Bách Luyện Thành Thần

Chương 2708: Chung Yên và Thủ Tự

Nghe Thu Âm Hà hỏi câu này, La Chinh có vẻ xấu hổ. Ở Thần vực quả thực không ai nói cho hắn biết về nguyên nhân của cuộc chiến này cảMấy người lão Kim vì rời khỏi thế giới mẹ từ rất rất lâu rồi nên đương nhiên không biết được nguyên nhân, còn Trì Nghĩa và Lê Lạc Thủy thì rời khỏi đó lúc tu vi còn quá thấp nên e là cũng chẳng biết.

Dù La Chinh từng gặp trực diện Xi Vưu nhưng ông cũng chưa nhắc đến bao giờ…

“Đúng là không biết thật” La Chinh thản nhiên đáp lại.

Thu Âm Hà nhìn La Chinh một lúc rồi gật đầu nói: “Cũng phải, tu vi của ngươi quá thấp, nói cho ngươi biết cũng chẳng được gì. Trước khi vào Bỉ Ngạn thì có vài chuyện trong Bỉ Ngạn có nói ngươi cũng không hiểu…”

“Vậy rốt cuộc nguyên nhân là gì?” La Chinh hỏi, ánh mắt sáng rực.

“Vì sống sót” Thu Âm Hà bỗng đáp lại bằng giọng bùi ngùi.

La Chinh nhếch miệng, lặng lẽ trừng ông.

Thu Âm Hà bỗng hỏi: “Ngươi có từng nghe về Đạo Dịch Luận?”

La Chinh lắc đầu.

Thu Âm Hà nói tiếp: “Thái Cực gọi là Âm Dương, Âm Dương sinh Lưỡng Nghi, Lưỡng Nghi hóa Tứ Tượng, Tứ Tượng hóa Bát Quái, Bát Quái hóa… Cứ tiếp tục biến hóa như vậy mãi thì cuối cùng sẽ thành gì?”

“Thành cái gì chứ?” La Chinh khó hiểu hỏi.

“Thành non sông tươi đẹp ở Quan Sơn Châu này, thành toàn bộ thế giới mẹ, thậm chí là cả thế giới hỗn độn” Thu Âm Hà dang rộng hai tay, nói.

Hỗn độn có thể chuyển hóa thành mọi thứ. Không cần Thu Âm Hà giải thích, La Chinh cũng biết được điểm này vì thế giới trong cơ thể hắn được tạo ra theo cách đó.

Hắn bèn nói: “Hiểu rồi”

“Ngươi không hiểu” Thu Âm Hà cười nói: “Ngươi đã bao giờ nghĩ tới, nếu cứ tiếp tục biến hóa đến vô cùng vô tận thì sẽ xuất hiện tình trạng như nào?”

La Chinh thoáng sững ra, quả thực hắn chưa từng nghĩ đến vấn đề này.

Thu Âm Hà vươn tay, cách không tóm về phía xa. Một hòn đá bay vụt đến chỗ ông, bị ông khẽ dùng sức bóp.

“Rắc…”

Bề mặt hòn đá hiện đầy vết nứt, cuối cùng vụn vỡ thành vô số viên sỏi nhỏ.

“Hòn đá này vốn có một hình thái vô cùng hoàn chỉnh, nhưng sau khi bị ta dùng sức mạnh bóp nát thì chẳng thể phục hồi lại như cũ được” Thu Âm Hà nói.

“Vẫn có khả năng phục hồi” La Chinh không đồng ý.

Muốn chắp vá những viên sỏi này lại với nhau cũng không phải không thực hiện được. La Chinh chỉ cần phí chút sức là xong, có điều ai lại dư hơi đi làm chuyện đó?

Thu Âm Hà như biết được La Chinh sẽ nói thế nên lại tiếp tục: “Nhưng sẽ phải hao phí rất nhiều thời gian, hay nói đúng hơn là phải tiêu hao rất nhiều năng lượng mới có thể khiến tảng đá phục hồi lại như cũ…”

“Rồi sao nữa?” La Chinh hỏi tiếp. Hắn cảm thấy mình càng lúc càng không hiểu.

Thu Âm Hà nói: “Hòn đá kia từ một chỉnh thể hóa thành vô số mảnh vỡ sẽ càng hỗn loạn hơn, đúng không?”

“Đúng”

“Trên toàn thế giới vẫn luôn không ngừng diễn ra những chuyện giống như này. Từ sau khi hỗn độn được mở và sinh linh mới sinh ra, chúng bắt đầu gây giống tạo thêm càng nhiều con dân hơn. Con dân sẽ xây dựng nhà cửa, mở rộng lãnh thổ… Qua vô số năm, thế giới mẹ liền biến thành bộ dáng giống như bây giờ!” Thu Âm Hà nói.

Hàng triệu chủng tộc hoành hành trong thế giới mẹ, thảo phạt và giết chóc lẫn nhau.

“Cho nên toàn bộ thế giới này đều tuân theo quá trình từ trật tự đến hỗn loạn” Thu Âm Hà nói.

La Chinh khẽ nhướng lông mày, rốt cuộc lão già này lượn cả một vòng to như thế là muốn nói điều gì? Ân oán giữa tộc Cửu Lê và tộc Hữu Hùng có quan hệ khỉ gì với chuyện này chứ?

Mặc dù Thu Âm Hà đã nhận ra La Chinh mất kiên nhẫn nhưng vẫn cứ cất giọng đều đều mà hỏi tiếp: “Ngươi có bao giờ nghĩ tới, nếu cứ hỗn loạn như thế mãi thì sẽ xảy ra chuyện gì?”

“Thế giới mẹ sẽ rộng lớn hơn?” La Chinh thử suy đoán.

“Đúng là thế giới mẹ có thể mở rộng ra, nhưng mức độ cũng có hạn thôi. Lúc hỗn loạn vẫn tiếp tục gia tăng, toàn bộ hỗn độn cũng sẽ khuếch trương, khi đạt đến mức độ nhất định sẽ có một cây kim đâm vào toàn bộ hỗn độn. Sau đó… “Oành” một tiếng, mọi thứ lại về với hư vô…”

Thu Âm Hà vừa nói vừa làm một động tác khoa trương.

La Chinh chớp mắt, nhìn ông bằng ánh mắt nghi ngờ.

Hắn cũng hiểu ý của ông, ông đang muốn bảo rằng khi hỗn độn cứ mở rộng như thế mãi thì sẽ đi đến hủy diệt à?

Nhưng không phải hỗn độn là được mở ra nên mới có sao? Dựa vào đâu mà Thu Âm Hà biết được loại chuyện quái đản như hỗn độn sẽ bị nổ, lại còn miêu tả theo hình ảnh cầm kim đâm thủng hỗn độn nữa… Hỗn độn nào phải trái bóng da.

Ngay lúc La Chinh đang định hỏi ra nghi vấn trong lòng thì Thu Âm Hà đã tiếp tục: “Có vài ý nghĩ đã được đưa ra nhằm phòng ngừa không để hỗn độn bị như thế, mà vấn đề này ta cũng vừa đề cập đến cách đây không lâu, mỗi người bọn họ sẽ lựa chọn đạo của mình. Đây chính là điểm khác biệt giữa tộc Cửu Lê của các ngươi và tộc Hữu Hùng”

“Có thể nói rõ hơn là rốt cuộc hai bên khác nhau chỗ nào không?” La Chinh hỏi.

Thu Âm Hà đáp: “Có hai cách để sống sót. Một cách là ngăn cản cây kim kia phá hủy hỗn độn, được gọi là Đạo Chung Yên. Đây là đạo mà tộc Cửu Lê, bao gồm cả Lê Sơn và một phần khá nhiều các thế lực dị tộc lựa chọn”

La Chinh chớp mắt.

Lúc trước, khi được gặp Phục Hy, hắn ta từng đề cập đến Chúa tể Chung Yên. Khi ấy La Chinh nghe mà chẳng hiểu gì cả, cũng không biết khái niệm đó có liên quan gì đến những điều mà Thu Âm Hà đang nói không?

“Vậy tộc Hữu Hùng chọn đạo nào?” La Chinh hỏi.

Thu Âm Hà nghe được câu hỏi này cũng không trả lời ngay mà vươn tay ra bóp nhẹ mớ sỏi vụn rơi vãi đầy đất. Dòng năng lượng tản ra từ đầu ngón tay ông cắn nuốt và diệt sạch mọi viên sỏi ấy, cuối cùng chỉ chừa lại một hòn sỏi nhỏ: “Bây giờ chỉ còn lại một viên sỏi, vô cùng sạch sẽ, có phải cảnh tượng không còn lộn xộn như ban nãy nữa?”

“Ý của Thu tiền bối là…”

“Đạo Thủ Tự, xử lý tất cả những chủng tộc khác” Thu Âm Hà nhún vai.

“Chỉ chừa lại Nhân tộc thôi ư? Tộc Hữu Hùng có thể làm được à?” La Chinh ngạc nhiên nói.

Theo như những gì hắn quan sát được sau khi gia nhập Thiên Cung thì trong thế giới mẹ này, Nhân tộc chẳng phải là chúa tể.

“Có lẽ ngay đến Nhân tộc cũng không cần. Dù sao… Sau khi xử lý những dị tộc khác rồi, Nhân tộc cũng sẽ sinh sôi, sẽ bành trướng tại mỗi một góc trong thế giới mẹ, như vậy hỗn loạn vẫn sẽ tiếp tục kéo dài. Trạng thái lý tưởng là chỉ để khoảng mấy nghìn cho đến mười nghìn người sống sót nhằm giữ độ gia tăng hỗn loạn ở mức cực thấp” Thu Âm Hà nói.

Đây đúng là một kế hoạch điên rồ.

“Như vậy, tộc Hữu Hùng muốn xử lý toàn bộ sinh linh trong hỗn độn. Nhưng vì sao tộc Cửu Lê lại bị diệt sớm nhất?” La Chinh hỏi.

“Nguyên nhân dẫn đến tranh chấp giữa hai tộc là vô cùng phức tạp, nhưng chủ yếu vẫn là cái này…” Thu Âm Hà gật gật đầu.

La Chinh nhìn Thu Âm Hà chăm chú, vẻ mặt phức tạp. Cuối cùng hắn nói: “Tộc Cửu Lê bị thất bại thê thảm không chỉ vì tộc Hữu Hùng, mà còn vì Thần Nông Đại Đế của Liệt Sơn Thị tham gia vào khiến tộc Cửu Lê liên tục bị bại lui. Điều này chứng tỏ Liệt Sơn Thị cũng lựa chọn cùng một đạo với Đế Hồng Thị, không phải sao?”

“Đoán đúng lắm” Thu Âm Hà nói tiếp: “Chỉ một mình Đế Hồng Thị thì không thể nào thực hiện ý nguyện vĩ đại ấy. Sau lưng ông ta không chỉ có Liệt Sơn Thị, mà còn có những tồn tại mạnh hơn cả họ nữa!”

Nhắc đến loại tồn tại này, Thu Âm Hà cũng cảm thấy kính sợ.

Đương nhiên La Chinh đã đoán ra, tồn tại ấy chính là Cổ Thần Hỗn Độn.

Chỉ có điều, thi thoảng trong đầu hắn lại vang lên giọng nói của 9527 nên La Chinh đã chẳng còn cảm giác thần bí gì với Cổ Thần Hỗn Độn nữa.

Thu Âm Hà vốn đang đợi La Chinh đặt câu hỏi về tồn tại hùng mạnh kia, nhưng đợi cả một lúc lâu mà hắn vẫn yên lặng không lên tiếng. Thu Âm Hà không nhịn được nữa bèn hỏi ngược lại La Chinh: “Ngươi không tò mò à?”

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Chỉ yêu mình em. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận