Bách Luyện Thành Thần

Chương 2414: Mượn sức

Cô gái kia vừa nghe giọng điệu khẳng định của La Chinh thì cắn răng, cuối cùng đành phải tạo ra một lối đi không gian nữaNàng ta và bản sao của Hàm Thanh Đế lập tức biến mất bên cạnh La Chinh.

Ngay khoảnh khắc ấy, bàn tay kia đã vồ về phía đầu của La Chinh lần nữa.

Đúng lúc này, đôi mắt La Chinh lóe tia sáng đỏ thẫm rực rỡ như hai viên hồng ngọc vậy.

“Vù…”

Cô bé mắt đỏ tóc đỏ tách ra khỏi cơ thể La Chinh và trôi lơ lửng sau lưng hắn.

La Chinh vừa vươn tay thì những đóa sen đỏ nhỏ nhanh chóng bay quanh cánh tay hắn, sau đó bay thẳng về phía ảo ảnh bàn tay khổng lồ.

Sau khi La Chinh dung hợp với cô bé mắt đỏ, hai người có thể dùng chung năng lượng với nhau.

Năng lượng bản thể của cô bé mắt đỏ vẫn chưa tiêu hao hết, vì vậy La Chinh không cần sử dụng đạo uẩn của mình để sinh ra những đóa sen đỏ.

Sen đỏ vừa tiếp xúc với ảo ảnh thì đã sinh ra phản ứng mãnh liệt!

Những cái bóng do Đông Phương Thuần Quân triệu hồi ra cũng là một loại năng lượng, mà sen đỏ có thể chuyển hóa mọi năng lượng mình tiếp xúc. Trong mắt người đứng xem thì ảo ảnh đã bị “châm lửa”.

“Phừng!”

Bóng người khổng lồ cao sáu chục nghìn mét đã biến thành một người lửa khổng lồ trong nháy mắt, nhiệt độ nóng cháy khuếch tán khắp nơi khiến gương mặt của mọi người cũng hắt ánh lửa đỏ bừng.

Chẳng qua năng lực của Đông Phương Thuần Quân vô cùng đặc thù, tuy bóng người khổng lồ này cao to nhưng lại không chứa bao nhiêu năng lượng của ông ta. Vì vậy, ngọn lửa khổng lồ hình người chỉ cháy khoảng một, hai lần hô hấp rồi biến mất trước mắt mọi người.

Sau khi chuyển hóa bóng người khổng lồ, La Chinh liếc mắt nhìn sang bên cạnh, gương mặt sầm xuống ngay lập tức.

Hóa ra Đông Phương Thuần Quân đã biến ra một người khổng lồ khác để đối phó với cô gái trong lúc La Chinh chuyển hóa người khổng lồ này.

“Vù…”

Cô gái kia vừa dịch chuyển ra ngoài thì một bàn tay khổng lồ đã hung hăng đập xuống.

Vì đã biết uy lực của ảo ảnh mạnh nhường nào nên nàng ta cũng biết mình không thể tránh khỏi. Hai mắt nàng ta lóe lên vẻ tàn nhẫn, sau đó bắt đầu vận chuyển sức mạnh sợ hãi nguyên thủy trong Hắc Thủy vực một cách điên cuồng.

“Phá cho ta!”

Nàng ta chỉ một ngón tay về phía trước.

Sức mạnh sợ hãi nguyên thủy chen nhau hóa thành một thanh giáo nâu dài nghìn mét và rộng vài chục mét, thanh giáo vừa thành hình thì đã lao vọt lên trên.

“Tuy sức mạnh này lợi hại lạ lùng nhưng cách ngươi vận dụng nó lại quá thấp kém…” Đông Phương Thuần Quân hơi híp mắt, tỏ ra khinh thường.

Cô gái này có bản sao của Hàm Thanh Đế, hơn nữa cứ bay tới bay lui trong không gian nên rất là phiền phức. Hiện giờ ông ta không thể giải quyết La Chinh, do đó ông ta sẽ tiêu diệt nàng ta trước.

Trong mắt Đông Phương Thuần Quân, sức mạnh sợ hãi nguyên thủy quả là một loại năng lượng cực kỳ lợi hại và mạnh hơn nhiều so với các thánh nhân có đạo uẩn. Có điều, cô gái này chỉ dùng đến năng lực biến hóa đơn giản của nó chứ không hề phát huy ra toàn bộ uy lực của nó.

“Rắc!”

Bóng bàn tay khổng lồ đập trúng thanh giáo, bị rạn ngay lập tức, nhưng ngược lại thanh giáo nâu cũng đồng thời nhanh chóng tan vỡ!

Quả thật cách sử dụng sức mạnh sợ hãi nguyên thủy của cô gái này vẫn còn dừng lại ở mức độ biến hóa khá thấp, vì nàng ta luôn tập trung vào thân thể Chân Ma suốt nhiều năm trời nên không nghiên cứu quá nhiều về sức mạnh sợ hãi.

Thanh giáo nâu vỡ nát…

Bóng bàn tay khổng lồ không còn gặp phải trở ngại nào nữa nên tiếp tục vỗ vào đầu của nàng ta.

“Roẹt!”

Bản sao Hàm Thanh Đế dựng thanh Thái Hòa Thần Thương lên hòng chống cự, nhưng cô gái kia nói: “Chúng ta đi!”

“Nhưng mà…” Bản sao của Hàm Thanh Đế hơi do dự.

Cho dù bọn họ dịch chuyển lần nữa thì Đông Phương Thuần Quân vẫn thấy vị trí dịch chuyển của bọn họ ở tương lai, qua đó tiếp tục đuổi giết. Việc bỏ chạy trong hư không này là vô nghĩa.

Các bản sao đều phục tùng tuyệt đối theo cô gái này, tuy rằng bọn họ cũng có trí tuệ tương đương bản thể nhưng khả năng phát huy thực tế lại bị hạn chế bởi nàng ta. Điều này khiến các bản sao không bì được với bản thể, đồng thời cũng là nguyên do tại sao bản sao các thánh nhân lại bị diệt sạch.

Tuy rằng bản sao Hàm Thanh Đế còn hơi do dự nhưng vẫn giơ thanh thương nằm ngang, ngay sau đó một lối đi không gian lại mang hai người đi.

Như dự đoán của Hàm Thanh Đế, bọn họ vừa rời khỏi lối đi không gian thì một bàn tay khổng lồ lại vồ đến. Lần này bàn tay đã gần trong gang tấc, bọn họ còn chẳng có không gian để né tránh nữa là!

“Rầm!”

Cô gái kia và bản sao của Hàm Thanh Đế bị đánh trúng, sức mạnh khủng bố từ bàn tay làm hai người phun ra một đường máu trên hư không rồi bay ngược ra sau.

“Vù…”

Đông Phương Thuần Quân vận dụng suy nghĩ điều khiển ảo ảnh khổng lồ đuổi theo, bàn tay còn lại cũng sắp ập xuống đầu bọn họ.

Vào giờ phút ấy, những sợi dây màu nâu bắn ra!

Sợi dây nâu cực kỳ sắc bén này không ngừng đan vào nhau thành một mạnh nhện to lớn rồi chắn phía trước bàn tay kia.

“Phựt phựt phựt phựt…”

Bàn tay đó quét ngang qua khiến những sợi dây nhỏ đứt hết, nhưng những sợi dây vẫn để lại những vết thương sâu tương ứng trên bàn tay!

Bởi vì bàn tay khổng lồ bị những sợi dây nâu ngăn cản nên đã phần nào chậm lại, nhờ đó mà cô gái kia và bản sao Hàm Thanh Đế mới tránh được một kiếp.

Cô gái kia lật người đứng vững, sau đó tập trung nhìn lại mới phát hiện người vừa ra tay là Trần Hoàng Dịch Kiếm.

Về mặt lập trường thì Trần Hoàng Dịch Kiếm không hề muốn giúp đỡ cô gái này, nhưng hắn ta cũng nhận thấy Thái Hòa Thần Thương của bản sao Hàm Thanh Dế đóng vai trò vô cùng quan trọng trong việc đối phó Đông Phương Thuần Quân, chắc hẳn Đông Phương Thuần Quân cũng đuổi giết nàng ta vì lý do ấy.

Cho nên hắn ta đành ra tay trong thời khắc mấu chốt.

Tuy nhiên, Trần Hoàng Dịch Kiếm chỉ ngăn trở một chút thôi, sau đó ảo ảnh kia lại vung cánh tay đập về phía cô gái từ hai phía trái phải.

Lần này nàng ta không dám cho bản sao Hàm Thanh Đế sử dụng dịch chuyển nữa vì làm vậy chỉ khiến bọn họ bị động hơn thôi.

Thế nhưng nàng ta cũng chẳng thể chống lại đòn tấn công trước mắt. Điều đó khiến nàng ta cau mày, vẻ lo lắng hiện rõ trong mắt.

Ngay lúc này, Trần Hoàng Dịch Kiếm đột nhiên lên tiếng: “Hắc Thủy vực! Truyền sức mạnh sợ hãi nguyên thủy của Hắc Thủy vực cho ta!”

Trần Hoàng Dịch Kiếm bố trí một trăm hai mươi tám thanh kiếm dưới đáy Hắc Thủy vực nhưng chỉ nhận được một phần nhỏ sức mạnh sợ hãi nguyên thủy trong đó thôi.

Cũng chính vì hắn ta có quá ít sức mạnh sợ hãi nguyên thủy nên mới cố gắng phát huy ra mọi uy lực của nó. Những năm vừa qua, hắn ta đã dung hợp sức mạnh sợ hãi nguyên thủy và thần đạo Đoạn Tình một cách hoàn mỹ.

Nếu Trần Hoàng Dịch Kiếm là người vận dụng sức mạnh sợ hãi nguyên thủy thì chắc chắn uy lực của nó sẽ vượt xa cô gái này.

Hiển nhiên nàng ta cũng hiểu rõ điều đó.

Dù sao nàng ta cũng đã mượn dùng hơn một trăm nghìn phân thân của Trần Hoàng Dịch Kiếm, thậm chí nàng ta còn bố thí cho hắn ta một chút sức mạnh sợ hãi nguyên thủy để tăng sức mạnh cho bản sao của hắn ta.

Do đó, nàng ta không hề do dự trước yêu cầu của Trần Hoàng Dịch Kiếm.

Hắc Thủy vực đang bình lặng chợt xuất hiện hơn trăm xoáy nước, sức mạnh sợ hãi nguyên thủy ẩn chứa trong đó không ngừng tràn vào một trăm hai mươi tám thanh kiếm của Trần Hoàng Dịch Kiếm.

(Hết tập 142)

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận