Bách Luyện Thành Thần

Chương 2303: Người chết

Mùi này…La Chinh từng ngửi được mùi này trong cơn gió nóng trước khi tiến vào hang động.

Giờ phút này, sự tái xuất hiện của mùi hương ấy làm hắn không khỏi nghi hoặc.

Tộc trưởng Thiên Long vừa thấy chuột đá thì đáy mắt lóe sáng.

Tuy rằng ông ta không biết chuột đá này là gì nhưng cũng nhận ra nó không phải là vật tầm thường…

Đoạn đường này cũng xem như mạo hiểm trùng trùng! Ông ta chắc chắn phải chiếm lấy chuột đá!

Trong tám người ở đây, ngay cả Khôn Ngạo cũng không phải là đối thủ của ông ta.

Người duy nhất khiến tộc trưởng Thiên Long kiêng dè là La Chinh. Tuy rằng tên này chỉ là đại viên mãn nhưng lại đầy rẫy thủ đoạn, tuyệt đối không đơn giản như những đại viên mãn bình thường.

Dựa theo phỏng đoán của ông ta, La Chinh có khả năng xuất thân từ đảo nổi quyền thế.

Lúc này, những người khác cũng đồng thời nảy ý xấu!

Đặc biệt là Khôn Ngạo!

Lúc trước gã đã nói sẽ nhường cho người nghèo nhất, nhưng khi trông thấy vật đó thì đôi mắt gã đã chứa đầy sự tham lam.

Gã thấy tộc trưởng Thiên Long còn chưa nhúc nhích bèn khẽ híp mắt, quyết định ra tay trước hòng chiếm lấy lợi thế!

“Vèo!”

Khôn Ngạo thoắt cái đã lao về phía con chuột đá kia, cầm chặt trong tay.

“Không Ngạo! Ngươi muốn chết à?”

Tộc trưởng Thiên Long vừa thấy hành vi của Khôn Ngạo thì sắc mặt trở nên lạnh lẽo.

Ông ta cũng muốn chiếm lấy chuột đá, nhưng dù sao ông ta vẫn còn lý trí.

Hiện giờ con đường về đã bị đóng, lại không thể sử dụng dịch chuyển, dù lấy được bảo vật tốt thì sao chứ? Cũng đâu thể rời khỏi đây được?

Đây cũng là một trong những nguyên nhân tộc trưởng Thiên Long không xông lên trước tiên.

“Ha ha ha, thứ này…” Khôn Ngạo cầm lấy con chuột đá kia cười khà khà sau đó sắc mặt gã chợt cứng đờ vì thấy tay đã trống không: “Chuyện gì xảy ra…”

Mọi người đồng loạt nhìn sang.

Cảnh tượng thần kỳ xuất hiện như thể có người đang làm ảo thuật vậy.

Chuột đá vốn nằm trong tay Khôn Ngạo lại xuất hiện trên đài tế!

La Chinh khẽ cau mày.

Chuột đá biến mất trong tay Khôn Ngạo rồi lại quay về đài tế, nhưng xung quanh lại không hề có dao động không gian.

Theo lý thì điều này là không thể…

Tộc trưởng Thiên Long cũng phát hiện điều bất thường: “Thứ này… có gì đó kỳ lạ!”

Dứt lời, ông ta cất bước đi về phía chuột đá và cầm lấy nó. Tuy nhiên, ông ta chỉ lùi về sau hai bước thì tay đã nhẹ bẫng, chuột đá biến mất ngay trước mắt mọi người.

Không ai, kể cả tộc trưởng Thiên Long, phát hiện nó biến mất như thế nào!

Sau khi tộc trưởng Thiên Long thử xong, những chân thần cấp cao khác cũng lần lượt thử.

Không lâu sau, bọn họ phát hiện chuột đá không thể rời khỏi đài tế quá ba mét, một khi vượt qua khoảng cách ấy thì nó sẽ tự động quay về vị trí cũ.

Có người nhét chuột đá vào nhẫn tu di, thậm chí là vào thế giới trong cơ thể mình. Thế nhưng chỉ cần bọn họ vượt qua phạm vi ba mét thì chuột đá sẽ tự động quay về đài tế.

“Thứ này thật là tà!”

“Pháp tắc không gian hoàn toàn vô hiệu ở nơi này, sao thứ này lại làm được?”

“Quá kỳ quái!”

Thoáng chốc, tất cả mọi người đều hết cách.

La Chinh không tham gia vào, lát sau hắn mới thản nhiên nói: “Các vị có cảm thấy mùi tanh ngọt kia ngày càng nồng không?”

Câu nhắc nhở của La Chinh làm bọn họ đồng loạt hít một hơi.

“Ừm, mùi lạ quá…”

“Lúc trước ta đã ngửi được mùi này trong hang động kia!”

“Mùi này từ đâu ra vậy?”

Đến lúc này mọi người mới tập trung sự chú ý vào mùi hương này.

Mùi tanh ngọt ấy xộc thẳng vào mũi và ngày càng nồng hơn.

La Chinh nhận thấy linh hồn của mình hơi tê tê…

Vào lúc này, những tiếng nổ tung truyền đến.

La Chinh hướng mắt nhìn theo tiếng động thì thấy vô số khe hở hình rắn lan nhanh trên hai bên vách động.

“Rắc rắc rắc…”

Không chỉ hai bên vách động mà mặt đất dưới chân bọn họ cũng vậy.

Hang động hình thành từ tầng đá gân sắp sụp đổ ư?

“Rầm rầm…”

Tầng đá gân vỡ nát cũng không sao, nhưng Ngoạt Hỏa Đồ Lưu lại trào ra từ khe hở như biển!

“Nguy rồi!”

La Chinh biến sắc, gương mặt của những người khác cũng như màu đất.

Lúc trước bọn họ đã dốc hết sức để thoát khỏi hiểm cảnh, bây giờ bọn họ làm sao có thể thoát khỏi Ngoạt Hỏa Đồ Lưu mênh mông như biển đang ào tới ùn ùn kia chứ?

“Lui lui lui!”

“Làm sao mà lui…”

“Đáng thương cho ta, vừa mới thăng cấp chân thần cấp cao thì đã phải bỏ mạng tại nơi kỳ quặc này!”

Đám chân thần cấp cao kêu rên.

Tuy nhiên, La Chinh, tộc trưởng Thiên Long và Khôn Ngạo thì lại tỉnh táo.

Bọn họ gần như sử dụng hết mọi kỹ năng để tránh khỏi đám đá vụn và Ngoạt Hỏa Đồ Lưu đang cuồn cuộn ào đến.

“Đùng!”

La Chinh bắt lấy mảnh đá gân, cả người lơ lửng trên không trung, đồng thời chặn Ngoạt Hỏa Đồ Lưu rơi trên đỉnh đầu.

Ngay lập tức, hắn lộn nhào người để đá văng một khối đá gân to cỡ quả núi nhỏ ra ngoài…

Hiện giờ cơ bắp toàn thân hắn gồ lên, sức mạnh được vận dụng đến giới hạn. Nếu không gian nơi này đủ lớn thì hắn đã hóa thành hoang thần rồi.

Có điều, cho dù hắn hăng hái đến đâu đi nữa, cảnh tượng xuất hiện sau khi đá văng đá gân vẫn làm hắn trụy tim.

Cơn lũ được hình thành bởi Ngoạt Hỏa Đồ Lưu ào đến và bao phủ mọi người, kể cả tộc trưởng Thiên Long và Khôn Ngạo. Thậm chí bọn họ còn chẳng kịp kêu to trước khi chết.

Hiện giờ chỉ còn mình hắn thôi!

“Tại sao lại như vậy…”

Ngoạt Hỏa Đồ Lưu gần như chiếm hết tất cả không gian trong hang động, hoàn toàn không có khả năng né tránh.

Lúc Ngoạt Hỏa Đồ Lưu xông tới, La Chinh khẽ dùng suy nghĩ kích hoạt đường vân màu vàng trong ngực!

“Thái Sơ Chi Nặc!”

Thái Sơ Chi Nặc là lời hứa được lập ra từ lúc mở Thần vực đến nay.

Dựa theo suy đoán của La Chinh, chắc hẳn Xi Vưu đã chính miệng đồng ý lời hứa này để miễn dịch sự tấn công của tất cả đạo uẩn trong Thần vực.

Thế nhưng, dù kích hoạt Thái Sơ Chi Nặc cũng chưa phải là vô địch, nó không thể miễn trừ đòn tấn công về linh hồn và sức mạnh.

Ngoạt Hỏa Đồ Lưu không được hình thành từ đạo uẩn Thần đạo, hắn không biết chiêu này có tác dụng hay không!

“Vù…”

Ánh sáng vàng hoàn toàn bao phủ La Chinh.

Cùng lúc đó, La Chinh hoàn toàn ngập trong Ngoạt Hỏa Đồ Lưu!

“Có tác dụng!”

Trái tim La Chinh nhảy lên.

Tầng sáng vàng ngoài cơ thể hắn đã ngăn cách Ngoạt Hỏa Đồ Lưu khỏi cơ thể.

Thế nhưng Thái Sơ Chi Nặc cũng có thời hạn.

Sau khi được kích hoạt, nó chỉ có thể duy trì trong ba lần hô hấp mà thôi.

Nhờ có sự bảo vệ của Thái Sơ Chi Nặc, La Chinh ra sức bơi trong Ngoạt Hỏa Đồ Lưu. Hắn phải thoát khỏi nơi này trong thời gian ngắn!

Một lần hô hấp…

Hai lần hô hấp…

Ba lần hô hấp…

Ánh sáng vàng ngoài cơ thể hắn nhanh chóng tối dần, nhưng Ngoạt Hỏa Đồ Lưu lại như không giới hạn, hắn hoàn toàn không thể thoát khỏi nơi này.

“Luồng Thái Sơ Chi Nặc cuối cùng!”

La Chinh đã kích hoạt một luồng Thái Sơ Chi Nặc khi đối mặt với ác ma Đồ Ách, bây giờ là luồng cuối cùng.

Nói cách khác, hắn chỉ còn ba lần hô hấp cuối cùng!

“Vù vù vù…”

La Chinh vẫn ra sức bơi vì có ánh sáng vàng rực chắn ngoài cơ thể.

Thế nhưng, hắn như đang bơi trong vùng biển sâu, dù thế nào cũng không thể nổi lên. Sau khi dùng hết ba lần hô hấp cuối cùng, ánh vàng rốt cuộc biến mất.

Cả người hắn chìm trong Ngoạt Hỏa Đồ Lưu!

“Lần này không may mắn sao?” Sự cay đắng phức tạp trào dâng trong lòng La Chinh.

“Xèo xèo xèo…”

Cảm giác đốt cháy bắt đầu lan từ ngoài vào trong.

Hắn thấy hai tay của mình bị đốt sạch trong nháy mắt.

Ngoạt Hỏa Đồ Lưu chui vào trong cơ thể hắn, qua biểu bì, máu thịt, kinh mạch, xương cốt, nội tạng, cuối cùng đến thế giới trong cơ thể và linh hồn của hắn.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận