Bách Luyện Thành Thần

Chương 3859: Kim

Sóng âm kéo dài liên tục ba ngày ba đêm, sau ba mươi sáu canh giờ thì đột nhiên ngừng lạiToàn bộ thế giới hỗn độn yên tĩnh trở lại trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, vài dị tộc trong thế giới mẹ vội vàng chữa trị màng nhĩ của mình.

Mặc dù sóng xung kích đáng sợ đã biến mất nhưng tâm trạng của chúng không hề khá hơn chút nào, ngược lại còn cảm thấy nặng nề hơn.

Một vài dị tộc bắt đầu đọc điển tịch từ thời Thượng cổ, dự đoán tình hình có thể xảy ra tiếp theo.

Trong Trung Thần Châu, một ông lão Nhân tộc dùng bàn tay run rẩy của mình để lật giở một cuốn sách cổ.

Cuốn sách cổ này do một tiền bối Nhân tộc viết, trong đó ghi chép về câu chuyện của một vòng Chung Yên khi giáng lâm.

“Mạt Thanh Lôi dùng âm thanh để phá hủy vạn vật, Thanh Thần Chú dùng ánh sáng bảo vệ Lục Thánh”

“Lục Thánh này là chỉ sáu vị cổ thần hỗn độn…”

“Trong thế giới mẹ của chúng ta sẽ có sáu kẻ may mắn được tuyển chọn…”

Điều kiện chủ yếu để được chọn làm cổ thần hỗn độn là thực lực phải mạnh, yếu nhất cũng phải là Thánh Hồn cảnh.

Tiếp theo còn cần một chút may mắn.

Nhóm Thánh Hồn cảnh, Bất Hủ cảnh biết được bí mật này đều ấp ủ hy vọng, mong chờ một trong số sáu suất tuyển chọn ấy sẽ rơi xuống đầu mình.

Đây là một tấm vé đi đến vòng hỗn độn tiếp theo!

“Ù…”

Trong thế giới mẹ bỗng xuất hiện một chùm sáng, sau khi chùm sáng này xuất hiện thì lập tức hướng thẳng đến cung điện do Tà Thần xây nên.

Trên tầng hai của đại điện, nhóm Thánh Hồn cảnh, Bất Hủ cảnh đang tham lam hấp thu sức mạnh huyết mạch. Tà Thần thì hờ hững nhìn bọn họ với vẻ mặt không đổi, mặc dù hắn ta tỏ ra hết sức hào phóng nhưng thật tâm thì vô cùng chán ghét. Có điều, chỉ một thời gian nữa thôi, hắn ta sẽ cần những con tốt thí này đứng ra gánh vác tình hình, cho nên bây giờ hắn ta chỉ đành kiên nhẫn thỏa mãn bọn họ.

“Ù!”

Chùm sáng kia xuyên thẳng qua cung điện màu đen, chiếu lên một Thánh Hồn cảnh trong đó.

Tên Thánh Hồn cảnh này vốn đang tiêu hóa sức mạnh huyết mạch vừa hấp thu xong, lúc mở mắt ra thì thấy ánh sáng phủ kín toàn thân mình. Y sửng sốt một lát rồi lập tức nhận ra mình đã được chọn làm cổ thần hỗn độn của thế giới vòng tiếp theo, trở thành tồn tại nắm giữ một chân lý. Y nhảy cẫng lên vì vui mừng!

“Thế là được chọn làm cổ thần hỗn độn rồi à?”

“Dù chúng ta không đối kháng được Chung Yên thì hắn vẫn có thể thuận lợi sống sót qua đến kỷ nguyên hỗn độn tiếp theo!”

“Thật may mắn! Thực lực của hắn rất yếu, sao lại chọn trúng hắn chứ, thật không công bằng…”

“Sao lại không phải là ta!”

Những Thánh Hồn cảnh và Bất Hủ cảnh bên trong đại điện được mời đến để dung hợp sức mạnh huyết mạch, họ vốn đều rất vừa lòng thỏa ý, nhưng khi thấy có người trong số họ được chọn làm cổ thần hỗn độn thì trong lòng cảm thấy rất bất công.

Chỉ có điều, chùm sáng vừa rồi đã nhắc nhở họ, có tới sáu vị trí cổ thần hỗn độn lận, họ vẫn còn cơ hội!

Dị tộc được tuyển chọn kia vẫn đang rất phấn khởi. Bất cứ ai khi lấy được cơ hội đi tiếp đến kỷ nguyên hỗn độn tiếp theo thì đều sẽ vui mừng đến quên hết tất cả.

Nhưng y vừa mừng rỡ chưa được bao lâu thì bỗng thấy hoa mắt, một bóng đen đã tiến sát lại gần y và vươn tay lên, bắt lấy cổ y.

Bóng đen chính là Tà Thần.

Thánh Hồn cảnh này hơi bối rối, không biết vì sao Tà Thần đột nhiên gây khó dễ cho mình. Y kinh sợ hỏi: “Ngươi, ngươi làm gì…”

“Vẫn chưa rõ à? Đây là vòng kỷ nguyên hỗn độn cuối cùng, nếu ta bại thì không có khả năng tồn tại vòng kỷ nguyên hỗn độn tiếp theo nữa. Chọn ra cổ thần hỗn độn có ích lợi khỉ gì?” Tà Thần nói bằng chất giọng không cảm xúc.

“Nhưng, nhưng mà…”

Y không nói gì được nữa.

Tia sáng đen trong tay Tà Thần lóe lên, thân thể của vị Thánh Hồn cảnh này đã hóa thành từng làn hơi nước đủ màu, tỏa ra khắp bốn phía xung quanh. Đây chính là một cách giết người.

Các Thánh Hồn cảnh, Bất Hủ cảnh gần đó bị dọa cho sợ run.

Dù không có thế giới hỗn độn vòng tiếp theo thì cũng đâu cần thiết phải giết người chứ?

Vào giây phút này, bọn họ mới vô thức hiểu ra, vị Tà Thần thoạt nhìn hào phóng rộng rãi này chưa bao giờ là một kẻ lương thiện.

Vừa rồi họ còn đang mong chờ mình có thể trở thành cổ thần hỗn độn, lúc này ý nghĩ lập tức quay ngoắt một trăm tám mươi độ, chỉ sợ chùm sáng kia mà chiếu xuống người mình thì sẽ bị Tà Thần giết, như vậy thật quá xui xẻo.

“Ù…”

Chẳng bao lâu sau, chùm sáng thứ hai xuất hiện.

Chùm sáng này chiếu vào vùng đất sơ khai, hướng về Lê Sơn, phủ lên thân người Phục Hy đang đứng trên đài Phỉ Thúy.

Mấy người Nữ Oa thấy vậy thì thoáng kinh ngạc, sau đó mỉm cười hiểu rõ.

Trong kỷ nguyên hỗn độn vòng này, e chỉ có Phục Hy là cố chấp với Chung Yên nhất, hắn ta được chọn làm cổ thần hỗn độn không phải chuyện bất ngờ gì.

Phục Hy lại nở nụ cười khổ: “Cố gắng lâu như vậy, cuối cùng vẫn không gánh nổi kỳ vọng của Nhân tộc, đây xem như là đền bù cho ta ư?”

“Loại đền bù này không thể nào thực hiện được” Nữ Oa trêu.

Bọn họ đều biết rõ đây là kỷ nguyên hỗn độn vòng cuối cùng, không còn vòng tuần hoàn nào sau đó nữa.

Tiếp theo là chùm sáng thứ ba, thứ tư, thứ năm, thứ sáu… Cả bốn chùm sáng này đều chiếu vào trong cung điện màu đen của Tà Thần.

Ba Thánh Hồn cảnh, một Bất Hủ cảnh đều bị Tà Thần giết ngay tại chỗ, mọi người ở đây câm như hến.

Sau khi cổ thần hỗn độn đã được chọn ra xong, thế giới Hỗn Độn lại bắt đầu tự thanh lý.

Lần dọn dẹp này là để bảo đảm mọi sinh linh trong thế giới Hỗn Độn đều chết hết, có điều cũng giống như Mạt Thanh Lôi, vì hạ thấp nên trong thế giới Hỗn Độn đã chẳng còn sinh linh nào nữa, cho nên lần dọn dẹp này chẳng thu được kết quả gì.

Ba ngày trôi qua…

Trên vách tường trong của thế giới hỗn độn bỗng nứt ra từng vết rạn phức tạp. Những vết rạn này nối với nhau, hình thành một pháp trận hình tròn cực lớn, ở giữa pháp trận dần hiện ra một cây “kim”.

Lúc cây “kim” này vừa xuất hiện, nó chỉ to cỡ cây kim thêu, so với toàn bộ thế giới mẹ thì nó nhỏ đến mức không thể nhỏ hơn…

Nhưng cây kim này không ngừng kéo dài ra.

Một tấc, mười tấc, một trăm tấc…

Mười mét, trăm mét, nghìn mét…

Mười nghìn mét, một trăm nghìn mét, một triệu mét…

Bàn thân cây “kim” không những kéo dài ra đến vô tận mà đường kính còn phóng to lên không ngừng. Chưa đến nửa canh giờ sau, cây “kim” đã phóng to lên thành một con quái vật khổng lồ.

Sau khi cây “kim” này xuất hiện không lâu, lính canh Tà Thần và La Chinh đã phát hiện ra ngay.

Trong lòng hai người gần như đồng thời hiện lên một ý nghĩ, cây “kim” này sẽ ưu tiên nhằm vào ai?

Trong kỷ nguyên hỗn độn những vòng trước chỉ tồn tại một vùng đất sơ khai, nhưng lần này thì có đến ba cái. Vậy cây kim kia sẽ nhắm đến ai đây?

Trong vùng đất Tuyệt Táng, Hàng Cách Giả trôi nổi giữa không trung. Trước người gã có một pháp bàn rất phức tạp, mà pháp bàn này lại y hệt pháp trận nơi cây kim kia chui ra!

Xà Linh Vương ở bên cạnh nói: “Kết cấu của thế giới thứ cấp đúng là quá tinh xảo, từ lúc đồng hồ cát khởi động lại cho đến lúc cây kim kia kết thúc mọi thứ và tiến vào vòng tuần hoàn tiếp theo, tại hạ thật sự bội phục từ tận đáy lòng!”

Biện pháp sáng tạo ra thế giới thứ cấp chính là phát minh của Hàng Cách Giả, gã vì mục đích hạ thấp Chủ Giới mà đã thiết kế ra biện pháp tầm cỡ này và lừa Xà Linh Vương, đồng thời mê hoặc toàn bộ Tứ Linh Môn đi xây dựng hết thế giới thứ cấp này đến thế giới thứ cấp khác.

Đối với Xà Linh Vương thì đây cũng là một loại sỉ nhục, vậy mà nó lại mang ra để nịnh bợ Hàng Cách Giả.

“Hừ, chút mánh khóe này của Hạ Cực Giới không đáng để nhắc tới!” Hàng Cách Giả vừa nói vừa dùng hai tay gảy pháp bàn.

Cây “kim” kia đã trở nên to lớn vô cùng, nó không ngừng điều chỉnh phương hướng và lớn lên với tốc độ càng lúc càng nhanh.

Tới lúc này, lính canh Tà Thần vẫn luôn theo dõi mọi tình hình bắt đầu trở nên nghiêm túc hơn. Hắn ta đã xác định được góc độ của cây kim kia hướng thẳng về thế giới mẹ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận