Bách Luyện Thành Thần

Chương 2835: Quá khứ

Vào thời thượng cổ, cường giả thế giới mẹ đi vào Bỉ Ngạn đều chủ tu Hoang Thần, lấy Cổ Thần Luyện Thể Pháp để vào Bỉ NgạnKhi đó đi lại trong Bỉ Ngạn dễ dàng hơn bây giờ rất nhiều.

Dù sao thân thể cũng mạnh hơn linh hồn nhiều, hơn nữa Hoang Thần có thể biến lớn mấy chục nghìn mét bất cứ lúc nào, khi đó sinh linh Bỉ Ngạn rơi vào thế yếu, thậm chí có một vài sinh linh Bỉ Ngạn còn bị Hoang Thần tàn sát đến mức tuyệt chủng.

Khi đó tộc Uyên Linh chỉ có thể ẩn nấp trong một góc của Diệu Tông Thiên. Mỗi lần Hoang Thần tới cướp bóc đều là một kiếp nạn đối với bọn họ, thậm chí có khi tộc Uyên Linh suýt đã bị Hoang Thần diệt tộc!

Đối với tộc Uyên Linh, thời kỳ đó chẳng phải ký ức gì tốt đẹp, đó là thời đại hắc ám của bọn họ.

Bọn họ kéo dài hơi tàn sống sót trong thời đại hắc ám dài dằng dặc ấy, cuối cùng cũng gắng gượng vượt qua. Cho đến khi Hoang Thần Luyện Pháp từ từ suy bại, quy tắc Chân Lý thay đổi, các sinh linh Bỉ Ngạn mới trở mình lên làm chủ nhân.

Người vào Bỉ Ngạn chỉ là những dương hồn yếu ớt, sao có thể là đối thủ của sinh linh Bỉ Ngạn?

Từ đó chủng tộc Bỉ Ngạn bắt đầu tiến hành một cuộc trả thù điên cuồng!

Khi đó, đối với các cường giả Bỉ Ngạn cảnh tại thế giới mẹ, Tứ Trọng Thiên trở lên chẳng khác nào cõi chết, cực kỳ nguy hiểm, vào đó ắt hẳn phải chết, bởi vì không ai có thể chống lại sự bao vây tấn công của các chủng tộc trong Bỉ Ngạn.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao phần lớn chủng tộc lại xây dựng thần miếu tại Tứ Trọng Thiên, bởi vì tuy từ Nhất đến Tứ Trọng Thiên cũng có sinh linh Bỉ Ngạn, nhưng sinh linh Bỉ Ngạn trong đó không hình thành bộ tộc, không có ý thức công kích nhằm vào dương hồn.

Thù hận của các sinh linh Bỉ Ngạn dần dần phai nhạt theo năm tháng, cuối cùng cái gì đã hòa giải mối thù này thì đến nay vẫn chẳng ai biết.

Tóm lại, từ thời trung cổ tới bây giờ, sinh linh Bỉ Ngạn và dương hồn chung sống khá hòa bình, một vài thế lực siêu cấp còn lựa chọn bắt tay hợp tác với chủng tộc Bỉ Ngạn.

Ví dụ như tộc Uyên Linh và tộc Ly Uyên có chung nguồn gốc huyết mạch, chuyện hợp tác càng là điều tất yếu.

Mấy kẻ tộc Ly Uyên vừa thu “phí qua đường” ban nãy mới bỏ chạy thoát thân đã lập tức thông báo cho các cấp cao ở trong tộc, sau đó cấp cao trong tộc lại thông báo cho tộc Uyên Linh, vì vậy mới điều động các kỵ sĩ Uyên Linh này ra mặt trước lúc La Chinh dỡ thần miếu.

Những kỵ sĩ Uyên Linh này gần như chưa bao giờ thua, tu vi của bọn họ không tính là mạnh, nhưng dương hồn Sắc Giới căn bản không có sức phản kháng. Có điều bọn họ đã quá chủ quan, không ngờ đối diện mình lại là một thân thể!

Cảnh tượng này đã gợi lên nỗi sợ hãi trong lòng bọn họ…

Những người từng sống trong thời đại kia, không ai muốn trở lại quãng thời gian đó một lần nữa, mà những người từng nghe kể về thời đại ấy cũng vô cùng e ngại.

Nếu lại có đông đảo thân thể đặt chân vào Bỉ Ngạn, vậy chẳng khác nào thời kì hắc ám kia lại ập đến với họ một lần nữa.

“Hoang Thần?”

Trên mặt La Chinh hiện lên một nụ cười hứng thú.

Trong khắp Hỗn Độn, chắc chỉ có những người ở dưới đáy hỗn độn là tu Hoang Thần, hơn nữa bọn họ đều không thể dùng Cổ Thần Luyện Thể Pháp để tiến vào Bỉ Ngạn. Còn La Chinh, tuy hắn đã vào Bỉ Ngạn nhưng lại chưa bao giờ thử kích hoạt thân thể Hoang Thần của mình. Hắn hỏi: “Hoang Thần mà các ngươi nói là thế này phải không?”

“Soạt soạt soạt…”

Trong nháy mắt, cơ thể La Chinh đã biến lớn hơn mười nghìn mét, ngay cả đám kỵ sĩ Uyên Linh ngồi trên chim ưng cũng phải ngước nhìn.

Kỵ sĩ Uyên Linh nhìn La Chinh thoắt cái đã biến thành khổng lồ thì mặt mày trắng bệch, phi ưng mà bọn họ đang cưỡi cũng bắt đầu bất an rối loạn.

“Quả nhiên là tu Hoang Thần!”

“Ta từng nghe ông ta kể lại, không ngờ tên này thật sự có thể biến thành khổng lồ như vậy!”

“Sợ rằng phải cao hơn mười nghìn mét ấy chứ?”

Mấy tên tộc Uyên Linh há hốc miệng, ngây ngốc nhìn La Chinh.

Lúc này không chỉ có đám kỵ sĩ Uyên Linh này khiếp sợ mà còn cả đông đảo dương hồn tộc Uyên Ly trong thành.

Tộc Ly Uyên thấy kỵ sĩ Uyên Linh tới, tinh thần chiến đấu liền tăng vọt. Bọn họ từng nhiều lần nghe nói về sức mạnh của kỵ sĩ Uyên Linh nhưng chưa ai từng thấy, bởi vì bao nhiêu năm nay không ai dám gây chuyện trong Thập Nhất Trọng Thiên, cho dù gây chuyện cũng khó mà kinh động tới kỵ sĩ Uyên Linh!

Ai ngờ kỵ sĩ Uyên Linh hùng mạnh như vậy lại không chịu nổi một đòn dưới tay La Chinh.

Bọn họ vừa buồn bực khiếp sợ vừa không hiểu nổi. Bây giờ thấy thân hình La Chinh bỗng chốc phóng to tới mức này, từng dương hồn đều phát ra khí tức mang theo nỗi sợ hãi cùng cực, sau đó dứt khoát rời khỏi Bỉ Ngạn.

Nhưng phần lớn dương hồn vẫn không chịu rời đi.

“Trời ạ, người này là trời xanh phái tới tiêu diệt tộc Ly Uyên ta sao?”

“Tộc Ly Uyên chúng ta chiếm cứ Thập Nhất Trọng Thiên nhiều năm, lẽ nào ngày lành đã chấm dứt?”

“Xem tình hình này… Thần miếu không giữ được rồi”

Trong một góc tòa thành, dương hồn của gã tộc Ly Uyên tống tiền La Chinh lúc trước cũng thấy thân hình to lớn của hắn, mặt mày gã tràn đầy hoảng sợ. Đến lúc này rồi, rốt cuộc gã cũng hiểu được La Chinh lấy tự tin đâu ra, trong lòng hối hận không thôi.

“Một trăm triệu hồn đan… Mời hắn rời đi cũng không tính là đắt!”

“Một trăm triệu hồn đan!”

“Cho hắn!”

Gã dương hồn này như phát điên, vừa lẩm bẩm vừa lao vào thần miếu.

Trên khoảng sân ngoài thành cũng có rất nhiều dị tộc nhìn thấy người khổng lồ vươn lên trong tòa thành. Hình thể của La Chinh quá to lớn, bọn họ muốn không chú ý cũng không được.

“Đó là… Nhân tộc?”

“Nhìn thân hình này, hình như là người vừa nãy!”

“Sao người này lại trở nên khổng lồ như vậy?”

Tuy đám dị tộc này cũng biết La Chinh muốn quậy tung tộc Ly Uyên, nhưng không thể nào ngờ được La Chinh lại sử dụng phương thức gần như không gì địch nổi như vậy…

Ở trước mặt La Chinh, thần miếu vốn to lớn là thế mà giờ đây còn chưa tới bắp chân của hắn, như thể chỉ cần nhấc chân là có thể giẫm nát, nhưng chỉ có La Chinh mới biết mình chỉ là cáo mượn oai hùm mà thôi.

Tuy La Chinh hấp thu lượng lớn hoang cốt, mức khổng lồ cực hạn của hắn không chỉ có mười nghìn mét, nhưng sức mạnh Hoang Thần chẳng là gì so với sức mạnh Bỉ Ngạn cả. Dù sao Hoang Thần cũng chỉ nhằm vào chân thần mà thôi, lúc La Chinh bước vào thời kì chân thần đại viên mãn, toàn bộ sức mạnh cũng chỉ có một thần quân lực.

Các Hoang Thần thời kỳ thượng cổ dùng Cổ Thần Luyện Thể Pháp tiến vào Bỉ Ngạn, thứ họ tu là Lực Phạt Thánh Thể Chân Ý, cũng có thể dung hợp tín vật Bỉ Ngạn. Nhưng còn bản chất La Chinh lại rất đặc thù, hắn chưa tu luyện Lực Phạt Thánh Thể Chân Ý, không biết thân thể mình phải làm sao mới dung hợp tín vật Bỉ Ngạn, và liệu có thể dung hợp tín vật Bỉ Ngạn hay không.

Đúng lúc này, lại có ba con phi ưng bay tới từ ngoài thành, trên lưng phi ưng là ba ông lão tộc Linh Uyên đang ngồi ngay ngắn. Không biết ba ông lão này đã sống bao lâu mà thân thể cao lớn đã co lại phân nửa, so với các kỵ sĩ Uyên Linh thì có thể coi là người lùn.

Ba lão già lơ lửng trước mặt La Chinh, ông lão tộc Uyên Linh tóc bạc dẫn đầu lên tiếng: “Loài người, vì sao muốn vô duyên vô cớ hủy thành của chúng ta, phá hư thần miếu của chúng ta”

La Chinh cười lạnh một tiếng: “Ngươi đi hỏi tộc Ly Uyên nhà ngươi đi, Nhân tộc chúng ta qua cửa bị đòi cả triệu hồn đan, đây chính là vô duyên vô cớ đấy hả?”

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận