Bách Luyện Thành Thần

Chương 3359: Chia tách

Nếu nhìn từ bên ngoài thì thấy La Chinh vô cùng thê thảm, nhưng những giọt nước này lại không làm thương tổn đến gân cốt bên trong. Từng vầng sáng màu xanh lục tỏa ra từ trong cơ thể La Chinh, vết thương bên ngoài từ từ liền lại và lành hẳn…Các sinh linh Bỉ Ngạn khác thấy cảnh này thì lại trợn mắt há mồm.

La Chinh đã kiên trì đứng trong đó được gần một tháng. Đa số sinh linh Bỉ Ngạn đều lùi lại hết tầng này đến tầng khác, nhưng La Chinh thì vẫn luôn ở lại tầng mười sáu trui rèn, cho nên chúng đều ngầm thừa nhận rằng La Chinh đã quen với tầng mười sáu… Nào ngờ bây giờ chỉ còn lại vài ngày, thế mà La Chinh lùi hẳn ra khỏi cơn lốc Vạn Kiếp, hơn nữa có vẻ còn bị thương…

“Có phải do thần thông hộ thể xảy ra vấn đề không?”

“Chắc vậy…”

“Ha ha, kiên trì từng ấy ngày trong tầng mười sáu cũng đủ rồi! Kiếp Cốt của hắn đã vượt trội hơn hẳn không ít người trong chúng ta!”

Dù La Chinh chật vật rút lui, nhưng trong mắt chúng thì vẫn là tồn tại tựa thần. Dầu gì tất cả mọi người cũng đều dựa vào cách thức hộ thể của riêng mình để dừng chân trong cơn lốc Vạn Kiếp, đương nhiên chúng không nhìn ra được La Chinh dùng cách thức gì, nhưng cuối cùng hắn có thể đứng vững được trong một tháng là đã cực kỳ kinh khủng rồi…

Vầng sáng xanh kia chữa trị chừng một nén nhang, bên ngoài cơ thể La Chinh đã lành lặn hẳn.

Điều mà La Chinh quan tâm nhất không phải vết thương của mình mà là Hồn Nguyên Chi Linh!

“Hình như Hồn Nguyên Chi Linh xảy ra vấn đề” La Chinh nhíu mày nói.

“Vấn đề gì?” Nguyên Thủy Thiên Tôn hỏi.

“Ta không hề cảm nhận được sự tồn tại của chúng” La Chinh trả lời.

Lúc trước hắn có thể cảm giác rõ ràng những điểm sáng do Hồn Nguyên Chi Linh trải dài trong cơ thể, nhưng bắt đầu từ ban nãy, Hồn Nguyên Chi Linh trong cơ thể bỗng dưng biến đâu mất sạch…

“Sao lại thế được” Nguyên Thủy Thiên Tôn ngạc nhiên nói.

Hồn Nguyên Chi Linh vốn là một vật rất đặc biệt, Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng có nghiên cứu nhất định đối với nó, cho nên Nữ Oa mới lấy được thông tin về cách sử dụng Hồn Nguyên Chi Linh được giấu trong Lục Văn Định Huyết Bí Chủng.

Nhưng ngay cả Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng không biết rõ tất tần tật mọi thứ về Hồn Nguyên Chi Linh, tuyệt đại đa số người tu luyện tới hậu kỳ là không thể nào tăng cấp thêm nữa.

Cho dù là Hồn Nguyên cảnh hậu kỳ như Thu Âm Hà hay Phượng Nữ, họ chịu được tám nghìn đến hai mươi nghìn thần quân lực đã là giới hạn tối đa rồi, muốn chịu được càng nhiều thần quân lực hơn thì cần có thần thông huyết mạch đặc thù hoặc là thần thông hộ thể để bù đắp vào.

Nhưng vì không thề tu luyện thân thể Vạn Kiếp được nên các cường giả Hồn Nguyên cảnh vẫn khó mà đắp vào chỗ thiếu sót về mặt thân thể được. Vì vậy, những người có tư chất vô song như Ninh Hư Viễn, Cam Cao Hàn vẫn thua kém lão Anh, Đông Hoàng rất nhiều.

Còn La Chinh thì ngược lại, hắn tự mình sáng tạo ra một tiền lệ. Chắc hắn là người đầu tiên sau khi dung hợp Hồn Nguyên Chi Linh thì quay ngược lại đặt chân lên vùng đất Kiếp Cốt, nào ngờ lần này xảy ra tình trạng như thế.

“Để ta kiểm tra lần nữa” La Chinh nói.

Nếu thật sự bị mất Hồn Nguyên Chi Linh thì e là thực lực của La Chinh sẽ bị hạ xuống một cấp.

Dù sao, không có Hồn Nguyên Chi Linh trợ giúp thì dù có được Văn Minh Chi Khí, thần quân lực có thể phát huy ra cũng cực kỳ hạn chế, trừ phi mở Thế Giới Chi Thừa ra. Nhưng Thế Giới Chi Thừa cũng khiến Văn Minh Chi Khí tiêu hao cực kỳ nhiều, không thể nào sử dụng mỗi lần chiến đấu được…

Lúc La Chinh tỉ mỉ dò xét lần nữa, rốt cuộc hắn cũng phát hiện ra điểm lạ thường. Trong cơ thể hắn có thêm từng điểm sáng nho nhỏ cỡ mũi kim, bởi vì chúng quá nhỏ nên lúc trước La Chinh đã bỏ qua, bây giờ cẩn thận xem xét lại thì mới thấy được rõ ràng. Những điểm sáng này tựa như từng hạt bụi phân tán rải rác trong cơ thể hắn.

“Đây là điểm sáng Hồn Nguyên Chi Linh đã biến mất? Sao lại thành bé xíu thế này…” La Chinh thầm giật mình.

Tất cả điểm sáng Hồn Nguyên Chi Linh đều trở nên nhỏ xíu lạ thường, đồng thời số lượng nhiều hơn rất nhiều. Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng không thể nào hiểu nổi.

Chất lỏng màu vàng trong cơn lốc Vạn Kiếp có liên quan đến cánh cửa giáng lâm, mà cánh cửa giáng lâm thì xuống thế giới mẹ cùng với Hồn Nguyên Chi Linh, trong này tất nhiên có tính liên hệ nhất định…

“La Chinh ngươi có thể thử những Hồn Nguyên Chi Linh này một chút xem liệu chúng có gánh bớt lực lượng giúp ngươi được không?” Nguyên Thủy Thiên Tôn đề nghị.

Nếu mọi thứ trong Bỉ Ngạn đều có thể cung cấp thần quân lực, như vậy thứ mà Hồn Nguyên Chi Linh cung cấp chính là “gánh” thần quân lực.

Theo lý thuyết mà Nguyên Thủy Thiên Tôn đề ra, vật trong Bỉ Ngạn đều là hình chiếu của một vài năng lượng trong thế giới Huyền Lượng, như vậy Hồn Nguyên Chi Linh thì ngược lại, nó sẽ mang toàn bộ hình chiếu năng lượng mà mình hấp thu đến một nơi nào đó trong thế giới Huyền Lượng.

Đương nhiên, những điều đó đều chỉ là suy đoán của Nguyên Thủy Thiên Tôn…

“Ừm, để ta thử” La Chinh gật đầu.

Hắn lại đạp lên mâm xương và chui vào trong cơn lốc Vạn Kiếp lần nữa. Dù không có Hồn Nguyên Chi Linh, cơn lốc Vạn Kiếp tầng thứ nhất cũng không gây thương tổn gì quá nhiều tới hắn. Huống chi hắn đã tu luyện gần một tháng trong tầng mười sáu rồi, dựa vào Kiếp Cốt của mình cũng có thể tiến vào phạm vi tầng bảy, tầng tám. Chẳng qua lúc này La Chinh chỉ muốn thử nghiệm những điểm sáng nhỏ xíu kia thôi nên không cần thiết phải vào tận trong đó.

“Roẹt roẹt roẹt…”

Giọt nước màu vàng xanh ở tầng ngoài cùng rất thưa, uy lực của vết rạn màu đen tạo thành khi chúng đập lên người La Chinh cũng rất yếu.

La Chinh tỉ mẩn quan sát những điểm sáng lớn cỡ mũi kim kia!

Khi giọt nước màu vàng xanh đầu tiên đập trúng người La Chinh và nở rộ ra, toàn bộ các điểm sáng đều tắt ngúm!

“Kiệt quệ rồi…”

La Chinh lặng lẽ nói.

Chỉ có điều, ngay khoảnh khắc khi những điểm sáng kia rơi vào trạng thái kiệt quệ, chân ý của đạo do cơ thể hắn sinh ra lại chảy tràn trong khắp cơ thể. Điểm sáng vốn đã tắt lại được thắp sáng lên hệt như những vì sao trên trời, nhưng ngay khi chúng vừa sáng lên thì lại có một giọt nước khác đập lên người La Chinh và lại kiệt quệ lần nữa…

Những điểm sáng mới sinh ra này tiếp tục lặp đi lặp lại cái vòng kiệt quệ – thắp sáng – kiệt quệ – thắp sáng ấy.

La Chinh đã hiểu được đại khái là Hồn Nguyên cảnh này chắc phải tu luyện lại từ đầu.

“Trước đây ta đã bước vào Hồn Nguyên cảnh hậu kỳ rồi, chẳng lẽ ta đã vắt kiệt Hồn Nguyên Chi Linh đến mức tối đa?” La Chinh hỏi.

“Đương nhiên là không” Nguyên Thủy Thiên Tôn lắc đầu.

Rất nhiều cường giả Hồn Nguyên cảnh trong thế giới mẹ có cốt linh cao hơn vô số lần so với La Chinh, họ đã tu luyện tới hậu kỳ và đều ngừng chân mãi không tiến thêm được, nhưng không hề xuất hiện tình trạng giống La Chinh.

“Vậy tức là cần hai điều kiện” La Chinh lại nói tiếp: “Tu luyện tới Hồn Nguyên cảnh hậu kỳ, đồng thời còn phải chịu đựng sự trui rèn trong cơn lốc Vạn Kiếp?”

“Rất có khả năng” Nguyên Thủy Thiên Tôn gật đầu.

Theo tình hình hiện tại thì rõ ràng điểm sáng Hồn Nguyên Chi Linh đã hoàn thành một lần chia tách! Sau lần chia tách này, số Hồn Nguyên Chi Linh trong cơ thể La Chinh nhiều hơn rất nhiều.

Nếu những Hồn Nguyên Chi Linh này có thể phát triển, lớn mạnh lên và La Chinh bước vào Hồn Nguyên cảnh hậu kỳ lần nữa, vậy chẳng phải thần quân lực mà cơ thể hắn có thể gánh chịu sẽ tăng lên rất nhiều?

Nếu hắn tu luyện đến Hồn Nguyên cảnh hậu kỳ lần nữa và chia tách lần nữa thì sao?

Nguyên Thủy Thiên Tôn nói cho La Chinh nghe về suy đoán này của mình, hai mắt La Chinh lập tức sáng rực.

Nếu thật sự có thể chia tách vô hạn như vậy, độ mạnh của cơ thể hắn e là sẽ tăng đến một mức độ vô cùng đáng sợ! Xem ra hắn phải dừng chân lâu trong cơn lốc Vạn Kiếp rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận