Bách Luyện Thành Thần

Chương 3281: Chế Ước Khế Ước Song Sinh Xà

Được thuyền trưởng nhắc nhở như vậy, Phục Hy hiểu được ngay lập tức. Có lẽ mình đã nghiên cứu sai phương hướng, có lẽ Hồn Nguyên Chi Linh màu vàng kia không dùng để tăng cường sức mạnh bản thân mà là vật dùng cho việc giáng lâm!“Nếu ta không muốn trao đổi thì sao?” Phục Hy nói.

Trong tay La Yên còn có hai mươi miếng Hồn Nguyên Chi Linh màu vàng, mà theo hắn ta được biết thì phần lớn Hồn Nguyên Chi Linh màu vàng đều nằm trong tay thằng nhóc La Chinh.

Không cần biết Hồn Nguyên Chi Linh màu vàng có thật sự hữu dụng hay không, Phục Hy vẫn cho rằng mình không cần phải đồng ý với yêu cầu của thuyền trưởng. Hôm nay hắn ta tới đây là để ép thuyền trưởng giao Vòng Tròn Giáng Lâm chứ không phải để giao dịch với đối phương.

“Nếu ngươi không bằng lòng, ngươi sẽ vĩnh viễn không chiếm được Vòng Tròn Giáng Lâm, ít nhất thì ở chỗ ta là như vậy…” Thuyền trưởng đáp: “Hỗn Độn mênh mông mù mịt, che giấu mấy Vòng Tròn Giáng Lâm thực sự quá dễ dàng”

Phục Hy lạnh mặt, đồng thời hiện lên vẻ dữ tợn, sức mạnh kinh khủng trong cơ thể đang dần tích tụ: “Xem ra hôm nay thuyền trưởng cũng không định chịu phục”

“Chịu phục?” Thuyền trưởng cười nhẹ: “Với thực lực của Nhân Hoàng, đúng là có tự tin này. Nhưng Nhân Hoàng có từng nghĩ, Hắc Thuyền di chuyển trong thế giới mẹ không để lại chút dấu vết tăm hơi mà lại bị Nhân Hoàng tìm ra dễ dàng như vậy?”

Nghe thế, trên mặt Phục Hy hiện lên vẻ thận trọng, nhìn kỹ xung quanh.

Một luồng khí tức màu đen như có như không bay lượn vòng quanh, chẳng qua do không gian tối đen thăm thẳm ở đây nên người ta khó có thể phát hiện.

Ý tứ của thuyền trưởng đã rất rõ ràng, hắn ta biết Phục Hy đang truy lùng Hắc Thuyền, cho nên đã bố trí sẵn chờ đợi Phục Hy tới cửa, chính là để đàm phán chuyện Hồn Nguyên Chi Linh màu vàng với Phục Hy.

“Số lượng kết tinh Hồn Nguyên Chi Linh trong tay ta cũng không nhiều” Phục Hy khẽ xòe tay ra, hồn Nguyên Chi Linh màu vàng La Yên đưa cho Phục Hy đã xuất hiện trong tay hắn ta.

Thấy Hồn Nguyên Chi Linh màu vàng này, dưới áo choàng của thuyền trưởng hiện ra hai tia sáng màu vàng, hắn ta hỏi: “Ngươi có bao nhiêu!”

“Chừng hai mươi miếng” Phục Hy đáp.

Hắn ta chỉ tính một phần trên tay La Yên, tuy hắn ta có thể đòi từ chỗ La Chinh, nhưng Phục Hy cũng không muốn giao ra nhiều Hồn Nguyên Chi Linh màu vàng hơn nữa.

“Bọn ta muốn toàn bộ” Thuyền trưởng nói.

Phục Hy khẽ nhíu mày, lạnh giọng nói: “Thuyền trưởng quá tham lam đấy”

“Không tham lam, Lê Sơn các ngươi có thể lấy được nhiều hơn” Thuyền trưởng đáp lại với vẻ sâu xa.

Hắc Thuyền cũng đặt mục tiêu lên người La Chinh, chỉ là bọn họ còn chưa kịp xuống tay, hắn ta có ý như vậy nhưng không chỉ thẳng tên La Chinh.

“Có thể, nhưng ngươi phải nói cho ta rốt cuộc Vòng Tròn Giáng Lâm có vấn đề gì” Phục Hy bình tĩnh nói.

Sau khi đánh chết Lôi Li, Phục Hy thử lục soát trí nhớ của con hung thú này. Nhưng trước khi chết, Lôi Li lại thi triển bí pháp khiến trí nhớ của mình trở nên rối tinh rối mù, đồng thời bố trí một cạm bẫy linh hồn. Trong lúc đang lục soát linh hồn, suýt nữa Phục Hy đã rơi vào cạm bẫy kia, không thoát ra được.

“Đương nhiên ta sẽ nói cho ngươi, nhưng tất cả phải được tiến hành với điều kiện ngươi tuân thủ khế ước…” Thuyền trưởng vừa nói vừa giơ ống tay áo.

Một tín vật Bỉ Ngạn còn sống chậm rãi bò ra từ tay áo hắn ta, đó là một con rắn hai đầu. Con rắn hai đầu này màu sắc tươi đẹp, lớp vảy quanh thân chia thành hai màu sắc, đầu rắn bên trái là màu đỏ, đầu rắn bên phải là màu xanh, hai đầu rắn vừa bò ra vừa không ngừng thè lưỡi.

“Chế Ước Khế Ước Song Sinh Xà?” Thấy con rắn hai đầu này, sắc mặt Phục Hy cũng thay đổi.

“Nếu Nhân Hoàng trở về Lê Sơn, thuyền trưởng ta cũng không bắt ngươi được. Để Nhân Hoàng tuân thủ hứa hẹn, ngươi vẫn nên chọn ra một con rắn!” Thuyền trưởng nói.

Chế Ước Khế Ước Song Sinh Xà là tín vật Bỉ Ngạn trong Tam Thập Tam Trọng Thiên, cũng là một loại rắn có tập tính vô cùng kỳ quái nhưng năng lực lại cường đại dị thường.

Trong Tam Thập Tam Trọng Tam Thanh Thiên thường xuyên xuất hiện một vài tuyệt cảnh. Trước đây tại Phong Trì của Tam Thanh Thiên, Phục Hy từng bị Tâm Phong đuổi giết, bị đẩy vào tuyệt cảnh, sau đó gặp được một con Chế Ước Khế Ước Song Sinh Xà tại nơi tận cùng Phong Trì. Con Song Sinh Xà này nói tiếng người, bảo hắn ta hoàn thành một việc, nếu đồng ý, nó có thể giúp Phục Hy chạy trốn.

Trong tình huống đó, để sống sót, ngoại trừ đồng ý thì Phục Hy không còn lựa chọn nào khác!

Chờ Phục Hy đồng ý, Chế Ước Khế Ước Song Sinh Xà thực sự giúp hắn ta tìm được một con đường chạy trốn.

Sau đó để tuân thủ hứa hẹn, Phục Hy tiêu tốn năm sáu ngàn năm tại biên giới Tam Thanh Thiên mới hoàn thành khế ước với con rắn kia.

Vì sao lại xuất hiện đúng lúc, trước nay chưa ai biết rõ.

Nhưng nó đã làm được một cách thần kỳ!

Có người xem nó như vật may mắn tượng trưng cho việc xoay chuyển tình thế, có người lại xem nó như ác ma, dù sao khế ước mà con rắn này đưa ra đều vô cùng khó thực hiện, mà một khi vi phạm khế ước, cái giá phải trả sẽ rất thảm thiết.

Vật thần kỳ như vậy, những người từng tới Tam Thanh Thiên đều đã nhìn thấy hoặc nghe nói tới. Nhưng chưa một ai dung hợp nó thành tín vật Bỉ Ngạn, mang theo trong cơ thể, giáng xuống thế giới Hỗn Độn!

Con rắn kia đột nhiên uốn éo, cái đầu màu đỏ mở miệng nói: “Chế ước là độc sinh tử, khế ước cũng là độc sinh tử, chỉ cần hết lòng tuân thủ hứa hẹn, kịch độc lập tức hóa giải!”

“Như nhau cả!”

Thân hình Phục Hy chợt nhoáng lên, xuất hiện ở boong thuyền, vươn tay về phía Chế Ước Khế Ước Song Sinh Xà.

“Vù!”

Con rắn màu đỏ kia cắn một phát vào tay Phục Hy với thế sét đánh không kịp bưng tai, nó không cắn phập vào tay Phục Hy, chỉ để lại một dấu vết đặc biệt.

Cùng lúc đó, đầu rắn màu lam cũng cắn một phát lên tay thuyền trưởng.

Chế ước và khế ước có hiệu lực đồng thời, đối tượng có hiệu lực không chỉ Phục Hy mà còn cả thuyền trưởng.

Sau khi rắn hai đầu cắn mỗi người một cái, thuyền trưởng mới đưa Vòng Tròn Giáng Lâm cho Phục Hy, còn nói: “Những chiếc Vòng Tròn Giáng Lâm đó có thể dẫn sinh linh Bỉ Ngạn giáng lâm nhưng không thể tránh khỏi sự trừng phạt của chân lý. Ta đã thử mấy lần, mỗi lần sinh linh giáng lâm đều chuốc lấy kết cục bị chân lý diệt trừ…”

Thuyền trưởng báo lại kết quả sử dụng Vòng Tròn Giáng Lâm của mình cho Phục Hy một cách tường tận. Phục Hy nghe xong mới chợt bừng tỉnh, nếu đổi lại là hắn ta, hắn ta cũng sẽ quy kết vấn đề cho Hồn Nguyên Chi Linh, phán đoán như vậy cũng không sai…

Nhưng khi Phục Hy hiểu ra, hắn ta đột nhiên nhớ đến một chuyện không ổn, sắc mặt bỗng thay đổi.

Chuyện La Chinh lấy Hồn Nguyên Chi Linh đi cũng không phải bí mật, nhất định tộc Hữu Hùng và tộc Thần Nông Thị đều biết. Nếu đám người Cơ Hiên Viên cũng nhằm mục tiêu vào Hồn Nguyên Chi Linh màu vàng, vậy chẳng phải Thiên Cung và La Chinh đều gặp nạn?

“Còn phải nhờ Hắc Thuyền phái người tới Lê Sơn, Lê Sơn sẽ giao Hồn Nguyên Chi Linh màu vàng, ta cáo từ trước!” Phục Hy chắp tay, sau đó thi triển dịch chuyển không gian, xuyên qua Hỗn Độn.

Chờ khi Phục Hy rời đi, thuyền trưởng mới nói: “Vội vội vàng vàng như vậy, chắc là đã nghĩ rõ ràng rồi, nhưng có lẽ Thiên Cung đã bị hủy?”

Trong khoảng thời gian Phục Hy đuổi theo Hắc Thuyền, Hắc Thuyền lại đang quan sát Thiên Cung, hiểu rõ động tĩnh của Thiên Cung và tộc Kim Ô như lòng bàn tay. Nhưng tin tức mới nhất còn chưa truyền tới tai thuyền trưởng. Theo suy đoán của hắn ta, chỉ sợ lúc này Thiên Cung chạy trời không khỏi nắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận