Bách Luyện Thành Thần

Chương 3601: Uy lực của năng lượng màu bạc

Sau khi khắc lên một vạch kia, Thiên Truyền tiếp tục nói: “Ta đã thất bại sáu lần, lần này rất có thể lại tiếp tục thất bại”Biểu hiện của Thiên Truyền rất dửng dưng, nhưng La Chinh và Nguyên Thủy Thiên Tôn lập tức nôn nóng.

Quỷ Quyệt bất tử bất diệt…

Nó thất bại một lần cùng lắm là sống lại trong con đường Than Khóc mà thôi, nhưng những người khác, bao gồm bản thân La Chinh, chỉ e không ổn.

“Nếu như ta có thể sống sót, bạn ngươi chắc hẳn cũng có thể sống được, nếu như ta thất bại, ngươi không trách được ta…” Cuối cùng Thiên Truyền vừa nói vừa giơ trường thương màu bạc lên gõ xuống dưới chân Nữ Oa.

“Cạch!”

“Rào rào…”

Năng lượng màu bạc như thủy ngân chảy xuống, nó kéo trường thương bắt đầu di chuyển vòng quanh đoàn người Nữ Oa.

Sau khi nó đi hết một vòng, một vòng sáng màu bạc to bằng cánh tay vây quanh bọn họ.

“Bảo những người bạn của ngươi đừng ra khỏi vòng sáng” Thiên Truyền nói với La Chinh.

La Chinh không thấy rõ tình hình bên ngoài, sau khi Văn Minh Chi Khí của văn minh Thiên Chấp dịch những lời này, La Chinh bèn hỏi Dực Vương bên ngoài có vòng sáng màu bạc nào không.

Sau khi lấy được câu trả lời là “có” từ Dực Vương, La Chinh mới truyền đạt lời Thiên Truyền nói cho mọi người: “Quỷ Quyệt nói vòng sáng màu bạc này có thể bảo vệ chúng ta!”

Mọi người thấy đám quái vật đầu to đông nghìn nghịt, ai nấy đều xanh mặt, sau khi nghe thấy lời Dực Vương nói, bọn họ vẫn còn chút nghi ngờ.

Quỷ Quyệt cường đại đến gần như không có cách nào chiến thắng chẳng lẽ lại sợ một cái vòng sáng màu bạc nho nhỏ?

Nhưng cho dù trong lòng còn nghi ngờ cũng không có cách nào tốt hơn, bọn họ chỉ có thể ở trong cái vòng này.

Lúc Quỷ Quyệt vẽ xong cái vòng này, những con quái vật đầu to từ từ di chuyển tới đã càng ngày càng gần, con quái vật đầu to gần nhất chỉ cách chừng chưa đầy một trượng.

Trong miệng La Chinh phát ra tiếng kêu rên, ngay sau đó khẽ giũ trường thương, nhảy lên như một con diều hâu ngửa mặt bay lên trời.

Tốc độ hắn bay lên nhanh kinh người, giống như một dải lụa màu bạc trong một chớp mắt đã trôi lơ lửng trên bầu trời.

Ngay khi thân thể La Chinh bay lên không trung, những con quái vật hành động chậm chạp kia cũng như mãnh thú ngửi thấy mùi máu tươi mà nhảy lên ào ào, hóa thành từng bóng đen mắt thường khó nhìn thấy được nhào về phía La Chinh.

“Vù…”

Trường thương trong tay La Chinh chuyển động với tốc độ cao như một cối xay màu bạc.

Con quái vật đầu to xông lên đầu tiên há cái miệng to như chậu máu, cắn một nhát về phía hắn.

“Ha…”

Khóe miệng La Chinh nhếch lên một nụ cười châm chọc, mũi thương màu bạc vạch lên không trung một vòng tròn hoàn chỉnh, quét ngang con quái vật đầu to kia.

Sở dĩ Quỷ Quyệt khó giải quyết là bởi vì thủ đoạn như vậy rất khó có hiệu quả đối với chúng.

Cho dù thân thể chúng có bị vặn vẹo, đè ép, thậm chí bị kéo thành trạng thái một sợi mì cũng có thể phục hồi như cũ.

Nhưng năng lượng màu bạc trên áo giáo của Quỷ Quyệt lại có hiệu quả với Quỷ Quyệt.

“Bốp!”

Ánh sáng màu bạc vạch qua cái đầu to xấu xí kia giống như đồ vật sắc nhọn vạch qua quả bóng da vậy.

Cái đầu hình bầu dục của con quái vật đầu to kia trực tiếp bị mũi thương phá vỡ, để lại một vết thương thật sâu rồi rơi thẳng xuống dưới.

“Bịch!”

La Chinh nhẹ nhàng thu trường thương lại, trường thương màu bạc từ dưới nách hắn đảo ngược về phía sau.

“Phập phập phập phập!”

Trường thương màu bạc trong nháy mắt đâm ra bốn đường thương thẳng tắp, giống như bốn con rồng bạc không chút thiên vị xuyên thủng cả bốn con quái vật đầu to.

Đường thương xuyên thủng con quái vật đầu to kéo dài mãi ra xa, một đường bắn tới bên ngoài đĩa tròn, sau đó đường thương này biến mất một cách đầy quái dị.

Trong vòng sáng màu bạc, mọi người vốn đều đang lo lắng đề phòng. Nhưng sau khi Quỷ Quyệt khống chế La Chinh bắt đầu chiến đấu với đám quái vật đầu to kia, những con quái vật đầu to ấy dường như đã khóa chặt mục tiêu là La Chinh.

Bên ngoài vòng sáng màu bạc cũng có năm sáu con quái vật đầu to từ từ đi lại, nhưng những con quái vật đầu to kia vô cùng sợ hãi vòng sáng màu bạc này, không chịu bước vào bên trong vòng sáng. Bọn chúng vẫn luôn ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào La Chinh trên bầu trời, lúc nào cũng có thể nhào tới.

“Vòng sáng màu bạc này thần kỳ như vậy? Quỷ Quyệt đầu to không dám chui vào, chít!” Thắng Thiên Thử Vương kinh ngạc nói.

“Không phải là không dám, bọn chúng chỉ chán ghét loại năng lượng này thôi” Nữ Oa nói.

“Chán ghét cũng đến từ sợ hãi” Thủ lĩnh áo đen nói: “Năng lượng màu bạc này hiển nhiên có hiệu quả đối với Quỷ Quyệt, rất giống năng lượng mà con thằn lằn Hắc Hà của ta phóng ra!”

Con thằn lằn mà thủ lĩnh áo đen nuôi cũng có hiệu quả tương tự, nhưng thể lượng của con thằn lằn Hắc Hà quá nhỏ, khó mà đối kháng được với Quỷ Quyệt.

Từng con quái vật hóa thành bóng đen, nhào về phía La Chinh. Nhưng tốc độ di chuyển có nhanh đến đâu, miệng có lớn đến đâu cũng sẽ bị đường thương màu bạc đâm dọc hoặc chém ngang, mà sau khi những con quái vật đầu to này bị năng lượng màu bạc gây thương tích thì khó phục hồi lại như cũ, sau khi giãy giụa trên đất một lúc thì bất động chết đi.

Thỉnh thoảng có mấy con quái vật đầu to bị thương nặng rơi vào vòng sáng, đều bị các thợ săn Bất Hủ nhanh chóng dọn dẹp ra ngoài vòng sáng.

“Mạnh quá!” Huyết Sư thở dài nói.

Huyết Lang đầy vẻ khó hiểu hỏi: “Cùng là Quỷ Quyệt cấp Thù, sao thực lực lại cách biệt như vậy?”

“Sức mạnh thật sự không phải là Quỷ Quyệt nhập vào La Chinh, nó dựa vào năng lượng màu bạc trên trường thương và áo giáp nên mới mạnh như vậy” Nữ Oa chăm chú nói: “Nếu chúng ta có thể sử dụng loại năng lượng đó cũng có thể cực kỳ dễ dàng đánh chết Quỷ Quyệt!”

Trong thời gian ngắn ngủi, La Chinh đã đánh chết khoảng chừng ba bốn mươi con quái vật đầu to. Quái vật đầu to bất tử bất diệt ở trong tay La Chinh giống như gà bị giết dê bị làm thịt, cảm xúc vốn hơi bi quan của mọi người nhanh chóng bay biến sạch!

“Vèo vèo vèo…”

Cách đó không xa có tám con quái vật đang bò lại bay lên trời.

La Chinh quay trường thương lại, ánh mắt bình tĩnh đột nhiên đông lại, trường thương màu bạc đâm ra như mưa, nhìn từ dưới lên giống như một cơn mưa màu bạc…

Những con quái vật đầu to kia lập tức bị cơn mưa màu bạc này đánh cho thành từng cái sàng rồi rơi thẳng xuống.

Mới vừa giải quyết xong tám con quái vật đầu to này, từ sau lưng hắn lại có ba con quái vật đầu to nhào tới.

Trường thương màu bạc trong tay La Chinh như có linh hồn, khẽ vung một cái, không nghiêng không lệch đâm ba thương về phía sau lưng, nếu không có gì bất ngờ thì cũng có thể dễ dàng giải quyết y như cũ.

Nhưng vào lúc này, ánh sáng màu bạc trên áo giáp và trường thương đột nhiên trở nên ảm đạm.

“Bốp, bốp!”

Hai nhát thương đầu tiên còn có thể xuyên qua hai con quái vật đầu to, khi hắn xuyên qua con quái vật đầu to thứ ba, ánh sáng màu bạc trên áo giáp và trường thương hoàn toàn biến mất.

Uy lực của nhát thương thứ ba kém xa lúc trước, bị con quái vật đầu to kia dễ dàng đỡ được.

Một nhát thương không thể xuyên thủng con quái vật đầu to này, vẻ mặt của La Chinh cũng hơi thay đổi, trường thương đổi từ đâm sang quét.

“Bốp!”

Con quái vật đầu to kia bị La Chinh đập rơi xuống đất.

Nhưng mất đi năng lượng màu bạc trợ giúp, trường thương của La Chinh căn bản không cách nào tạo thành tổn thương thực sự với Quỷ Quyệt, con quái vật đầu to kia vừa mới rơi xuống đất lại trực tiếp bắn lên, một lần nữa nhào về phía La Chinh.

La Chinh thấy vậy, thân hình đột nhiên hạ xuống, đáp xuống bên cạnh đoàn người Nữ Oa, trường thương đã chỉ vào trong vòng sáng màu bạc.

“Vù vù vù!”

Trường thương giống như một con rắn hút nước, hấp thu toàn bộ năng lượng trong vòng sáng màu bạc kia!

Mũi thương lại lóe lên ánh bạc lấp lánh, cùng lúc đó con quái vật đầu to kia đã cách La Chinh chỉ trong gang tấc, há hàm răng nhọn ra muốn một phát nuốt trọn La Chinh.

“Oành!”

Một ấn bát quái nổ tung trên mặt con quái vật đầu to, miễn cưỡng đánh bay con quái vật đầu to đó ra xa mấy trượng!

Người ra tay là Phục Hy.

Quỷ Quyệt khống chế La Chinh quay đầu nhìn Phục Hy, khẽ gật đầu, trường thương thuận thế dễ dàng giết chết con quái vật đầu to kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận