Bách Luyện Thành Thần

Chương 3276: Hủy diệt nhanh chóng

Không bao lâu sau, Mẫn Hổ đã đi tới bầu trời Doanh Hải Châu, phóng một “không gian cực nhỏ” ra khỏi nhẫn Tu DiKhông gian cực nhỏ này gần như không có trọng lượng, nếu người bình thường đụng phải, không gian cực nhỏ sẽ xuyên qua thân thể, bởi vì nó nhỏ đến mức gần như không tồn tại.

Cho nên Mẫn Hổ toàn phải dùng thần thông không gian mới có thể di chuyển những “không gian cực nhỏ” này.

Một không gian cực nhỏ được phóng ra, chậm rãi lơ lửng giữa không trung. Một cơn gió nhẹ phất qua, “không gian cực nhỏ” nhỏ hơn hạt bụi gấp hàng triệu lần xoáy tròn giữa không trung, bay xuống bên dưới.

Doanh Hải Châu nắng chiếu lung linh, không tối tăm như dưới vực sâu. Cho nên dù “không gian cực nhỏ” tỏa sáng rực rỡ, cũng không thể chói mắt như ánh sao.

Vật sáng này từ trên cao bay xuống, rơi vào một hòn đảo bên dưới.

Trong Doanh Hải Châu gần như tất cả đều là nước, chỉ có vài hòn đảo khổng lồ. Trên hòn đảo này có một tộc nhỏ tên là “tộc Hồ Côn” sinh sống. Thế lực của tộc Hồ Côn có thể đứng hàng đầu Doanh Hải Châu, cũng có thể tính là một trong mười thế lực lớn nhất trong các chủng tộc trên biển, nhưng thế giới mẹ rộng lớn, so với các thế lực siêu cấp thì chỉ là một tộc nhỏ trong các tộc nhỏ. Các tộc như Hữu Hùng, Thần Nông chỉ cần tùy tiện phái một cường giả là đã có thể tàn sát sạch sẽ một tộc nhỏ như vậy.

Nhưng vị trí địa lý của Doanh Hải Châu tương đối xa xôi, hơn nữa cũng không có sản phẩm gì đặc biệt, trước nay vẫn luôn hòa bình yên ổn. Ngoại trừ dưới nước có hai đại tộc thường xuyên khai chiến thì đa số thời điểm, Doanh Hải Châu vẫn luôn duy trì hòa bình, cảnh tượng như vậy cũng rất hiếm có trong thế giới mẹ.

“Nhìn kìa, đó là cái gì…”

Một tộc nhân tộc Hồ Côn chú ý tới đốm sáng từ trên bầu trời bay xuống.

Rất nhiều tộc nhân tộc Hồ Côn ngẩng đầu nhìn lên, trên mặt đều hiện lên vẻ kỳ quái.

“Có ngôi sao hạ xuống sao?”

“Đây rõ ràng là ban ngày mà…”

“Chúng ta qua đó nhìn xem!”

Tộc Hồ Côn vẫn chưa ý thức được nguy hiểm ập xuống, rất nhiều tộc nhân còn đuổi theo đốm sáng.

Có một tộc nhân tộc Hồ Côn tốc độ nhanh nhất. Thực lực của kẻ này đã đạt tới cảnh giới Đại Viên Mãn, thân hình không ngừng nhoáng lên, đã đi tới phía dưới đốm sáng nhanh hơn một bước.

“Đốm sáng này nhỏ quá! Nhưng ánh sáng mạnh, cho dù ở xa mấy chục dặm cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, đây là bảo vật gì vậy!” Nó vừa kinh ngạc thốt lên vừa vươn tay về phía đốm sáng.

Ngay tại khi nó và “không gian cực nhỏ” này tiếp xúc, không gian cực nhỏ xuyên thấu qua tay nó, đáp xuống mặt đất, thâm nhập vào lòng đất.

“Thế nào…”

Tộc nhân tộc Hồ Côn thấy hơi khó hiểu, chẳng lẽ đốm sáng vừa rồi chỉ là một đốm sáng?

Đương nhiên nó không thể hiểu được “không gian cực nhỏ” nhỏ đến mức nào, đối với “không gian cực nhỏ” kích cỡ li ti thì cả người nó đều là cái sàng…

Ngay khi nó còn đang khó hiểu thì một luồng hơi nóng đột nhiên truyền tới từ dưới chân.

“Soạt!”

Ngọn lửa màu xanh phóng lên cao.

Tộc nhân tộc Hồ Côn đứng xa xa nhìn thấy cột lửa chọc trời, trên mặt tràn đầy hoảng sợ, đều vội vàng xoay người bỏ chạy. Nhưng tốc độ lan tràn của ngọn lửa màu xanh này quá nhanh…

Chúng còn chưa kịp xoay người thì thân thể đã lọt vào cột lửa màu xanh kia rồi.

Như Thần Nông đã nói, uy lực của ngọn lửa phóng ra từ không gian cực nhỏ cũng không được tính là mạnh, ngọn lửa này gần như không thể tạo ra bất cứ thương tổn nào cho Hồn Nguyên cảnh, ngay cả cường giả Bỉ Ngạn cảnh cũng có biện pháp ngăn chặn. Nhưng chín mươi chín phần trăm sinh linh trong thế giới mẹ đều không thể ngăn cản…

Ngọn lửa màu xanh nhanh chóng khuếch tán, các tộc nhân tộc Hồ Côn hét toáng lên, gào rống, khóc thét, nhưng đại đa số đều nhanh chóng bị thiêu rụi, hóa thành tro tàn. Tất cả cây cối, nhà cửa trên đảo cũng bị đốt thành tro…

Đối mặt với ngọn lửa mãnh liệt phóng lên tận trời, ngay cả vị tộc nhân Hồ Côn Đại Viên Mãn kia cũng chỉ có thể thi triển một kết giới, ngăn cản được vài nhịp thở rồi cũng bị thiêu rụi.

Nó cố gắng tiến hành dịch chuyển không gian, tránh đi ngọn lửa màu xanh, nhưng vừa mới dịch chuyển đến vị trí an toàn, ngọn lửa màu xanh lại lan tới, lần nữa bao phủ nó vào bên trong.

Lần nữa dịch chuyển không gian, nó vẫn bị ngọn lửa màu xanh nhanh chóng khuếch tán đuổi kịp. Cuối cùng nó dịch chuyển tới mặt biển mới tuyệt vọng phát hiện, ngọn lửa màu xanh đã bao phủ khắp Doanh Hải Châu!

“Rào!”

Nó nhảy vào trong biển.

Trong khoảng thời gian ngắn, nước biển đã bắt đầu sôi trào. Chẳng qua so với ngọn lửa màu xanh, nước biển sôi trào đã vô cùng “mát”, ít nhất vị tộc nhân tộc Hồ Côn còn có thể dễ dàng chịu đựng. Nhưng nó nhanh chóng phát hiện ra đáy biển cũng không an toàn…

Ngọn lửa màu xanh lấp đầy không gian Doanh Hải Châu, ngọn lửa thiêu đốt điên cuồng, nước biển cũng nhanh chóng bốc hơi, mặt biển cũng hạ xuống với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.

Các đại tộc dưới đáy biển cũng bắt đầu khủng hoảng cực độ. Chúng không biết ngọn lửa trên mặt biển từ đâu mà tới, nhưng dựa vào tốc độ bốc hơi như vậy, không bao lâu sau nước biển sẽ hoàn toàn biến mất, mà kết cục của chúng cũng không khác gì các sinh linh trên đảo.

Nhưng chuyện xảy ra đã hoàn toàn vượt qua dự đoán của chúng. Dù sao chúng có nghĩ thế nào cũng không hiểu vì sao lại có người hành động tàn sát vô duyên vô cớ như vậy…

Ngọn lửa liên tục quay cuồng trên bầu trời, nước biển cả Doanh Hải Châu đều bị bốc hơi không còn một giọt.

Mẫn Hổ đứng trên cao nhìn xuống bên dưới.

Sau khi nước biển bị bốc hơi, lượng muối bị tách ra, muối và than đen trộn lẫn vào nhau, tạo thành một cánh đồng muối mênh mông vô tận…

“Phụt…”

Ngọn lửa trong “không gian cực nhỏ” kia cuối cùng cũng đốt xong. Doanh Hải Châu cuồn cuộn ánh lửa, cuối cùng cũng có được một chút hơi mát.

Một châu rộng lớn như vậy mà chỉ có rất ít sinh linh sống sót, hoặc là cường giả Bỉ Ngạn có tín vật Bỉ Ngạn đặc biệt, hoặc là cường giả Hồn Nguyên cảnh, hai vị Thái Thượng trưởng lão ngồi dưới đáy biển chính là hai Hồn Nguyên cảnh trong Doanh Hải Châu.

Không lâu trước đây hai vị Thái Thượng trưởng lão Hồn Nguyên cảnh này vẫn là người mạnh nhất trong hai đại tộc, hai đại tộc này vì tranh đoạt tài nguyên trong Doanh Hải Châu mà tranh đấu mấy chục nghìn năm, còn hai người này lại là vai chính trong đó.

Sao bọn họ có thể ngờ được chỉ trong một thời gian ngắn mà nước biển đã khô cạn, người trong tộc chết cháy, tất cả những gì bọn họ sở hữu đều đã biến mất.

Hai người nhìn nhau không nói gì, mặt mày cứng đờ.

Đối mặt thủ đoạn hủy diệt thiên địa này, ngay cả Hồn Nguyên cảnh ngoại trừ tự bảo vệ mình thì không còn cách nào khác.

Hàng chục tỷ sinh linh trước khi chết đều mang theo sợ hãi và phẫn nộ mãnh liệt. Cảm xúc tiêu cực rất có tính lây lan. Một người có thể lây lan cảm xúc tiêu cực cho cả quần thể, mà một quần thể thì có thể lây lan

cảm xúc tiêu cực cho cả thế giới. Cảm xúc tiêu cực của mấy chục tỷ sinh linh như một chiếc búa tạ vô hình, bắt đầu chấn động cả thế giới mẹ.

“Vù…”

Hình như ngay cả Mẫn Hổ cũng bị những cảm xúc tiêu cực này ảnh hưởng. Gã thở hắt một hơi, thân hình nhoáng lên, dịch chuyển không gian đi tới Ngự Phong Châu tiếp giáp Doanh Hải Châu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận