Bách Luyện Thành Thần

Chương 3388: Trên bức tranh

“Phừng!”Thân hình thon dài của A Hỏa đột nhiên bùng lên ánh lửa, ngọn lửa kinh khủng thiêu sạch hình bóng nàng ta!

Ngọn lửa đỏ thắm trôi nổi trong quả cầu màu trắng mới là bản thể thực sự của nàng ta.

Sau khi nàng ta hóa thành một ngọn lửa, giọng nói lạnh băng lại truyền tới: “Thông Thiên giáo chủ, ta khuyên ngươi nên từ bỏ đi”

“Chỉ bằng một câu của ngươi?” Trên mặt Thông Thiên giáo chủ hiện lên cảm xúc vi diệu: “Cho dù Mục Linh đích thân tới đây cũng không có tư cách bắt ta từ bỏ”

“Nếu Mục Linh đích thân tới đây, có lẽ sẽ quyết đấu sinh tử với ngươi” A Hỏa lại nói thêm.

Những năm gần đây tộc Nguyên Linh và tộc Vô Không tranh đấu cả ngoài sáng lẫn trong tối đều vô cùng kịch liệt, tộc Vô Không chẳng những không suy sụp mà còn càng ngày càng cường đại, nhưng xét tổng thể thì tộc Nguyên Linh vẫn chiếm ưu thế tuyệt đối.

Nếu tộc Nguyên Linh thực sự muốn đấu với tộc Vô Không tới chết, tình hình rất có thể sẽ giống như Nhân tộc xưa kia. Khi đó Nhân tộc cường đại, đã uy hiếp tộc Nguyên Linh một cách nghiêm trọng, cuối cùng tuy tộc Nguyên Linh tổn thất nặng nề nhưng chung quy vẫn là bên thắng cuộc, cơ bản đã diệt trừ được bảy, tám mươi phần trăm Nhân tộc, vây nhốt các anh kiệt Nhân tộc ở Tam Thập Tam Trọng Thiên.

Đáng tiếc lúc ấy tộc Vô Không còn chưa xuất hiện. Nếu tộc Vô Không tồn tại vào thời điểm đó, ba tộc tạo thành thế chân vạc, có lẽ tộc Nguyên Linh cũng không dám trả giá lớn như vậy để gây tổn hại cho Nhân tộc, dù sao hai tộc tranh chấp sẽ chỉ mang tới lợi ích cho thế lực thứ ba. Không ai lại đi làm một chuyện ngu xuẩn như vậy.

Tình hình hiện tại có phần tương tự khi đó, lực lượng mới xuất hiện là tộc Vô Không đã uy hiếp tới địa vị của tộc Nguyên Linh, nếu tộc Nguyên Linh bằng lòng chấp nhận tổn thất nặng nề thì cũng có thể xóa sổ tộc Vô Không.

Hiện tại cũng không có sự tồn tại của thế lực thứ ba, những chủng tộc Bỉ Ngạn còn ủng hộ Đạo Chung Yên lại chẳng đáng nhắc tới…

Nhìn từ điểm này, đối mặt tộc Vô Không, tộc Nguyên Linh vẫn có ưu thế.

Nhưng Thông Thiên giáo chủ là ai?

Y là người đàn ông dẫn dắt tộc Vô Không từng bước lớn mạnh.

Nghe lời uy hiếp này, sắc mặt Thông Thiên giáo chủ không hề thay đổi mà chỉ bình tĩnh đáp lại: “Vậy thì quyết đấu sinh tử đi”

Câu trả lời vừa bình tĩnh vừa đơn giản, lộ ra quyết tâm mạnh mẽ…

A Hỏa không nói gì nữa, ngọn lửa trong quả cầu trắng phập phồng một chút, sau đó bay đi.

Thông Thiên giáo chủ cũng trừng mắt nhìn La Chinh.

Y cũng là tồn tại thông minh bậc nhất, lời của La Chinh đã rất rõ ràng, hắn đi theo Đạo Chung Yên, tuyệt đối không thể nào thay đổi. Nếu đã như vậy, y có thuyết phục thêm nữa cũng vô ích, chỉ có thể nghĩ cách khác.

“Có một vài lập trường sẽ thay đổi theo thời gian” Thông Thiên giáo chủ trầm ngâm một câu, sau đó đi vào quả cầu màu máu.

Ba quả cầu màu máu cũng lao vút về một hướng khác.

A Hỏa của tộc Nguyên Linh và Thông Thiên giáo chủ của tộc Vô Không đều đã rời đi, nhưng sự chấn động mà hai người để lại vẫn chưa biến mất. Nhất là cuộc trò chuyện cuối cùng của hai vị cường giả này càng khiến các sinh linh Bỉ Ngạn ở đây khiếp sợ không thôi.

Vì tranh đoạt La Chinh, tộc Vô Không và tộc Nguyên Linh có thể chiến đấu tới chết?

Phải biết hai chủng tộc lớn nhất trong Bỉ Ngạn tranh đấu trong tối ngoài sáng đã sắp bốn trăm thần kỷ nguyên, nhưng đôi bên đều kiêng dè lẫn nhau, chưa bao giờ gay gắt tới mức “không chết không thôi”. Bây giờ lại vì một thằng nhóc Nhân tộc còn chưa bước lên Bỉ Ngạn cảnh?

Việc này chứng tỏ điều gì?

Chứng tỏ La Chinh có lý do đáng để bọn họ không chết không thôi!

Vậy rốt cuộc lý do này là gì?

Lúc này, hầu hết tất cả sinh linh Bỉ Ngạn ở đây đều nổi lên hứng thú nồng đậm đối với La Chinh.

Ngay cả nhóm người Cam Cao Hàn, Ninh Hư Viễn cũng chẳng hiểu ra sao. La Chinh rất quan trọng đối với Thái Nhất Thiên Cung, nhưng cũng đâu đến mức cả hai đại tộc là tộc Vô Không và tộc Nguyên Linh đều ra mặt tranh đoạt?

“Nguyên Thủy Thiên Tôn tiền bối, rốt cuộc là vì sao?” La Chinh bất đắc dĩ nói.

Thái độ của hai tộc này cũng nằm ngoài dự đoán của La Chinh, hắn muốn tìm kiếm đáp án từ chỗ Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Từ lúc bắt đầu Nguyên Thủy Thiên Tôn đã không hề lên tiếng, ông có vẻ kiêng dè Thông Thiên giáo chủ. Bây giờ Thông Thiên giáo chủ vừa rời đi, Nguyên Thủy Thiên Tôn đã như sống lại, từ từ nói: “Có lẽ là bởi vì mười tám khắc ấn trên người ngươi?”

Những sinh linh Bỉ Ngạn trong Tam Thập Nhị Trọng Thiên không biết La Chinh đã lấy được mười tám khắc ấn, nhưng nhất định Thông Thiên giáo chủ và A Hỏa đã biết.

“Bởi vì ta có được những khắc ấn đó…” La Chinh không hiểu lắm, lý do này có vẻ không thuyết phục cho lắm.

“Theo ta được biết, có được càng nhiều khắc ấn thì khi vào bức tranh Bất Hủ càng như cá gặp nước, nhưng mười tám khắc ấn này có gây ra vấn đề khác hay không, khi đó vẫn chưa có kết luận, giờ đã trôi qua nhiều năm như vậy, có rất nhiều chuyện ta cũng không thể biết được”

Nguyên Thủy Thiên Tôn tuy am hiểu mọi việc nhưng ông vẫn luôn bị nhốt trong Tam Thập Tam Thiên, đương nhiên không biết những chuyện đã xảy ra trong suốt những thần kỷ nguyên qua. Nhưng dựa theo phán đoán của ông, có lẽ vấn đề nằm ở mười tám khắc ấn.

Trong lúc mọi người còn đang phán đoán thì bên rìa bức tranh mở ra giữa không trung chợt nổi lên viền vàng.

Bức tranh treo ở Bình Dịch Thiên hiện ra vầng sáng màu sắc sặc sỡ, vầng sáng này chầm chậm thành hình, hóa thành từng tấm hình chiếu, là hình chiếu của đủ loại sinh linh Bỉ Ngạn!

“Ù…”

Chỉ chốc lát sau, trong bức tranh lại xuất hiện một vòng tròn, vòng tròn này dao động rồi hóa thành một lốc xoáy khổng lồ, lấp đầy bức tranh bất hủ.

“Lốc xoáy…”

Dạo này La Chinh chỉ cần nhìn thấy lốc xoáy là sẽ liên tưởng đến thế giới Huyền Lượng.

“Đúng vậy, cái này nối liền với một nơi nào đó trong thế giới Huyền Lượng” Nguyên Thủy Thiên Tôn giúp La Chinh xác nhận.

Lốc xoáy chuyển động không ngừng, những hình chiếu hỗn loạn dần trở nên ngay hàng thẳng lối theo sự chuyển động của vòng xoáy. Toàn bộ vòng xoáy được chia thành hàng trăm vòng tròn lớn nhỏ, hình chiếu của sinh linh Bỉ Ngạn ở giữa là một quả cầu…

Quả cầu này có thể là tộc Vô Không, cũng có thể là tộc Nguyên Linh.

Nhưng Nguyên Thủy Thiên Tôn từng nhắc tới người đứng đầu trong bức tranh bất hủ là “Mục Linh” của tộc Nguyên Linh, có lẽ quả cầu này là Mục Linh kia. Xếp thứ hai là một sinh linh giống con nhện, Nguyên Thủy Thiên Tôn giải thích cho La Chinh, đó là Chu Linh của “Tinh Chu Minh” trong vòng hỗn độn thứ chín mươi sáu. Tuy hình chiếu của nó vẫn luôn ở trong bức tranh bất hủ nhưng bản thể của nó đã bỏ mạng ở Tam Thập Tam Trọng Thiên từ lâu.

“Tồn tại đứng thứ hai cũng có thể bỏ mạng ở Tam Thập Tam Thiên được sao?” La Chinh nghe xong cũng cảm thấy kinh ngạc.

“Xếp hạng trong bức tranh bất hủ càng cao thì có thể lấy được sức mạnh huyết mạch càng ưu việt, nhưng điều này không có nghĩa là toàn bộ thực lực” Nguyên Thủy Thiên Tôn thản nhiên nói: “Sư đệ Thông Thiên giáo chủ của ta nằm ngoài vòng thứ tư, tuy không phải lý tưởng nhưng y vẫn có thể trở thành người quản lý tộc Vô Không”
Bạn cần đăng nhập để bình luận