Bách Luyện Thành Thần

Chương 3163: Con rối có trí tuệ

Trong lòng Tú Châu thầm nghĩ, cô gái này có lai lịch gì mà dám nói chuyện với “Chủ” như vậy? Trong lòng nàng ta tràn đầy nghi vấn, nhưng trước mặt “Chủ” nên không dám hỏi nhiều“Chủ” nói phải bày trận, Tú Châu bèn tránh sang một bên. Nàng ta được tự do rời khỏi thế giới trong cơ thể, chỉ sợ phu quân lại không dễ dàng như vậy.

Khê Ấu Cầm được La Chinh giải thích cũng lui sang một bên, nhưng ánh mắt vẫn còn hơi cảnh giác.

La Chinh bận rộn một hồi trong đình viện độc lập.

Pháp trận Luyện Thể Phân Thần cũng không khó, thực tế là thủ đoạn đặc biệt luyện hóa thế giới trong cơ thể thành “con rối”, đương nhiên con rối này có điều đặc biệt.

Đại đa số thời điểm Tà Thần đều muốn có được tự do, nhưng La Chinh chỉ cần một suy nghĩ đã có thể tiếp quản thân thể của Tà Thần.

Bố trí pháp trận tốn hết nửa canh giờ, chờ khi tất cả xong xuôi La Chinh mới dẫn Tà Thần ra khỏi thế giới trong cơ thể.

Tà Thần vừa ra khỏi thế giới trong cơ thể của La Chinh đã bị pháp trận kia vây nhốt, cùng lúc đó, một tia sáng trắng bắn ra từ pháp trận, tia sáng này xuyên qua đầu của La Chinh, nhắm thẳng tới trán Tà Thần.

Ý thức của hai người như nối liền, đều có thể cảm nhận được sự tồn tại của đối phương. Nhưng trong đó cũng có phân biệt chính phụ, La Chinh là chính còn Tà Thần là phụ.

Pháp trận nhấp nháy nửa canh giờ rồi dần dần ảm đạm, cuối cùng Luyện Thể Phân Thần cũng hoàn thành.

“Phu quân!”

Tú Châu vừa tiến tới gần Tà Thần đã bị hắn ta đưa tay ngăn lại.

Trong mắt nàng ta hiện lên vẻ kinh ngạc, tuy người trước mặt nàng ta bây giờ chính xác là phu quân nhưng cử chỉ, thần thái, khí tức hoàn toàn không giống phu quân. Hai mắt Tà Thần trong suốt, mặt mày lạnh nhạt, có vài phần tương tự “Chủ”.

Hiện tại đúng là La Chinh đang chiếm cứ thân xác Tà Thần, ý chí của Tà Thần đã bị La Chinh áp chế, hắn đã có được quyền khống chế tuyệt đối với phân thân này.

Chờ khi Tà Thần nhắm mắt lại rồi mở mắt ra, ý thức của La Chinh đã thoát khỏi cơ thể hắn ta, thay vào đó là ý thức của bản thân Tà Thần. Đôi mắt hẹp dài lóe lên, tỏa ra tà khí, hắn ta vươn tay ôm lấy Tú Châu cách đó không xa vào lòng.

Tú Châu cũng biết đây mới chính là phu quân của mình.

Tà Thần quan sát một vòng xung quanh, sau đó hỏi: “Đây là đâu?”

“Thái Nhất Thiên Cung, núi Thái Nhất, Tâm Lưu kiếm phái” La Chinh đáp.

Tà Thần đánh giá đình viện độc lập này.

Hắn ta từng lăn lộn trong thế giới mẹ, biết hoàn cảnh của thế giới mẹ còn tồi tệ hơn thế giới trong cơ thể La Chinh, đương nhiên không tưởng tượng thế giới bên ngoài rất tốt đẹp, tưởng rằng La Chinh rất cường đại giống Tú Châu…

“Đãi ngộ của ngươi trong Thái Nhất Thiên Cung cũng không tồi” Tà Thần nói.

Nếu so sánh, hoàn cảnh của hắn ta lúc ở Hắc Sơn Tông trước đây tệ hơn vô số lần, ngay cả khi tu luyện cũng phải đề phòng kẻ khác đánh lén.

“Muốn có đãi ngộ như vậy thì tự mình đi tranh thủ” La Chinh đi tới cửa chính đình viện.

Hiện tại Tà Thần được tính là “ở lậu”, với thực lực hiện tại của hắn thì không thể đưa hắn ta tới Long Thành hay núi Thái Nhất một chuyến.

La Chinh tự ra mặt thương lượng, Tâm Lưu kiếm phái đã chấp nhận Tà Thần là một thành viên trong đó, sắp xếp trong lâu viện bên ngoài.

Nhưng Tà Thần chỉ ở trong viện đó ba ngày.

Ba ngày sau, tháp Tâm Lưu mở ra.

Tà Thần có biểu hiện ngoạn mục trong tháp Tâm Lưu, mặc dù không phá được kỷ lục của La Chinh nhưng đã nghiền ép những người khác, được ban cho một đình viện độc lập giống La Chinh…

Tiểu Nhân và Tiểu Hân biết được việc này đều bàng hoàng ngơ ngác, thiên tài như thiếu chủ đã rất hiếm thấy, mà ngay cả sinh linh tại thế giới trong cơ thể của hắn cũng cường đại như vậy, các nàng thực sự cảm thấy khó hiểu.

La Chinh cũng không giải thích gì nhiều, hắn vội vàng giúp Tà Thần ngưng luyện tinh thể Hồn Nguyên Chi Linh.

Bố trí pháp trận kia nằm ngoài phạm vi năng lực của La Chinh, chuyện này chỉ có thể xin Thu Âm Hà chỉ bảo, nhưng Thu Âm Hà lại như mất tích, muốn tìm kiếm cũng khó.

Bởi vì lão Anh trên núi Thái Ất bị mắc kẹt trong Bỉ Ngạn, toàn bộ Thái Nhất Thiên Cung đều trở nên căng thẳng. Dù sao lão Anh cũng là nhân vật số hai trong Thái Nhất Thiên Cung, bà bị mắc kẹt trong Bỉ Ngạn, Thái Nhất Thiên Cung cũng tổn thất một lực lượng mạnh mẽ. Chuyện này sẽ khiến Thái Nhất Thiên Cung càng thêm nguy hiểm, có người dám động tới lão Anh, đương nhiên cũng sẽ dám động tới Thái Nhất Thiên Cung.

Pháp trận trên bảy ngọn núi trong Trung Thần Châu đều được kích hoạt, tất cả các cửa ải, truyền tống trận, đường hầm vách tường đều tăng cường đề phòng, nhóm Thái Nhất Vệ vốn đang ở Long Thành đều được điều động ra ngoài, dáng vẻ như lâm phải đại địch.

La Chinh ở trong Tâm Lưu kiếm phái, đương nhiên không nhận ra những thay đổi này, trên thực tế Thu Âm Hà cũng chạy đôn chạy đáo, bận rộn việc phòng ngự của Thái Nhất Thiên Cung.

Sau một tuần, Thu Âm Hà mới trở về Tâm Lưu kiếm phái.

Nghe nói La Chinh cần một tòa pháp trận để luyện hóa tinh thể Hồn Nguyên Chi Linh, Thu Âm Hà cũng không quá bất ngờ. Ở ngoài Hồn Nguyên Đại Thế Giới, Thu Âm Hà cũng đã nhìn thấy La Chinh cầm một số lượng tinh thể Hồn Nguyên Chi Linh tương đối lớn.

Thu Âm Hà đồng ý lời đề nghị của La Chinh ngay lập tức, những pháp trận trong Hồn Nguyên Đại Thế Giới có rất nhiều công năng, mà luyện hóa tinh thể Hồn Nguyên Chi Linh là công năng đơn giản nhất.

Chỉ mấy ngày sau, ba tông sư trong Tuyệt Trận kiếm phái đã tự mình ra tay bố trí pháp trận trong đình viện độc lập của Tà Thần, Tà Thần liền tiến vào đó luyện hóa kết tinh Hồn Nguyên Chi Linh, trở thành Hồn Nguyên cảnh.

Sau khi trở thành Hồn Nguyên cảnh sẽ có tư cách gia nhập vùng đất Kiếm Đỗng, hôm sau La Chinh dặn dò Khê Ấu Cầm một hồi, bảo Tiểu Nhân, Tiểu Hân chăm sóc nàng rồi cùng Tà Thần xuống núi, đi tới vùng đất Kiếm Đỗng.

Sầu Tuẫn đang chờ các đệ tử vừa lên Hồn Nguyên cảnh, vừa nhìn thấy Tà Thần đã giật mình hoảng hốt.

Tuy bọn họ biết La Chinh đã bắt Tà Thần lại, nhưng tên này phải bị xử lý từ lâu rồi mới đúng, sao bây giờ lại vui vẻ đi theo sau lưng La Chinh, còn tiến vào Hồn Nguyên cảnh?

Trên thế giới này, người duy nhất có thể giúp Tà Thần tiến vào Hồn Nguyên cảnh cũng chỉ có La Chinh.

Nhưng thấy Tà Thần thành thật ngoan ngoãn đi theo La Chinh, Sầu Tuẫn và vài người kiến thức rộng rãi cũng nhanh chóng hiểu ra, có vẻ Tà Thần đã luyện thành Đạo Luyện Phân Thể.

“Ngươi tự đi tìm Phương Vĩ, bảo hắn giúp ngươi sắp xếp một mật thất tu luyện” La Chinh nói với Tà Thần.

Tà Thần không thích người khác ra lệnh cho mình, ngay cả những cường giả hàng đầu trên Hắc Thuyền hắn ta cũng ít khi nghe theo, đa số thời điểm đều là Thần Đồ dỗ Tà Thần.

Nghe La Chinh ra lệnh, hắn ta nhướng mày, nhưng lại miễn cưỡng đè nén xúc động.

Đương nhiên hắn ta không quên thân phận hiện tại của mình chẳng qua chỉ là một con rối có tư duy mà thôi!

Tà Thần gật đầu, đi tìm Phương Vĩ theo chỉ thị của La Chinh.

Sầu Tuẫn nhìn Tà Thần rời đi rồi mới nói với La Chinh: “La Chinh huynh có biết trong khoảng thời gian này Thiên Cung đã xảy ra rất nhiều chuyện không?”

“Chuyện gì?” La Chinh tò mò hỏi, hắn ở trong Tâm Lưu kiếm phái chăm sóc Khê Ấu Cầm, đương nhiên là không biết.

Các đệ tử trong vùng đất Kiếm Đỗng đều là tinh anh trong bảy ngọn núi, Thái Nhất Thiên Cung có gió thổi cỏ lay gì đều sẽ được truyền tới vùng đất Kiếm Đỗng.

Sầu Tuần kể lại mấy chuyện xảy ra gần đây cho La Chinh, cũng có liên quan tới việc lão Anh mắc kẹt trong Bỉ Ngạn, tộc Kim Ô tác oai tác quái trong Quan Sơn Châu.

Nghe vậy, lông mày La Chinh càng nhíu chặt.

Ở một nơi khác…

Phương Vĩ và vài đệ tử khác đang nhìn Tà Thần bằng ánh mắt bắt bẻ.

Tà Thần cũng là đệ tử mới lên cấp Hồn Nguyên cảnh, thậm chí dương hồn còn đang ở trong Bỉ Ngạn Thập Tam Thiên, vì sao đến bây giờ mới gia nhập vùng đất Kiếm Đỗng?
Bạn cần đăng nhập để bình luận