Bách Luyện Thành Thần

Chương 3517: Thuyền trưởng mới

Lúc ở trong thế giới mẹ, Tà Thần vẫn muốn kết nối với thế giới mẹ. Hắn ta loáng thoáng phát hiện ra ý chí của thế giới mẹ nhưng từ đầu tới cuối vẫn không có cách nào nắm đượcKhi chiến đấu với Lê Sơn, người của Hắc Thuyền đều không tham dự, Tà Thần cũng luôn chú tâm suy nghĩ về năng lực của mình. Sau khi rời khỏi thế giới mẹ thì cơ hội đã xuất hiện, dường như ý chí của thế giới mẹ vốn vô tình hoặc cố ý tránh né hắn ta giờ lại muốn giữ Tà Thần ở trong thế giới mẹ.

Nếu coi thế giới mẹ như một sinh linh hoặc một người, “nó” nhất định không hy vọng ý chí tà ác thuộc về bản thân rời khỏi nó. Vì Quỷ Thanh – người bị Tà Thần cắn nuốt chính là một bộ phận của thế giới mẹ. Giống như lúc trước, Tà Thần chính là một bộ phận của La Chinh. Sau khi La chinh trải qua vô số băn khoăn mới thả hắn ta rời đi.

Vì thế, đối với Tà Thần thì việc chui ra khỏi thế giới mẹ khi Thông Thiên giáo chủ đánh nhau với người của Lê Sơn là một cơ hội. Hắn ta nắm bắt được cơ hội này, vội vã kết nối với thế giới mẹ. Tà Thần cảm nhận được ý chí mạnh mẽ vô tận của thế giới mẹ, cho rằng nó là một sinh mạng. Có thể nói, khi một vòng hỗn độn sinh ra thì nó cũng được ra đời.

Ý thức của Tà Thần dung nhập ý chí mênh mông kia giống như một con hổ chui vào trong bầy cừu. Mặc dù số lượng của bầy cừu lên tới hàng triệu, thậm chí mấy chục triệu nhưng vẫn không phải đối thủ của con hổ. Hắn ta làm ý chí của toàn bộ thế giới mẹ bị ô nhiễm một cách dễ dàng và trở thành kẻ thống trị ý chí.

“Sao ngươi làm được?” Thuyền trưởng hỏi.

Năm đó, Quỷ Thanh còn sống lâu hơn Tà Thần, thực lực cũng mạnh hơn hắn ta nhưng lại chẳng thể dung hợp toàn bộ ý chí của thế giới mẹ. Bây giờ, Hắc Thuyền lại chuyển Tà Thần ra dung hợp Quỷ Thanh, đúng là có ý để Tà Thần thay thế Quỷ Thanh quản lý thế giới mẹ.

Nhưng ý nghĩ này lại giống với một phỏng đoán không thiết thực nào đó, có một số trình tự quan trọng như một bí ẩn vốn không có cách nào phá giải, cần tộc Vô Không kết hợp với Hắc Thuyền thăm dò từ từ…

Ai cũng biết chuyện này không thể làm xong trong một lần được. Thế nhưng bây giờ, Tà Thần cắn nuốt Quỷ Thanh mới mấy ngày thôi mà đã hoàn thành một cách dễ dàng.

“Đây không phải giọng điệu mà ngươi nên dùng để nói chuyện với ta!” Tà Thần ngạo nghễ nói.

Hắn ta ưỡn ngực, đứng thẳng hơn, cao hơn thuyền trưởng tận nửa người. Dáng vẻ nhìn từ trên cao xuống này khiến toàn bộ thành viên của Hắc Thuyền bị chọc giận, bao gồm cả Thần Đồ!

“Thằng nhãi con, ngươi cảm thấy nên dùng giọng điệu nào?” Đồng Nhân run run khom người liều mạng muốn đứng lên, thanh nẹp dưới chân hắn ta rung lên phát ra từng tiếng “kẹt kẹt”. Đồng Nhân muốn chống cự lực đè ép của ý chí thế giới mẹ tuyệt không phải chuyện dễ dàng.

“Ha ha…” Tà Thần nhìn Đồng Nhân với vẻ khinh thường, cười khẩy.

“Rầm!”

Thanh nẹp dưới chân Đồng Nhân lập tức vỡ vụn, cả người hắn ta bị ép vào trong khoang thuyền. Thấy Tà Thần bắt nạt Đồng Nhân, những thành viên khác của Hắc Thuyền sao có thể nhẫn nhịn được? Ngay cả Thần Đồ cũng lộ ra sát ý.

Thấy bọn họ rối rít lấy tín vật Bỉ Ngạn ra, thuyền trưởng giơ một tay lên làm động tác ngăn cản, sau đó hành lễ với Tà Thần.

“Thuyền trưởng!”

“Thuyền trưởng!”

“Tên nhãi này là kẻ vô ơn…”

Thấy thuyền trưởng mà bọn họ kính ngưỡng cúi đầu với Tà Thần, trong mắt những thành viên của Hắc Thuyền gần như phun ra lửa.

Thuyền trưởng lại nói: “Tộc Vô Không nâng đỡ Hắc Thuyền chúng ta chính là hy vọng trong hỗn độn sẽ có lực lượng mạnh hơn. Theo tình huống trước mắt thì chúng ta hoàn thành không tốt…”

Cuộc đấu giữa Chung Yên và Thủ Tự là cuộc chiến giữa các cổ thần hỗn độn. Hắc Thuyền chỉ có thể để Thông Thiên giáo chủ ra mặt, thuyền trưởng và các thành viên khác của Hắc Thuyền còn chẳng đủ tư cách đứng ở ngoài quan sát.

“Hắc Thuyền vốn nên để người có thực lực lãnh đạo. Từ giờ trở đi, ta không còn là thuyền trưởng nữa. Hắn ta mới là thuyền trưởng” Thuyền trưởng nói với các thuyền viên ở đằng sau.

Sau đó, hắn ta lại cúi đầu nói với Tà Thần: “Ta sẽ truyền quyết định này tới cho Thông Thiên giáo chủ, ngài có hài lòng không?”

Trong khoảng thời gian ngắn, thuyền trưởng đã quyết định nhường vị trí thuyền trưởng. Trên mặt các thành viên lộ rõ vẻ chấn kinh. Phải biết từ khi Hắc Thuyền ra đời đến nay, thuyền trưởng chưa bao giờ thay đổi.

“Thuyền trưởng, tuyệt đối không thể làm thế được!”

“Thuyền trưởng, sao ngươi có thể giao Hắc Thuyền cho người này…”

“…”

Người của Hắc Thuyền không hề tin tưởng Tà Thần, ngoài Thần Đồ ra, những người khác đều thấy không ưa Tà Thần. Vì chuyện của Quỷ Thanh, họ càng cảnh giác với Tà Thần hơn. Để Tà Thần làm thuyền trưởng thì sao mọi người phục được?

Thành viên của Hắc Thuyền phàn nàn, thuyền trưởng vẫn coi như không nghe thấy, chỉ nhìn Tà Thần chằm chằm.

“Được” Tà Thần nhún vai, sau đó xoay người chui vào trong khoang thuyền. Trước khi tiến vào khoang thuyền, hắn ta còn quay đầu nói: “Thông Thiên giáo chủ sống lại rồi, mau bảo y tới gặp ta”

Sau khi Tà Thần chui vào trong khoang tàu, các thành viên của Hắc Thuyền lập tức bùng nổ. Nhất là Đồng Nhân vừa bò từ đáy của khoang tàu lên, mắt hắn ta đỏ lên, chất vấn: “Thuyền trưởng, dựa vào đâu!”

“Cho dù làm như ý muốn của tên kia rồi, hắn ta cũng sẽ không đứng về phía chúng ta” Một thành viên khác nói.

“Thu nạp hắn ta vào Hắc Thuyền là lỗi của ta…” Trên mặt Thần Đồ cũng có chút nghẹn ngào, xem ra nàng ta đã hại Hắc Thuyền.

Sau khi rất nhiều thành viên bộc bạch xong, thuyền trưởng mới khẽ nói: “Nói xong chưa?”

Đám thuyền viên trợn tròn mắt nhìn thuyền trưởng. Bây giờ, ngoài việc lên án Tà Thần thì dường như đã chẳng còn gì để nói.

“Dù là Tà Thần hay Quỷ Thanh, thân là hóa thân của ý chí tà ác, chắc chắn họ sẽ không thần phục bất cứ kẻ nào” Thuyền trưởng nhìn Đồng Nhân chằm chằm và nói: “Ta biết rõ điều này, Quỷ Thanh cũng biết, chính bản thân Tà Thần cũng rõ ràng. Thông Thiên giáo chủ càng biết rõ hơn”

“Vậy tại sao lại bồi dưỡng hắn ta, rồi bây giờ lại bỏ mặc hắn ta?” Đồng Nhân tỏ ra không hiểu.

Thuyền trưởng khẽ mỉm cười nói: “Nhớ cho kỹ, sứ mệnh và mục đích của Hắc Thuyền chúng ta không phải sáng tạo, cũng không phải sống tạm mà là hủy diệt!”

Tộc Vô Không tuyệt không quan tâm Tà Thần có trung thành không, hắn ta là hóa thân của ý chí tà ác, vào giây phút Tà Thần được sinh ra, hắn ta đã được xác định là sinh ra để hủy diệt.

Tuy nói Tà Thần hủy diệt vì “ác”, vốn chẳng giống với việc tinh lọc tất cả của tộc Vô Không, nhưng mục tiêu của họ nhất trí là đủ rồi.

Thuyền trưởng nói xong thì quay lại khoang thuyền của mình, trên boong thuyền chỉ còn lại các thành viên của Hắc Thuyền.



Khe nứt kéo dài tới mấy trăm triệu dặm ngang qua Đạo Thiền Châu, khí hỗn độn trí mạng đã biến Đạo Thiền Châu thành một vực chết.

Đạo Thiền Châu giáp với biên giới của Lê Sơn, vách tường cũng bị tổn hại. Trong một vết nứt mấy chục trượng có khí hỗn độn chậm rãi tản ra. Bên Lê Sơn, các sinh linh trong phạm vi mười dặm đều rời đi từ lâu.

Việc này được cấp tốc trình báo lên trên. Trước khi khí hỗn chưa lan hết ra, một sơn chủ đã khiêng một tòa núi lớn tới đây bịt chặt vết nứt trên vách tường lại. Đây chỉ là biện pháp tạm thời mà thôi. Sau này, Lê Sơn nhất định sẽ nghĩ cách sửa lại vách tường.

Lúc từ trên xuống dưới của Lê Sơn giải quyết tốt hậu quả, La Chinh, Phục Hy, Nữ Oa, Đông Hoàng và hai vị cổ thần hỗn độn đã bình yên trở về. Khi những quái vật khổng lồ này xuất hiện trong Lê Sơn, toàn bộ Lê Sơn đều trở nên sôi sục. Trong mắt tộc nhân và các đệ tử của Lê Sơn, Lê Sơn của bọn họ đã giành được thắng lợi cuối cùng. Nhưng đám La Chinh, Phục Hy, Nữ Oa đều hiểu rõ trận chiến này chỉ mới là bắt đầu thôi, thử thách tàn khốc thật sự vẫn còn ở phía sau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận