Bách Luyện Thành Thần

Chương 2590: Một hòn đá ném hai con chim

Thu Tư Nguyên là kẻ tỉnh lại cuối cùng. Lúc gã vừa tỉnh liền phát hiện mình đang ngâm trong một cái thùng lớn chứa đầy chất lỏng đỏ ngầu như máuĐây là chất dịch do Quỷ Diện Trùng tiết ra, trong chất dịch này chứa rất nhiều lực linh hồn, rất có hiệu quả trong việc chữa trị tổn thương linh hồn.

Ngay khoảnh khắc khi Thu Tư Nguyên vừa tỉnh lại, ngọn lửa giận lập tức bùng lên trong lòng gã!

Gã đang định bước ra khỏi thùng chất dịch thì một cô gái bỗng bay lướt từ đằng sau đến, động tác quỷ dị như ma, nhấn gã vào lại trong thùng.

“Vết thương của thiếu gia rất nghiêm trọng, xin ngài hãy tiếp tục ngâm mình tĩnh dưỡng trong đó” Cô gái nọ vừa nói vừa cười ngọt ngào, có vẻ rất kiên nhẫn.

“Ta muốn gặp phụ thân ta! Tên Thu Thắng Thủy kia dám làm tổn thương ta, ta muốn phụ thân ta trục xuất hắn khỏi Thu gia!” Thu Tư Nguyên không cam lòng kêu lên.

Nghe thiếu gia nói ra yêu cầu này, cô gái kia khẽ lắc đầu, nói: “Ta đã hỏi phụ thân của ngài…”

“Ông ấy nói sao?” Hai mắt Thu Tư Nguyên sáng rực.

“Ông ấy bảo ngài vậy là đáng đời” Cô gái bất đắc dĩ nói: “Mặc dù Thu Thắng Thủy đã bị hội trưởng lão cách chức, nhưng vẫn cứ là công thần của Thu gia. Chuyện năm xưa thật ra là do Thu gia có lỗi với hắn, ngay cả trưởng lão cũng không dám chạm vào vết sẹo này ngay trước mặt Thu Thắng Thủy. Vậy mà ngài lại dám làm thế, nên tính ra hắn không giết ngài cũng là may lắm rồi…”

Thu Tư Nguyên khẽ cau mày, tự ý thức được rằng mình quả thật hơi quá khích, ít ra không nên chĩa thẳng mũi dùi vào Thu Thắng Thủy.

Mỗi lần nhớ lại, gã vẫn còn thấy run sợ trước tiếng gầm của hắn ta.

“Hừ! Chuyện này tạm gác sang một bên đã! Còn thằng nhãi trong Ngưng Kiếm Cung kia… Xảo Thanh, ngươi với ta cùng đi giết hắn!” Thu Tư Nguyên lại nói.

Cô gái tên Xảo Thanh này được Thu gia nhận nuôi, thiên phú rất khá, dù không gia nhập vào học cung nhưng dưới sự bồi dưỡng của Thu gia, nàng ta cũng đã bước vào Bỉ Ngạn. Bảo nàng ta đi giết chết một chân thần đại viên mãn đương nhiên dễ như trở bàn tay.

Xưa nay quan hệ giữa Xảo Thanh và Thu Tư Nguyên luôn rất tốt, Thu Tư Nguyên cứ nghĩ rằng nàng ta sẽ đồng ý ngay. Nào ngờ Xảo Thanh lại lắc đầu nói: “Thiếu gia, chuyện này Xảo Thanh cũng làm không được…”

“Vì sao?” Giọng Thu Tư Nguyên cất cao lên quãng tám. Trước kia Xảo Thanh vẫn luôn ngoan ngoãn phục tùng mọi yêu cầu của gã.

“Lão gia không cho phép Xảo Thanh ra tay” Nàng ta bất đắc dĩ nói.

“Vậy ta tìm những người khác!” Cường giả trong Thu gia rất đông, gã đường đường là thiếu gia nên có thể điều động bất cứ ai vào bất kỳ thời điểm nào.

“E là cũng không được đâu…” Xảo Thanh nói tiếp: “Thu học cung đã ra mặt. Nàng gửi thông điệp đến cho người của Thu gia, bảo rằng chuyện trong học cung hãy để cho chính các ngài tự giải quyết, phụ thân ngài đã đồng ý rồi”

“Sao có thể như thế?” Thu Tư Nguyên nhíu chặt lông mày: “Vậy ta không có biện pháp nào bắt được thằng nhãi kia à?”

“Biện pháp thì ngược lại vẫn có” Xảo Thanh mỉm cười.

“Biện pháp gì?” Thu Tư Nguyên hỏi.

“Thiếu gia dựa vào thực lực của chính mình, trả lại mối thù ngày hôm nay…” Xảo Thanh nháy mắt, nói.

Thu Tư Nguyên lập tức trầm mặc.

Kẻ tên La Chinh kia đã ngộ ra chân ý Đạo Pháp Tự Nhiên rồi, thân pháp hắn chẳng khác nào ma quỷ, vả lại sức lực còn rất khỏe. Dựa vào năng lực của mình để trả thù ư? Sao mà làm được?

Khoảng nửa ngày sau, Thu Tư Nguyên đã tìm được Nguyệt Bạch Hạo. Hơn ba mươi thiếu gia lêu lổng sau khi chữa lành vết thương cũng không lập tức trở lại Ngưng Kiếm Cung mà cùng tập trung tại một tử lâu trong Thất Tinh thành.

“Cái gì? Nguyệt Bạch gia các ngươi cũng vậy?” Thu Tư Nguyên thoáng ngây ra.

Nguyệt Bạch Hạo vén mớ tóc lòa xòa trước trán, chép miệng nói: “Đúng vậy, đám thị vệ trong gia tộc chẳng chịu nghe ta sai phái, kẻ nào cũng trưng ra bộ mặt kiểu “chuyện chẳng liên quan đến ta”. Rốt cuộc tên La Chinh kia có lai lịch thế nào? Không lẽ cả Thu gia và Nguyệt Bạch gia chúng ta đều sợ hắn?”

“Gia tộc chúng ta lại đi sợ một kẻ đến từ bên ngoài ư? Thiên Dung thành là nơi quái quỷ nào, ta còn chưa bao giờ nghe tới. Ở cả cái Thiên Đô Châu đó có thế lực nào lên được mặt bàn đâu!” Thu Tư Nguyên kích động nói.

“Nhưng quả thật bọn họ không dám ra tay với La Chinh” Nguyệt Bạch Hạo cũng hết sức khó hiểu.

Thu Tư Nguyên ngẫm nghĩ một lúc, sau đó ánh mắt chợt sáng lên. Gã nói: “Chúng ta đi tìm Thu Nhật đi! Đến lúc đó chúng ta hợp sức với Thu Nhật ra tay cùng lúc, xem thằng nhãi kia đối phó thế nào!”

“Thu Nhật…” Nguyệt Bạch Hạo nghe thấy lời đề nghị này cũng hơi rung động.

Ở Ngưng Kiếm Cung có rất nhiều công tử chơi bời trác táng, nhưng trong số đó vẫn tồn tại một vài thiên tài, và Thu Nhật chính là một trong số các thiên tài ít ỏi ấy.

Chỉ có điều, thông thường Thu Nhật không ở lại trong Ngưng Kiếm Cung. Hơn nữa tên đó chính là một điển hình của kẻ “nhận tiền không nhận người”, muốn sai phái y e là phải tốn không ít Thần Tinh…

Nhưng đám công tử thiếu gia này xem thể diện của mình còn to hơn cả trời. Khi đã gặp phải sự kiện nhục nhã ê chề như này, họ nhất định sẽ dùng mọi cách để trả thù.

Cả nhóm hơn ba mươi người bay vọt ra khỏi tửu lâu. Mấy vị khách đến đây ăn cũng không biết lai lịch của họ ra sao nên đâu dám đến trêu chọc.

Trên tầng cao nhất của quán rượu, Thu học cung với gương mặt trắng toát lặng lẽ quan sát mọi động tĩnh bên dưới. Ngồi cạnh nàng là một ông lão với mái đầu bạc trắng, ông ta chính là một trong ba đại trưởng lão của Đạo Kiếm Cung, cũng là gia gia của Thu Tư Nguyên – Thu Hàn Chiêu.

“Làm vậy có được không?” Thu Hàn Chiêu nhíu mày hỏi.

Thu học cung cười nhạt một tiếng rồi nói: “Đám công tử bột này… Dù gì cũng cần nhận một bài học…”

“La Chinh kia có thật sự thiên tài như ngươi nói không? Còn trẻ tuổi mà đã dung hợp được hơn nghìn thần đạo?” Thu Hàn Chiêu lại hỏi tiếp.

Thu học cung khẽ gật đầu: “Ta nói hơn nghìn thần đạo… là do đạo uẩn mà hắn dung hợp quá phức tạp… Còn thực ra ta căn bản không thể nhìn ra trong đó có bao nhiêu thần đạo cả… Có lẽ là một nghìn, cũng có lẽ là hai nghìn…”

Trong mắt Thu Hàn Chiêu lóe lên vẻ khác lạ: “Loại người này không thể nào đến từ một địa phương cằn cỗi như Thiên Đô Châu”

“Hắn không phải cư dân Thiên Đô Châu… Chắc chắn là tiến vào qua Tam Điệp Quan… Nhưng còn lai lịch chân thật… thì ta cũng không rõ lắm…” Thu học cung lắc đầu, thấp giọng thì thầm.

Nàng quản lý toàn bộ mười ba học cung trong Đạo Kiếm Cung, với tư chất trời cho của La Chinh thì theo lẽ thường là có thể tiến vào Táng Kiếm Cung hoặc Yêu Kiếm Cung. Chỉ có điều, lúc ra quyết định nàng bỗng dưng lại đổi ý, quẳng hắn vào Ngưng Kiếm Cung.

Làm vậy, thứ nhất là có thể thăm dò thực lực của La Chinh, thứ hai là vừa khéo có thể mượn tay hắn rèn giũa đám công tử bột trong Thất Tinh thành một chút. Có thể nói đây chính là kế sách một hòn đá ném hai con chim.

Chỉ có điều, bản thân nàng cũng không ngờ La Chinh lại dứt khoát đến thế, mới ngày đầu tiên bước vào đã quậy cho Ngưng Kiếm Cung một trận long trời lở đất, thậm chí còn xảy ra việc làm chọc giận cả Thu Thắng Thủy.

Hôm ấy nàng cũng đang âm thầm quan sát La Chinh, chỉ cần cục diện vượt quá khỏi tầm kiểm soát thì nàng sẽ ra tay ngăn cản. Không ngờ La Chinh lại rất biết chừng mực, không đánh chết bất cứ ai, về điểm này nàng đánh giá hắn khá cao.

Vì vậy, ngay sau khi sự việc xảy ra, nàng liền gửi thông điệp đi khắp các gia tộc trong Thất Tinh thành, báo với họ rằng bất kỳ ai cũng không được ra tay với La Chinh. Bây giờ chỉ còn đợi xem đám nhóc Thu Tư Nguyên kia định phản kích như nào thôi…

Mấy ngày qua, Ngưng Kiếm Cung vẫn vô cùng thanh tĩnh. Mười một người đến từ Thiên Dung thành ở trong hậu viện rộng lớn trông có vẻ trống vắng vô cùng.

Học cung bắt đầu phân phát một ít vật tư đến cho họ, ví như bộ áo xanh – đồng phục của Đạo Kiếm Cung và Thanh Phong kiếm…

Đương nhiên, Thanh Phong kiếm mà mấy người Lại Hoa Bắc nhận được khác với thanh kiếm của Thiên La Vệ, song từng ấy cũng đủ khiến họ vui mừng khôn xiết rồi.

Ngoại trừ những vật dụng ấy, Đạo Kiếm Cung còn đưa đến thứ quan trọng nhất, chính là bản dịch của chân ý Kiếm Vận Vĩnh Hằng. Thông qua bản dịch này, họ sẽ có thể ngộ ra chân ý của đạo.

*Wakalà đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩmBách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận