Bách Luyện Thành Thần

Chương 3500: Lại thấy Lãnh Ngục

Lãnh không thể tưởng tượng được Lê Sơn sẽ có chiêu dự bị như vậy, chưa kịp chống cự đã bị kéo vào bụng Thủy Tổ HaoTại Lê Sơn chỉ có Nữ Oa và Phục Hy là có thể được Lãnh để vào mắt, còn lại chỉ là một đám binh hèn tướng nhỏ. Sao nó ngờ được đám “binh hèn tướng nhỏ” kia không dựa vào Lê Sơn chật vật chống đỡ mà lại tìm cơ hội ám sát nó!

“Vù!”

Trước mặt Lãnh, vô số cơn lốc năng lượng khổng lồ đang chuyển động cực nhanh. Lúc nó cảm nhận được năng lượng khủng bố này, vẻ xem thường trong mắt lập tức biến mất, sắc mặt trở nên thận trọng trước nay chưa từng có.

“Đây là đâu? Trong thế giới mẹ có một nơi như này sao?”

Trong thế giới mẹ cũng có rất nhiều tuyệt địa, hiểm địa, nhưng những nguy hiểm đó đều nhằm vào các chân thần và Bỉ Ngạn cảnh mà thôi. Đối với tồn tại như Lãnh, cả hỗn độn không có nơi nào là nó không tới được, cũng không có tuyệt địa, hiểm địa nào có thể uy hiếp đến tính mạng của chúng.

Nhưng chẳng hiểu sao hôm nay lại xuất hiện một nơi…

Phản ứng đầu tiên của Lãnh là cho rằng nơi này là ảo cảnh, tất cả đều là giả, nhưng sau khi phân biệt một lúc, nó nhận ra năng lượng đang gào thét trong thế giới này là thật!

“Ù!”

Một làn sóng dao động không gian mãnh liệt bùng lên trong người Lãnh, nó muốn rời khỏi thế giới này.

Nhưng trong bụng Thủy Tổ Hao đã tự hình thành một không gian riêng biệt, thần thông không gian không có hiệu quả ở đây!

“Hỏng rồi!”

Khi nhận ra điều không ổn, Lãnh chợt nhìn thấy một cơn lốc năng lượng lao xoáy về phía mình.

Áo giáp băng trên người Lãnh có thể chịu đựng cả đòn tấn công của La Yên, bởi vì bất cứ một loại năng lượng nào tiếp xúc với áo giáp băng đều sẽ bị nhiệt độ cực thấp của nó ảnh hưởng. Năng lượng càng cường đại thì nhiệt độ càng cao, khi nhiệt độ hạ xuống, năng lượng sẽ trở nên cực kỳ chậm chạp.

Theo lý thuyết, áo giáp băng của nó phải là khắc tinh của những cơn lốc năng lượng này mới đúng.

Nhưng cường độ của những cơn lốc này vẫn vượt xa dự đoán của Lãnh, ban đầu quả thực cơn lốc năng lượng còn bị áo giáp băng ngăn cản một chút, nhưng khi những cơn lốc năng lượng này quét lên áo giáp băng đã để lại những đường vân nhỏ.

Ban đầu chỉ có mấy chục đường, sau đó là mấy trăm đường, mấy ngàn đường, số lượng đường vân tăng lên với tốc độ cực nhanh.

Lúc số đường vân trên áo giáp băng lên tới hơn trăm ngàn thì toàn bộ chiếc áo giáp đều vỡ vụn.

“Ngưng!”

Lãnh đã có chuẩn bị từ sớm, ngưng kết áo giáp băng một lần nữa.

Áo giáp băng vốn đã vỡ nát bỗng trở lại như mới, ngưng kết quanh thân thể nó.

Cơn lốc năng lượng đầu tiên đã tiêu tan sạch sẽ, xem như miễn cưỡng chống đỡ được. Nhưng ngay sau đó lại là cơn lốc thứ hai, cơn lốc thứ ba, cơn lốc thứ tư…

Trong thế giới này có hàng trăm hàng ngàn cơn lốc năng lượng, ở bên rìa thế giới, năng lượng thuần túy giống như một vách tường thật dày, càng nhiều cơn lốc năng lượng đang tự nhiên sinh ra trên vách tường đó.

Lãnh vừa cắn răng chống đỡ vừa quan sát thế giới ngoài sức tưởng tượng này, nó cảm giác như mình sắp điên đến nơi rồi. Ngay cả tín vật Bỉ Ngạn cũng không thể phát ra năng lượng như vậy, Lê Sơn sao mà làm được!

“Soạt!”

Áo giáp băng lại vỡ vụn thêm một lần nữa.

Tuy áo giáp băng có thể ngưng kết bất cứ lúc nào, nhưng dù sao cũng tiêu hao sức mạnh chân lý. Hiện tại sức mạnh chân lý của Lãnh càng ngày càng ít, mỗi lần ngưng kết áo giáp băng cũng càng lúc càng mỏng, càng ngày càng không chịu nổi một kích!

Cơn lốc năng lượng trong bụng Thủy Tổ Hao đang càn quét khắp nơi, nhưng bên ngoài lại không có một chút động tĩnh. Nó cuộn mình bất động trên vai Thắng Thiên Thử Vương, giống như đang ngủ say.

Thắng Thiên Thử Vương lại ấn một ngón tay vào đầu Thủy Tổ Hao, thông qua phương thức này, Thắng Thiên Thử Vương có thể theo dõi tình hình trong bụng Thủy Tổ Hao.

“Vương, sao rồi?” Địa Ngộ ở bên cạnh hỏi. Tốn nhiều công sức như vậy, mấy Nhĩ Thử này vô cùng hiếu kỳ.

“Hẳn là không chống đỡ nổi” Thắng Thiên Thử Vương nói.

Tuy từ lúc thiết kế, đại trận Thần Tinh đã được dự tính có thể giết chết một cổ thần hỗn độn, nhưng khi thật sự giết chết một tồn tại cường đại như vậy, trong lòng Thắng Thiên Thử Vương vẫn hơi căng thẳng. Đó chính là tồn tại nắm giữ chân lý trong tay.

Thiên Ngộ, Địa Ngộ nghe xong cũng chỉ gật đầu, đứng bên cạnh lẳng lặng chờ đợi.

Trên đỉnh Ly Thương, La Chinh và La Yên cũng nghe được giọng nói của Thắng Thiên Thử Vương, hai huynh muội thở phào một hơi.

Đường đường là cổ thần hỗn độn, cuối cùng vẫn bị đánh bại.

Nếu so sánh thì tâm trạng của La Chinh bình tĩnh hơn Thắng Thiên Thử Vương rất nhiều. Tuy tuổi tác của La Chinh nhỏ bằng một phần mấy tuổi đời của Thắng Thiên Thử Vương, nhưng những thứ mà hắn tiếp xúc không cùng một cấp bậc với Thắng Thiên Thử Vương.

Vô số thần kỷ nguyên trôi qua, rất nhiều Chân Lý Chi Tử chết đi, đặt ở cấp bậc thế giới Huyền Lượng thì Chân Lý Chi Tử chẳng tính là gì cả.

Chẳng qua La Chinh và La Yên vẫn luôn theo dõi sát sao động tĩnh tại Lê Sơn, trước khi xác định hỗn độn cổ thần đã chết thì tất cả mọi thứ đều có biến số, bọn họ nhất định phải đề phòng.

Chừng một nén nhang trôi qua, Thắng Thiên Thử Vương khẽ nhíu mày, Thủy Tổ Hao vốn đang ngủ say cũng đột nhiên mở to mắt.

“Hả?”

Thủy Tổ Hao cảm giác thế giới trong cơ thể mình có gì đó không bình thường. Ngay khi nó đang định làm cho năng lượng trong cơ thể càng thêm kịch liệt thì phần bụng đột nhiên phình lên, biến thành một hình cầu lớn hơn hai mươi trượng.

Thân thể nhanh chóng phình lên, thậm chí còn đánh văng cả Thắng Thiên Thử Vương và Thiên Ngộ, Địa Ngộ ra ngoài!

“Vù… Vù…”

Thắng Thiên Thử Vương còn chưa kịp đứng vững, thân thể Thủy Tổ Hao đã phình to một lần nữa, từ hơn hai mươi trượng phình lên thành hơn ba trăm trượng!

Không gian Lê Sơn mở ra chỉ cao năm trăm trượng, thân thể Thủy Tổ Hao đã chiếm hơn phân nửa, vẻ mặt Thủy Tổ Hao vẫn cứ hồn nhiên vô tội, phát ra âm thanh ư ử trầm thấp.

“Vương!”

“Sao lại thế này?”

Thiên Ngộ, Địa Ngộ cũng biết đã xảy ra chuyện.

Thắng Thiên Thử Vương cũng lắc đầu, vẻ mặt hoang mang lo sợ.

Khí lạnh trong cơ thể Thủy Tổ Hao khuếch tán, cơ thể lại phình lên, lần này đã lớn tới năm nghìn trượng!

“Ầm!”

Hang động trong Lê Sơn bị căng nổ, khe nứt bên ngoài lan rộng khắp nơi.

La Chinh trên đài phỉ thúy thấy thế bèn bay lên, túm lấy La Yên và nói: “Đi!”

“Nhưng mà…”

La Yên điều khiển Vân Sơn Vụ Tráo Trận, nàng không thể tự ý rời đi.

“Không đi là mất mạng!”

Giọng điệu của La Chinh vô cùng kiên quyết, không cho phép chống đối.

La Yên do dự một chút rồi chỉ vào một đỉnh núi xa xa: “Chúng ta tới bên kia trước!”

Đó là đỉnh Điểu Khám, mắt trận thứ hai của Vân Sơn Vụ Tráo Trận nằm ở đó. Nàng mang theo pháp trận váy dài màu vàng đi tới đỉnh Điểu Khám, vẫn khống chế toàn bộ Vân Sơn Vụ Tráo Trận.

Dưới tình thế cấp bách, La Chinh chỉ có thể đồng ý với yêu cầu của nàng!

Ngay khi hắn mang theo muội muội dịch chuyển không gian thì thân thể Thủy Tổ Hao lại phình lên một lần nữa, lần này nó từ năm nghìn trượng lớn thành ba trăm nghìn trượng.

Thủy Tổ Hao không có thân thể hoang thần, cơ thể của nó không chịu nổi nữa, cái bụng tròn vo cứ thế vỡ ra.

Thân thể khổng lồ của Lãnh chui ra, khôi phục thành một con quái vật lớn tới hàng triệu trượng, phần giữa Lê Sơn đều bị nó lật ngược cả lên.

Không chỉ như vậy mà trên người “Lãnh” còn xuất hiện một hiện trượng kỳ lạ. Tất cả núi đá cây cối tới gần thân thể nó đều giống như mất hết trọng lượng, cố định trong không gian xung quanh nó.

Giây lát sau, những núi đá cây cối đó đã hóa thành vô số đốm sáng màu trắng, nhấp nháy vào cái rồi biến mất hoàn toàn.

La Yên còn đang nhìn cảnh tượng kỳ lạ này bằng ánh mắt tràn đầy kinh ngạc thì trong lòng La Chinh đã sáng tỏ như gương, hắn đã từng nhìn thấy cảnh tượng tương tự thế này trong Ngọc Thắng Thiên, đó là Lãnh Ngục. Có Lãnh Ngục che chở, năng lượng mạnh mẽ tới đâu cũng không thể uy hiếp được nó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận