Bách Luyện Thành Thần

Chương 3505: Gấp rút tiếp viện

La Yên chầm chậm bay tới, cảnh giác nhìn thân thể khổng lồ này. Nàng khó mà có thể liên hệ quái vật khổng lồ này và ca ca của mình với nhau…Nhưng dù sao nàng cũng đã chứng kiến cả quá trình chiến đấu, đây chắc chắn là La Chinh không thể nghi ngờ!

“Ca…”

La Yên kêu một tiếng.

Nghe La Yên gọi, La Chinh ngẩng đầu lên.

Nàng nhìn vào mặt La Chinh, hít sâu một hơi, sau đó lùi lại hơn mười trượng.

Những cục thịt tròn mọc lên quanh mặt La Chinh, loại cơ bắp đặc biệt này giống như bảo vật đã được luyện chế, cứng cỏi không thể phá hủy. Mắt, mũi, miệng đều lõm xuống, cấu tạo của những vết lõm này có thể bảo vệ tai mắt mũi miệng ở mức độ tối đa, nhưng lại khiến người ta nhìn mà sợ hãi, tạo hình vừa xấu xí vừa kinh khủng này còn đáng sợ hơn cả ác ma.

La Yên cố nén cảm giác khó chịu trong lòng, gọi một tiếng: “Ca, là huynh sao?”

La Chinh nở nụ cười, vươn tay về phía La Yên.

Hành động đầy thiện ý này khiến La Yên an lòng, nàng đứng trên tay La Chinh, bĩu môi nói: “Ca, sao huynh lại biến thành bộ dạng này?”

“Có vài thứ không nằm trong tầm khống chế của ta” La Chinh lắc đầu nói.

Sau khi biến hóa thành hình thái khác, giọng nói của La Chinh cũng thay đổi.

Giọng nói của hắn không phải phát ra từ cổ họng mà là nói chuyện bằng lồng ngực, âm thanh không chỉ khàn khàn mà còn vô cùng chói tai.

“Có thể giết chết cổ thần hỗn độn, biến thành bộ dạng này thì có làm sao đâu?” Thắng Thiên Thử Vương đã bay tới bên cạnh, đôi mắt đậu tương của nó tràn đầy vẻ tán thưởng: “Trong mắt nhân loại, thân thể này có vẻ xấu xí nhưng trong mắt ta lại tràn đầy sức mạnh, đây mới là một thân thể sinh ra dành cho chiến đấu!”

La Chinh có thể giết chết một cổ thần hỗn độn!

Chỉ riêng điểm này đã đủ để đứng đầu thế giới mẹ!

Hơn nữa phương thức giết chết Lãnh của La Chinh còn là cắn nuốt, như vậy Lãnh có thể khiến cho thực lực của La Chinh mạnh hơn nữa…

Thiếu niên Nhân tộc này quả nhiên không phụ lòng mong đợi của mọi người!

“Gì mà sinh ra dành cho chiến đấu, xấu chết đi được, chẳng giống người chút nào!” La Yên chun mũi nói.

Thấy dáng vẻ không tình nguyện của muội muội, La Chinh mỉm cười: “Ta triệt tiêu thân thể hoang thần là có thể biến về như cũ ngay ấy mà”

Nói xong, thân thể La Chinh nhanh chóng thu nhỏ lại, từ quái vật hơn trăm nghìn trượng chẳng mấy chốc đã khôi phục lại kích cỡ ban đầu.

La Chinh thu nhỏ về độ cao mấy trượng, nhưng thân thể lại không thể thu nhỏ thêm được nữa, vẻ bề ngoài của hắn cũng không khôi phục như cũ!

Hắn nhìn hai tay đầy lông lá và thân thể giống như tinh tinh của mình, sắc mặt cũng trở nên khó coi.

Trước kia thi triển đủ loại thần thông kỳ lạ thì thân thể cũng sẽ xảy ra biến hóa, nhưng biến hóa khi đó là có thể khống chế, một lý do khác là không xấu xí đến mức này, nếu thật sự không thể biến trở về thì đúng là rắc rối to…

Vấn đề có lẽ là Khởi Nguyên Thần Huyết…

Ngay khi La Chinh đang định trò chuyện với Khởi Nguyên Thần Huyết thì xa xa chợt vang lên một tiếng nổ vang dội. Âm thanh nặng nề này chỉ có thể là tiếng mặt đất nứt vỡ.

Sau đó La Chinh, La Yên, nhóm Thắng Thiên Thử Vương đều nhìn thấy một khe hở màu đen xuất hiện tại một nơi rất xa, khe hở màu đen này gần như đã lan tới bên cạnh Lê Sơn, chạm vào vách tường mới chịu dừng lại.

Thấy rõ cảnh tượng đằng xa, Thắng Thiên Thử Vương hít sâu một hơi: “Đạo Thiền Châu bị bọn họ xé rách rồi…”

Từ Lê Sơn vươn tầm mắt ra hết cỡ cũng chỉ có thể nhìn thấy Đạo Thiền Châu xa xôi. Các cổ thần hỗn độn chiến đấu với nhau, xé rách mấy châu lớn cũng không phải việc gì khó, trời mới biết trong lúc đánh đấm sức hủy diệt của bọn họ lớn đến mức nào.

“Không biết Nữ Oa nương nương ra sao rồi” La Yên thì thầm, trong lòng nàng vẫn lo lắng cho an nguy của Nữ Oa và Phục Hy.

“Bọn họ có bản tôn phụ thể, hẳn là không sao” La Chinh an ủi.

Thực lực của Phục Hy bản tôn và Nữ Oa bản tôn đủ để đấu với một cổ thần hỗn độn, cộng thêm Đông Hoàng, Tịch, Trắc, thực lực của Lê Sơn mạnh mẽ chưa từng có, chắc hẳn sẽ không hề yếu thế.

“Rắc rắc rắc…”

Khe nứt thứ hai lại xuất hiện, cả Đạo Thiền Châu bỗng biến mất.

Đối mặt với trận đấu kịch liệt như vậy, cuối cùng La Chinh cũng ngồi không nổi nữa. Nếu cổ thần hỗn độn đứng về phe Lê Sơn thật sự thất bại, Lê Sơn nhất định cũng không giữ được.

Ban nãy năng lực thần kỳ mà Khởi Nguyên Thần Huyết thể hiện ra đã giúp La Chinh có được năng lực cắn nuốt cổ thần hỗn độn, hắn có thể cảm nhận được Lãnh đang giãy giụa trong cơ thể mình, nhưng Khởi Nguyên Thần Huyết không ngừng biến động đã dần dần tiêu hóa Lãnh.

Xem ra Khởi Nguyên Thần Huyết quyết không để bản thân rơi vào tay văn minh Nguyên Linh, La Chinh có thể lợi dụng điểm này để phát huy sức mạnh của Khởi Nguyên Thần Huyết!

“Ta đi xem thế nào, Yên nhi và Thắng Thiên Thử Vương cùng nhau bảo vệ Lê Sơn!”

“Vù!”

Thân thể La Chinh mờ dần giữa không trung, kéo theo vô số tàn ảnh rồi biến mất.



Hai vết nứt khổng lồ vắt ngang Đạo Thiền Châu, như hai cái miệng của con quái thú cắn nuốt cả Đạo Thiền Châu.

Đám mây hỗn độn màu nâu lẳng lặng trôi nổi dưới vết nứt, lúc này mây hỗn độn bỗng trào lên, một đường ánh kiếm vàng rực càn quét khắp thiên địa!

“Soạt soạt soạt…”

Ánh kiếm kéo dài mấy chục triệu, mấy trăm triệu trượng, đâm về phía bên cạnh đám mây hỗn độn.

“Keng, keng, keng!”

Ánh kiếm vàng rực đâm trúng một vật rắn nào đó, phát ra âm thanh giòn giã vang vọng hàng chục triệu dặm, những sinh linh gần đó đều bị sóng âm mạnh mẽ này đánh nát.

“Vù!”

Mấy ánh kiếm liên tiếp đều không thể phá vỡ vật thể kiên cố kia, người dùng kiếm nhanh chóng thu tay.

Sau khi lao ra khỏi mây hỗn độn, gương mặt người nọ mới lộ ra, đó là Đông Hoàng bản tôn đã kích hoạt thân thể hoang thần, hóa thành người khổng lồ cao hơn sáu trăm nghìn trượng!

“Còn muốn chạy? Muộn rồi!”

Trong lúc rút lui, Đông Hoàng lại đột nhiên đâm phải một vách tường vô hình, ông phát ra một tiếng kêu đau trầm thấp, lộn một vòng, muốn lao qua vách tường từ phía bên kia, nhưng hai bên vách tường này đều đã bị vách tường vô hình bịt kín, ông đã bị giam cầm trong một không gian khép kín.

Ngay sau đó, Không xuất hiện bên ngoài vách tường, trong một con mắt to lớn của nó ẩn chứa phẫn nộ xen lẫn bực bội.

Thực lực mà Lê Sơn đột nhiên bày ra hoàn toàn vượt xa dự đoán của nó, không nói tới Tịch và Trắc có thực lực ngang bằng, chỉ riêng thực lực mà Đông Hoàng, Phục Hy và Nữ Oa thể hiện đã cực kỳ mạnh mẽ!

Nếu không có Thông Thiên giáo chủ, có lẽ nó và Khư đã thua từ lâu.

Nhân lúc Thông Thiên giáo chủ đang quấn lấy Tịch và Trắc, cuối cùng Không cũng tìm được một cơ hội giam cầm Đông Hoàng.

Đông Hoàng bản tôn bị giam cầm nhưng cũng không hoảng loạn cho lắm.

“Ù!”

Sức mạnh huyết mạch cường đại từ trong cơ thể Đông Hoàng phóng ra, một đường ánh kiếm màu vàng lượn lờ giữa không trung.

“Soạt soạt soạt soạt…”

Ánh kiếm bay qua bay lại trong không gian đang giam cầm Đông Hoàng bản tôn, nhưng không gian này lại vô cùng kiên cố, ánh kiếm không thể làm nó sứt mẻ dù chỉ một chút.

“Giãy giụa vô ích thôi, chênh lệch giữa ta và ngươi chính là chênh lệch về huyết mạch” Không châm chọc.

Mắt nó lóe lên ánh sáng xanh, trong không gian giam cầm Đông Hoàng bắt đầu xuất hiện những không gian nhỏ đan xen, Không muốn lợi dụng những không gian nhỏ này để cắt Đông Hoàng thành vô số mảnh nhỏ.

Ngay khi những không gian nhỏ này xuất hiện thì thân thể Đông Hoàng đã bị chúng cố định, bên ngoài cơ thể cũng hiện lên những vết cắt lớn nhỏ. Vết cắt không ngừng đâm sâu, máu tươi từ đó chảy ra.

Vật vã một hồi cuối cùng cũng giải quyết được một đối thủ, Không đang muốn thở phào một hơi thì một bóng người nho nhỏ đột nhiên xuất hiện tại nơi cao nhất trên không gian.
Bạn cần đăng nhập để bình luận