Bách Luyện Thành Thần

Chương 3667: Trả lại khí hồn

Mục Linh và Xà Linh Môn tiếp xúc đã nhiều năm nên hiểu thấu đáo về các Xà Chủ. Những cường giả này tính tình thay đổi thất thường, lại còn ngang ngược vô lối không gì sánh bằng. Đối mặt với sinh linh trong thế giới hỗn độn, chúng luôn có một cảm giác ưu việt khắc sâu vào tận xương cốt. Bàn điều kiện với chúng không phải là không thể, nhưng nhất định phải là nhu cầu cấp thiết của chúngBầy khỉ này cũng không khác gì những con rắn đó…

Mặc dù răng sói là thứ mà các Hầu Chủ nhất định muốn có được, nhưng cũng không đồng nghĩa với việc có thể đòi hỏi vô độ từ chúng.

Cho nên Mục Linh mới ngắt lời A Hỏa.

Đại Cổ ngoảnh đầu lại nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn một cái: “Đưa Nhân tộc trên đài Quỷ Tế vào khu Đông, trong khoảng thời gian này Nhân tộc các ngươi không được phép ra ngoài!”

Khu Đông là địa bàn của Nhân tộc.

Một câu của nó đã quyết định giam cầm toàn bộ Nhân tộc.

“Hầu Chủ đại nhân…”

Đế Tuấn còn muốn nói gì đó, Nguyên Thủy Thiên Tôn chợt ho khan một tiếng, chặn lời Đế Tuấn rồi nói: “Cẩn tuân Hầu Chủ đại nhân!”

Sau đó ông bèn quay sang nói với nhóm Phục Hy, Nữ Hoa trên đài Quỷ Tế: “Các vị, đi lên đi!”

La Chinh, Nữ Oa, Phục Hy, Đông Hoàng, lão Anh cùng Thiên Truyền trong hình thái Quỷ Quyệt cùng bay vọt lên, đứng bên cạnh Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Lúc Thắng Thiên Thử Vương và ba vị thợ săn Bất Hủ cùng bay lên thì chợt có một luồng sức mạnh từ trên cao giáng xuống.

“Bịch bịch bịch bịch!”

Cùng với bốn tiếng động nặng nề, bốn người bọn họ đập mạnh xuống đài Quỷ Tế.

Sức mạnh của cú va chạm này không hề nhẹ, Thắng Thiên Thử Vương giãy giụa đứng lên, hai chân mềm nhũn lại ngã rạp xuống đất, máu tươi chảy ồ ồ ra từ khóe miệng.

Tình trạng của ba huynh đệ thợ săn Bất Hủ cũng không khá hơn là bao. Xương cốt toàn thân Huyết Sư, Huyết Nha đều gãy nát, nằm trên mặt đất không đứng dậy nổi, chỉ có Huyết Lang là đỡ hơn một chút.

Ban nãy là Đại Cổ ra tay đánh họ rơi xuống mặt đất.

Đại Cổ lập tức quát lớn: “Các ngươi là cái thứ gì? Không phải Đại Quỷ Tế mà còn muốn lên tầng ba?”

Trong mắt các Hầu Chủ, Đại Quỷ Tế là một đám nô lệ ngay cả bản thân cũng không thể làm chủ. Trong mắt nó, dị tộc tại Bỉ Ngạn chẳng là cái thá gì cả, chẳng qua chỉ là mấy bộ xương thịt biết đi mà thôi.

Lần này là do Đại Cổ lười giết người nên mới giữ lại mạng sống cho bọn họ, nếu không chỉ cần ra tay mạnh hơn chút nữa là nhóm Thắng Thiên Thử Vương đều đã hóa thành một đống thịt nát.

Nguyên Thủy Thiên Tôn thầm thở dài một hơi, nói: “Người bình thường không thể tiến vào tầng ba núi quỷ, các ngươi rời khỏi nơi này đi”

Thắng Thiên Thử Vương lau vết máu trên miệng, giãy giụa đứng lên.

Thật ra nó biết bây giờ đi theo bọn họ chưa chắc đã là chuyện tốt…

Một khi răng sói thật sự thức tỉnh Quỷ Chủ, chúng đều phải chôn chung với Nhân tộc.

Nhưng cả đoạn đường này, bọn họ vào sinh ra tử, bây giờ phải chia cắt, trong lòng vẫn thấy không vui.

Nguyên Thủy Thiên Tôn không nhiều lời nữa, dẫn theo đoàn người La Chinh tiến vào lối đi không gian, đi tới khu Đông của Nhân tộc.

Đại Cổ mới nói với Mục Linh: “Các ngươi có thể lên đây, cùng ta đi thức tỉnh Quỷ Chủ!”

Ba người tộc Nguyên Linh là Mục Linh, A Hỏa và A Từ cũng bay vọt lên, theo các Hầu Chủ chui vào lối đi không gian.

Chờ khi các Đại Quỷ Tế khác đều đã rời đi, trên đài Quỷ Tế cũng chỉ còn lại tộc Diên Yêu, tộc Đại Di và tộc Xích Ma, cùng với thợ săn Bất Hủ và Thắng Thiên Thử Vương đang chữa thương.

“Tình thế không ổn rồi nhỉ, Thương Vũ” Đồ Gia lớn giọng hỏi.

Nó nhịn lâu lắm rồi. Bây giờ các nhân vật lớn đều đã đi, cuối cùng nó cũng có thể mở miệng nói chuyện.

“Nhóm Nhân tộc kia sẽ chết, tộc Diên Yêu các ngươi còn sống cũng không có ý nghĩa, chắc chắn phải chết” Di Khuê nói.

“Địa bàn của tộc Diên Yêu sẽ được chia cho hai tộc chúng ta, ha ha ha…” Đồ Gia cười vô cùng sung sướng.

Mấy năm nay tộc Xích Ma vẫn luôn phải chịu thiệt trên tay tộc Diên Yêu, đã đến lúc tính sổ cả vốn lẫn lãi rồi.

Sắc mặt Thương Vũ lúc xanh lúc đen. Sắc mặt ba gã Diên Yêu khác cũng vô cùng khó coi.

Chúng tự xưng là dị tộc lớn mạnh nhất trên đảo Dạ Kiến, bây giờ cuối cùng đã đi đến đường cùng?

Đúng lúc này, Thắng Thiên Thử Vương đột nhiên nói: “Chít, các ngươi vui mừng quá sớm rồi đấy”

Đồ Gia lạnh lùng liếc nhìn: “Dựa vào đâu mà nói?”

“Khiến Quỷ Quyệt thức tỉnh không phải một chuyện dễ dàng” Huyết Lang cũng nói: “Răng sói chưa chắc đã là chấp niệm của Quỷ Chủ!”

“Đúng” Huyết Sư cũng gật đầu: “Ban nãy vị Đại Quỷ Tế Nhân tộc kia đã nói rồi, không biết các ngươi lấy đâu ra tự tin”

Đương nhiên Đồ Gia và Di Khuê biết rõ điều này.

Chấp niệm vốn là một chuyện huyền ảo mơ hồ, khó lòng nắm bắt.

Huyết Sư và Huyết Lang vừa nói như vậy, Thương Vũ và các Diên Yêu lại thấy được một tia hy vọng, còn tộc Xích Ma và tộc Đại Di thì bắt đầu cảm thấy lo lắng.



Tầng ba Núi quỷ, khu Đông.

Trong khu vực này, ngoại trừ bốn Đại Quỷ Tế là Nguyên Thủy Thiên Tôn, Đế Tuấn, Xi Vưu và Chúc Dung thì còn có những anh kiệt Nhân tộc khác.

Năm tháng dài đằng đẵng, phần lớn các anh kiệt Nhân tộc này đều lựa chọn bế quan, một số người thậm chí còn chưa từng xuất quan trong suốt trăm vạn năm, ngàn vạn năm…

Hôm nay Nguyên Thủy Thiên Tôn mới gọi từng người ra.

Phục Hy bản tôn, Nữ Oa bản tôn, Cộng Công bản tôn, Hậu Nghệ bản tôn, Phật Tổ bản tôn, Đông Hoàng Thái Nhất bản tôn…

Các anh kiệt Nhân tộc đều rất kinh ngạc khi bị Nguyên Thủy Thiên Tôn gọi tới.

Trước đây Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng từng thu thập huyết mạch của từng người, nhưng lại chưa từng triệu tập tất cả mọi người cùng một lúc.

“Lão già, có chuyện gì mà lại vội vàng triệu tập chúng ta?” Phục Hy bản tôn thắc mắc.

Nguyên Thủy Thiên Tôn mỉm cười: “Có lẽ các ngươi sẽ muốn gặp những người này”

Nói xong, Phục Hy, Nữ Oa, Đông Hoàng và mọi người cũng đi vào.

Lúc nhìn thấy nhóm Nữ Oa, Phục Hy, các bản tôn đều sửng sốt một chút, Nữ Oa bản tôn phản ứng đầu tiên: “Đây là phân thân chúng ta tạo ra trước kia? Các ngươi thành công rồi?”

Trong mắt Nữ Oa lóe lên ánh nhìn thông tuệ giống hệt bản tôn: “Còn chưa tính là thành công”

“Các ngươi làm sao tìm được tới đây?” Nữ Oa bản tôn lại hỏi.

Tiến vào Tam Thanh Thiên đã là muôn vàn khó khăn, tới được đảo Dạ Kiến lại càng khó, Nữ Oa bản tôn khó lòng tin nổi.

Những anh kiệt Nhân tộc khác cũng kinh ngạc đánh giá bọn họ…

Lúc này La Chinh đứng bên cạnh Nguyên Thủy Thiên Tôn mới lên tiếng: “Việc này kể ra thì dài, đáp án ngay tại khí hồn mà các vị để lại tại Khai Thiên thần miếu”

La Chinh vừa dứt lời, khí hồn của các anh kiệt Nhân tộc lập tức chui ra khỏi đỉnh đầu hắn.

Nhìn thấy khí hồn của mình, các bản tôn đều há hốc miệng…

Nữ Oa lại giành trước hỏi: “Ngươi tới Khai Thiên thần miếu? Quyển sách kia…”

“Đã được ta gánh lấy” La Chinh nói.

Người gánh lấy Văn Minh Chi Khí của Nhân tộc được xem như lãnh tụ Nhân tộc, đây là quy củ bọn họ đặt ra trước kia.

Nữ Oa bản tôn gật đầu, nàng không nói gì, chỉ chờ khí hồn bay vào đầu mình, bắt đầu dung hợp với ký ức của khí hồn…

Dòng ký ức bắt đầu từ Thập Thất Trọng Thiên cho đến hiện tại đều chui vào đầu các bản tôn. Bọn họ biết được tên của La Chinh, biết thế cục tại thế giới mẹ, biết nguyên nhân đảo Dạ Kiến được xây dựng lại, biết cả Khởi Nguyên Thần Huyết không thể nắm bắt trên người La Chinh!

Lúc xem đến Khởi Nguyên Thần Huyết, Nữ Oa bản tôn đột nhiên mở bừng mắt, nàng nhìn Nguyên Thủy Thiên Tôn bản tôn với vẻ kinh ngạc hoảng hốt.

Nguyên Thủy Thiên Tôn bản tôn không nói gì, chỉ nở nụ cười ăn ý với Nữ Oa bản tôn.

Ban nãy khi dung hợp ký ức trong khí hồn của mình, biểu cảm của ông cũng giống hệt Nữ Oa bản tôn, thậm chí còn cường điệu hơn nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận