chúng.

Nhưng mấy món tín vật Bỉ Ngạn này phối hợp với nhau lại có thể nén dòng sông năng lượng cực lớn!

Dòng sông năng lượng ào ào cuồn cuộn bị nén lại, lần nữa hóa thành tinh thể.

Vốn dĩ Thần Tinh là một loại khoáng thạch bao quanh năng lượng, còn tinh thể này lại là tinh thể năng lượng thuần túy. Năng lượng ẩn chứa trong một viên tinh thể năng lượng này tương đương với bảy mươi triệu viên Thần Tinh.

Trước đây Nữ Oa từng muốn nén tất cả Thần Tinh tới mức này, như vậy sẽ tiện bảo quản hơn, không cần chiếm không gian lớn tại Lê Sơn.

Nhưng trạng thái sau khi nén tới cực hạn vô cùng không ổn định, không thể bảo quản được!

Sông dâng cuồn cuộn, từng viên tinh thể năng lượng được nén tới mức tối đa lơ lửng trước mặt Thắng Thiên Thử Vương.

Trên đỉnh đầu Thắng Thiên Thử Vương cũng có tín vật Bỉ Ngạn hiện lên, đó là một tín vật Bỉ Ngạn sống, lớn bằng bàn tay, nhìn như một con mèo đen.

Trên thực tế, đây là một con Thủy Tổ Hao, cũng là một sinh linh Bỉ Ngạn thần kỳ trong Tam Thập Tam Thiên.

Tuy ngoại hình nó giống như một con mèo đen hung ác, nhưng thực tế lại là thể năng lượng, đa số thời điểm nó đều hóa thành hình thái một viên năng lượng, chỉ khi săn mồi mới hóa thành mèo đen.

Thủy Tổ Hao có một đặc tính vô cùng thần kỳ, những tín vật Bỉ Ngạn khác hoặc những sinh linh Bỉ Ngạn khác có thể hấp thu Thần Tinh, nhưng đều có hạn. Tín vật Bỉ Ngạn Tam Thập Tam Thiên có thể hấp thu mấy triệu, mấy chục triệu viên Thần Tinh rất nhẹ nhàng, nhưng hấp thu tới hàng trăm triệu Thần Tinh thì vô cùng khó khăn, phần lớn đều không làm được. Nhưng Thủy Tổ Hao thì khác, nó gần như có thể hấp thu vô hạn Thần Tinh, hấp thu càng nhiều Thần Tinh thì càng cường đại.

Sau khi phát hiện đặc tính này của Thủy Tổ Hao, rất nhiều người đều đặt hết hy vọng về Đạo Chung Yên lên người nó, ban đầu Phục Hy cũng rất tích cực muốn thu phục vật này.

Sau đó họ lại phát hiện phương thức tấn công của Thủy Tổ Hao cũng không mạnh, trong bụng nó có một thế giới riêng, sau khi cắn nuốt Thần Tinh chỉ có thể sinh ra sức mạnh hủy diệt tại thế giới trong bụng, Thủy Tổ Hao này không có khả năng nuốt hết cây châm kia.

Phục Hy rất thất vọng về điều này, nhưng Nữ Oa động não một chút đã tặng nó cho Thắng Thiên Thử Vương, sau đó lại cùng Thắng Thiên Thử Vương bày ra một đại trận như vậy, có thể phát huy tác dụng vào thời điểm mấu chốt!

Lần này khai chiến với cổ thần hỗn độn, Nữ Oa bèn gọi Thắng Thiên Thử Vương tới chủ trì đại trận Thần Tinh này!

“Thiên Ngộ, Địa Ngộ!” Thắng Thiên Thử Vương thấp giọng sai bảo.

Hai Nhĩ Thử bên cạnh Thắng Thiên Thử Vương gật đầu, đồng thời bắt đầu lấy ra tín vật Bỉ Ngạn.

Thiên Ngộ và Địa Ngộ là cánh tay đắc lực của Thắng Thiên Thử Vương, hai vị này có vai trò vây giữ đối thủ trong đại trận Thần Tinh, cho dù chỉ một thời gian ngắn cũng đã đủ lắm rồi!

“Lãnh” vẫn cần mẫn tấn công lồng bảo vệ màu vàng.

Trong quá trình tấn công, “Lãnh” cũng cảm nhận được sự lưu động của năng lượng bên trong Lê Sơn. Nó cho rằng những năng lượng lưu động kia chỉ dùng để củng cố lồng bảo vệ màu vàng, cho nên vẫn không hề cảnh giác!

“Rầm rầm rầm rầm…”

Lồng bảo vệ màu vàng nhấp nháy càng ngày càng kịch liệt.

Đệ tử và các tộc nhân trong Lê Sơn đang điên cuồng bổ sung Thần Tinh, rót năng lượng vào trong, nhưng vẫn không theo kịp tốc độ tiêu hao của Vân Sơn Vụ Tráo Trận.

Mỗi lần nắm đấm khổng lồ lao tới trước mặt, sắc mặt La Yên đều trở nên trắng bệch. Nhưng nàng là người điều khiển đại trận, không thể nào bỏ chạy.

Trong tình huống này, chạy trốn cũng chẳng khác nào tự tìm đường chết.

“Thắng Thiên Thử Vương tiền bối!”

La Chinh lo lắng nhìn về phía đài phỉ thúy và nói.

“Chuẩn bị xong rồi!” Thắng Thử Thiên Vương đáp: “Địa Ngộ, Thiên Ngộ, ra tay!”

“Rắc!”

Trên vách núi đá cách đài phỉ thúy không xa đột nhiên vỡ ra một cái lỗ lớn, Thiên Ngộ đã lấy tín vật Bỉ Ngạn của mình ra, đó là một khối vàng nho nhỏ, tên là Thiên Hoảng Kim, là một loại tín vật Bỉ Ngạn chỉ có thể sử dụng một lần.

Khoảnh khắc Thiên Hoảng Kim được ném ra, nó bắt đầu nhanh chóng bốc cháy, đồng thời phóng ra ánh sáng vàng. Ánh sáng vàng này không hề chói mắt, nhìn bằng mắt thường còn cảm nhận được một chút lấp lánh êm dịu.

Nhưng khoảnh khắc ánh sáng vàng phóng ra sẽ tạo ra một cơn lốc tinh thần không thể kháng cự, cho dù mạnh mẽ tới đâu cũng sẽ bị cơn lốc tinh thần này ảnh hưởng.

Nhìn thấy ánh sáng vàng kia, trong đầu La Yên bỗng trở nên trống rỗng.

Ngoại trừ nàng, tất cả sinh linh Lê Sơn bị ánh sáng vàng chiếu vào đều giống hệt nhau…

“Lãnh” cũng vậy, cho dù linh hồn của nó cường đại hơn Bất Hủ cảnh rất nhiều, nhưng vẫn không thể chống lại cơn lốc tinh thần này.

Có lẽ ngoại lệ duy nhất chính là La Chinh.

Hắn cảm nhận được rõ ràng huyết mạch trong cơ thể đang dao động, hắn còn chưa hiểu rõ chuyện gì xảy ra thì đã nhìn thấy “Lãnh” vốn đang điên cuồng tấn công lại đột nhiên cứng đờ giữa không trung.

Cường giả cấp bậc này, đôi khi chỉ sơ sẩy nửa nhịp thở thôi là đã mất mạng.

Thắng Thiên Thử Vương và thuộc hạ đã luyện tập vô số lần, khoảnh khắc Lãnh tạm dừng, một phiến đá giống như ám khí lập tức đập vào người nó.

Phiến đá nho nhỏ dán vào người Lãnh, bề mặt lập tức phát ra từng vòng xoáy màu đen, còn một phiến đá khác thì nằm trong tay Địa Ngộ, bề mặt phiến đá là từng vòng xoáy màu trắng.

Thấy phiến đá có hình xoắn ốc màu đen đã thành công bám vào người Lãnh, Địa Ngộ lập tức ném mạnh phiến đá có hình xoắn ốc màu trắng về phía Thắng Thiên Thử Vương. Thủy Tổ Hao trên đỉnh đầu Thắng Thiên Thử Vương nhảy vọt lên, há miệng nuốt chửng phiến đá xoắn ốc màu trắng vào bụng.

“Giao hoán!”

Ngay khoảnh khắc đó, Địa Ngộ đã kích hoạt năng lực của hai phiến đá.

Hai phiến đá một trắng một đen này tên là “Song Tuân Thạch Phiến”, có thể hoán đổi vị trí của các vật thể mà chúng bám vào!

Sau khi Địa Ngộ kích hoạt năng lực này, Lãnh đang đứng ngẩn ngơ bên ngoài Lê Sơn và phiến đá xoắn ốc màu đen đã bị thay đổi vị trí tới trong bụng Thủy Tổ Hao.

Phiến đá màu trắng hình xoắn ốc vốn bị Thủy Tổ Hao nuốt vào thì lại xuất hiện giữa không trung bên ngoài Lê Sơn, không ngừng rơi xuống.

La Chinh không bị Thiên Hoảng Kim ảnh hưởng, hắn đang há mồm trợn mắt nhìn con quái vật khổng lồ như Lãnh biến mất. Phải biết lúc “Song Tuân Thạch Phiến” hoán đổi vị trí, ngay cả không gian dao động cũng không xuất hiện, sự hoán đổi vị trí mang tính cưỡng chế này vô cùng bá đạo!

Thủy Tổ Hao nuốt chửng Lãnh vào bụng rồi ngoan ngoãn “gào” một tiếng với Thắng Thiên Thử Vương, sau đó ghé vào đầu vai Thắng Thiên Thử Vương. Vẻ mặt của Thủy Tổ Hao lười biếng như chỉ nuốt một con chuột nhỏ bé, mà ở trong thế giới trong bụng nó, năng lượng kinh khủng đang tàn sát bừa bãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận