Bách Luyện Thành Thần

Chương 2097: Dung hợp kiếm hồn

La Chinh đang ở trong trạng thái tỉnh táo tuyệt đối, ánh mắt lạnh lùng dõi theo kiếm hồn kia, nhưng nó lại không cho hắn quá nhiều thời gian. Sau khi lơ lửng trong đầu hắn vài ba giây, mũi kiếm hồn tiếp tục bay vọt về phía hắn với khí thế như muốn cắn giết tất cả“Lần nữa!”

Đôi mắt lạnh lẽo của La Chinh lóe sáng như tinh tú.

Nói cho cùng, kiếm hồn của Thừa Ảnh kiếm chỉ là linh hồn chứ không phải một thanh “kiếm” thật sự, rốt cuộc hắn đã có thể bắt được nó sau khi không ngừng làm nó tiêu hao.

Do đó, ánh sáng vàng trong linh hồn La Chinh lại mạnh lên lần nữa.

Bởi vì La Chinh đang ở trong mật thất nên phía Kiếm tộc, Vũ Thái Bạch và La Yên không hề phát hiện điểm khác thường, chỉ có mình Viên Thừa Đạo lặng lẽ quan sát mọi chuyện.

Chẳng qua hiện giờ ông cũng hơi rối rắm.

Nghĩ một cách lý trí thì La Chinh không thể nào chinh phục Thừa Ảnh kiếm với năng lực hiện tại của mình, khả năng trở thành kiếm nô của thanh kiếm ấy cao hơn nhiều!

Nhưng mặt khác, Viên Thừa Đạo lại khá là kỳ vọng vào việc La Chinh sẽ dùng sức mạnh của mình để chinh phục Thừa Ảnh kiếm, và cũng chỉ có người như thế mới có tư cách khiến mình hết lòng hết dạ đi theo phụ tá.

Một canh giờ sau, La Chinh vẫn ngồi yên trong mật thất.

Bởi vì bản thân Thừa Ảnh kiếm có thần thông “Tuyệt Linh Phong”, có thể ngăn cách La Chinh và kiếm hồn một cách triệt để nên đến Viên Thừa Đạo cũng không biết rốt cuộc trong đầu La Chinh đang xảy ra chuyện gì.

Hai canh giờ sau, Viên Thừa Đạo dần sốt ruột.

Nếu như La Chinh thật sự trở thành kiếm hồn của Thừa Ảnh kiếm thì dù Viên Thừa Đạo có ra tay cũng muộn rồi, khi ấy linh hồn của La Chinh đã hứng chịu một số tổn thương không thể nào đảo ngược.

Hai canh giờ rưỡi sau, Viên Thừa Đạo hơi hoang mang. Có thế nào thì cũng phải phân thắng bại rồi chứ.

Cuộc chiến linh hồn khác với thần thông võ kỹ, trong đánh võ thì khi sức mạnh hai bên tương đương nhau là có thể đánh qua đánh lại mãi. Trong khi đó, nhiều cuộc giao tranh linh hồn thường phân thắng bại trong tích tắc, hoàn toàn không có đường sống. Ấy thế mà La Chinh đã kiên trì hơn bốn tiếng mà kiếm hồn của Thừa Ảnh kiếm vẫn cứ ở trong đầu hắn, cả hai đang làm gì thế?

“Thôi bỏ đi, cứ ngăn cản trước đã…”

Viên Thừa Đạo vung cánh tay như xương khô của mình, một làn sóng linh hồn vô hình bay dọc theo giếng sâu chỗ ông rồi xuyên qua Nhược Mộc với tốc độ cực nhanh.

Viên Thừa Đạo bị trúng nguyền rủa nghiêm trọng nên bây giờ khó có thể rời khỏi Nhược Mộc, hơn nữa sức chiến đấu ở những mặt khác cũng bị giảm mạnh, riêng chỉ có mặt linh hồn là không chịu tổn thương quá lớn.

Chỉ trong chớp mắt, làn sóng linh hồn đó đã chạy thẳng đến thần thành Hóa Kiếm.

Ngay khi nó lẻn vào trong thần thành Hóa Kiếm, bộ ba Vũ Thái Bạch, Kiếm Vô Ngân và Kiếm Lôi Đình đồng loạt biến sắc.

Ngay cả La Yên, Kiếm Ngao và hàng loạt chân thần khác cũng cảm nhận được nó.

“Lực linh hồn của ai mà mạnh mẽ vậy?” Cơ thể Vũ Thái Bạch lóe lên, lập tức rời khỏi cung điện của mình, đồng thời lộ vẻ cảnh giác.

Kiếm Lôi Đình và Kiếm Vô Ngân cũng thế… Hai thánh nhân đã tiến vào trạng thái chiến đấu!

Làn sóng linh hồn này không nhiều nhưng khí thế ngưng tụ bên trong lại còn mạnh hơn cả linh hồn của thánh nhân!

Các chân thần khác cũng không dám thở mạnh.

Vào giờ phút này, dường như một con thú lớn vượt trên cả thánh nhân đang đến, mọi sinh linh yếu ớt đều sinh lòng sợ hãi không dám kháng cự lại.

Làn sóng linh hồn này bỗng nhiên xuất hiện giữa thần thành Hóa Kiếm, thoáng ngừng lại một giây rồi lập tức lao về phía nam của thành!

“La Chinh?”

Vũ Thái Bạch hoảng hốt, mật thất tu luyện mà Kiếm tộc sắp xếp cho La Chinh nằm ở phía nam, và ngay lúc này đây hắn đang bế quan tại đó.

Thân thể Vũ Thái Bạch lóe lên rồi biến mất ngay tại chỗ.

Đợi đến khi hắn xuất hiện lần nữa, Kiếm Vô Ngân và Kiếm Lôi Đình cũng cùng xuất hiện.

Ba người nhìn nhau rồi đồng loạt nhìn chằm chằm vào phủ đệ chứa mật thất tu luyện của La Chinh ở phía dưới. Giờ phút này, làn sóng linh hồn kia đã vào trong phủ đệ!

“Làm sao bây giờ?”

“Ai phóng sóng linh hồn ra vậy?”

Hai vị thánh nhân hỏi Vũ Thái Bạch.

Linh hồn này quá mạnh mẽ, bọn họ muốn ngăn chặn nhưng lại không có năng lực thực hiện.

“Ta không cảm nhận được sự thù địch từ linh hồn này” Vũ Thái Bạch vẫn giữ vẻ bình tĩnh.

Linh hồn này có thể bóp chết linh hồn của La Chinh đơn giản như giẫm chết một con kiến vậy.

Bọn họ chỉ có thể cầu nguyện linh hồn ấy sẽ không làm tổn thương La Chinh.

Trong mật thất tu luyện, La Chinh vẫn duy trì trạng thái ngồi thiền, hoàn toàn chìm sâu vào trong đầu óc.

Ngay khi làn sóng linh hồn kia vừa đến gần và chuẩn bị chui vào đầu La Chinh, hắn đột nhiên mở mắt ra.

Cùng lúc đó, Thừa Ảnh kiếm trong tay hắn lóe ánh sáng xanh!

“Keng!”

La Chinh vốn bị “Tuyệt Linh Phong” của Thừa Ảnh kiếm chặn kín nên không thể nhận ra bất cứ động tĩnh nào ngoài đầu, do đó cũng không nhận ra làn sóng linh hồn của Viên Thừa Đạo.

Vì vậy, ngay khi mở mắt ra, hắn lập tức cầm lấy Thừa Ảnh kiếm phản công như phản xạ có điều kiện!

Ánh kiếm xanh nhấp nháy rồi chém vào linh hồn của Viên Thừa Đạo.

Linh hồn ấy không kịp đề phòng nên bị chém thành hai nửa.

Chẳng qua nó không tiêu tan mà chậm rãi hóa thành một cái bóng mờ tối. Cái bóng này dần thành hình rồi hóa thành vẻ ngoài của Viên Thừa Đạo.

“Lão Viên!” La Chinh ngẩn ngơ.

Quả thật hắn đã cảm thấy hơi thở của linh hồn này hơi quen, nhưng bất cứ ai khi đang trong mật thất tu luyện mà có thứ đột ngột xông vào thì đều sẽ quyết định tấn công!

Cái bóng linh hồn của Viên Thừa Đạo trôi lơ lửng trong mật thất tu luyện, rủ mắt nhìn xuống La Chinh bên dưới. Trên gương mặt ông là vẻ ngơ ngác và ngạc nhiên khó giấu: “Ngươi thuần phục Thừa Ảnh kiếm rồi hả?”

“Ừ” La Chinh gật đầu.

“Làm cách nào vậy?” Viên Thừa Đạo buồn bực.

Viên Thừa Đạo nghĩ ra hai cách nhưng La Chinh của hiện tại không thể nào hoàn thành một cách thuận lợi được.

La Chinh chớp chớp mắt, trả lời: “Kiếm hồn đó không ngừng tấn công trong đầu ta… Sau đó nó bị ta chém nát rồi dung hợp với linh hồn của ta luôn…”

Nghe thế, Viên Thừa Đạo im lặng một hồi lâu rồi mới từ từ mở miệng: “Chỉ đơn giản vậy thôi à?”

“Chỉ đơn giản vậy thôi…” La Chinh bĩu môi, nét mặt hơi bất mãn.

Đơn giản chỗ nào?

Kiếm hồn này không ngừng tấn công La Chinh như điên vậy, thậm chí còn chẳng ngừng nghỉ tí nào.

La Chinh cắn răng vận dụng lực linh hồn của mình liên tục để gắng chống chọi với nó.

Hắn cũng không biết sao mình chịu được chuyện đó suốt mấy tiếng như vậy.

May mà đến cuối cùng ánh sáng bên ngoài kiếm hồn cũng tối xuống, sau đó hóa thành những mảnh linh hồn và sáp nhập vào linh hồn của La Chinh, nhờ vậy hắn mới thoát khỏi “Tuyệt Linh Phong”.

Bây giờ nghe Viên Thừa Đạo nói thế, La Chinh cảm thấy thật cạn lời…

Chưa kể ông cũng không nhắc hắn về sự nguy hiểm của Thừa Ảnh kiếm, nếu ban nãy hắn hơi thả lỏng một tí là sẽ bị kiếm hồn kia cắn nuốt ngay!

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận