Bách Luyện Thành Thần

Chương 3711: Xảy ra tình huống bất ngờ

“Tà Thần vốn chẳng quan tâm? Nói rất đúng! Tên Tà Thần kia có tính cách rất cuồng vọng, e rằng hắn ta chẳng thèm cân nhắc tới điểm ấy!” Phục Hy khịt mũi một cái nóiLần đầu tiên Phục Hy gặp Tà Thần ở cửa của Hồn Nguyên Đại Thế Giới đã cảm thấy rất ghét tên cuồng vọng này rồi. Lúc đó, Phục Hy đã có sát tâm. Nếu không phải hắn ta lấy đại cục làm trọng thì đã giết chết Tà Thần ngay tại chỗ rồi.

“Phục Hy tiền bối nói rất đúng” La Chinh gật đầu mỉm cười: “Đây không phải vấn đề mà hắn ta cần phải suy nghĩ”

“Nếu đã biết rồi thì chúng ta nên phản kích thế nào đây?” Đông Hoàng lo lắng hỏi.

Đông Hoàng vất vả lắm mới ra khỏi Bỉ Ngạn, ông không thích ăn nhờ ở đậu. Mấy ngày trước, Đông Hoàng còn triệu tập đám trọng thần Cam Cao Hàn, Ninh Hư Viễn để bàn bạc về việc xây dựng lại Thái Nhất Thiên Cung. Có Đông Hoàng và lão Anh tọa trấn, các đệ tử của Thái Nhất Thiên Cung hoàn toàn có đủ tư cách để trở lại Trung Thần Châu.

Hôm qua, Đông Hoàng nghe nói Cơ Hiên Viên và Thần Nông chết rồi thì vô cùng vui mừng. Không còn sự uy hiếp của kẻ địch mạnh nữa thì họ trở về Trung Thần Châu là chuyện đương nhiên. Nhưng hôm nay, ông mới hiểu được rằng đây chẳng phải tin tức tốt gì. Đằng sau tin tức này còn ẩn giấu một mối nguy lớn.

“Phản kích như thế nào?”

“Năng lực của người này quá kỳ lạ”

“Dường như hắn có thể tùy ý phụ thể!”

Đám người đã thấy cảnh người bên trong thành Nguyệt Thuẫn đột nhiên biến thành Tà Thần mà chẳng có bất cứ dấu hiệu nào thông qua Ức Cảnh Chi Tinh. Nếu hắn ta tiến vào trong Lê Sơn, biến những Bất Hủ cảnh trên đài Phỉ Thúy thành Tà Thần, trận chiến này sẽ kết thúc trong lặng yên.

“Không phải tùy ý, chắc chắn có điều kiện hạn chế” Trắc đột nhiên chậm rãi nói: “Nếu hắn ta có thể tùy ý phụ thể thì sao không biến Cơ Hiên Viên và Thần Nông thành bản thân, cần gì phải tốn sức lực đối phó với bọn họ?”

“Trắc tiền bối nói rất đúng” Nữ Oa cũng gật đầu tỏ ra đồng tình, sau đó nàng nhìn về phía Tịch ở cách đó không xa: “Tịch tiền bối, ngài đã từng nghe nói tới bản lĩnh này chưa?”

“Tịch” quan sát Ức Cảnh Chi Tinh, sau đó luôn giữ im lặng không nói câu nào. Thân là kẻ nắm giữ chân lý sinh mệnh, Tịch phản ứng mạnh hơn so với người ngoài sau khi quan sát khả năng bản lĩnh của Tà Thần. Trong hai mắt của “Tịch” tỏa ra ánh sáng màu xanh lục: “Nắm giữ sinh mệnh”

Một luồng sức mạnh chân lý khuếch tán từ trong cơ thể nó ra. Phía dưới đài Phỉ Thúy, mấy con Lam Bình Khổng Tước cao ngạo đang thong thả bước đi. Thân thể của một con Lam Bình Khổng Tước trong số đó đột nhiên run lên, cặp mắt của nó biến thành màu xanh lá cây đậm. Một khắc sau, nó đột nhiên nhảy lên đứng trên đài Phỉ Thúy.

Trong nháy mắt khi con khổng tước này nhảy lên đài Phỉ Thúy, nó biến thành một chàng trai Nhân tộc khôi ngô tuấn tú. Trong thân thể chàng trai Nhân tộc này tản ra khí tức không thể coi thường, có thể liều mạng với Thánh Hồn cảnh một trận.

“Ta có thể làm được tới mức độ này” Tịch nói: “Trực tiếp khống chế sinh linh, rót sức mạnh của bản thân vào trong đó. Ta có thể khống chế tối đa bốn, năm mươi Thánh Hồn cảnh…”

“Tà Thần khống chế được hơn chục nghìn người trong một lần, đồng thời còn có thực lực tu vi chẳng khác gì bản thân hắn ta. Ta… Không làm được như vậy”

“Nếu ta không nhìn lầm, hắn ta đã mượn dùng sức mạnh của thế giới mẹ. Tuy nói sức mạnh của thế giới mẹ không tinh khiết như sức mạnh chân lý, nhưng nó lại quá mạnh, mạnh tới mức Tà Thần có thể tùy ý sử dụng”

“Tịch” nói ra suy nghĩ của bản thân, sau đó lại nói tiếp: “Cho nên ta có một đề nghị”

“Xin Tịch tiền bối cứ nói” Nữ Oa nói.

“Chư vị hãy rời khỏi thế giới mẹ đi” Tịch đáp.

Bây giờ, nói không chừng Tà Thần đã khống chế được thế giới mẹ. Ra tay với hắn ta trong thế giới mẹ không phải là lựa chọn sáng suốt.

“Rời đi?”

“Có nghĩa là chúng ta phải chạy khỏi nơi này một lần nữa ư?”

“E rằng không ổn…”

Nữ Oa, Đông Hoàng, lão Anh và Thắng Thiên Thử Vương nghe được đề nghị này thì sắc mặt thay đổi rất lớn. Nữ Oa không nỡ rời bỏ Lê sơn. Đông Hoàng và lão Anh cũng có cái lý của họ. Bọn họ không muốn từ bỏ Trung Thần Châu. Còn Thắng Thiên Thử Vương và tộc Nhĩ Thử thì đã cắm rễ sâu trong thế giới mẹ rồi, nếu nó đưa đám Nhĩ Thử rời khỏi thế giới mẹ thì gần như chúng sẽ mất tất cả.

La Chinh và Phục Hy lại cực kỳ động lòng với đề nghị này. Phục Hy vốn không thích ở lại Lê Sơn, hắn ta muốn du lịch khắp thế giới hơn. Còn La Chinh thì không phải dân bản địa của thế giới mẹ. Sau khi rời khỏi nơi này, hắn có thể lựa chọn trở về Thần Vực.

La Chinh nói: “Nếu chúng ta không nghĩ được cách phản kích thì tạm lánh khỏi nguy hiểm đã”

“Lê Sơn chính là gốc rễ của tộc ta, sao ta có thể tùy tiện bỏ rơi được” Nữ Oa lắc đầu.

“Đương nhiên ta biết các ngươi không nỡ, nhưng…”

Tịch đang định khuyên tiếp thì vẻ mặt nó đột nhiên thay đổi. Hai mắt của chàng trai Lam Bình Khổng Tước kia vốn là một màu xanh mơn mởn, giờ đây đôi mắt kia lại biến thành một màu đen đặc, tà khí cuồn cuộn dâng lên trong mắt. Có người đang cướp quyền khống chế chàng trai này!

“Cút!”

Tịch cực kỳ tức giận, màu xanh lục ở sâu trong mắt nó bắn về phía hai mắt của chàng trai kia, nhanh chóng trục xuất màu đen đặc trong mắt. Nhưng Tịch vừa trục xuất màu đen thì một tia sáng đen lại tiếp tục hội tụ trong mắt chàng trai nọ. Từng tia sáng đen như những con giun, nhanh chóng sinh trưởng trong mắt chàng trai kia.

Tịch không hề nhượng bộ chút nào. Sức mạnh sinh mệnh nồng đậm đang liên tục tuôn trào ra khỏi cơ thể nó, rót hết vào thân thể của chàng trai. Ánh mắt của chàng trai kia dần dần chuyển từ màu đen sang màu xanh lục, đồng thời còn có dây leo nhỏ mọc từ trong mắt ra…

Hai luồng sức mạnh đấu nhau trong đầu chàng trai nọ.

Sức mạnh bậc này vốn là sức mạnh cường đại nhất trong thế giới hỗn độn. Chàng trai kia cũng chỉ là một con Lam Bình Khổng Tước biến thành mà thôi, thân thể này sao có thể chịu được? Dưới sự tra tấn của cơn đau mãnh liệt, chàng trai này liên tục thét lên đau đớn.

“A a a a…”

Lúc chàng trai này thét lên, thân thể nhanh chóng phồng to. “Mạc” thấy tình thế không ổn thì đưa tay ra nhẹ nhàng chỉ một cái. Kết giới được hình thành từ những khối lục giác đột nhiên xuất hiện, nhốt chàng trai kia bên trong đó.

“Đoàng!”

Thân thể của chàng trai kia lập tức nổ tung, kèm theo đó là một tiếng nổ trầm đục. Chàng trai hóa thành một cơn mưa máu, bắn tung tóe ra xung quanh. May mà “Mạc” đã nhanh tay lẹ mắt bày ra kết giới này, chắn mưa máu ở bên trong. Nếu không, tất cả những người ở đây sẽ bị máu tươi bắn đầy người.

“Vù vù vù…”

Lúc này, trên phần chóp của Phỉ Thúy Thiên bắt đầu có nổi gió. Bụi đất trên núi bị gió thổi nhanh chóng hội tụ lại một chỗ. Chẳng mấy chốc, trên không trung xuất hiện một tượng đất hoàn chỉnh. Khuôn mặt và thân thể kia chẳng khác gì Tà Thần.

“Không hổ là Cổ Thần nắm giữ chân lý sinh mệnh, có thể đoạt quyền khống chế từ tay ta” Tà Thần nói với Tịch.

Từng đôi mắt kép trên đầu Tịch nhìn chằm chằm Tà Thần với ánh mắt lạnh lùng: “Nếu không có sức mạnh của thế giới mẹ thì ngươi chỉ là một phế vật mà thôi”

“Nếu không dựa vào chân lý sinh mệnh, e rằng ngươi còn chẳng bằng một phế vật, ha ha ha…” Tà Thần cười lớn.

Vừa rồi, Tịch và Tà Thần đã cùng tranh đoạt quyền khống chế con Lam Bình Khổng Tước biến thành chàng trai kia. Tịch không hề rơi xuống thế hạ phong. Tà Thần thử giành quyền khống chế chàng trai kia mấy lần nhưng đều thất bại. Trong lúc tức giận, hắn ta đã trực tiếp làm chàng trai kia tự bạo.

Đây là vì Tà Thần đang ở xa hàng trăm triệu dặm. Nếu hắn ta đang ở trong Lê Sơn, e rằng Tịch cũng chẳng thể giành phần thắng.

Tà Thần quay người nhìn La Chinh, trên mặt lộ rõ vẻ mỉa mai nói: “La Chinh, ngươi càng ngày càng khiến ta thất vọng. Chúng ta còn chưa gặp mặt mà ngươi đã định chạy trốn, ngươi sợ tới mức đó rồi ư?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận