Bách Luyện Thành Thần

Chương 3278: Người bất hủ trong tranh

Tuy sức mạnh của La Chinh không nhỏ nhưng chỉ dựa vào một mình hắn thì vẫn không thể ngăn ngọn núi đổ xuống. Tốc độ sụp đổ của ngọn núi chỉ chậm lại một chút mà thôiLý Bôi Tuyết cũng bay lên chống đỡ ngọn núi, nhưng nàng cũng như những người khác, vừa mới bộc phát thần quân lực thì cả người đã đâm vào trong đó.

Sau khi chui ra khỏi núi, nàng chợt nghĩ ra một ý tưởng, lập tức nói: “Thu tiền bối, dùng kiếm Thiên Tiệm!”

Bản thể kiếm Thiên Tiệm vô cùng lớn, hơn nữa còn vô cùng chắc chắn, quả thực kiếm Thiên Tiệm có thể có chút tác dụng!

Thu Âm Hà đứng ở sườn núi gật đầu một cái, đưa tay niệm tụng, từng vòng sáng to lớn xuất hiện giữa không trung, từ trong những vòng sáng khổng lồ này, kiếm Thiên Tiệm bay vút ra.

Không lâu sau, từng thanh kiếm Thiên Tiệm đã kề sát ngọn núi, còn đám Phượng Nữ, Lý Bôi Tuyết thì dồn hết sức mạnh vào thân kiếm.

Lúc lấy kiếm Thiên Tiệm ra, Thu Âm Hà cũng phân bố chúng sao cho đồng đều.

Được sức mạnh khổng lồ thúc đẩy, nửa ngọn núi vốn đang chầm chậm đổ xuống cuối cùng cũng dừng lại!

Lúc này Cam Cao Hàn mới nói: “Hư Viễn, ngươi dẫn Thu Âm Hà và mọi người tạo pháp trận cố định ngọn núi trước”

Ninh Hư Viễn gật đầu, sau đó cùng nhóm người Thu Âm Hà bay lên, bắt đầu bố trí pháp trận tại vết gãy của ngọn núi.

Bố trí pháp trận cố định một ngọn núi không phải chuyện dễ dàng. Tuy là gia cố tạm thời nhưng cũng hao phí một canh giờ.

Không ngừng phóng ra thần quân lực, kiên trì suốt một canh giờ như vậy, ngay cả nhóm Phượng Nữ cũng vô cùng khó chịu, giữa đường còn bổ sung một lượng lớn thần tinh cho từng người.

Sau một canh giờ, Ninh Hư Viễn chỉ đạo Thu Âm Hà và mọi người bố trí pháp trận xong xuôi, cuối dùng đã ổn định ngọn núi, ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm.

La Chinh thu lại thân thể hoang thần, vừa đáp xuống đã bị Cam Cao Hàn nhìn chằm chằm bằng ánh mắt kỳ dị.

Thiên Cung đã nghe nói về việc La Chinh luyện thân thể hoang thần.

Thật ra dù ở thời đại này thì thân thể hoang thần cũng không có gì kỳ lạ. Đúng là hoang cốt đã khô kiệt, nhưng không có nghĩa rằng các thế lực siêu cấp không có dự trữ, số hoang cốt dự trữ này cũng đủ để một số ít người tu luyện hoang thần.

Nhưng vấn đề hoang thần gặp phải là không thể tiến vào Bỉ Ngạn, mà không thể tiến vào Bỉ Ngạn, chỉ dựa vào chút sức mạnh của hoang thần thì khó mà đột phá một thần quân lực, tu luyện hoang thần gần như không có ý nghĩa, đương nhiên cũng không có ai tu luyện.

Nhưng La Chinh lại khác, hắn không chỉ tu luyện hoang thần mà còn có thể tiến vào Bỉ Ngạn, Cam Cao Hàn đột nhiên ý thức được một vấn đề vô cùng quan trọng.

“La Chinh mới tới Thiên Cung một thời gian ngắn, thật sự tiến bộ thần tốc” Cam Cao Hàn đột nhiên nói.

La Chinh nhìn Cam Cao Hàn một cái với vẻ khó hiểu, chỉ khiêm tốt nói: “Lão Cam quá khen”

Cam Cao Hàn lắc đầu: “Ta biết thân thể của ngươi có thể vào Bỉ Ngạn, ngày sau sẽ có tiềm lực rất lớn, nhưng một năm trước ngươi xông pha Sắc Giới Thập Tam Thiên, cách tầng trời cao thật sự quá xa xôi, không ngờ mới đó mà ngươi đã bước vào Dục Giới, hơn nữa linh hồn của ngươi cực kỳ ổn định, hẳn là đã đạt tới Điện Hồn Chí Cực?”

La Chinh gật đầu.

Đạt tới Điện Hồn Chí Cực cũng không có gì khó với La Chinh, thậm chí hắn còn có thể giúp rất nhiều người đạt tới Điện Hồn Chí Cực.

“Từ thượng cổ tới nay, số người vượt qua Điện Hồn Chí Cực cũng không ít” Cam Cao Hàn lạnh nhạt nói: “Nhưng lại chưa có ai đạt được thân thể vạn kiếp, cho nên các cường giả sau thượng cổ đều không có cơ hội tiến vào Tam Thập Tam Trọng Thiên”

“Sau thượng cổ không ai có thể tiến vào Tam Thập Tam Trọng Thiên?” La Chinh nhướng mày.

“Đúng, muốn vào Tam Thập Tam Trọng Thiên cần có hai điều kiện, thứ nhất là vượt qua Điện Hồn Chí Cực đạt tới Thánh Hồn, hai là đạt được thân thể vạn kiếp, sau khi hai hợp thành một sẽ tiến vào một bức tranh bất hủ trong Tam Thập Nhị Trọng Thiên, khi đó mới có tư cách đặt chân lên Tam Thập Tam Trọng Tam Thanh Thiên” Trong đôi mắt Cam Cao Hàn hiện lên vẻ mong đợi.

Những tồn tại như Cam Cao Hàn, Ninh Hư Viễn, Thu Âm Hà đều đã trở thành Thánh Hồn cảnh, chỉ vì không cách nào tu thành thân thể vạn kiếp, không thể bước vào bức tranh bất hủ, cũng không tới được Tam Thập Tam Trọng Thiên, tu vi vĩnh viễn mắc kẹt tại Tam Thập Nhị Trọng Thiên. Có thể thấy được bọn họ tiếc nuối đến nhường nào.

Kể cả đám người Minh Thạch, Bạch Hổ cách đó không xa cũng không giấu nổi vẻ bất lực trên mặt, không phải thiên phú của bọn họ không đủ, thực lực yếu kém mà là vì quy tắc Bỉ Ngạn…

“Bức tranh bất hủ?” Ánh mắt La Chinh khựng lại.

“Đúng, đó là một bức tranh lơ lửng trên không trung Tam Thập Nhị Trọng Thiên, bức tranh vẽ sinh linh cường đại muôn màu muôn vẻ, sau khi cường giả tiến vào bức tranh bất hủ sẽ được gọi là người trong tranh, cũng có cách gọi khác là “người bất hủ”, hoặc là Bất Hủ cảnh” Cam Cao Hàn cười nói.

“Vậy Đông Hoàng cũng là người trong tranh?” La Chinh hỏi.

Cam Cao Hàn đáp: “Ừ, Thái Nhất Thiên Cung chúng ta có hai người trong tranh, thứ nhất là Đông Hoàng, thứ hai là lão Anh, cho nên thực lực của hai vị sơn chủ này cao hơn một bậc so với thực lực của năm vị sơn chủ khác!”

Trải qua trận chiến giữa Thái Nhất Thiên Cung và tộc Kim Ô, La Chinh cũng có hiểu biết sơ lược. Trước đây hắn cảm thấy các sơn chủ không thua kém Đông Hoàng là bao, hiện tại xem ra vẫn chênh lệch tương đối lớn. Tam Thập Nhị Trọng Thiên và Tam Thập Tam Trọng Thiên chỉ cách một tầng trời, nhưng thực tế là cả một cảnh giới!

“Linh hồn và thân thể của ngươi đều đủ tư cách, ta hy vọng ngươi có thể nhanh chóng vào Hồn thành, đi qua vùng đất Kiếp Cốt, trở thành một người trong tranh” Cam Cao Hàn nói xong thì nhìn về phía Đông Hoàng đang ngồi ngay ngắn trên mặt đất: “Có lẽ ngươi có thể tới Tam Thập Tam Thiên giải cứu Đông Hoàng…”

“Bởi vì thân thể ta có thể đi vào Bỉ Ngạn nên mới có tư cách trở thành người trong tranh, vậy thân thể trong Bỉ Ngạn của Phượng Ca thì sao?” La Chinh vừa nói vừa nhìn Phượng Ca cách đó không xa.

Tình trạng của Phượng Ca hơi đặc biệt một chút. Thân thể của nàng còn chưa vào Bỉ Ngạn, thứ ở trong Bỉ Ngạn chính là thân thể của Thuần Khiết Giả.

Cam Cao Hàn mỉm cười nói: “Có lẽ là có thể, dù sao thử thách của bức tranh bất hủ cũng ở trong Bỉ Ngạn, chỉ cần thông qua là được, nhưng ta cũng không dám hoàn toàn khẳng định”

Từ trước đến nay chưa ai gặp phải tình trạng kỳ quái như Phượng Ca, ngay cả Đông Hoàng bản gốc cũng không thể kết luận.

“Ta nhất định sẽ trở thành người trong tranh” Phượng Ca đột nhiên nói: “Ta phải cứu phụ hoàng!”

Gương mặt nhăn nheo của Cam Cao Hàn hiện lên vẻ yêu thương, động viên nàng: “Ta tin tưởng Phượng Ca điện hạ sẽ làm được!”

Phượng Ca nhìn La Chinh với vẻ sâu kín xa xăm.

Trong lòng nàng cũng hiểu có thể vào bức tranh được hay không, có trở thành người trong tranh được hay không, quan trọng nhất chính là hắn.

La Chinh bị Phượng Ca nhìn một hồi, sắc mặt hơi mất tự nhiên. Hắn nhìn thoáng qua núi Thái Nhất đã được ổn định, sau đó nói: “Ta phải quay về Tâm Lưu kiếm phái một chuyến!”

Tuy khả năng tộc Hữu Hùng tới tam đại kiếm phái không lớn lắm nhưng La Chinh vẫn lo lắng. Hiện tại chiến loạn trong Thiên Cung đã lắng xuống, hắn phải trở về một chuyến.

Dứt lời, La Chinh sải rộng hai tay, bay vút đi.

Bởi vì khi tộc Hữu Hùng tấn công đã phá hủy các loại cấm chế, đương nhiên La Chinh không cần leo lên núi mà cứ thế bay thẳng lên đỉnh núi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận