Bách Luyện Thành Thần

Chương 3861: Động Vãng Phản

Vào giây phút động trắng hình thành, cây kim kia đã chui thẳng vào trong đó. Bản thân cây kim vẫn đang nhanh chóng kéo dài, tốc độ lao về phía trước không hề chậm lại chút nào. Khoảng cách giữa vùng đất Tuyệt Táng và thế giới mẹ cũng không xa xôi gì, trơ mắt nhìn “kim” lao về phía vùng đất Tuyệt TángTrên đài Phỉ Thúy, La Chinh bắn cảnh tượng chấn động này ra, mọi người đều có thể quan sát được.

“Đây là tạo dựng ra một đường hầm không gian sao?” Mạc trợn tròn mắt nói.

Hiển nhiên động đen và động trắng kia là hai đầu của một đường hầm không gian.

Tất cả mọi người trên đài Phỉ Thúy có thể tạo ra đường hầm không gian một cách dễ dàng, nhưng nếu phải tạo ra một đường hầm không gian có thể khiến “kim” đi qua, không khỏi nghe rợn cả người. Độ rộng của đường hầm không gian này đủ để nhét cả thế giới mẹ vào bên trong.

“Đây là động Vãng Phản trong Siêu Không Cực Thái” La Chinh giải thích.

Động đen là động Vãng có thể nuốt vạn vật, chỉ có vào chứ không có ra. Động trắng là động Phản, chỉ có ra chứ không có vào. Sau khi cây kim kia tiến vào động đen cũng chỉ còn lại một con đường, đó chính là ra ngoài bằng động trắng.

“Phương pháp của Tà Thần đúng là tuyệt!” Nữ Oa cảm thán.

“Không biết Hàng Cách Giả sẽ làm gì tiếp theo, tốc độ của kim nhanh thật” Khổ Thụ nói.

Động Vãng Phản mà Tà Thần tạo ra đúng là rất đột nhiên. Cây kim kia đã tiếp cận vùng đất Tuyệt Táng với tốc độ cực nhanh. Nếu Hàng Cách Giả có chuẩn bị trước thì cũng thôi, tình huống đột nhiên phát sinh nên gã muốn tế ra động Vãn Phảng để thay đổi phương hướng của kim là chuyện rất khó.

Ba trăm dặm… Một trăm dặm… Mười dặm… Một dặm! Kim sắp đâm vào vùng đất Tuyệt Táng. Nhưng khi còn cách một dặm thì kim đột nhiên ngừng lại, không di chuyển về phía trước nữa, giống như có một người khổng lồ đang dùng một lực cực lớn kéo cây kim này lại.

Trong vùng đất Tuyệt Táng, pháp bàn ở trước mặt Hàng Cách Giả đã biến thành màu đỏ thẫm. Dưới tình huống khẩn cấp, gã đã dùng biện pháp mạnh bắt cây kim dừng lại. Trong sáu đôi mắt kép lộ ra vẻ phẫn nộ, Hàng Cách Giả không ngờ Tà Thần lại có Siêu Không Cực Thái. Gã càng không ngờ Tà Thần lại bẫy mình trong tình huống này.

Suýt nữa vùng đất Tuyệt Táng đã bị hủy…

Đám người trên đài Phỉ Thúy cũng chấn kinh.

“Vì sao kim lại dừng lại?”

“Độ dài của kim không đủ à?”

“Không phải” Nữ Oa lộ ra ánh mắt kỳ lạ: “Kim bị khống chế, bị Hàng Cách Giả khống chế. Thế giới mẹ là mục tiêu đầu tiên mà gã lựa chọn”

Phỏng đoán của Nữ Oa khiến mọi người hiểu ra.

“Cái gì…” Lính gác Tà Thần thấy cảnh này thì tròng mắt suýt nữa rơi ra ngoài.

Cũng lúc đó, sắc mặt của Tà Thần bản tôn cũng vô cùng khó coi. Hắn ta và Nữ Oa gần như đồng thời đưa ra cùng một suy luận. Tà Thần oán giận nói: “Hàng Cách Giả thật sự khống chế cây kim này! Nhìn Tà Thần ta dễ bắt nạt như vậy sao?”

Nếu cây kim không kéo dài nữa thì không có ngoại lực nào có thể đẩy nó. Bây giờ, cây kim cứ thế chống vào vùng đất Tuyệt Táng không hề nhúc nhích.

Một hơi thở sau, một điểm đen xuất hiện ở mặt ngoài của vùng đất Tuyệt Táng, điểm đen này nhanh chóng lan rộng thành một cái động đen lớn.

Đây là một động Vãn Phảng khác do Hàng Cách Giả sử dụng Siêu Không Cực Thái chế tạo ra. Sau khi gã tạo thành động đen mới đẩy mạnh pháp bàn ra. Màu đỏ trên pháp bàn biến mất, “kim” lại tiến về phía trước một lần nữa.

“Vù…”

Cây kim này không có cơ hội phá hủy vùng đất Tuyệt Táng mà đâm thẳng vào động đen to lớn. Một động trắng khác xuất hiện ở phía trên vùng đất Tuyệt Táng. Cây kim chui vào động đen rồi chui ra ngoài từ động trắng, di chuyển về phía thế giới mẹ một lần nữa.

Cây kim Chung Yên này đã trải qua rất nhiều cơ duyên hỗn độn, gần như lần nào cũng một nhát là thành công. Tín vật Bỉ Ngạn có mạnh, có đặc thù tới đâu cũng chẳng thể thay đổi quỹ đạo của nó. Nhưng bây giờ, cây kim này đã bị thay đổi phương hướng bốn lần liên tục rồi. Nó đang tiếp tục tiến về phía trước trong không gian vặn vẹo.

Tà Thần nhìn cây kim đang cố chấp lao về thế giới mẹ, vẻ oán giận trên mặt hắn ta biến mất, thay vào đó là vẻ hưng phấn. Tà Thần cảm thấy Hàng Cách Giả xem thường mình, dám chủ động ra tay với thế giới mẹ. Nếu đã thế thì hắn ta sẽ khiến Hàng Cách Giả phải hối hận vì chọn sai đối tượng.

“Ong!”

Tà Thần hơi vung tay lên, Siêu Không Cực Thái lại được tế ra một lần nữa.

Sức mạnh trong Thâm Không cực kỳ cường đại, nhưng điều tai hại là mức năng lượng nó tiêu hao quá lớn. Tà Thần đã phải tiêu hao rất lớn mới chế tạo được một động Vãng Phản để “kim” đi qua. Hắn ta phải điều động sức mạnh của thế giới mẹ một cách điên cuồng.

Bây giờ, ý chí chiến đấu của Tà Thần đang sục sôi, đương nhiên không quan tâm tới chút tiêu hao này. Một cái động Vãng Phản mới lại xuất hiện một lần nữa, động đen và động trắng gần như đồng thời xuất hiện trả “kim” về hướng cũ.

Đây là cái động Vãng Phản thứ ba.

Động đen tiếp nhận “kim”, động trắng lại nhả “kim” ra, cuối cùng đẩy nó về hướng vùng đất Tuyệt Táng một lần nữa.

Hàng Cách Giả nhìn “kim” bị đẩy về một lần nữa, trong sáu đôi mắt kép truyền ra một tia sáng lạnh. Hiển nhiên, gã ý thức được rằng kẻ trong thế giới mẹ kia dám khiêu chiến mình…

“Ta không rõ ngươi nắm giữ bao nhiêu năng lượng Cực Thái… Chỉ có điều, năng lượng của thế giới mẹ đủ cho ngươi dùng không?”

“Trả cho ngươi!”

“Vù…”

Hàng Cách Giả tạo ra động Vãng Phản thứ tư, trả “kim” lại cho thế giới mẹ.

Năng lượng Cực Thái không phải thứ mà một sinh linh ngăn thứ ba có thể sử dụng một cách dễ dàng. Tà Thần chế tạo động Vãng Phản với tần suất lớn như vậy, năng lượng của thế giới mẹ bị tiêu hao gần như không còn một cách nhanh chóng, cuối cùng chẳng thể thoát khỏi vận mệnh suy sụp. Hàng Cách Giả tin tưởng vào điểm này nên mới ưu tiên đối phó thế giới mẹ trước. So ra thì La Chinh khó giải quyết hơn nhiều, bởi năng lượng mà Khởi Nguyên Thần Huyết có thể cung cấp là vô tận!

Tà Thần thấy “kim” lại được đưa về một lần nữa thì khẽ chau mày. Hắn ta chuyển phương hướng, nhìn vùng đất sơ khai cách đó không xa.

“La Chinh, ngươi rảnh rỗi quá rồi đó. Đứng từ xa xem cuộc chiến, chẳng bằng giúp ta một tay”

Tà Thần nhanh chóng tế ra động Vãng Phản thứ năm. Động đen của động Vãng Phản nuốt hết cây “kim”, động trắng thì lại ở đối diện vùng đất sơ khai của La Chinh.

Trên đài Phỉ Thúy, tất cả mọi người đều tập trung tinh thần nhìn chằm chằm hướng đi của cây “kim”.

“Kim” liên tục thay đổi phương hướng bốn lần, nhìn giống như một con rắn lớn đang uốn lượn đi đi về về. Sau khi nhìn thấy cảnh con quái vật khổng lồ như vậy se chỉ luồn kim trong không gian, đám người vừa hồi hộp vừa kích động. Đây chính là Chung Yên giáng lâm! Đại sát khí đáng sợ hủy diệt hơn nghìn văn minh lại bị bọn họ đùa bỡn trong lòng bàn tay.

“A! Động trắng!”

La Niệm thấy động trắng xuất hiện, hơn nữa còn nhắm ngay vào vùng đất sơ khai. Những người khác thấy thế thì sắc mặt cũng trở nên căng thẳng. Nếu không xử lý thì cây kim này sẽ đụng vào vùng đất sơ khai chỉ trong mấy hơi thở, làm Lê Sơn, Quy Khư Mộ Địa vỡ nát…

“Quả nhiên là như vậy, cuối cùng Tà Thần cũng đá bóng tới đây rồi” La Chinh lộ ra vẻ đã dự liệu trước.

Tà Thần biết rõ lập trường của La Chinh, vì thế hắn ta mới chủ động ném củ khoai bỏng tay này cho hắn.

Bản thân La chinh đã chuẩn bị sẵn sàng, không hề hoảng loạn. Hắn đưa tay nhẹ nhàng chỉ một cái, một phân thân từ từ bay lơ lửng trên không trung. Trên đỉnh đầu của phân thân này là một vòng tròn có năng lượng đang di động bên trong. Đó chính là Siêu Không Cực Thái.

Động Vãng Phản thứ sáu được La Chinh chế tạo ra. Động đen vẫn nuốt trọn “kim” như thường lệ, nhưng La Chinh không hoàn trả lại cho Tà Thần mà mở động trắng một lần nữa đối diện với vùng đất Tuyệt Táng.

“Kim” lượn một vòng rồi lại ngoan ngoãn phóng về phía Hàng Cách Giả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận