Bách Luyện Thành Thần

Chương 3480: Cứu giúp

Ba cường giả Thánh Hồn cảnh thiêu đốt tín vật Bỉ ngạn vẫn có thể gây ra uy lực không nhỏ. Cái giá phải trả là phải hy sinh tính mạng của cả ba người“Nhưng…” Diễm Phi hơi do dự.

Nếu như liều chết cầm cự ở đây thì có thể sẽ đợi được viện quân, suy cho cùng thì bà vẫn thương tiếc tính mạng của những thần tử lâu năm của Thiên Cung.

“Đừng do dự nữa!” Cam Cao Hàn nghiêm nghị nói.

“Khi chúng ta xông ra, Diễm Phi nương nương cũng lập tức chạy đi” Đôi mắt của Thu Âm Hà cũng hiện rõ quyết tâm liều chết.

Ngay khi ba người vừa chuẩn bị thiêu đốt tín vật Bỉ Ngạn, một giọng nói từ xa truyền tới: “Nếu cuối cùng vẫn không thoát khỏi cái chết, vậy thì chỉ có thể cho các ngươi chết dứt khoát một chút”

Khi giọng nói này truyền vào tai mấy người Cam Cao Hàn, bọn họ đều run rẩy.

Phượng Ca cũng ngẩng đầu nhìn lên không trung, người có giọng nói quen thuộc kia đang đứng đối diện Ngũ Hành Sứ.

Đúng lúc hắn cũng nhìn xuống, tuy cách xa nhau cả vạn trượng, Phượng Ca vẫn cảm thấy họ đang gần nhau trong gang tấc, trong lòng nàng trào dâng cảm giác ấm áp đặc biệt.

Nếu một người bình thường sống sót sau tai nạn, nhất định sẽ vui mừng tột độ hay mừng như điên, nhưng Phượng Ca thì không, nàng chỉ cảm thấy ấm áp, đó là cảm giác vui vẻ mà bình tĩnh đến tận cùng.

“La Chinh?”

“La Chinh tỉnh rồi?”

“Hắn đã thành Bất Hủ cảnh ư?”

Trong hoàn cảnh này, Cam Cao Hàn, Thu Âm Hà và mọi người vẫn quan tâm La Chinh đã đạt đến Bất Hủ cảnh chưa…

Dĩ nhiên, bước vào Bất Hủ cảnh đồng nghĩa với việc thực lực của La Chinh tăng lên, cho dù phải đối mặt với Ngũ Hành Sứ thì cũng không rơi vào thế yếu.

Ngũ Hành Sứ thấy La Chinh xuất hiện đột ngột như quỷ thì sửng sốt một chút.

Trận chiến giữa những cường giả Bất Hủ cảnh đã không còn là điều bọn chúng có thể chú ý. Cuối cùng, La Chinh sẽ rơi vào tay ai cũng không liên quan nhiều đến chúng.

Lê Sơn chỉ có Phục Hy và Nữ Oa, hẳn là bên yếu nhất trong ba phe, cũng là phe chắc chắn sẽ thất bại. La Chinh bình yên vô sự xuất hiện ở đây nghĩa là Lê Sơn đã thắng sao?

Ngay khi Ngũ Hành Sứ còn ôm đầy nghi ngờ trong lòng thì Kim Hành Sứ đã đi đầu, lạnh giọng nói: “Hắn chỉ có một mình mà thôi, vừa bước vào Bất Hủ, tuyệt đối không phải đối thủ của năm người chúng ta!”

Ngũ Hành Sứ hợp lực sẽ có thực lực cực mạnh, cho dù là Bất Hủ cảnh cũng có thể đánh một trận. La Chinh chỉ vừa đạt đến Bất Hủ cảnh, chắc chắn thực lực kém xa Bất Hủ cảnh chân chính. Nếu thực sự chỉ có một mình hắn thì Ngũ Hành Sứ cũng không cần lo sợ!

Kim Hành Sứ vừa dứt lời đã đưa tay chỉ hướng La Chinh.

“Uỳnh uỳnh!”

Kim Thiềm Lôi to như thùng nước đánh thẳng vào người La Chinh.

Ngay khi Kim Thiềm Lôi tiếp xúc với cơ thể La Chinh, Khởi Nguyên Thần Huyết trong cơ thể hắn đã dao động, và chỉ sau một nhịp dao động là La Chinh đã hiểu rõ cấu tạo của Kim Thiềm Lôi mà Kim Hành Sứ phát ra.

“Một nhánh của năng lượng sấm sét loại thứ ba, thuộc tính hủy diệt, không thuần khiết, rất nhỏ yếu…”

La Chinh đưa tay ra và chộp lấy tia chớp vàng vào tay. Bản thân tia chớp không có thực thể mà chỉ thoáng qua trong khoảnh khắc, nhưng La Chinh lại có thể chộp lấy tia chớp và cầm nó trong tay như một cột đá màu vàng, trụ đá này còn kéo dài từ tay hắn đến trước mặt Kim Hành Sứ.

Rắc!

La Chinh dùng sức siết chặt bàn tay khiến trên thân “cột đá màu vàng” trải đầy những đường rạn nứt, sau đó thì hóa thành vô số mảnh vỡ rơi rụng đầy đất.

Nguyên Thủy Thiên Tôn từng thi triển “Ngục Tỏa Lôi Quang” ở Bỉ Ngạn, chuyển hóa tia chớp của Huyễn Lôi Nô thành bột Cố Lôi. “Ngục Tỏa Lôi Quang” này cũng vất vả lắm mới đạt được ở Tam Thập Tam Thiên.

Nhưng chỉ bằng một ý nghĩ, La Chinh đã có thể chuyển hóa Kim Thiềm Lôi này, hơn nữa phương pháp chuyển hóa cũng hoàn toàn khác với Nguyên Thủy Thiên Tôn.

“Đây là thần thông quái quỷ gì vậy…”

Ngũ Hành Sứ cũng không hiểu ra sao, chúng hoàn toàn không nghĩ ra được làm sao La Chinh có thể có thể cụ thể hóa một tia chớp có tốc độ ánh sáng.

“Mặc kệ hắn, chúng ta hợp sức!”

“Ngũ Hành Kiếp Trận!”

“Vút vút vút…”

Hỏa Hành Sứ, Thổ Hành Sứ, Thủy Hành Sứ, Kim Hành Sứ và Mộc Hành Sứ lần lượt đứng vào năm vị trí, năm tia sáng với màu sắc khác nhau kết nối bọn chúng lại, tạo thành một ngôi sao năm cánh.

Năng lượng mạnh mẽ phát tán từ Ngũ Hành Kiếp Trận, một chiếc khóa Ngũ Hành khổng lồ phóng lên cao từ trong trận, bay thẳng về phía đầu La Chinh.

Lúc này, Cam Cao Hàn, Thu Âm Hà, Hà Trì cũng đã chui lên từ khe nứt, ba người cảm nhận được uy lực của Ngũ Hành Kiếp Trận thì sắc mặt đền biến đổi.

“La Chinh, mau lùi lại!”

“Dù là cường giả Bất Hủ cảnh chân chính cũng khó lòng chống đỡ được Ngũ Hành Kiếp Trận này!”

La Chinh nghe Cam Cao Hàn khuyên thì trong lòng cạn lời, nói cứ như hắn không phải Bất Hủ cảnh chân chính ấy.

“Rào!”

La Chinh không hề tránh né mà mặc kệ khóa Ngũ Hành này tròng vào người mình.

“Không tránh không né?” Thủy Hành Sứ nhướng mày.

“Tự cao tự đại thì chỉ có đường chết!” Thổ Hành Sứ cười.

Hỏa Hành Sứ thì lại quan sát với ánh mắt cảnh giác.

Trong Ngũ Hành Sứ, e là Hỏa Hành Sứ là người tiếp xúc với La Chinh đầu tiên. Trước kia, La Chinh mới đến Bỉ Ngạn không lâu đã dùng sức của một mình hắn phá thần miếu ở Tứ Trọng Thiên đến long trời lở đất, khi đó bọn họ còn không biết dương hồn thần bí kia là ai… Người này không thể sơ ý như vậy được. Hắn dám làm vậy, hẳn là có suy tính.

Ngay khi La Chinh bị khóa Ngũ Hành khóa lại, Khởi Nguyên Thần Huyết trong cơ thể La Chinh lại dao động.

Dù là đòn tấn công của Kim Hành Sứ hay Ngũ Hành Sứ hợp sức thì mức độ dao động của Khởi Nguyên Thần Huyết cũng không mãnh liệt như những Bất Hủ cảnh kia.

“Thần thông của Ngũ Hành Sứ có một phần được tộc Nguyên Linh chỉ dẫn à?” La Chinh nắm lấy khóa Ngũ Hành, khẽ giật một cái: “Cũng chỉ có thế mà thôi”

Ngay khi La Chinh chuẩn bị bẻ gãy khóa Ngũ Hành, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn trời cao.

Những người khác không hiểu vì sao La Chinh lại làm vậy nhưng cũng đồng thời nhìn về cùng hướng.

“Xem ra không đến lượt ta ra tay…” La Chinh bĩu môi.

“Vút…”

Không gian đột nhiên vỡ nút, một cái đuôi bọ cạp to lớn giáng xuống đầu Ngũ Hành Sứ.

Bằng thực lực của Ngũ Hành Sứ còn không đủ để Tịch sử dụng kim độc, đuôi bọ cạp quét qua mang theo lực lượng kinh khủng đập nát Ngũ Hành Kiếp Trận và cả Ngũ Hành Sứ. Khóa Ngũ Hành trói buộc La Chinh cũng tan biến cùng với Ngũ Hành Kiếp Trận trong nháy mắt.

“Thời gian không nhiều, cần đánh nhanh thắng nhanh” Tịch nói vọng xuống từ trên không trung.

Mặc dù chỉ lộ ra cái đuôi nhưng hơi thở cổ thần hỗn độn lộ ra vẫn làm Cam Cao Hàn, Hà Trì chấn động. Bọn họ đương nhiên không nghĩ đến La Chinh đi cùng Tịch!

Nhưng người Thiên Cung không phải chưa trải đời, sau khi nhận ra đó là cổ thần hỗn độn “Tịch”, bọn họ vội vàng chắp tay bái chào.

Đợi Diễm Phi mang theo Phượng Ca và Đông Hoàng đi lên, mọi người cùng nhảy lên lưng Tịch, tiếp tục đi về Lê Sơn.

La Chinh cũng hỏi thăm tung tích lão Anh. Lão Anh được đám người Lâm Chiến Đình hộ tống, đi cùng còn có mấy thần tử lâu năm của Thiên Cung như Ninh Hư Viễn, chỉ cần không quá xui xẻo thì hẳn có thể bình an đến ranh giới Lê Sơn. Nhưng ngay khi La Chinh hỏi tung tích của Lăng Sương thì không ai trả lời vấn đề này. Theo như lời Phượng Ca nói thì từ khi lão Anh bị mắc kẹt đã không rõ tung tích của Lăng Sương. Lần này Thiên Cung đồng loạt di dời, vẫn không thấy hình bóng Lăng Sương đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận