Bách Luyện Thành Thần

Chương 2550: Lỗ tròn màu đen

Qua thái độ của 9527 thì có vẻ nó vẫn không hề coi trọng thần thông Dung ĐạoTà Thần đâu biết lai lịch của 9527, và cũng không biết Dung Đạo Đại Nhất Thống mang ý nghĩa như nào. Có điều, có thể thể hiện năng lực của mình ra trước mặt La Chinh vẫn khiến hắn ta hết sức vui vẻ!

“Chúa Tạo Thế có cần ta biểu diễn lại phương pháp dung hợp thêm một lần nữa không?” Tà Thần chủ động hỏi.

La Chinh mỉm cười nói: “Không cần đâu, ngươi dung hợp mấy thần đạo này là ta tự nhiên sẽ biết được thôi”

Ở thế giới trong cơ thể, La Chinh chính là tồn tại toàn diện bậc nhất, không gì là không biết. Nếu hắn thật sự muốn tra ra thì có gì che giấu được ánh mắt hắn?

“Vậy ta cáo từ trước, hy vọng Chúa Tạo Thế có thể mau chóng thực hiện lời hứa!” Tà Thần chắp tay với La Chinh rồi thân hình lập tức lóe lên, thoắt sau đã biến mất khỏi đảo nổi.

Sau khi hắn ta rời đi, 9527 mới hỏi: “Người này muốn ngươi hứa gì thế?”

La Chinh nhún vai, nói: “Hắn muốn rời khỏi thế giới trong cơ thể ta”

Trên mặt 9527 thoáng qua nét quái lạ, nó hỏi: “Ngươi định cứ thế thả hắn đi à?”

“Sao?” La Chinh lấy làm lạ bèn hỏi.

9527 cười nhạt rồi nói: “Mặc dù ta không coi trọng Dung Đạo Đại Nhất Thống, nhưng người này chỉ tốn có mười năm để dung hợp hai nghìn chín trăm chín mươi bốn thần đạo, thiên phú của hắn vô cùng hiếm có. Nhân vật như thế sau này đạt được thành tựu vượt bậc nhường nào, thật khó mà nói được. Ngươi thả hắn đi dễ dàng như thế thì thật đáng tiếc”

“Lẽ nào còn phải cài dấu ấn nô lệ gì đó lên người hắn?” La Chinh không hề biết sử dụng mấy loại thủ đoạn như vậy.

Quả thực Tà Thần sinh ra tại thế giới trong cơ thể La Chinh, song La Chinh lại chưa từng nâng đỡ hắn ta hay ban cho hắn ta năng lực đặc thù gì. Có thể đạt được tu vi và thành tựu như bây giờ đều nhờ chính năng lực của Tà Thần. Nếu hắn ta muốn đi thì La Chinh cũng chẳng ngăn cản.

“Dù dấu ấn nô lệ có lợi hại đến mức nào thì cũng vẫn có phương pháp phá giải” 9527 lắc đầu: “Theo ta được biết, thế giới trong cơ thể của không ít cường giả trong thế giới mẹ cũng sinh ra loại thiên tài như này. Thực ra thủ đoạn để giữ chân họ rất đơn giản…”

Thế giới mẹ có lớn đến mấy thì sinh linh trong đó vẫn có hạn, song trong cơ thể của mỗi một cường giả Thần Hải cảnh đều tồn tại một thế giới, mà lượng sinh linh những thế giới đó chứa đựng lại không giống nhau. Chỉ có một điểm giống duy nhất, đó là số lượng sinh linh chắc chắn nhiều hơn thế giới mẹ vô số lần. Trong vô vàn sinh linh như thế ắt sẽ có khả năng sinh ra một, hai thiên tài mang kỳ tích.

Trong mắt 9527, Tà Thần được liệt vào danh sách các thiên tài kỳ tích ấy.

“Thủ đoạn gì?” La Chinh tò mò hỏi.

“Không phải ngươi từng thấy rồi à? Cha ngươi chính là một trong số đó mà” 9527 cười nói.

La Chinh thoáng sững sờ rồi hiểu ra ngay lập tức: “Phong thánh? Vùng đất ký linh?”

9527 khẽ gật đầu: “Đây là thủ đoạn rất thường được sử dụng, ban cho họ vùng đất ký linh có thể giúp họ tăng thực lực, nhưng đồng thời cũng trói chặt số mạng của họ với thế giới trong cơ thể. Đây chính là điển hình của câu “Có được ắt sẽ có mất””

Ưu điểm của vùng đất ký linh là có thể đảm bảo cho mình bất tử bất diệt, vả lại thực lực còn tiến xa hơn hẳn những người khác. Thế nhưng khuyết điểm cũng được bày ra rất rõ ràng, đó chính là ký gửi cơ thể mình trong cơ thể của một người khác.

Vì vậy, đa số người trong Thần vực không ưa gì vùng đất ký linh. Ví dụ những cường giả Bỉ Ngạn cảnh hùng mạnh như Minh Vi hay Úy Nhàn, nếu có một vùng đất ký linh thì dù họ có bị chết ở bên ngoài, họ vẫn có thể sống lại tại vùng đất ký linh. Thế nhưng bọn họ lại không làm như thế.

Hay giống như Cố Bắc, đến giở phút này mọi người vẫn chưa nhận được tin tức gì từ ông, nhưng chắc chắn một điều là ông đang sống ở một nơi nào đó trong hỗn độn. Dù Cố Bắc có chết thật thì ông cũng sẽ trở về sống lại tại vùng đất ký linh của mình, cũng chính là vũ trụ.

“Nhưng vùng đất ký linh này phải xếp đặt như nào…” La Chinh hỏi.

9527 nhún vai: “Đối với ngươi thì chuyện này không hề khó. Cách làm thì ngươi có thể hỏi Minh Vi xem, nàng chắc chắn biết đấy”

Nếu La Chinh thật sự cho phép Tà Thần sở hữu vùng đất ký linh, vậy tương đương với việc La Chinh đã cắt một phần thế giới trong cơ thể mình ra cho Tà Thần, giúp hắn ta đạt đến chân thần đại viên mãn.

Sau khi đạt cấp bậc này rồi, Tà Thần cũng có thể tu chân ý của đạo. La Chinh thật sự rất mong chờ đối với tốc độ lĩnh ngộ chân ý của đạo của tên này.

Sau khi 9527 rời đi, La Chinh lại bắt tay vào bố trí kết giới thời gian.

Thời gian tại thế giới trong cơ thể hắn và thời gian bên ngoài không đồng nhất với nhau, tốc độ thời gian khác nhau sẽ khiến cho mấy người Ninh Vũ Điệp cảm thấy quá lâu, kiểu như bên ngoài trôi qua một năm bằng hơn mười năm tại thế giới đó vậy.

La Chinh không thể nào thay đổi tốc độ thời gian trên cả thế giới trong cơ thể được, nhưng đồng bộ thời gian trên đảo nổi với bên ngoài thì không khó.

Sau khi làm xong mọi chuyện, La Chinh ở lại chơi trên đảo nổi cùng các cô gái thêm vài ngày rồi mới làm tan biến hóa thân trong cơ thể.

Khi La Chinh mở mắt ra lần nữa, hắn phát hiện phi thuyền đã rời khỏi lối đi không gian và tiến vào hỗn độn một lần nữa.

Đám mây hỗn độn khổng lồ ở phía xa như đang giương nanh múa vuốt, hình thành từng hình ảnh to lớn quỷ dị. Trong phạm vi dài đến cả trăm triệu tỉ phía trước, ngoại trừ khí hỗn độn thì không còn sinh linh nào khác, hay thậm chí là vật chất…

Vì vậy chiếc phi thuyền Lăng Tiêu này trông lại càng cô độc đến lạ.

“Sao lại phải rời khỏi lối đi không gian?” La Chinh hỏi.

Dù tốc độ của phi thuyền Lăng Tiêu nhanh đến đáng kinh ngạc, nhưng nếu không dùng lối đi không gian thì chắc phải tốn cả nghìn năm, thậm chí mười nghìn năm mới tới được thế giới mẹ.

“Phi thuyền Lăng Tiêu không thể xuyên qua lối đi không gian trong thời gian dài được, cứ qua một lúc là lại phải rời khỏi đó, đợi đến khi xây lại lối đi không gian là được rồi” Trì Nghĩa cầm khay ngọc trên tay, mỉm cười đáp lại.

La Chinh khẽ gật đầu, hắn vốn định đi tìm Minh Vi để hỏi về vùng đất ký linh, nhưng khi thấy mấy người bọn họ đã hoàn toàn nhập định thì không tiện mở miệng làm phiền.

Dù sao họ cũng chẳng thể đến thế giới mẹ ngay được, sau này hắn vẫn còn nhiều cơ hội.

La Chinh đứng trên phi thuyền quan sát một lúc rồi quay về vị trí của mình. Lần này hắn định tiến vào biển Chân Ý.

Trì Nghĩa nhẹ nhàng nâng tinh bàn lên, bề mặt phi thuyền Lăng Tiêu lại khuếch tán ra từng tầng sức mạnh pháp tắc không gian, chuẩn bị vọt vào trong lối đi không gian lần nữa.

Ngay khoảnh khắc khi phi thuyền vừa mới chui vào lối đi không gian, cả chiếc phi thuyền bỗng rung lắc dữ dội!

“Rầm rầm rầm…”

Nhóm Minh Vi vốn đang tĩnh tâm tu luyện cũng bị đánh thức.

“Sao thế?” Minh Vi hỏi.

Trì Nghĩa lắc đầu, trên mặt cũng thoáng nét bối rối: “Không biết nữa, không điều khiển phi thuyền Lăng Tiêu được!”

Chiếc phi thuyền vốn vẫn đang bay về phía trước hết sức ổn định bỗng chao đảo không ngừng, dù Trì Nghĩa đã gắng sức thúc giục Thần Tinh trên tinh bàn mà vẫn không thể nào bình ổn được nó.

La Chinh đứng dậy nhìn xuống dưới, sau đó vươn tay chỉ về phía xa và nói: “Nhìn xem! Gì thế kia!”

Trong lối đi không gian xiêu vẹo, từng đường cong màu lam vẽ lung tung ra khắp bốn phía. Vốn dĩ những đường cong này chẳng có ý nghĩa gì đáng kể, chỉ là dấu vết lưu lại do pháp tắc không gian bị làm xáo trộn mà thôi. Thế nhưng hiện giờ những đường cong ấy đang tập trung lại về một nơi ở sâu trong không gian, mà cuối nơi ấy lại là một lỗ tròn đen thẳm như mực.

Toàn bộ đường cong đều dừng lại ngay trước lỗ tròn ấy, tựa như bị lỗ tròn hút hết vào rồi.

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận