Bách Luyện Thành Thần

Chương 3513: Hợp sức

Trên lý thuyết, bốn góc vuông của Khởi Nguyên Thần Huyết bao gồm tất cả các loại năng lực, từ thế giới Huyền Lượng tới thế giới cấp thấp đều không thể trốn thoát khỏi bốn góc vuông nàyKhởi Nguyên Thần Huyết hoàn chỉnh hẳn có thể khắc chế được bất cứ năng lượng nào. Mặc dù La Chinh không thể hoàn toàn khống chế được Khởi Nguyên Thần Huyết nhưng hắn tin tưởng điểm này tuyệt đối.

Dù sao từ Vĩnh Hằng thần đình tới bốn huyết mạch bản nguyên ở dưới thần đình và con đường trong bức tranh bất hủ rồi lại tới thế giới hỗn độn, gần như chỗ nào cũng là minh chứng hoàn mỹ cho điều này. Nhưng khi đối mặt với Đại Phạn Vô Lượng Thiên Quang, lần đầu tiên Khởi Nguyên Thần Huyết mất tác dụng.

Huyết mạch chấn động dữ dội nhưng lại không tìm được năng lực khắc chế hữu hiệu. Sau đó, La Chinh cũng cảm nhận được huyết mạch trong cơ thể mình như bão táp, lục phủ ngũ tạng chận động kịch liệt trong cơn gió lốc này. Tiếp sau nữa, cánh tay La Chinh dần dần xảy ra biến hóa. Hai cái tay vượn vốn mặc đầy lông trắng bắt đầu co lại, lông trắng nhanh chóng tróc ra, xương cũng bắt đầu trở nên mềm. Toàn bộ cánh tay biến thành bắp thịt thuần túy, đồng thời mặt ngoài lõm thành từng lỗ tròn. Lỗ tròn khuếch trương thành từng cái giác hút.

“Đây là xúc tua bạch tuộc?”

La Chinh nhìn sự biến hóa của cánh tay mình cũng lấy làm kinh hãi. Tuy sự thay đổi này không tạo cho hắn bất cứ cảm giác đau đớn nào, thông thường nó sẽ thay đổi theo hướng có lợi nhưng La Chinh vẫn cảm thấy quá đáng sợ.

“Lạch cạch, lạch cạch!”

Cánh tay bạch tuộc này hoàn toàn không chịu sự khống chế của La chinh, lập tức di động ở mặt ngoài của cột sáng. Thông Thiên giáo chủ vừa thấy La Chinh không có cách nào giải quyết thì thở phào nhẹ nhõm, trên mặt còn lộ ra vẻ đắc ý.

Quá trình La Chinh phá vỡ “Ngư Cổ” khiến Thông Thiên giáo chủ rơi vào trầm tư. Với kiến thức của mình, y đã nhanh chóng đưa ra kết luận rằng do La Chinh may mắn nên đã đoạt được một năng lực khắc chế thần thông không gian. Vì vậy thế giới tam giác của Không và thế giới Ngư Cổ của y mới nhanh chóng bị phá vỡ như vậy.

Vừa rồi, Thông Thiên giáo chủ đã tận mắt nhìn thấy La Chinh phá vỡ lồng giam Bất Pháp của “Khư”, chuyện này là điều không thể tưởng tượng nổi. Huyết mạch của tên nhãi này có thể khắc chế năng lực khác nhau ư?

Xem ra bây giờ La Chinh không có cách nào khắc chế Đại Phạn Vô Lượng Thiên Quang. Sao một Bất Hủ cảnh có thể phá vỡ được sức mạnh nền móng được chứ? Y yên tâm hấp thu Vô Lượng Thiên Quang, chỉ cần hoàn thành Phạn Quang Thể, đám người trước mắt này sẽ bị y quét sạch.

Phải nghiên cứu tên La Chinh này kỹ hơn mới được, xem rốt cuộc trong cơ thể hắn cất giấu bí mật gì?

Lúc Thông Thiên giáo chủ đang thầm đắc ý, xúc tu do cánh tay của La Chinh biến thành điên cuồng “hút” bức tường ánh sáng.

“Ngươi định dùng cách này để phá vỡ bức tường ánh sáng ư?” Trong mắt Thông Thiên giáo chủ lộ ra vẻ khinh thường.

Nhưng vẻ mặt khinh thường này chỉ duy trì được khoảng một hơi thở. Mặt ngoài của ánh sáng trắng thuần khiết xuất hiện từng chấm đen nhỏ, đồng thời chấm đen này cũng nhanh chóng mở rộng, cuối cùng hình thành từng cái lỗ nhỏ.

“Xúc tu này đang ăn tường ánh sáng!” Trong mắt của Thông Thiên giáo chủ như sắp rơi ra ngoài.

Bức tường ánh sáng bảo vệ hình thành từ Đại Phạn Vô Lượng Thiên Quang nhìn có vẻ tấm thường nhưng trên thực tế, phương pháp biến năng lượng thành tường cực kỳ đặc biệt. Trong thế giới hỗn độn, chắc hẳn không có thứ gì có thể phá vỡ được tường ánh sáng.

Thông Thiên giáo chủ luôn kiên định với niềm tin này, giờ nhìn thấy trên bức tường ánh sáng xuất hiện từng lỗ trống thì trợn tròn mắt. Ngay sau đó, ngọn lửa phẫn nộ dâng lên trong lòng y.

Tên nhãi ranh này thật đáng sợ. Nếu không diệt trừ được hắn thì hắn sẽ là mối uy hiếp lớn nhất với tộc Vô Không.

Thông Thiên giáo chủ vốn thay mặt cho tộc Vô Không, coi văn minh Nguyên Linh là mối uy hiếp lớn nhất, còn ba mươi chín anh kiệt của Nhân tộc bị bắt chỉ có thể coi là “phiền phức” mà thôi. Hơn nữa, họ bị nhốt nhiều năm như vậy thì cũng coi như phiền phức bị lãng quên.

Bây giờ, trong mắt Thông Thiên giáo chủ thì mức độ nguy hiểm của La Chinh vọt lên vị trí thứ nhất.

“Phá vỡ rồi?”

Sau khi xúc tu dịch chuyển, La Chinh cũng nhìn thấy trên bức tường ánh sáng có lỗ hổng. Với hình thể cao trên triệu trượng của hắn thì có vẻ lỗ hổng kia rất nhỏ. Nhưng trên thực tế, lỗ hổng này có đường kính lên tới hơn mười nghìn trượng.

“Nếu ngươi đã muốn chịu chết như vậy thì ta sẽ tiễn ngươi một đoạn đường”

Thông Thiên giáo chủ tức giận thả ra sát ý mãnh liệt, kiếm trong tay y hóa thành màu trắng thuần. Đồng thời, sắc trắng này còn lan từ thân kiếm lên tới cánh tay, thân thể, thậm chí toàn thân y. Mỗi chi tiết trên người Thông Thiên giáo chủ đều được ánh sáng trắng bao bọc, liếc mắt nhìn chỉ có thể phân biệt được hình người và kiếm.

“Vù!”

Y chém một nhát kiếm về phía đầu của La Chinh, bức tường sáng kiên cố không hề ngăn cản Thông Thiên giáo chủ chút nào. Mũi kiếm trắng nõn gầm thét giận dữ muốn cắn nuốt La Chinh.

Đương nhiên La Chinh không ngốc. Hắn thấy nhát kiếm kia sắp chém xuống đầu mình nên lựa chọn lui lại. Nhưng xúc tua kia chịu sự khống chế của Khởi Nguyên Thần Huyết, không đồng bộ với hành động của La Chinh. Nó vẫn đang tham lam quấn lấy bức tường ánh sáng để hút.

Thân thể La Chinh lùi lại kéo cánh tay kia dài tới mấy trăm nghìn trượng. Vừa khéo, nó bị thanh kiếm ánh sáng kia chém trúng.

“Phập phập!”

Xúc tu đứt, Khởi Nguyên Thần Huyết sền sệt bắn từ vết thương ra. Nhưng những Khởi Nguyên Thần Huyết này có suy nghĩ riêng của mình, một phần đi từ chỗ cánh tay cụt rút vào trong thân thể của La Chinh, phần còn lại trực tiếp chui vào trong phần cụt của cánh tay. Sau đó, xúc tu đứt kia lại động đậy giống như một con côn trùng béo ú, leo lên mặt còn lại của bức tường ánh sáng.

Dưới cơn thịnh nộ, Thông Thiên giáo chủ nào để ý tới chuyện này. La Chinh lui lại, y cũng theo sát phía sau.

“Chạy đi đâu!”

Thông Thiên giáo chủ chém nhát kiếm thứ hai. Nhưng nhát kiếm này vừa chém ra thì “Trắc” đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh. Nó đưa tay chỉ vào thân kiếm của Thông Thiên giáo chủ, từng mạng nhện tinh tế nhanh chóng xuất hiện trên thân kiếm. Mạng nhện này bám vô cùng chắc, từng tầng từng tầng tạo thành trở ngại cực lớn cho Thông Thiên giáo chủ.

Y nhẹ nhàng vẩy trường kiếm một cái, muốn thoát khỏi đống mạng nhện này. Lúc này, đột nhiên một Oa Ảnh nhanh chóng giáng lâm. Oa Ảnh bao phủ lấy y, hòa làm một thể với Thông Thiên giáo chủ màu trắng.

Nếu là Bất Hủ cảnh thông thường hòa làm một thể với Oa Ảnh thì nhất định sẽ bị năng lượng ăn mòn. Oa Ảnh của Nữ Oa bản tôn có uy lực mạnh hơn Nữ Oa rất nhiều. Nhưng Thông Thiên giáo chủ đang hóa thành Phạm Quang Thể nên lực phòng ngự rất mạnh, Oa Ảnh vốn chẳng thể nào ăn mòn được ánh sáng trắng bên ngoài thân thể y.

“Trói!”

Nữ Oa bản tôn không có ý định giết Thông Thiên giáo chủ. Mục tiêu của nàng chỉ là tạm thời trói Thông Thiên giáo chủ lại.

“Vô Tương Thiên Xà Liêu Khảo!”

“Khư” cũng thúc giục sức mạnh huyết mạch của mình, thi triển năng lực giam cầm. Trên hai tay và hai chân của Thông Thiên giáo chủ xuất hiện bốn hư ảnh, chính là bốn sợi xích hình rắn. Đồng thời, Phục Hy cũng xuất hiện ở trước mặt Thông Thiên giáo chủ. Lần này, hắn ta lợi dụng khoảng cách gần để đánh một chưởng. Chưởng này nhìn như rất bình thường nhưng lúc chụp về phía ngực của Thông Thiên giáo chủ thì chấn động tăng lên hơn mười nghìn lần.

“Phá thể!”

Chưởng này cũng không phải để chặn giết Thông Thiên giáo chủ mà là cố gắng hết sức làm yếu lực phòng ngự của Phạm Quang Thể. Dù có thành công hay không thì Phục Hy vẫn đánh chưởng này ra một cách thản nhiên. Sau đó, “Tịch” xuất hiện vung đuôi đâm về vị trí Phục Hy vừa đánh ra chưởng kia.

Kẻ mạnh như A Hỏa cũng phải táng thân dưới độc Giải Tích. Nếu kích này của “Tịch” có thể đánh trúng chỗ Phục Hy đánh, có lẽ có thể giết chết y.
Bạn cần đăng nhập để bình luận