Bách Luyện Thành Thần

Chương 3386: Một lời mời khác

Nếu là khi La Chinh mới vào thế giới mẹ, có người cho hắn một lời hứa hẹn như vậy, hắn nhất định sẽ đồng ý ngay tắp lự. Khi đó hiểu biết của La Chinh về toàn bộ Hỗn Độn vẫn còn nông cạn, phục hưng Cửu Lê là nguyện vọng lớn nhất của hắn. Nhưng hiện tại kiến thức và tầm nhìn của hắn đã khác, đương nhiên yêu cầu cũng đã thay đổi“Phục hưng Cửu Lê, hồi sinh ông ngoại ta?” La Chinh cười nói: “Theo ta được biết, vòng hỗn độn này cũng không còn bao nhiêu thời gian, cho dù phục hưng thì đã sao? Cuối cùng cũng hủy diệt theo sự kết thúc của hỗn độn”

Các văn minh cấp chúa tể xa xưa ở đây đều gật đầu. Chờ vòng hỗn độn này kết thúc, tất cả mọi thứ trong hỗn độn đều không còn ý nghĩa.

Khi tất cả vật chất đều biến mất, hóa thành năng lượng Đại Nhất Thống nguyên thủy nhất, tất cả gút mắt và quá khứ đều trở về con số không.

“Đừng quá tham lam” Thông Thiên giáo chủ tiếp tục thuyết phục: “Cho dù tộc Cửu Lê không hủy diệt và sống yên lành cho đến tận bây giờ thì cuối cùng cũng sẽ hủy diệt, Chung Yên của Hỗn Độn giáng lâm là điều không thể tránh, là chuyện không thể nghịch chuyển. Khi Chung Yên giáng lâm, số mệnh của tất cả sinh linh trong vòng hỗn độn này đều đã được định sẵn”

Lời của Thông Thiên giáo chủ không sai, ít nhất là từ khi hỗn độn ra đời vẫn cứ luôn vòng đi vòng lại như vậy, không có ngoại lệ.

“Nếu ta có thể hoàn thành Đạo Chung Yên thì sao?” Giọng nói bình tĩnh của La Chinh để lộ sự tự tin.

Nghe vậy, Thông Thiên giáo chủ bật cười như gặp chuyện gì hài hước lắm: “Ha ha…”

Ngay cả tộc Tử Vân và các sinh linh Bỉ Ngạn khác ở cách đó không xa cũng phá lên cười ha hả.

“Hoàn thành Đạo Chung Yên?”

“Hắn mạnh miệng ghê, trong khi bản thân còn chưa tu thành Bất Hủ cảnh…”

“Người trẻ tuổi luôn thích mơ mộng ấy mà…”

Trong Tam Thập Nhị Trọng Thiên tập trung một lượng lớn văn minh cấp chúa tể, thiên tài trong các văn minh cấp chúa tể này cũng đông đảo, có vài tồn tại còn hội tụ toàn bộ khí vận và tài nguyên của cả một hỗn độn. Bọn họ đã từng cố gắng hoàn thành Đạo Chung Yên, kinh nghiệm phong phú hơn La Chinh không biết bao nhiêu lần, nhưng tất cả đều thất bại, không có ngoại lệ.

Có thể hình dung khi nghe được những lời này của La Chinh, trong lòng bọn họ khinh thường cỡ nào, cho rằng La Chinh không biết lượng sức đến mức nào.

Nhưng tộc Tam Mục nghe được những lời nhiệt huyết tràn trề của La Chinh, trái tim bỗng đập mạnh. Những văn minh cấp chúa tể từng hết lòng đi theo Đạo Chung Yên đã bị áp chế quá lâu, tuy bọn họ vẫn cố giữ đúng giới hạn, chưa từng hướng về tộc Vô Không, cũng chưa từng gia nhập tộc Nguyên Linh, nhưng dưới sự tấn công từ hai phía của hai tộc này, ngoại trừ đau khổ phòng thủ, bọn họ gần như không có cơ hội nghỉ ngơi.

Ban đầu, những văn minh một lòng tuân thủ Đạo Chung Yên còn có thể kết thành liên minh, cùng Nhân tộc can thiệp vào tiến trình hỗn độn, trợ giúp những văn minh trong hỗn độn hoàn thành Đạo Chung Yên…

Từ sau khi Nhân tộc sụp đổ, bọn họ cơ bản không thể nhúng tay vào các thế lực trong hỗn độn, dần dà cũng hoàn toàn từ bỏ. Đối với bọn họ, Đạo Chung Yên đã là hy vọng xa vời.

Bây giờ La Chinh nhắc lại, như đánh thức tâm nguyện ban đầu của bọn họ.

Thông Thiên giáo chủ lười phản bác. Y từng trải hơn La Chinh, hiểu biết cũng nhiều hơn, dứt khoát nói thẳng: “Ngươi không làm được. Xác suất của việc này gần như bằng không, chi bằng cứ nắm lấy cơ hội trước mắt…”

“Bắt lấy cơ hội gì?”

Thông Thiên giáo chủ vừa dứt lời, một quả cầu màu trắng chợt từ xa tiến tới. Quả cầu màu trắng còn chưa tới gần, một giọng nữ đã vang lên bên tai mọi người.

Các sinh linh Bỉ Ngạn nhìn thấy quả cầu màu trắng, ai nấy đều biến sắc, người tới thuộc tộc Nguyên Linh!

Những chủng tộc Bỉ Ngạn thần phục tộc Nguyên Linh giống như tộc Tử Vân thì tỏ ra cung kính, định tiến lên nghênh đón tộc nhân tộc Nguyên Linh này.

Tộc Nguyên Linh thành lập Huyết Sắc Nghị Hội trong Tam Thập Nhị Trọng Thiên, mà Huyết Sắc Nghị Hội do mười bá chủ cùng làm chủ, trong lòng bọn họ đang thầm nói không biết người tới là ai trong mười bá chủ của Huyết Sắc Nghị Hội?

Quả cầu màu trắng bay tới gần. Khi nhìn thấy hình ngọn lửa bên trong, bọn họ đều đột nhiên biến sắc, những chủng tộc Bỉ Ngạn này không dám tiến lên nữa.

“Vù!”

Quả cầu màu trắng bay tới bên cạnh Thông Thiên giáo chủ, ngọn lửa nhẹ nhàng lượn lờ, sau đó là một thân thể hoàn mĩ sinh ra từ trong đám lửa.

Đó là A Hỏa của tộc Nguyên Linh, cũng là một trong số ít các tộc nhân Nguyên Linh có thể tiếp xúc với Mục Linh, địa vị của nàng ta cao hơn cả mười bá chủ!

“Giáo chủ đại nhân nghỉ ngơi rồi sao? Có thời gian nhàn rỗi tới Tam Thập Nhị Trọng Thiên?” A Hỏa cười nói.

Thông Thiên giáo chủ lẳng lặng nhìn A Hỏa một cái, nói với giọng không mấy thân thiện: “Có liên quan gì tới ngươi?”

“Đương nhiên là có liên quan”

A Hỏa mỉm cười ngoảnh đầu nhìn La Chinh, ánh mắt nàng ta nhìn hắn như đang nhìn một tác phẩm nghệ thuật tuyệt đẹp.

Thân thể A Hỏa nhẹ nhàng uốn éo, chui ra khỏi quả cầu màu trắng, gương mặt hoàn mỹ không chút tì vết cách La Chinh rất gần.

Nàng ta là Hỏa Linh, bất cứ vật chất nào tới gần đều sẽ bị nàng ta nung chảy, nhưng vì quy tắc của Tam Thập Nhị Trọng Thiên trói buộc nên La Chinh không cảm nhận được chút hơi nóng nào.

“Ta nhắm trúng người này trước, ta hy sinh rất nhiều tính mạng trong tay hắn chính là để thấy rõ hơn một chút” A Hỏa ngoảnh đầu nhìn chằm chằm Thông Thiên giáo chủ, mỉm cười nói: “Sao có thể để ngươi giành mất?”

“Hy sinh rất nhiều tính mạng trong tay ta?” La Chinh nhíu mày: “Ngươi nói mấy thứ kia…”

“Đúng” A Hỏa gật đầu như một cô gái dịu dàng ngoan ngoãn, ánh mắt nhìn La Chinh vừa có mong đợi vừa có tán thưởng: “Ngoại trừ Ngọc Thắng Thiên là một chuyện ngoài ý muốn thì tất cả những chuyện khác đều do ta an bài”

Phượng Nữ dẫn La Chinh vào Ngọc Thắng Thiên, ngay từ đầu đã không đi theo con đường bình thường. Nếu La Chinh từ tầng băng bên dưới tiến thẳng lên trên, nhất định cũng sẽ giải qua “trùng trùng hiểm trở”, cuối cùng bước vào Tam Thập Nhị Trọng Thiên.

Nhưng lúc La Chinh đi ngang qua tầng băng phía trên, hắn lại thả người khổng lồ đầu trọc Ba Phàm ra, điều này khiến tộc Nguyên Linh mất đi quyền khống chế Ngọc Thắng Thiên.

“Ngươi làm như vậy là có ý gì?” La Chinh hỏi.

“Mục đích giống với giáo chủ đại nhân” A Hỏa mỉm cười nói: “Quan sát một chút, xem ngươi có tư cách gia nhập tộc Nguyên Linh ta hay không”

A Hỏa của tộc Nguyên Linh cũng đưa ra lời mời dành cho La Chinh…

Các sinh linh Bỉ Ngạn ở đây nghe được tin này, lại xôn xao cả lên.

Tộc Nguyên Linh gần như nắm giữ Bỉ Ngạn trong tay, đừng nói thiên tài chưa trở thành Bất Hủ cảnh, ngay cả Bất Hủ cảnh chân chính cũng chẳng là gì trong mắt bọn họ.

Rốt cuộc A Hỏa xuất phát từ mục đích gì mà lại đưa ra lời mới chào trực tiếp như vậy với thằng nhóc này?

Rốt cuộc tên nhóc Nhân tộc này có lai lịch gì mà lại được hai đại tộc tranh đoạt, thậm chí người ra mặt đều là nhân vật trung tâm trong hai tộc?

Cách đó không xa, Cam Cao Hàn, Ninh Hư Viễn vẫn không hề nhúc nhích. Bọn họ cũng không đoán được sự việc sẽ phát triển như vậy, không tài nào yên lòng, hẳn là La Chinh sẽ không đi theo hai người kia đâu đúng không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận