Bách Luyện Thành Thần

Chương 3708: Mục tiêu kế tiếp

Thân thể thủng cả trăm nghìn lỗ của Không trải dài trên đồng bằng rộng lớn. Dãy núi bị đè sập, mặt đất nẻ toác ra tạo thành những khe nứt lớn. Mấy thành thị và thôn trang nằm trong phạm vi nằm của thân thể bị hủy hoại chỉ trong chốc látĐám người còn sống sót nhìn quái vật khổng lồ giống như Thái Sơn áp đỉnh với vẻ hoảng sợ. Bọn họ không biết đã xảy ra chuyên gì, chỉ nghĩ là tận thế đã tới.

Gương mặt của đám Tà Thần đứng trên thân thể của Không dần dần trở nên mơ hồ, thân thể cũng bắt đầu co lại biến thành hình dáng ban đầu, não hải vốn bị Tà Thần chiếm cứ cũng tỉnh táo lại. Bọn họ chưa chết và không biết vừa rồi xảy ra chuyện gì, ai nấy đều ngơ ngác nhìn thân thể khổng lồ dưới chân mình.

“Đây là quái vật gì…”

“To quá!”

“Là Cổ Thần, là Cổ Thần Hỗn Độn ‘Không’!”

Một số ít người trong đám người này có tri thức. Bọn họ nhận ra thi thể thủng trăm nghìn lỗ này chính là Cổ Thần Hỗn Độn.

Cổ Thần Hỗn Độn cũng bị giết chết? Thế giới này bị điên rồi sao?

Sau khi bọn họ trải qua giây phút hoang mang ngắn ngủi, ánh mắt mê mang nhanh chóng bị sự tham lam thay thế! Đây là thi thể của Cổ Thần Hỗn Độn, máu thịt hay xương cốt đều là bảo vật hiếm có. Bọn họ dùng tay không đào bới, cắt, thậm chí tranh giành giống như đám kiến đang liều mạng cắn xé thi thể của dã thú.



Hắc Thuyền vẫn lặng lẽ bay trên không trung, một Tà Thần trèo lên boong tàu. Tà Thần này mặc trên người một bộ trọng giáp màu đen, hiển nhiên là trang phục của thủ vệ thành Nguyệt Thuẫn.

Thần Đồ không thể không cảnh giác hỏi: “Ngươi là… Tà Thần?”

“Đúng!” Tà Thần cười lạnh lùng.

Đương nhiên, hắn ta biết Thần Đồ muốn hỏi cái gì. Thân thể kia của Tà Thần thật sự đã chết. Từ góc độ thân thể mà nói, hắn ta đã không phải Tà Thần của trước kia rồi.

“Nhưng thân thể này…” Thần Đồ chần chừ nói.

“Từ ý nghĩa của thế giới mẹ, ngay cả ngươi cũng là ta, lão thuyền trưởng cũng là ta” Tà Thần chỉ vào hai người, cuối cùng nhìn về phía Tú Châu.

“Nhưng nàng ta không phải ta”

Hắn ta đã là thế giới mẹ, tất cả những thứ ở trong thế giới mẹ đều thuộc về Tà Thần. Nhưng Tú Châu không phải người được sinh ra tại thế giới mẹ, nàng ta đến từ thế giới trong có thể của La Chinh.

“Phu quân chính là phu quân, chẳng ai là phu quân hết!” Tú Châu bước tới nghênh đón, kéo cánh tay Tà thần.

Đương nhiên, Tú Châu cũng hiểu Tà Thần đã đổi một thân thể mới. Nhưng bất kể phu quân biến thành dáng vẻ nào thì nàng ta vẫn sẽ ở bên. Huống chi, bây giờ Tà thần cũng không khác trước.

“Phàm là sinh linh trong thế giới mẹ đều có thể biến thành ngươi?” Thần Đồ hỏi.

Nàng ta biết lão thuyền trưởng cũng muốn hỏi những vấn đề này. Nhưng Tà Thần luôn chẳng hề khách sáo với ông ta, thậm chí còn cảnh giác với Thông Thiên giáo chủ ở sau lưng lão thuyền trưởng. Vì vậy việc nói chuyện luôn do Thần Đồ đảm nhiệm.

“Đúng!” Tà Thần trả lời: “Tất cả những sinh linh sinh ra từ thế giới mẹ, hơn nữa còn phải ở trong thế giới mẹ”

“Số lượng vô hạn?” Thần Đồ lại hỏi tiếp.

Lão thuyền trưởng và Thần Đồ đều bị dọa sợ vì mười mấy nghìn Tà Thần. Thân thể Tà Thần không đạt tới tiêu chuẩn của Bất Hủ cảnh, nhưng dựa vào uy lực của năng lượng dung đạo nên còn mạnh hơn đa số Thánh Hồn cảnh. Thậm chí, hắn ta còn chẳng chênh với Bất Hủ cảnh là mấy.

Mười mấy nghìn Thánh Hồn cảnh đỉnh phong đã được xem là một thế lực cực kỳ đáng sợ. Nếu hắn ta biến toàn bộ sinh linh trong thế giới mẹ thành bản thân, ngẫm thôi đã thấy đáng sợ rồi.

“Trên lý thuyết thì có thể, nhưng bây giờ ta còn chưa làm được” Tà Thần nhún vai.

Thật ra mười mấy nghìn Tà Thần đã là cực hạn của hắn ta rồi. Sức mạnh trong thế giới mẹ không phải được phép lấy vô hạn. Bây giờ, Tà Thần chỉ có thể sử dụng một phần của sức mạnh này. Hơn nữa, hắn ta còn cần thời gian khôi phục sau khi sử dụng phần sức mạnh này.

Nếu Tà Thần tiêu hao sức mạnh của thế giới mẹ một cách quá độ thì cả hắn ta lẫn thế giới mẹ đều phải gánh chịu hậu quả khá nghiêm trọng.

“Ngươi định làm gì tiếp theo?” Thần Đồ lại hỏi.

“Đương nhiên là tiêu diệt La Chinh rồi” Tà Thần đột nhiên trở nên hưng phấn.

Đó là đối thủ mà hắn ta vĩnh viễn không chiến thắng được, đối thủ kia còn từng làm chủ vận mệnh của Tà Thần mấy lần…

Hắn ta không hề cảm kích về chuyện La Chinh tha cho bản thân mấy lần. Đối với hắn ta thì sự thương hại của La Chinh là nỗi nhục lớn nhất. Bây giờ, Tà Thần đã có năng lực rửa sạch mối nhục này.

“Nhưng còn phải đợi thêm một thời gian, sức mạnh bị tiêu hao trong quá trình giết chết Cổ Thần Hỗn Độn cần thời gian để khôi phục. Với lại ta còn chưa hoàn toàn lĩnh ngộ được năng lượng dung đạo” Tà Thần lại nói thêm.

“Vì sao ngươi lại coi trọng người không quan trọng như La Chinh?” Thần Đồ cảm thấy khó hiểu hỏi.

La Chinh rất lợi hại, tốc độ trưởng thành cũng cực kỳ nhanh. Nhưng bây giờ, Tà Thần còn giết chết cả Cổ Thần Hỗn Độn. Với thực lực của hắn ta thì muốn chiếm được Lê Sơn, xử lý La Chinh là chuyện dễ như trở bàn tay.

Tà Thần khẽ liếc nhìn Thần Đồ, sau đó lắc đầu nói: “Các ngươi không hiểu hắn”

Tà Thần luôn sống ở thế giới trong cơ thể La Chinh nên hiểu rõ sức mạnh của hắn. Trong mắt hắn ta, La Chinh khác với bất cứ đối thủ nào trong thế giới này, dù Cổ Thần Hỗn Độn cũng chẳng đánh đồng được.

“Phu quân, hãy buông tha cho La Chinh một con đường sống được không?” Tú Châu đột nhiên cầu xin: “Hắn đối xử với chúng ta không tệ…”

Tà Thần khẽ vuốt mái tóc đen của Tú Châu và an ủi: “Đương nhiên ta có thể tha cho hắn một lần, điều kiện tiên quyết là hắn trở thành kẻ phụ thuộc vào ta. Trong thế giới mẹ, ta sẽ để hắn trở thành người có thể hô mưa gọi gió, giống như ta ở thế giới trong cơ thể của hắn năm xưa”

“Phu quân biết rõ hắn không bao giờ chấp nhận điều này mà” Tú Châu cười khổ.

“Thế thì hắn chỉ có con đường chết” Tà Thần nghiêm mặt nói.



Trong Bỉ Ngạn, sự tức giận trong mắt Mục Linh vẫn chưa thể tiêu tan. Nó nhìn thấy toàn bộ tình huống thông qua con mắt trên trán Cơ Hiên Viên và Thần Nông.

Thất sách… Hoàn toàn thất sách…

Nó không thể ngờ rằng Tà Thần lại khống chế được thế giới mẹ trong thời gian ngắn như vậy. Lúc trước, lúc Quỷ Thanh ra đời và theo gót Hắc Thuyền trong thời gian dài, sức mạnh của Quỷ Thanh và Tà Thần lại khác biệt như ngày và đêm. Chưa tính tới chuyện năng lượng dung đạo bị mất vì dù sao trách nhiệm cũng rơi trên vai văn minh Nguyên Linh. Giờ đây, ngay cả thế giới mẹ cũng rơi vào tay Tà Thần.

“Mục Linh đại nhân, vừa rồi vì sao ngài không cho ta ra tay một lần nữa?” A Hỏa hỏi.

“Đừng nói là ngươi, cho dù ta đích thân ra tay cũng chẳng trị được hắn ta” Mục Linh nói: “Đây là sức mạnh được trời ưu ái, vì sao nó lại rơi vào tay hắn ta cơ chứ! Vận may của Thông Thiên giáo chủ đúng là tốt!”

“Ta thấy Tà Thần là người trời sinh ngỗ ngược, Thông Thiên giáo chủ cũng chẳng thể khống chế được hắn ta” A Hỏa nói: “Hơn nữa, Tà Thần và Lê Sơn không hợp nhau, hắn ta giết chết Cơ Hiên Viên và Thần Nông rồi thì nhất định sẽ tới Lê Sơn!”

Mục Linh thở dài: “Chỉ hy vọng là thế. A Hỏa, ngươi lui ra đi. Ta muốn bẩm báo việc này lên trên”

A Hỏa bất đắc dĩ nhìn Mục Linh một cái. Xảy ra chuyện như vậy, e rằng thủ lĩnh sẽ bị Xà Chủ trừng phạt.

Sau khi A Hỏa rời đi, một phù văn màu vàng hiện lên trong đồng tử của Mục Linh, sau đó nó hóa thành ba đốm sáng. Lúc những đốm sáng này giao nhau, tọa độ của Song Kỳ Đại Xà đã hoàn thành. Một con rắn nhỏ màu trắng chui từ trong tọa độ ra.

“Mục Linh bái kiến Song Kỳ đại nhân” Mục Linh nói.

“Ngươi muốn gặp ta có chuyện gì?” Song Kỳ Đại Xà hỏi.

Mục Linh nói cho Song Kỳ Đại Xà biết chuyện của Tà Thần một cách giản lược.

“Cái gì!”

Sắc mặt của Song Kỳ Đại Xà cũng biến đổi kịch liệt. Cho tới nay, đám Xà Chủ luôn khống chế thế giới hỗn độn thông qua văn minh Nguyên Linh. Trong thời gian dài, mọi thứ vẫn vô cùng ổn định, cực kỳ hiếm xảy ra sai lầm.

Lần trước, Mục Linh báo cáo chuyện Tà Thần cắn nuốt Quỷ Thanh, Song Kỳ Đại Xà cực kỳ hờ hững.

Một kẻ ngoại lai chỉ có thể điều động một luồng sức mạnh cực nhỏ bé từ vùng đất Sơ Khai. Hắn ta muốn hoàn toàn khống chế vùng đất Sơ Khai là chuyện mơ tưởng hão huyền, chuyện này chưa bao giờ xảy ra. Việc này nằm ngoài dự đoán của Song Kỳ Đại Xà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận