Bách Luyện Thành Thần

Chương 3267: Độc chết

a Chinh nhìn thấy ảo ảnh khổng tước khổng lồ này thì hơi sửng sốt, sau đó trên mặt hắn toát ra vẻ mừng như điên“Tam Nhãn Long Mệnh Tước!”

Đó là bảo vật trấn tộc của tộc Tinh Chuẩn, lúc trước La Chinh đã giao tín vật Bỉ Ngạn này cho Phượng Ca.

Diễm Phi đang nằm rạp trên mặt đất cực kỳ đau khổ, đột nhiên nhìn thấy ảo ảnh khổng tước, trên mặt bà lộ ra vẻ nghi hoặc.

Về phần Chúc Hồng Khoan, gã ngẩng đầu lên nhìn thấy con chim to lớn kia thì không biết phải làm sao. Chúc Hồng Khoan không biết mình đã làm gì mà lại làm con chim này xuất hiện…

Hơn nữa, hơi thở của con chim này cực mạnh, tuyệt đối không phải sinh linh Bỉ Ngạn bình thường!

“Vèo!”

Ngay khi Chúc Hồng Khoan còn chưa kịp phản ứng, Tam Nhãn Long Mệnh Tước đã mổ về phía đầu của gã!

“Coong, coong, coong, coong…”

Tam Nhãn Long Mệnh Tước mổ liên tiếp mấy lần. Những cú mổ đầu tiên Chúc Hồng Khoan không sao cả do được Hồn Nguyên Chi Linh bảo vệ. Lần mổ cuối cùng của khổng tước đã khiến Hồn Nguyên Chi Linh của gã rơi vào trạng thái mệt mỏi. Mỏ chim cực dài mổ thẳng vào ngực gã tạo thành một vết thương đáng sợ, máu me đầm đìa.

So sánh về hình thể, Chúc Hồng Khoan chẳng khác nào một con giun nhỏ trong mắt Tam Nhãn Long Mệnh Tước. Nhưng chung quy gã cũng là một cường giả Tam Thập Nhị Trọng Thiên, tuyệt không phải một con giun nhỏ yếu.

Sau khi phản ứng lại, trên mặt Chúc Hồng Khoan tràn đầy vẻ giận dữ. Gã đột nhiên lao về phía trước, toàn thân dán chặt vào cổ của Tam Nhãn Long Mệnh Tước, dùng đoản kiếm màu đỏ máu chém về phía cổ của nó.

“Két két két két!”

Mặc dù đoản kiếm màu đỏ máu rất sắc bén, nhưng Tam Nhãn Long Mệnh Tước không phải vật sống. Đoản kiếm màu đỏ máu chém trên cổ nó chỉ tạo thành những vết cắt mà thôi.

“Chém không được ư?”

Mặt Chúc Hồng Khoan ngây ra, giơ tay đấm một phát.

“Rầm!”

Tam Nhãn Long Mệnh Tước bị cú đấm của Chúc Hồng Khoan đánh lui về phía sau. Tín vật Bỉ Ngạn này thật sự là một tín vật Bỉ Ngạn siêu phẩm trong Thập Tứ Trọng Thiên, nhưng nó không giống như Văn Minh Chi Khí có thể chất chứa sức mạnh vô tận. Tam Nhãn Long Mệnh tước là bảo vật trấn tộc của tộc Tinh Chuẩn. Nếu dùng nó để đối phó với Hồn Nguyên cảnh thì chẳng có vấn đề gì, nhưng đụng phải cường giả như Chúc Hồng Khoan thì khó mà nói được!

Tam Nhãn Long Mệnh Tước lui lại phía sau mấy bước, hai cánh của nó đột nhiên giang ra lao thẳng về phía Chúc Hồng Khoan. Nó định nuốt gã vào bụng. Nhưng Chúc hồng Khoan lách mình tránh được, sau đó nghiêng người tiến tới. “Rầm rầm”, vô số cú đấm dồn dập ập tới khiến Tam Nhãn Long Mệnh Tước bị đánh lùi về phía sau một lần nữa!

Diễm Phi yếu ớt ngồi dưới đất, mặt cắt không còn giọt máu. Bà gần như không dám nhìn tình trạng thê thảm của con gái mình. Bà không biết Tam Nhãn Long Mệnh Tước là cái gì, nó từ đâu tới, tại sao lại bảo vệ Phượng Ca. Nhưng Phượng Ca đã chết rồi, bây giờ bảo vệ thì còn có nghĩa lý gì nữa?

Nghĩ tới đây, Diễm Phi lại vô cùng buồn rầu, nghẹn ngào khóc nấc lên. La Chinh nhìn chằm chằm con khổng tước to lớn ở cách đó không xa, não cũng nhanh chóng hoạt động. Tam Nhãn Long Mệnh Tước có thể giúp Phượng Ca phục hồi lại như trước. Trong Bỉ Ngạn, tín vật Bỉ Ngạn có năng lực nghịch thiên như vậy cũng rất hiếm.

Nhưng cần có điều kiện đặc thù thì Tam Nhãn Long Mệnh Tước mới chữa trị được cho Phượng Ca. Đó chính là nhất định phải giết chết được người đã giết Phượng Ca, cũng có nghĩa là phải giết chết được Chúc Hồng Khoan. Vấn đề hiện tại là nó không phải đối thủ của gã, trái lại còn bị Chúc Hồng Khoan đánh lui liên tục!

Nghe thấy tiếng khóc thảm thiết của Diễm Phi, La Chinh đột nhiên nhướng mày truyền âm nói: “Diễm Phi nương nương, bà chăm sóc cho Đông Hoàng đi, Phượng Ca vẫn cứu được”

Sau khi nghe La Chinh nói vậy, Diễm Phi tỏ ra vô cùng kinh ngạc. Bà thấy tứ chi của La Chinh chạm đất, cả người nằm rạp trên mặt đất. Sau đó, kết cấu thân thể của La Chinh bắt đầu xảy ra biến hóa. Toàn thân hắn mọc đầy các mảnh xương, ngoài đầu ra thì các phần khác gần như không giống con người!

Những mảnh xương kia liên tục xoay tròn, sau lưng La Chinh còn xuất hiện một cái đuôi. Cảnh này khiến Diễm Phi phải trợn mắt há hốc mồm. Thậm chí, bà còn thử lục trong trí nhớ xem rốt cuộc La Chinh có phải con người không? Có khả năng hắn là một loài dị thú nào đó đã ngụy trang, sau đó gia nhập Thiên Cung hay không?

La Chinh cũng chẳng quan tâm tới ánh mắt của Diễm Phi. Sau khi kích phát huyết mạch Cổ Thần, hắn nằm rạp trên mặt đất, nhìn chằm chằm vào Chúc Hồng Khoan ở cách đó không xa.

Tam Nhãn Long Mệnh Tước và “Thi Thể Biên Chức Giả” của lão Hải hơi giống nhau, chúng đều giúp “người chết” báo thù. Nhưng Thi Thể Biên Chức Giả của lão Hải mạnh hơn một chút, bởi nó bất tử bất diệt, dù Đế Tuấn có mạnh như vậy nhưng cũng chẳng thể hủy diệt được nó.

Thực lực của Tam Nhãn Long Mệnh Tước thì hơi yếu. Sau khi bị Chúc Hồng Khoan tấn công nhiều lần, trông nó có vẻ sắp không chịu được nữa.

“Một con chim tàn mà thôi, đánh nát ngươi!”

“Đoàng đoàng đoàng đoàng!”

Hai tay Chúc Hồng Khoan hiện ra màu đỏ máu, mỗi cú đấm đều có một ấn ký màu đỏ tươi. Sức mạnh này thẩm thấu vào trong thân thể của Tam Nhãn Long Mệnh Tước, liên tục tạo ra những tiếng nổ đùng đoàng nho nhỏ!

Tam Nhãn Long Mệnh Tước bị đánh bại liên tục, ngoài cúi đầu mổ để công kích thì gần như không có phương pháp nào tốt hơn…

Chỉ một lát sau, bên ngoài thân thể của Tam Nhãn Long Mệnh Tước đã xuất hiện rất nhiều vết rạn, đó là điềm báo tín vật Bỉ Ngạn sắp vỡ vụn. Chúc Hồng Khoan đột nhiên chập hai tay lại với nhau, luồng sáng đỏ thẫm như ráng chiều bắn từ hai tay gã ra.

“Chết đi, con chim tàn!”

Ngay lúc Chúc Hồng Khoan định bắn kích này ra, hai tay và hai chân của La Chinh đột nhiên đẩy lên, bóng dáng lóe lên một cái biến mất. Lúc hắn xuất hiện thì đã ở bên cạnh Chúc Hồng Khoan. Nếu là cường giả bình thường thì tuyệt đối không tránh được đòn tấn công của La Chinh, nhưng thực lực của Chúc Hồng Khoan đủ để sánh ngang với Thu Âm Hà, Hà Trì, sao phản ứng của gã không nhanh được?

“Đánh lén ta ư? Ngươi muốn chết!”

Vào giây phút Chúc Hồng Khoan cảm nhận được không gian dao động, gã đập về phía ngực của La Chinh. La Chinh thu hai tay lại để bảo vệ ngực.

“Rầm!”

Hắn cứng rắn chịu chưởng này của Chúc Hồng Khoan. Sức mạnh lên tới mấy chục nghìn thần quân nện vào người La Chinh. Hắn cảm thấy khí huyết trong lồng ngực như đang trào lên, sắp ngạt thở đến nơi. Nhưng trên mặt La Chinh lại lộ ra nụ cười…

Chúc Hồng Khoan chú ý tới nụ cười kỳ lạ của La Chinh, trong lòng gã nói thầm: Thằng nhãi này bị bệnh ư? Lao đến bị đánh lại còn cười được? Chưởng này đập vào không chết thì cũng khiến hắn gần chết?

Lúc Chúc Hồng Khoan nghĩ như vậy, La Chinh đã bị gã đánh bay ra ngoài. Nhưng Chúc Hồng Khoan không để ý tới một điểm, cấu tạo cơ thể của La Chinh đã thay đổi. Khi La Chinh dịch chuyển tới, hắn đã để cái đuôi vòng ra sau lưng Chúc Hồng Khoan. Bây giờ, hắn bị Chúc Hồng Khoan đánh bay bằng một chưởng, cái đuôi kia cũng vừa vặn quặc vào phần gáy của gã.

Lúc trước, Chúc Hồng Khoan lơ là bất cẩn nên bị Tam Nhãn Long Mệnh Tước công kích liên tục, phá hết Hồn Nguyên Chi Linh trong thân thể. May mà có chuyện này nên cái kim trên đuôi của La Chinh mới đâm được vào phần gáy của gã. Nó chỉ nhẹ nhàng lướt qua, tạo ra một vết thương nho nhỏ.

Nhưng thân thể Chúc Hồng Khoan đột nhiên run lên, gã đưa tay sờ vào phần gáy của mình. Trên mặt Chúc Hồng Khoan lộ rõ vẻ mặt kinh ngạc, gã nhìn La Chinh và nói: “Ngươi… Là độc gì…”

Gà còn chưa nói xong đã ngã bịch một cái xuống đất. Lúc gã ngã quỵ xuống, Tam Nhãn Long Mệnh Tước đã nuốt Chúc Hồng Khoan vào bụng, giương cánh vỗ hai lần. Sau đó, nó bay thẳng về phía Phượng Ca.
Bạn cần đăng nhập để bình luận