Bách Luyện Thành Thần

Chương 1637: Già nua

“Vèo!”Mũi tên Diệt Huyết Phệ Linh Cốt Tiễn hóa thành một vệt màu máu, bắn về Dao đang ở phía dưới.

Mũi tên Thần Tiễn Thiên Tôn bắn ra không thể tránh né, mũi tên này có thể đuổi theo đối thủ tới chân trời góc bể.

Dao biết rõ điểm này, nhưng ả vốn cũng chưa từng trốn tránh, vẫn chuyên tâm chuẩn bị Thánh Lôi Động Huyền.

Thánh Lôi Động Huyền lơ lửng trên đỉnh đầu La Chinh càng ngày càng tích tụ lại nhiều hơn, khí tức tỏa ra cũng càng lúc càng lớn, giống như có lôi thần sắp xuất thế, khí thế khủng bố kinh người.

“Phập!”

Mũi tên Diệt Huyết Phệ Linh Cốt Tiễn kéo theo một tia máu, trực tiếp phá vỡ chân nguyên hộ thể của Dao, cắm phập vào phía sau lưng ả.

Ngọn lửa màu máu theo vết thương chui vào trong cơ thể Dao.

Diệt Huyết, chính là thiêu đốt toàn bộ máu trong cơ thể. Phệ Linh là coi linh hồn như ngọn lửa mà cắn nuốt.

Dao duy trì tư thế đứng thẳng, toàn thân đều cứng đờ. Dường như nhìn từ bên ngoài thì không có gì thay đổi, nhưng ngọn lửa màu máu đang không ngừng thiêu đốt cơ thể ả.

“Vù, vù…”

Chỗ tà áo trước ngực Dao đột nhiên nở rộ ánh sáng đỏ. Trái tim là nơi tập trung nhiều máu nhất trong cơ thể võ giả. Khi ngọn lửa thiêu đốt đến đây thì ngọn lửa càng mãnh liệt hơn, trực tiếp thiêu đốt ngực ả. Ngọn lửa màu máu giống như hoa hồng nở rộ lắc lư trước ngực, không ngừng nhả ra ánh sáng đỏ.

Ngoài ra, chỗ cánh tay, đùi của Dao, thậm chí cả lưng cũng đều bị lửa đốt, phun ra ngọn lửa.

Nhưng ả vẫn nắm Thánh Lôi Liên Chùy trong tay, vẫn giữ tư thế cũ, thúc đẩy Thánh Lôi Động Huyền. Cứ như thứ đang bị thiêu đốt không phải là thân thể ả vậy.

Đôi mắt Mộng Thần Tiễn nhìn chằm chằm vào Dao, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc.

Lúc ngọn lửa máu thiêu đốt dường như có thể khiến cho máu trong cơ thể hoàn toàn sục sôi, sau đó biến mất. Vậy mà Dao lại không hề có vẻ đau khổ, cảnh tượng trước mắt cũng thật bất thường.

“Vù, vù, vù…”

Ngọn lửa màu máu thiêu đốt càng lúc càng mãnh liệt.

Không lâu sau, quần áo, da thịt, lông tóc trên người Dao đều bị thiêu sạch. Cuối cùng chỉ còn lại bộ xương cháy khét đứng ở chỗ cũ, thậm chí vẫn sống chết nắm Thánh Lôi Liên Chùy trong tay.

Nhưng vòng xoáy sấm sét trên đầu La Chinh vẫn không hề tiêu tan.

“Đây…”

Mộng Thần Tiễn trừng mắt, trên mặt là vẻ không thể tưởng tượng nổi: “Sao có thể như vậy!”

Nghe thấy lời Mộng Thần Tiễn, bộ xương khô cháy khét lại ngẩng đầu lên, hướng về Mộng Thần Tiễn, mở hàm dưới ra. Hàm dưới va vào nhau phát ra âm thanh cổ quái, giống như đang cười nhạo Mộng Thần Tiễn.

Dáng vẻ đó làm cho Mộng Thần Tiễn sởn cả tóc gáy. Ông cũng không biết chỗ nào có vấn đề.

Không chỉ Mộng Thần Tiễn, cho dù là La Chinh, Ám Ảnh Thiên Tôn hay Tuyệt Hỏa Thiên Tôn thì cũng đều cảm thấy vô cùng kinh dị.

La Chinh nhanh chóng bừng tỉnh. Hắn đã từng gặp chuyện này nên đương nhiên ấn tượng sâu sắc.

“Chẳng qua chỉ là một vật phục chế mà thôi” Đúng lúc này, tiếng của Dao chầm chậm trôi tới. Lập tức, bóng dáng ả mặc chiếc váy xanh lại bồng bềnh trôi đến, đứng bên cạnh bộ xương đó, thò tay ra lấy Thánh Lôi Liên Chùy.

“Là năng lực của Khinh Ngữ” La Chinh trong hố lớn nói.

Đây là quy tắc sinh mệnh hoàn mỹ. Chỉ sau khi kế thừa số trời mới có tư cách phóng ra, nhưng Khinh Ngữ lại tự mình lĩnh ngộ được.

Ban đầu trong chiến trường mộng ảo, Khinh Ngữ cũng từng sử dụng chiêu này để phục chế ra rất nhiều La Chinh. Dường như những La Chinh này và bản thân La Chinh không có điểm gì khác biệt. Nhưng La Chinh mà Khinh Ngữ phục chế ra lại không thể nắm bắt được khí hỗn độn.

Từ điểm này mà nói thì khác rất nhiều so với La Chinh thật sự.

Nhưng lúc này, Dao mà Doanh phục chế ra lại không có bất kỳ hạn chế nào, về mặt sức mạnh dường như cũng không có khác biệt gì

Nghe thấy lời La Chinh, Dao liếc nhẹ: “Thông minh lắm. Đáng tiếc…”

Nói rồi, Dao lại ngẩng đầu lên. Ả và Mộng Thần Tiễn bốn mắt nhìn nhau.

Lúc này Mộng Thần Tiễn lại rút ra một mũi Diệt Huyết Phệ Linh Cốt Tiễn từ trong cơ thể, đặt mũi tên đó lên dây cung, đặt Dao trong tầm bắn của bản thân.

“Không nhận thua sao? Ngươi vẫn muốn thử” Dao cười nhạt nói. “Mũi tên này quả thực vô cùng lợi hại, nhưng cho dù là Mộng Thần Tiễn ngươi thì cũng phải trả giá rất lớn?”

Chỉ cần bị mũi tên Diệt Huyết Phệ Linh Cốt Tiễn bắn trúng, sức mạnh ngọn lửa máu trong đó cũng đủ để giết chết một Thiên Tôn!

Nhưng vũ trụ đang ở trạng thái cân bằng, nên để có được một mũi tên uy lực như vậy thì đương nhiên cũng phải trả một cái giá cực cao mới có khả năng.

“Vù!”

Dây cung lại được kéo căng, mũi tên Diệt Huyết Phệ Linh cốt thứ hai sắp được bắn ra.

Nhưng lúc này, Mộng Thần Tiễn lại do dự.

Dao đầu tiên là thân thể phục chế, vậy người trước mắt thì sao?

Mũi tên thứ hai ông bắn ra sẽ lại thiêu đốt một phần ba lực sinh mệnh của ông. Như vậy thì chỉ còn lại một mũi tên Diệt Huyết Phệ Linh Cốt Tiễn cuối cùng. Nếu như sau khi mũi tên thứ ba bắn ra thì lực sinh mệnh của ông sẽ cạn kiệt, bản thân sẽ ra đi.

“Chết!”

Đột nhiên Mộng Thần Tiễn cắn chặt răng, tay giơ cung lên, bắn ra mũi tên Diệt Huyết Phệ Linh Cốt Tiễn này.

Mũi tên này của ông không bắn về phía Dao, mà lại hướng về Doanh ở một phía khác.

“Vèo!”

Lúc mũi tên Diệt Huyết Phệ Linh Cốt Tiễn thứ hai bắn ra, cả người Mộng Thần Tiễn lại già hơn. Khí tức của ông trở nên vô cùng yếu, lông tóc trên người cũng bắt đầu rụng sạch, đôi mắt mờ mịt vô thần, thân thể vàng vọt, bốc mùi, lỗ chân lông toàn thân chảy ra từng tia nước ô uế không thể tẩy được.

Vị Thiên Tôn này giời đây đã rơi vào thiên nhân ngũ suy.

Tuổi thọ của Thiên Tôn dài vô cùng. Tuy Mộng Thần Tiễn tuổi đã cao, nhưng tuổi thọ còn lại ít nhất vẫn còn tới hàng nghìn năm, nhưng lúc này ông lại sớm rơi vào thiên nhân ngũ suy.

Thiên nhân ngũ suy là một cái hạn lớn mà tất cả sinh linh trong vũ trụ đều không thể tránh khỏi. Cũng bởi vì sự tồn tại của của cái hạn lớn này mà tất cả sinh linh đều liều mạng để nâng cao tu vi của bản thân, vọng tưởng rằng bản thân có thể sở hữu tuổi thọ vĩnh hằng.

Không phải Mộng Thần Tiễn không dự tính được kết quả này, mà chỉ là bây giờ ông không có lựa chọn nào khác.

Doanh trông thấy mũi tên Diệt Huyết Phệ Linh Cốt đột nhiên bắn về phía mình thì trên mặt có vẻ ngạc nhiên, nhưng vẫn ung dung lạ thường.

Thân là Sinh Mệnh Vương của Yêu Dạ tộc, sợ rằng ả chính là người khó bị giết chết nhất.

Lợi dụng ao tín ngưỡng, ả có thể không ngừng cung cấp lực sinh mệnh mạnh mẽ cho bản thân. Chỉ cần không cắt đứt mối liên hệ giữa ả và ao tín ngưỡng thì ả chính là người bất tử bất diệt. Đây chính là điểm đáng sợ của Vương.

Cho nên lúc đầu, sau khi Mộng Thần Tiễn quyết định ra tay, ông liền đưa La Chinh tiến về Tê Hà giới, định phá hủy ao tín ngưỡng trong đài phong Vương.

“Phập!”

Doanh cũng không trốn tránh, cứ thế để cho mũi tên bắn vào ngực mình.

Sau khi mũi tên này bắn vào ngực, ngọn lửa máu điên cuồng đốt cháy theo máu của ả, nhưng Doanh lại lập tức rút mũi tên ra, thò tay vào vết thương trên ngực mình rồi mỉm cười. Một dây leo màu máu lập tức mọc ra từ miệng vết thương.

Dây leo này được nuôi dưỡng bằng máu tươi của thân thể Doanh. Giữa thân dây leo cũng chảy dòng máu tươi của ả. Ngọn lửa máu lấy máu tươi làm nhiên liệu để mà đốt.

Lúc máu tươi của Doanh theo dây leo màu máu nhanh chóng chảy ra ngoài, ngọn lửa màu máu cũng bị dẫn lên trên dây leo, bắt đầu đốt cháy dây leo.

“Vù, vù, vù…”

Lúc ngọn lửa cháy đến một nửa đoạn dây leo, Doanh thò tay ra điểm nhẹ, đột nhiên dây leo đứt đoạn, rơi xuống dưới.

Sau khi máu trong dây leo bị đốt hết, ngọn lửa máu cũng lập tức bị dập tắt.

Trên khuôn mặt tràn đầy sức sống của Doanh hiện ý cười nhạt, hơi gật đầu với Mộng Thần Tiễn, còn nở nụ cười thản nhiên. Ả không để ý đến mũi tên này của Mộng Thần Tiễn.

Một cảm giác bất lực đánh vào lòng Mộng Thần Tiễn.

Hai mũi tên bắn ra, thân hình ông đã già đi. Nhưng bây giờ, tâm trạng của ông cũng nhanh chóng già theo…

Nếu lúc này Tuyệt Hỏa Thiên Tôn muốn giết ông, sợ rằng ông cũng không hề có sức kháng cự.

Sự phản kháng mà ông ấp ủ suốt bao nhiêu năm qua chẳng khác gì một trò cười.

Tuy nhiên Tuyệt Hỏa Thiên Tôn lại không ra tay, lực chú ý của Doanh cũng không tập trung trên người ông. Theo bọn họ, sau khi Mộng Thần Tiễn bắn ra hai mũi tên thì đã chẳng khác gì một con hổ bị nhổ mất răng, đã mất đi tính uy hiếp.

Dao cảm thấy Thánh Lôi Động Huyền đã ngưng tụ gần được rồi thì mỉm cười với La Chinh: “Bây giờ nên tiễn ngươi lên đường rồi”

Những Đạo Tử này đều sở hữu số mệnh nghịch thiên. Số mệnh này là do vũ trụ này đặc biệt ban cho họ. Cho nên Dao không mảy may thả lỏng.

Nắm bắt cơ hội này rồi thì ả nhất định phải xử lý La Chinh, tránh đêm dài lắm mộng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận