Bách Luyện Thành Thần

Chương 2460: Thân thể lên sàn

“Quả thật trước đây ta không hề biết” La Chinh đápCô gái càng cảm thấy kỳ lạ: “Lẽ nào ngươi không phải người của thế giới mẹ?”

“Ừ” La Chinh đáp.

Dù sao người trong biển Chân Ý cũng không thể nhìn thấy nhau, La Chinh cũng không cần phải cố sức che giấu chính mình, đối phương cũng không thể nào đoán ra lai lịch của hắn.

“Để ta nghĩ xem, ngươi đến từ Thiên Lục Châu, hay là bộ tộc Trảm Quỷ? Không, bộ tộc Trảm Quỷ có hình thể lớn hơn ngươi rất nhiều…” Cô gái suy đoán.

Đương nhiên La Chinh không thể nói cho nàng biết lai lịch thật của mình, trong lòng hắn đã có quyết định khác.

Nếu đám người kia dám cướp bóc hồn đan của những người khác trong biển Chân Ý thì La Chinh cũng có thể cướp bóc.

Nhưng một mình hắn không thể hoàn thành.

Nếu muốn để cho thân thể của mình bước vào biển Chân Ý thì linh hồn của mình nhất định phải rời khỏi biển Chân Ý trước đã.

Có điều, cho dù dựa vào thân thể của mình để cướp được hồn đan thì cũng không có cách nào đưa cho linh hồn.

Thông qua cô gái này, đây cũng là một biện pháp…

Ý tưởng này một khi đã sinh ra thì không thể nào áp chế. Tốc độ của những người đi trước không hề chậm, mười lăm con thuyền nhỏ đã hóa thành những chấm đen trôi nổi trên mặt biển màu xanh nhạt.

Cô gái kia còn đang mải mê suy đoán lai lịch của La Chinh, La Chinh lại nói: “Chúng ta theo sau, đuổi theo những người đó”

“Sao thế? Ngươi còn muốn bọn họ tới cướp ngươi một lần nữa?” Nàng hỏi.

“Không, ta sẽ nghĩ cách trả lại hồn đan cho ngươi” La Chinh nói.

“Trả hồn đan cho ta? Không cần đâu…” Nàng cười nhạt, với địa vị của nàng, chỉ có vài viên hồn đan cũng không đáng là gì.

La Chinh lại nghiêm mặt nói: “Không chỉ trả lại mà ta sẽ trả càng nhiều hồn đan hơn nữa, có điều cần sự trợ giúp của ngươi, ngươi có thể phối hợp với ta không?”

Những lời này của hắn khiến nàng hơi nghi hoặc.

Rõ ràng là một kẻ đến từ ngoài thế giới mẹ, hơn nữa lại còn hai bàn tay trắng, hắn định làm thế nào để có được hồn đan? Đừng nói là chém giết cướp đoạt đấy nhé? Một mình hắn đi chém giết?

“Ngươi định làm thế nào để kiếm được hồn đan?” Cô gái cũng hứng thú.

“Đến lúc đó ngươi sẽ biết…” La Chinh nói.

Đã như vậy, nàng cũng không hỏi nhiều mà thúc đẩy thuyền chân ý đi theo phía sau La Chinh.

Hai chiếc thuyền một trước một sau, đi ngược dòng biển Chân Ý tiến về phía trước.

Họ không ngừng tiến lên như vậy, sóng gió trên biển Chân Ý cũng càng lúc càng lớn.

Mỗi một ngọn gió thổi qua càng làm cho bề mặt thân thể của La Chinh đau đớn, nhưng hắn vẫn đứng trên mũi thuyền, không nhanh không chậm đi theo đội thuyền trước mặt.

“Nghe nói mấy kẻ bên ngoài thế giới mẹ đều là một đám thô lỗ, linh hồn thường không quá mạnh. Ngươi lại không giống bọn họ, chỉ lần đầu tiên đặt chân vào biển Chân Ý mà đã tin rằng mình chắc chắn xông qua đoạn đầu tiên” Nàng tò mò nói.

“Có lẽ” La Chinh đáp lấy lệ.

“Chỗ này cách đoạn đầu tiên không xa nữa” Cô gái kia nói.

Đi tiếp một đoạn không ngắn, ánh sao trong biển Chân Ý càng ngày càng dày đặc, hơi lạnh nước biển tỏa ra cũng càng lúc càng giá buốt.

“Thế này được rồi” La Chinh lập tức nói: “Ngươi tiếp tục đuổi theo mấy tên kia, ta phải rời đi một lúc”

“Cái gì?” Cô gái hơi sửng sốt.

“Ngươi chờ ta là được… À phải, ngươi tên là gì?” La Chinh lại hỏi.

“Ta… Ngươi gọi ta là Tiểu Sương là được” Nàng đáp.

Người đến biển Chân Ý ít nhiều gì đều sẽ có một chút đề phòng đối với người ngoài, đương nhiên nàng cũng sẽ không nói cho La Chinh biết tên thật của mình.

“Được!”

La Chinh gật đầu, sau đó để 9527 lôi mình ra khỏi biển Chân Ý.

Muốn nhanh chóng thoát khỏi biển Chân Ý, phương pháp thông thường là thi triển một đạo Phá Huyễn Chú, nhưng Phá Huyễn Chú này là phương pháp chỉ có ở trên thế giới mẹ, nếu mượn sự trợ giúp từ 9527 thì có thể tạo ra hiệu quả tương tự.

“Ù…”

Sau một trận rung động, La Chinh và thuyền nhỏ đồng thời biến mất ngay trước mặt “Tiểu Sương”.

Tiểu Sương cũng không biết trong bụng La Chinh đang tính toán gì, nhưng nàng thật sự muốn nhìn xem người này có thể chơi như thế nào, bèn nghe lời đi theo phía sau đám người kia, tiếp tục đến gần đoạn thứ nhất.



* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!

Lúc La Chinh thoát ra khỏi biển Chân Ý, ý niệm hắn khẽ động, cô bé mắt đỏ đã xuất hiện bên cạnh hắn.

Lần trước La Chinh thông qua ngọn lửa thiêu cháy của cô bé mắt đỏ mới có thể dùng thân thể tiến vào biển Chân Ý.

Nhưng khi xưa hắn đã từng thử thiêu đốt rèn luyện thể xác như vậy rất nhiều lần, vì sao chỉ duy nhất lần đó có thể đưa hắn tiến vào trong?

Ngay cả 9527 cũng không thể nói rõ nguyên nhân trong đó.

Tuy 9527 có ký ức của Bản Chủ, nhưng chung quy vẫn không thể cơ trí được như Bản Chủ.

Hiện tại La Chinh cũng chỉ thử lần thứ hai mà thôi…

“Phừng!”

Cô bé mắt đỏ chớp mắt hai cái, những đóa sen đỏ hiện lên vây quanh La Chinh, hoàn toàn bao vây hắn vào bên trong.

Có lẽ tháp tu luyện này không thể nào chịu đựng ngọn lửa của cô bé, nhưng cô bé gần như là người sinh ra để điều khiển ngọn lửa, có thể hấp thu toàn bộ hơi nóng, sẽ không thiêu hủy tháp tu luyện.

Hơi thở nóng rực rót thẳng vào trong cơ thể La Chinh, bề mặt thân thể của hắn lại lần nữa xuất hiện biến hóa kinh người.

Từng dòng nước xiết bao vây hắn vào bên trong, mà những đóa sen đỏ xung quanh hắn đã biến thành một vùng biển đỏ…

La Chinh nhanh chóng phát hiện mình đã tiến vào một trạng thái đặc biệt. Hắn cảm nhận được vô cùng rõ ràng, rằng chỉ cần tiến thêm một bước là có thể đi vào biển lửa, lùi lại một bước là có thể trở về hiện thực!

“Thì ra không có huyền bí gì cả, xem ra sau khi thân thể tiến vào trạng thái này là mình có thể bước vào biển Chân Ý như thường” La Chinh thầm nghĩ.

“Vù…”

La Chinh đã rơi vào trong biển lửa màu đỏ mà không có bất cứ do dự nào.

Lúc Dương Thần bước vào biển Chân Ý, thứ hắn cảm nhận được là hơi lạnh thấm vào linh hồn. Mà khi thân thể bước vào biển Chân Ý thì hắn lại cảm nhận được hơi nóng khiến người ta bủn rủn, giống như nhảy qua nhảy lại giữa mùa hè và mùa đông.

“Lần trước mình đã vượt qua đoạn đầu tiên, muốn đuổi kịp những tên kia thì phải thuận dòng đi xuống dưới…”

“Xoạt!”

Hai tay La Chinh mở ra, giống như một người cá linh hoạt, thuận lợi bơi đi. Hắn liên tục nhảy hai ba cái trên mặt nước, tốc độ nhanh đến kinh người, không tới hai ba hơi thở là đã vượt qua một đoạn đường.

“Nhìn kìa! Có một con cá từ đoạn bên kia nhảy qua!”

“Sao có thể, hai bên trái phải của đoạn đường là hai thế giới khác hẳn!”

“Hình như không phải cá mà là người…”

“Cái này càng không thể nào…”

So với một người thì bọn họ thà tin tưởng đó là một con cá còn hơn.

Đối với tất cả các chân thần đại viên mãn, một đoạn đường là một giới hạn khó có thể vượt qua, khó khăn lắm mới vượt qua thì ai lại trở về? Bọn họ chưa bao giờ nghe nói có ai làm như vậy.

Càng chết người là người này không có thuyền chân ý, cứ vậy trần truồng bơi lội trong biển, hoàn toàn vượt ra khỏi nhận thức của bọn họ. Một đám người luẩn quẩn bên đoạn đường đều há hốc miệng nhìn La Chinh rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận