Bách Luyện Thành Thần

Chương 3640: Kẻ quấy rối

Đối với Thương Vũ mà nói, những kẻ bỗng nhiên xuất hiện này đương nhiên là điều tốt. Hiện giờ tộc Diên Yêu đã bị đẩy vào thế chết, đương nhiên nó hy vọng ai đó sẽ xuất hiện và quấy rốiNhưng trong lòng Đồ Gia thì lại không vui vẻ như vậy. Bây giờ đã đến giai đoạn thu lưới của nó, nhưng sao trong cái lưới này lại có cả những thứ khác nữa?

Những người này xuất hiện từ đâu ra? Cũng là từ bên ngoài đảo Dạ Kiến à?

Mặc dù đảo Dạ Kiến chỉ là một hòn đảo hoang, nhưng dị tộc trên đảo hoang vẫn có một vài nhận biết nhất định đối với thế giới ngoài kia.

Trên Hoàn Sơn của đảo Dạ Kiến có thể nhìn thấy đài Thanh Thiên ở bên kia, chỉ là không ai bay được đến đó mà thôi.

Thậm chí chúng cũng biết rằng chính giữa cái hồ lớn này có một cái hố, hố này nối với một lối đi rất dài, chẳng qua lối đi này đã bị gãy rồi không thể nào đi được.

Hai ngày trước, Đồ Gia mang theo các tộc nhân của mình đi đến từng nhà để vơ vét “Mê”.

Trong tình huống bình thường, tộc Xích Ma sẽ không đi cướp bóc những dị tộc khác. Số lượng dị tộc trên đảo Dạ Kiến rất nhiều, nếu áp bức chúng quá thì ngược lại đối tượng gặp nguy hiểm nhất chính là tộc Xích Ma.

Nhưng bây giờ núi quỷ vừa mới có thêm một vị trí Đại Quỷ Tế mới, bất luận thế nào Đồ Gia cũng sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Các dị tộc kia cũng biết rõ sự thay đổi trong núi quỷ, cứ cách vài năm sẽ diễn ra một lần nên ngược lại, chúng đều rất ngoan ngoãn nộp “Mê” lên.

Mặc dù không thể nào nộp ra hết, nhưng cũng đã giao ra gần hết vốn liếng rồi.

Trong lúc Đồ Gia đang vơ vét “Mê” thì ở giữa hồ bỗng có những đốm lửa bay lên. Chúng lướt sát mặt hồ và lao thẳng về phía Đồ Gia.

Thấy tình hình khác lạ, Đồ Gia đã phóng Quỷ Quyệt ra. Đó là một con Huyền Vũ to lớn, gần như là tồn tại có lực phòng ngự mạnh nhất trong số các Quỷ Quyệt cấp Oán.

Lúc những đốm lửa kia xông tới, một ánh sáng màu trắng bắn ra từ trong đó.

Ban đầu Đồ Gia còn xem thường…

Với gợn sóng năng lượng ở mức này thì căn bản không thể phá vỡ lớp phòng ngự của nó.

Sau khi ánh sáng trắng này đánh lên bề mặt của Huyền Vũ Quỷ Quyệt, Quỷ Quyệt vốn không thể phá vỡ bỗng mềm nhũn ra, đồng thời Huyền Vũ như đang phải chịu đựng sự tra tấn cực kỳ đáng sợ nào đó mà giãy giụa điên cuồng.

Đây chính là Quỷ Quyệt cấp Oán đấy!

Lúc ấy, Đồ Gia ngây ngẩn cả ra, mà các tộc nhân tộc Xích Ma cũng vậy.

Huyền Vũ Quỷ Quyệt mạnh cỡ nào, đám Xích Ma bọn chúng biết rất rõ.

Vô luận là Ám Di Hoàng của tộc Đại Di hay là Thương Vũ của tộc Diên Yêu, chưa ai có thể phá vỡ được cái mai rùa ấy, vậy mà ánh sáng trắng này lại dễ dàng khiến mai rùa mềm đi.

Đây là thứ gì vậy?

“Bục bục bục…”

Khi những ngọn lửa bay vọt đến bên bờ, nhiệt độ nóng rực khiến nước bên hồ đều sôi lên sùng sục.

Thoắt cái, mấy đốm lửa đã hóa thành ba Hỏa Linh hình người.

Từng bộ áo giáp bị nung đến đỏ rực dần ngưng kết trên thân của ba Hỏa Linh.

Ba Hỏa Linh này đến từ áo giáp Thánh Dực, chúng cũng giống như A Từ, đều là một phần của “Giới Ngôn”.

Trong trận chiến đài Bảo Bình, mặc dù văn minh Nguyên Linh chạy tới kịp thời nhưng cũng không thể chặn được Thông Thiên giáo chủ.

Bọn họ không những không bắt được y, mà ngược lại còn để y ung dung chạy trốn.

Thần đạo bị lấy đi kia quá quan trọng, Mục Linh quyết không cho phép nó bị Thông Thiên giáo chủ mang đi nên đương nhiên bọn họ sẽ đuổi theo từ trên đài Bảo Bình.

Quyết tâm của Mục Linh là rất lớn, dù có đuổi đến động Hổ Phách – hang ổ của tộc Vô Không – Mục Linh cũng phải cướp được năng lượng thần đạo kia về.

Tộc Vô Không và văn minh Nguyên Linh đã đấu với nhau rất nhiều năm rồi, xưa nay đôi bên luôn có thua có thắng. Nhưng lần này tộc Vô Không đã lấy mất món đồ không nên lấy, bọn họ xem như đã rơi vào cục diện không chết không thôi!

Lúc vừa đuổi theo được chừng nửa đường, ba người đá đặt trong căn hầm trên mặt đất bỗng báo hỏng, ngay cả Quỷ Quyệt trong người đá cũng bị giết.

Mục Linh lập tức phát hiện ra mấy người La Chinh đã tiến vào hầm rồi!

Mục Linh đang vội vã truy đuổi Thông Thiên giáo chủ nên không thể phân thân, A Hỏa và A Từ đều là những trợ thủ không thể thiếu, vậy là Mục Linh bèn sai phái tộc nhân Nguyên Linh khác trong “Giới Ngôn” ra.

Ba Hỏa Linh này tên là “Thần Chước”, “Thần Chúc” cùng “Hàm Hỏa”.

Trong cơ thể Giới Ngôn, ba kẻ bọn chúng có thể xem là nhân vật thủ lĩnh trong số Hỏa Linh, mặc dù không bằng A Từ nhưng cũng không chênh bao nhiêu.

Sau khi ba Hỏa Linh đến căn hầm thì điều tra khắp nơi, phát hiện cả nhóm La Chinh đã không còn bóng dáng đâu nữa.

Lúc trước mấy người Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng im hơi lặng tiếng biến mất.

Khi đó văn minh Nguyên Linh còn chưa tiếp xúc đến “Quỷ Quyệt”, đương nhiên cũng không biết đến sự tồn tại của Tứ Linh Môn, chúng hoàn toàn không biết mấy người Nguyên Thủy Thiên Tôn ẩn núp ở đâu.

Sau một thời gian khá dài, văn minh Nguyên Linh mới biết cách đi đến Ngọc Thanh Thiên cũng như tiến vào đài Thanh Thiên. Chỉ có điều, đợi đến khi bọn chúng định tiến vào đảo Dạ Kiến thì lối đi kia đã bị mấy người Nguyên Thủy Thiên Tôn phá hủy rồi.

Ba tộc nhân Nguyên Linh là Thần Chước, Thần Chúc cùng Hàm Hỏa chui thẳng vào đầm nước, đun sôi nước trong đầm rồi trốn vào trong lối đi kia.

Khi ba Hỏa Linh nhìn thấy lối đi đã được sửa chữa, chúng đều rất phấn khích. Ngọn lửa bên ngoài thân thể chúng bùng lên dữ dội, khiến nước xung quanh sôi sùng sục không ngừng.

Lối đi lại được sửa!

Trước khi xuất phát, Mục Linh từng dặn ba Hỏa Linh rằng chúng chỉ cần tìm hiểu động tĩnh của đoàn người La Chinh thôi, La Chinh bọn họ có khả năng sửa lối đi này, nếu không sửa thì ba Hỏa Linh cứ núp trong căn hầm quan sát là được.

Ba Hỏa Linh đều xem thường…

Sao lối đi đến đảo Dạ Kiến lại sửa dễ thế được?

Thật không ngờ thủ lĩnh Mục Linh đúng là dự đoán như thần!

Chúng đều biết rõ tầm quan trọng của đảo Dạ Kiến vượt xa hơn hẳn tính mạng của nhóm người La Chinh kia!

Trong lúc mừng rỡ tột độ, chúng bỏ qua hết mọi lời căn dặn của Mục Linh và vội vã đi theo lối đi, tiến vào đảo Dạ Kiến.

Vừa trồi lên khỏi mặt hồ, chúng đã gặp được tộc Xích Ma. Điều này rất hợp ý của ba Hỏa Linh.

“Diệt mấy đốm lửa đó đi!”

Đồ Gia vừa lùi về vừa ra lệnh cho tộc nhân xông lên.

Đám Xích Ma dựa vào Huyền Quy Quỷ Quyệt nên hoàn toàn không sợ bị mấy ngọn lửa bình thường thiêu đốt, nhưng chúng vừa xông ra được một bước, Huyền Quy Quỷ Quyệt trên người chúng đã bị ánh sáng trắng xuyên thủng rồi!

Huyền Quy Quỷ Quyệt bị xuyên thủng thì lập tức tan ra!

“Phừng phừng phừng…”

Nhóm Xích Ma xông lên đầu tiên xông lên bị bắt lửa lên người, thoắt cái đã cháy thành than.

Đám Xích Ma phía sau bị dọa nên chen nhau lùi về sau.

Đồ Gia thấy tình thế không ổn, cũng định chạy trốn.

Ba Hỏa Linh lập tức hóa thành ngọn lửa nóng hừng hực, bao vây nhóm người Đồ Gia lại.

“Trả lời tất cả mọi câu hỏi của ta, không thì tan tành mây khói!” Thần Chước ra lệnh.

Đồ Gia vô cùng sợ hãi, thậm chí nó còn cảm thấy rằng hôm nay mình gặp phải họa diệt tộc rồi. Thế là nó bèn ngoan ngoãn kể về tình hình trên đảo Dạ Kiến cho ba Hỏa Linh nghe.

Nó vốn nghĩ rằng mình sắp chết đến nơi, nào ngờ sau khi nói ra xong, ba Hỏa Linh lại không có ý định giết nó. Ngược lại, ba Hỏa Linh quẳng mấy chục viên đá thánh đến trước mặt Đồ Gia, đồng thời dạy cho nó biết cách sử dụng ánh sáng Phá Diệt.

“Trong vòng ba ngày phải vét sạch toàn bộ ‘Mê’ trên đảo Dạ Kiến” Thần Chước ra lệnh cho Đồ Gia.

Đây vốn là một nhiệm vụ không thể hoàn thành, nhưng Đồ Gia có được đá thánh nên đã biến không thể thành có thể.

Dưới sự trợ giúp của ánh sáng Phá Diệt, dị tộc trên đảo Dạ Kiến không phải là đối thủ của tộc Xích Ma.

Đầu tiên, Đồ Gia vơ vét của dị tộc cư trú trên lãnh địa của tộc Xích Ma. Sau khi “Mê” trong tay những dị tộc này bị cướp sạch, nó lập tức chuyển ánh mắt về phía lãnh địa của tộc Diên Yêu.

Sau khi có được đá thánh, mục tiêu lớn nhất của Đồ Gia chính là tiêu diệt tộc Diên Yêu và tộc Đại Di.

Bây giờ, sau khi nó vượt qua biên giới và cướp bóc vài lần, quả nhiên Thương Vũ không nhịn được nữa và trực tiếp dẫn người tế hết dị tộc trên lãnh địa của tộc Xích Ma, vì vậy mới có cuộc chiến đêm nay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận