Bách Luyện Thành Thần

Chương 2047: Ngoài ý muốn

“Vù vù vù!”Đầu của con Bách Xúc Thiên Xà kia vẫn liên tục xoay tròn, không ngừng chiếu rọi ánh sáng đỏ ra khắp bốn phía.

“Ca! Chúng ta đi!”

La Yên xông qua, lớn tiếng nói với La Chinh.

La Chinh khẽ gật đầu, đạp lên phi kiếm lượn vòng trên không trung, gia nhập đội ngũ chạy trốn.

Bốn người len lỏi qua những khe hở giữa những chùm sáng màu đỏ, liên tục tránh né.

“Phía dưới!”

La Chinh phát ra tiếng cảnh báo.

La Yên, La Chinh, Kiếm Ngao và gã “mắt đậu” lập tức tách ra hai phía.

Sau đó có một chùm sáng màu đỏ từ dưới đất chui lên, đâm thẳng lên không trung giống như một thanh kiếm kéo dài đến vô tận.

“Bên trái!”

Bốn người vừa tránh khỏi chùm sáng đỏ này thì lại có một chùm sáng màu đỏ khác quét ngang tới.

Bốn người bọn họ đồng loạt hạ xuống, lần nữa tránh thoát một chùm ánh sáng đỏ.

Nhưng chẳng thể nào ngờ được, đúng lúc này đột nhiên có hơn mười xúc tu từ dưới đất chui lên, một cái xúc tu trong đó nhanh chóng quấn lấy La Yên!

Tuy bị xúc tu quấn lấy nhưng La Yên lại không quá hoảng hốt, thậm chí nàng còn không vùng vẫy giãy giụa, ánh tím trong con ngươi lóe lên, sau đó chỉ nghe nàng phun ra một chữ “cắt”.

“Phựt phựt phựt phựt!”

Xúc tu bên người nàng nhanh chóng đứt ra.

Tựa như trong khoảnh khắc nàng phun ra một chữ kia, có một người tàng hình xuất hiện chặt đứt đám xúc tu kia một cách nhanh gọn.

“Yên Nhi, cẩn thận bên trên!”

Mặc dù La Yên ra tay vô cùng dứt khoát, những xúc tu này chỉ quấn lấy nàng không tới nửa hơi thở, nhưng có hai chùm tia sáng màu đỏ đã chiếu thẳng xuống đỉnh đầu nàng!

Thấy cảnh tượng như vậy, đôi mắt La Chinh như muốn nứt ra.

Hắn vốn đang đạp phi kiếm bay nhanh về phía trước lại đột ngột quay ngược trở về.

Kiếm Ngao cũng chợt biến sắc, trong suy nghĩ của hắn ta, những người ở đây ai cũng có thể chết, duy chỉ có huynh muội La gia là không thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn!

Thế nhưng ánh sáng từ trong mắt Bách Xúc Thiên Xà bắn ra mạnh mẽ như vậy, ai có thể chống lại?

“La Chinh đừng qua đó! Lấy phân thân chặn chùm sáng đỏ kia lại!”

Suốt dọc đường, gã “mắt đậu” vẫn luôn vô cùng yên tĩnh, không nói quá nhiều lời, nhưng lúc này hắn ta lại đột nhiên hét lớn.

Phân thân của bọn họ rơi lại phía sau, bởi vì La Yên bị chặn lại một hồi cho nên các phân thân cách La Yên thực sự rất gần.

Nghe vậy, tâm niệm của La Chinh và Kiếm Ngao cũng nảy lên.

Phân thân ngưng tụ từ pháp trận tại vùng đất Đạo Tranh, trừ khi bản thể chết đi, bằng không phân thân là bất tử bất diệt!

Tâm niệm bọn họ vừa dao động, những phân thân này lập tức nhảy lên một cái, xông về phía La Yên ở giữa không trung.

Bản thân La Yên cũng phản ứng kịp, điều khiển La Chinh màu tím ôm lấy mình, ngoài ra, phân thân Huân, phân thân của Kiếm Ngao và gã “mắt đậu” cũng tiến lên ôm hết vòng này đến vòng khác.

Bốn phân thân ôm chặt lấy La Yên, hai chùm sáng màu đỏ đã chiếu thẳng xuống, bao phủ vị trí của La Yên vào trong.

“Kéo dài chiếu xạ!”

Lông mi La Chinh liên tục run rẩy, nhìn chằm chằm vào Bách Xúc Thiên Xà bằng ánh mắt bất thiện.

Ban nãy trong lòng La Chinh đã tính toán đến tình huống xấu nhất, nếu La Yên thực sự bị hai chùm sáng đỏ này bắn trúng, hắn có thể sử dụng ngọc tỷ để cứu La Yên một mạng.

Nhưng ngọc tỷ chỉ có thể xóa bỏ thời gian ba hơi thở.

Nếu chùm sáng này cứ tiếp tục chiếu xuống, cho dù hắn xóa đi thời gian ba hơi thở thì kết quả vẫn không có gì thay đổi!

Hiện tại hắn chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào những phân thân này.

“Vù vù vù!”

Con Bách Xúc Thiên Xà kia thật sự có ý đồ công kích bọn họ, kiên quyết muốn đưa La Yên vào chỗ chết, hai chùm sáng đỏ kia vẫn chiếu xuống La Yên, không hề bị gián đoạn.

“Phân thân!”

“Phân thân không bị tan rã!”

“Hy vọng La Yên không sao!”

Ba người ngẩng đầu nhìn lên trên, ánh mắt không ngừng lóe sáng.

Qua một lúc lâu, cuối cùng chùm sáng đỏ kia cũng dời đi.

Phân thân của bốn người lập tức tản ra, La Chinh căng thẳng nhìn chằm chằm vào La Yên ở trong đó.

“Vù!”

Thân thể La Yên rơi xuống, tim La Chinh đột nhiên đập mạnh một cái.

Hắn không biết bị chùm sáng đỏ kia chiếu trúng sẽ gây ra hậu quả gì, nhưng La Yên rơi xuống như vậy đã nói rõ hết thảy.

Nỗi dằn vặt tự trách mãnh liệt dâng lên từ tận đáy lòng, trong lúc hắn đang chuẩn bị tiến lên thì La Yên vốn đang rơi nhanh xuống dưới đột nhiên chao đảo một cái, bay thẳng về phía La Chinh, cười nói với hắn: “Ca, ta không sao!”

“Con bé chết tiết này, làm ta sợ muốn chết!” La Chinh sửng sốt, trên mặt toàn là vẻ trách cứ, hắn quên mất có đôi lúc La Yên còn rất nghịch ngợm.

La Yên thè lưỡi một cái, cũng ý thức được trò đùa của bản thân hơi quá đáng, nàng nhìn sắc mặt tái nhợt của ca ca, biết mình không nên đùa như vậy.

Ngay lúc nàng đang chuẩn bị xin lỗi thì từ chỗ sâu trong sương mù đột nhiên có một tia sét thật lớn đánh tới.

Khí thế của tia sét này cực kỳ nhanh.

Cả La Chinh lẫn Kiếm Ngao đều cảm giác được trong khóe mắt có tia sáng xẹt qua, ngay sau đó là một tiếng sấm vang lên bên tai.

La Yên đang đứng cách La Chinh chừng vài thước đột nhiên biến mất.

La Chinh, Kiếm Ngao, gã “mắt đậu” tức khắc kinh hãi ra mặt!

Cách đó không xa, một người đàn ông toàn thân được sấm sét bao quanh đang lơ lửng giữa không trung.

Người đàn ông này giống như một linh hồn sấm sét hình người, toàn thân gã đều do sấm sét biến thành, quanh thân còn có một quả cầu sấm sét hình tròn bao vây gã vào bên trong.

Còn La Yên thì bị sấm sét đánh ngất, hai mắt nhắm nghiền, được gã ôm ngang, tóc dài đen nhánh và hai chân nhỏ yếu ớt buông thõng xuống.

“Ha ha ha… Cô gái này có mùi vị rất đặc biệt, chắc chắn chủ nhân sẽ thích” Gã vừa cười điên cuồng vừa đưa mắt quan sát đám người La Chinh: “Kỳ lạ, trong lòng ta vô cớ chán ghét các ngươi, giống như có một sát niệm nói cho ta biết, nhất định phải giết chết toàn bộ các ngươi, rốt cuộc sao lại như vậy?”

“Nhưng ta lại cảm thấy có gì đó rất lạ, nếu như giết chết các ngươi rồi, có lẽ ta cũng sẽ biến mất”

“Nơi này quá quỷ dị”

Tinh lân này phụng lệnh ác ma Đồ Ách di tra xét vùng đất Đạo Tranh, vòng tới vòng lui gã đã thấy được rất nhiều hóa thân của nỗi sợ, còn có một nhóm chân thần cấp cao khá đông.

Nhưng gã cực kỳ thông minh, ý thức được điểm đặc biệt ở nơi này, bởi vì gã nhớ rất kỹ rằng bản thân đã bỏ mạng, sống lại một cách kỳ lạ như vậy vốn đã không bình thường, cho nên gã không ra tay giết người, chỉ là khi đi ngang qua chỗ này, nhận thấy La Yên tỏa ra hơi thở đặc thù, muốn bắt nàng đi, hiến cho ác ma Đồ Ách.

Thấy La Yên nhắm chặt mắt, sắc mặt La Chinh tối sầm.

“Cường giả đại viên mãn!”

Tâm trạng Kiếm Ngao và gã “mắt đậu” cũng liên tục chìm xuống.

Hóa thân của nỗi sợ cần đối phó trong Đạo Tranh lần này quá mạnh mẽ.

Nếu như không thể giết chết xà linh kia trong thời gian ngắn thì một mình nó cũng đủ để tiêu diệt hết tất cả mọi người.

Sau đó là con Bách Xúc Thiên Xà kia, từ đầu đến cuối mọi người cũng chỉ có nước chạy trốn mà thôi.

Bây giờ còn nhảy ra một chân thần đại viên mãn.

“Buông nàng xuống” Giọng nói của La Chinh phát ra từ trong cổ họng.

Trong giọng nói của hắn ẩn chứa cảm giác uy nghiêm không thể mạo phạm, sát ý trong đầu cuộn trào sôi sục, khiến toàn thân hắn run lên không ngừng.

“Hả? Thằng nhóc chân thần cấp thấp kia, chắc ngươi là kẻ có tu vi yếu nhất trong đám người này rồi nhỉ?” Tinh lân hờ hững liếc mắt nhìn La Chinh một cái, hoàn toàn chẳng xem La Chinh là cái thá gì.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận