Bách Luyện Thành Thần

Chương 3717: Dị động

Trận chiến xảy ra tại vùng ý thức này có quy mô rất nhỏ. Bất cứ một Thánh Hồn cảnh nào tiến vào nơi này đều có thế giải quyết Tà Thần và con rắn màu đen kia một cách dễ dàngNhưng vì tính đặc thù của vùng ý thức, không một sức mạnh cường đại nào có thể tiến vào, cả Tà Thần và con rắn nhỏ màu đen đều không phóng ra một phần trăm lực linh hồn!

Trận chiến nhỏ này lại gây ra tai họa to lớn cho thế giới mẹ. Sau khi Tà Thần và rắn nhỏ màu đen làm ô nhiễm ý thức của thế giới mẹ, thế giới mẹ không có biến hóa gì to lớn, cùng lắm là khí tức trong những đại châu bị ô nhiễm hơi thay đổi một chút, chỉ người nào cực kỳ nhạy bén mới phát hiện ra được. Lúc hai kẻ thao túng bắt đầu tranh đấu, ý thức của thế giới mẹ cũng bắt đầu rơi vào tình trạng hỗn loạn mất trật tự!

“Ầm ầm ầm ầm…”

Vách tường tinh thể bao quanh Hôi Ngư Châu đột nhiên vỡ nát, hóa thành những tinh thể sắc nhọn bay lên không trung, như một cơn mưa kim rải rác đổ xuống mấy đại châu lân cận. Không biết có bao nhiêu sinh linh đã bị tinh thể sắc nhọn này xuyên qua thân thể.

Vùng biển Lâm Hải Châu đột nhiên sôi trào ùng ục, lượng lớn nước biển bốc hơi thành hơi nước bao phủ cả một châu…

Mặt đất Mục Hàn Châu nứt ra thành từng khối…

Những đại châu đó sinh ra đủ chuyện kỳ quái, những sinh linh sống trong đó đương nhiên gặp phải tai họa.

Cũng may những hiện tượng lạ đó kéo dài không lâu. Bốn canh giờ sau, tất cả mọi động tĩnh dị thường đều dừng lại, thế giới mẹ khôi phục sự yên lặng.

Vùng ý thức đã trở nên hỗn loạn. Con rắn nhỏ màu đen này tuy là phân hồn của Xà Linh Vương, nhưng thời gian nó tiến vào vùng ý thức quá ngắn. Ý thức của thế giới mẹ nhiều vô số, gần một nửa trong đó bị Tà Thần làm ô nhiễm, còn rắn nhỏ màu đen chỉ làm ô nhiễm được mấy cái.

Mặc dù thực lực của rắn nhỏ màu đen mạnh hơn Tà Thần rất nhiều, nhưng Tà Thần lại mượn ý thức của thế giới mẹ liên tục tấn công. Cuối cùng rắn nhỏ màu đen không địch lại mới bị Tà Thần tiêu diệt.

Tà Thần nhìn “thi thể” rắn nhỏ màu đen, ánh mắt hơi dao động. Con rắn này có năng lượng linh hồn mạnh mẽ mà độc đáo, nếu cắn nuốt nó thì sẽ xảy ra chuyện gì?

Hắn ta có thiên phú cắn nuốt linh hồn, hấp thu con rắn này hẳn là không thành vấn đề. Nhưng suy nghĩ chốc lát, Tà Thần vẫn kiềm chế được sự tham lam của bản thân…

Rắn nhỏ màu đen rất quỷ dị, khi đối mặt với nó, trong lòng Tà Thần sinh ra cảm giác nguy hiểm xuất phát từ bản năng. Nếu hấp thu nó, không chừng hắn ta sẽ biến thành thứ gì đó. Vì thế Tà Thần thẳng tay ném thi thể con rắn ra khỏi vùng ý thức.



Ngọc Thanh Thiên, trong thành Thiên Phương vang lên một tiếng gào thét xé nát tâm can.

“Nghiệt” nổi cơn thịnh nộ.

Thân hình to lớn của Xà Linh Vương tuy phân bố trong thành Thiên Phương, nhưng trước nay cảm giác tồn tại của nó cũng không cao. Đa số mọi việc trong thành Thiên Phương đều được giao cho các Xà Chủ hoàn thành, nó rất ít khi tham gia, rất nhiều người không hề hay biết trong thành Thiên Phương còn có một con rắn khổng lồ như vậy.

Theo tiếng gào thét của “Nghiệt”, bề mặt khối lập phương hiện lên vô số vết rạn, rất nhiều Quỷ Quyệt và sinh linh Bỉ Ngạn chui ra từ đó. Bọn họ ngẩng đầu nhìn đầu rắn khổng lồ đột nhiên xuất hiện trên không trung thành Thiên Phương, tỏa ra uy nghiêm chí cao vô thượng!

“Xì, xì…”

Nghiệt thè lưỡi rắn, vầng trăng non trong mắt phóng ra ánh sáng màu vàng nhạt, cơn phẫn nộ chất chứa bên trong giống như hai ngọn núi lửa có thể phun trào bất cứ lúc nào.

Các Nhân Linh của Nhạc phủ, Quảng phủ và Hắc phủ cũng ra tới thành Thiên Phương, nhìn chằm chằm Xà Linh Vương.

“Chuyện gì mà lại khiến Xà Linh Vương nổi giận như vậy?”

“Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy Xà Linh Vương tức giận…”

“Hy vọng phiền toái đừng có ập xuống đầu chúng ta!”

Những Nhân Linh đầu quân cho Xà Chủ đều vô cùng sợ hãi Xà Linh Môn.

Phủ chủ Nhạc phủ – Thân Thần Cương lẳng lặng quan sát vẻ mặt của Xà Linh Vương, trong lòng vô cùng sảng khoái. Xà Linh Vương phẫn nộ như vậy nhất định là một bước nào đó trong kế hoạch gặp trở ngại. Chờ khi kế hoạch không tiếp tục được, nó sẽ phải bày ra kế hoạch mới, thời điểm này chính là thời điểm để lộ nhiều sơ hở nhất!

Trong phủ Thập Phương của Nhân Linh Môn có ba phủ là Hắc phủ, Nhạc phủ và Quảng phủ nương tựa Xà Linh Môn. Dù là Mạch phủ tướng hay là Thân Thần Cương, tọa độ của bọn họ đều nằm trong tay Xà Linh Vương. Ngày nào còn chưa giành lại tọa độ, bọn họ vẫn còn mất tự do ngày đó!

“Vù…”

Song Kỳ Đại Xà vặn đuôi, nhanh chóng leo lên đỉnh thành Thiên Phương.

“Vương của ta, chuyện gì khiến ngài phẫn nộ như vậy?” Song Kỳ Đại Xà hơi run rẩy. Trong suốt những năm tháng dài đằng đẵng, nó rất ít khi nhìn thấy Xà Linh Vương giận dữ đến mức này.

“Niệm thể của ta thất bại rồi…” Xà Linh Vương nói.

“Soạt!”

Song Kỳ Đại Xà đột nhiên ngẩng đầu lên, vẻ mặt không thể tin nổi.

Nó biết niệm thể của Xà Linh Vương nghĩa là gì!

Lần trước sau khi nhìn thấy năng lực của Tà Thần tại Huyết Hải châu, Song Kỳ Đại Xà đã cảm thấy không ổn, bèn báo cáo việc này cho Xà Linh Vương. Lúc ấy phản ứng của Xà Linh Vương vẫn tương đối bình tĩnh.

Nó lăn lộn trong thế giới Hỗn Độn lâu như vậy, đã nắm giữ tất cả trong lòng bàn tay, phiền toái duy nhất chính là Điểu Linh Vương còn chưa thức tỉnh và Hầu Linh Vương vừa mới thức tỉnh. Những kẻ trong thế giới mẹ, gì mà cổ thần hỗn độn, gì mà Bất Hủ cảnh, tất cả đều là một đám tép riu chẳng đáng nhắc tới.

Thấy Xà Linh Vương bình tĩnh như vậy, Song Kỳ Đại Xà rất yên tâm. Mặc dù Tà Thần có được quyền khống chế vùng đất sơ khai, nhưng Song Kỳ Đại Xà tin rằng Xà Linh Vương có thể giành lại từ tay hắn ta! Bây giờ Xà Linh Vương lại bảo mình thất bại rồi, có thể tưởng tượng trong lòng Song Kỳ Đại Xà khiếp sợ nhường nào.

“Niệm thể của Vương không giành lại được vùng đất sơ khai, vậy phải làm sao đây…”

Song Kỳ Đại Xà luôn luôn bình tĩnh trước mọi việc cũng không nghĩ ra được ý tưởng nào. Kế hoạch tại vùng đất sơ khai là một bước vô cùng quan trọng, tuyệt đổi không thể để nó rơi vào tay kẻ khác.

Sau cơn phẫn nộ, tâm trạng của Xà Linh Vương dần dần bình tĩnh trở lại. Nó nhìn thoáng qua những Quỷ Quyệt và sinh linh Bỉ Ngạn đông đúc tại thành Thiên Phương rồi nói: “Mang tọa độ của những Quỷ Quyệt đó tới Vụ thành, chấm dứt trận chiến kéo dài mấy trăm kỷ nguyên Hỗn Độn đó đi!”

Nghe xong đề nghị của Xà Linh Vương, đôi mắt đen láy của Song Kỳ Đại Xà hiện lên vẻ kinh ngạc: “Vương, có quá qua loa hay không…”

“Không!” Xà Linh Vương lạnh lùng nói: “Nếu để các Điểu Chủ phản ứng kịp, chỉ sợ sẽ thuận thế mà làm, kế hoạch chúng ta bày bố hơn một ngàn kỷ nguyên Hỗn Độn sẽ thành công cốc!”

Tà Thần nắm trong tay thế giới mẹ không phải là chuyện tồi tệ nhất, tồi tệ nhất chính là các Điểu Chủ phát hiện ra phương pháp sử dụng thế giới mẹ! Cho nên Xà Linh Vương muốn dốc hết toàn lực tiêu diệt nguy cơ này từ trong trứng nước.

Cuộc chiến tại Ngọc Thanh Thiên kéo dài mấy trăm kỷ nguyên Hỗn Độn, nguyên nhân là vì tọa độ của đôi bên đều ở sào huyệt cũ. Mọi người chém giết lẫn nhau vô số lần, ăn miếng trả miếng hết lần này tới lần khác, cuối cùng đều có thể bình yên sống lại.

Hiện tại Xà Linh Vương yêu cầu đưa tọa độ tới Vụ thành, tính chất hoàn toàn khác biệt! Quỷ Quyệt thuộc Xà Linh Môn đều có thể sống lại ngay trong Vụ thành, hiển nhiên thực lực bên phe Xà Linh Môn tăng lên gấp bội, đồng thời độ mạo hiểm cũng rất cao…

Một khi Xà Linh Môn chiến bại, tọa độ sẽ bị các Điểu Chủ xóa bỏ, điều này đồng nghĩa với hoàn toàn chết đi, toàn quân bị diệt!

Dưới tình huống bình thường, Nghiệt sẽ không sử dụng thủ đoạn được ăn cả ngã về không thế này, quá mạo hiểm. Nhưng cái tên Tà Thần chết tiệt đã hoàn toàn nhiễu loạn kế hoạch của nó!
Bạn cần đăng nhập để bình luận