Bách Luyện Thành Thần

Chương 2428: Đường hầm bí mật

Trong khoảng thời gian này, Tịnh Vô Huyễn và Vũ Thái Bạch vẫn luôn hối hả ngược xuôi. Bọn họ hiểu được mục đích của Đông Phương Thuần Quân khi ông ta dẫn quân đi đánh chiếm vực sâu Ma VựcNếu Đông Phương Thuần Quân thuận lợi nắm giữ vực sâu Ma Vực, e rằng ông ta sẽ có hàng loạt động thái rầm rộ ngay sau khi trở về đảo nổi.

Không chỉ có bọn họ nhìn ra điều này mà những thế lực khác cũng đã thấy được rõ ràng.

Tịnh Vô Huyễn cũng dựa vào điều đó để thuyết phục gia tộc Huyền Nguyệt.

Gia tộc Huyền Nguyệt đã quyết định đứng cùng trận tuyến với Kiếm tộc, nếu Kiếm tộc quyết định chống lại liên minh các gia tộc quyền thế thì gia tộc Huyền Nguyệt cũng sẽ gia nhập.

Vũ Thái Bạch thì cố gắng tìm kiếm đạo tử lưu lạc trong Thần vực, song Thần vực quá bao la, muốn tìm ra những đạo tử này cũng không phải chuyện đơn giản. Dù hắn đã mượn Đại Diễn Chi Số để suy đoán nhưng phạm vi thu được cũng quá lớn, tuy nhiên cũng không phải không có dấu vết.

Bởi vì các đạo tử đột nhập vào Thần vực sẽ khiến các quy tắc trên bảng đá thống trị bị kích hoạt, cho nên Vũ Thái Bạch có thể tìm được thời gian và phạm vi đại khái thông qua điều này.

Mặc dù các đạo tử trong vũ trụ là sinh linh thứ cấp nhưng thiên phú đủ để sánh ngang với các thiên tài trong Thần vực. Những người này dù xuất hiện ở đâu cũng vô cùng nổi bật, chỉ cần tiêu tốn chút thời gian là sẽ có cách tìm được!

Tất cả dự định đều đang được tiến hành đâu vào đấy, chỉ là bọn họ thật sự không ngờ Đông Phương Thuần Quân lại đột nhiên chết đi.

“Đông Phương Thuần Quân đã chết, liên minh các gia tộc quyền thế đánh chiếm vực sâu Ma Vực thất bại?” Tịnh Vô Huyễn nhíu mày tự hỏi.

“Nếu thật vậy thì đây đúng là một tin tức tốt” Ngự Thần Phong cười ha ha.

Vẻ mặt Vũ Thái Bạch vẫn không hề thả lỏng, hắn lạnh nhạt lên tiếng: “Chỉ là một Đông Phương Thuần Quân mà thôi, hoàn toàn không đủ để gây sợ hãi…”

Gia tộc Đông Phương do Đông Phương Thuần Quân đứng đầu tuy rất mạnh nhưng chưa chắc đã là vô địch. Thực lực của mấy lão quái vật trong Kiếm tộc và gia tộc Huyền Nguyệt cũng không thể xem thường, sở dĩ hai thế lực này im hơi lặng tiếng bao nhiêu năm qua, chưa từng đứng ra chống lại liên minh các gia tộc quyền thế không phải vì họ sợ hãi một Đông Phương Thuần Quân nhỏ nhoi mà là Hiên Viên Vệ đằng sau ông ta.

“Bước tiếp theo chúng ta phải làm gì?” Tịnh Vô Huyễn hỏi.

Vũ Thái Bạch suy nghĩ một chút rồi lập tức nói: “Yên lặng theo dõi diễn biến…”

Mọi người gật đầu nhưng trong lòng vẫn có chút rầu rĩ, lý do là vì La Chinh.

Tuy chặng đường đi tới Tà Quỷ vực khá xa xôi, nhưng với tốc độ của La Chinh thì hắn phải quay trở về rồi chứ, vậy mà bây giờ hắn vẫn bặt vô âm tín.

Tà Quỷ Vực giáp với vực sâu Ma vực, nhưng lối vào vực sâu Ma Vực lại không nằm trong Tà Quỷ vực, khả năng La Chinh bị cuốn vào trong đó cũng không lớn. Tuy nhiên, trong lòng bọn họ vẫn thầm lo lắng.

***

* Waka là đơn vị duy nhất tại Việt Nam sở hữu bản quyền tác phẩm Bách luyện thành thần. Các cơ quan, tổ chức, cá nhân khác sao chép, đăng tải tác phẩm là vi phạm bản quyền. Waka sẽ tiến hành truy cứu trách nhiệm theo trình tự pháp luật. Trân trọng!

Tại tầng dưới chót của vực sâu Ma Vực…

Hàm Thanh Đế vụt ra khỏi cỗ quan tài kia, hung tợn trừng mắt nhìn vào cỗ quan tài.

Mặc dù không cướp được thân thể Chân Ma, nhưng vào thời khắc cuối cùng, nếu ông ta có thể cướp được bảo thể do Đông Phương Thuần Quân luyện hóa ra thì cũng không tệ. Tuy nhiên ông ta vẫn bị cô gái chết tiệt kia ngăn cản.

“Ù!”

Ông ta vung Thái Hòa Thần Thương lên, một làn sóng dao động không gian cực mạnh đánh ra từ mũi thương, bắn về phía cỗ quan tài.

Hàm Thanh Đế cũng không trông mong chỉ một thương mà có thể đánh tan cỗ quan tài này. Dù sao nó cũng đã nằm ở đây bao nhiêu năm rồi, ông ta ra tay chỉ để cho hả giận mà thôi.

Theo suy nghĩ của ông ta, có lẽ cỗ quan tài này chỉ là một ảo ảnh lơ lửng ở lối vào không gian, chắc đòn tấn công của ông ta sẽ xuyên thẳng qua quan tài chứ không thể gây tổn hại đến nó…

“Rắc!”

Đúng lúc này, một chuyện ngoài dự đoán xảy ra.

Thương của ông ta đã đánh trúng cỗ quan tài, làm phát ra một tiếng động nặng nề…

Âm thanh này khiến Hàm Thanh Đế càng thêm hoảng hốt!

Những gì đã trải qua suốt dọc đường đã khiến Hàm Thanh Đế hiểu rõ một điều rằng thánh nhân cũng không hùng mạnh như vậy. Ở cái nơi quỷ quái này, chỉ cần sơ sẩy một tí là sẽ gặp nguy hiểm mất mạng.

Cả cỗ quan tài bị Thái Hòa Thần Thương đẩy ra, để lộ lối vào của một đường hầm tối tăm ở bên dưới.

Phía dưới lối vào là một loạt bậc thang ngay ngắn chỉnh tề, kéo dài cho tới khi bị bóng đêm nuốt chửng, không biết thông tới đâu.

Thấy lối vào này, trong lòng Hàm Thanh Đế cũng giật mình một cái, ông ta ý thức được mình đã phát hiện ra một bí mật vô cùng khó tin.

“Bản thể của cỗ quan tài này lơ lửng trong hư không, tất cả những người đến gần đều sẽ bị nhét vào bên trong, căn bản không thể đẩy nó ra. Tuy cô gái kia vẫn luôn ở tại nơi đây, nhưng vực sâu Ma Vực đã áp chế pháp tắc không gian nên nàng ta không thể đẩy quan tài ra… Chỉ có điều, trong cỗ quan tài này đang giấu thứ gì?”

Bản thân Hàm Thanh Đế là một người rất cẩn thận, ông ta do dự đứng ở lối vào.

“Ù!”

Trong con ngươi ông ta bỗng lóe ra một tia sáng màu xanh lam nhạt, tia sáng này hướng vào trong bóng tối dưới đường hầm, cũng không biết ông ta nhìn thấy thứ gì trong đường hầm mà khiến ông ta thoáng động lòng, đồng thời hạ quyết tâm giẫm chân một cái tiến vào trong.

Lúc bước chân lên bậc thang của đường hầm, ông ta còn lật ngược tay lại đâm vào đáy quan tài một thương và kéo quan tài về chỗ cũ.

Lỡ như cô gái kia rời khỏi quan tài, phát hiện đường hầm này rồi đi theo… Thực lực của nàng ta không thua gì ông ta, huống chi hai thằng nhãi La Chinh và Hoa Thiên Mệnh cũng rất khó chơi, làm như vậy sẽ tránh được nỗi lo về sau.

Sau khi đóng chặt quan tài rồi, ông ta mới đi vào sâu trong đường hầm.

Nếu nhóm người La Chinh đang ở trong thế giới băng tuyết bên trong quan tài thì có lẽ sẽ cảm nhận được thế giới đang chấn động. Cả quan tài bị Hàm Thanh Đế đánh bay khiến lớp tuyết đọng trên những dãy núi tuyết dài vô tận cũng sụp đổ, tạo nên một trận tuyết lở chấn động.

Thế nhưng hiện giờ bọn họ đang ở trong hư không thuộc vùng núi lửa băng nên vẫn chưa cảm nhận được biến cố bên ngoài.

La Chinh còn đang kể lại cho mẫu thân nghe những chuyện mình gặp phải khi ở ngoài Hỗn Độn, bao gồm các hoang thần cũng như những ân oán giữa tộc Hiên Viên, tộc Nữ Oa, và tộc Xi Vưu…

Lê Lạc Thủy, cô gái kia và Trần Hoàng Dịch Kiếm đều trố mắt.

Trần Hoàng Dịch Kiếm cảm thấy hành trình trong Thần vực của mình đã vô cùng li kỳ rồi, nhưng so với La Chinh thì chẳng thấm vào đâu.

“Nói cách khác, cường giả Bỉ Ngạn cảnh của tộc Nữ Oa và tộc Lê chúng ta ở ngay bên ngoài Thần vực?” Lê Lạc Thủy hỏi.

La Chinh gật đầu: “Chỉ là bọn họ bị lá chắn không gian ngăn cản, tạm thời không thể tiến vào”

“Lão Kim, Xi Vưu Vệ Ngũ Tinh” Lê Lạc Thủy thì thào: “Ta chưa từng nghe nói tới người này…”

Linh Thù khẽ mỉm cười, nói: “Lúc tỷ tỷ rời khỏi thế giới mẹ vẫn còn nhỏ tuổi, tộc Lê ta nhân tài xuất hiện lớp lớp, Xi Vưu Vệ Ngũ Tinh tuy lợi hại nhưng qua biết bao năm ròng, số lượng thật sự vẫn không hề ít. Có lẽ lão Kim này đã rời khỏi tộc Lê từ rất lâu rồi, chưa nghe nói tới cũng là chuyện bình thường”

La Chinh cũng gật đầu. Hắn biết, ngoại trừ Phù Nhị thì những người khác cũng chưa bao giờ nghe nhắc tới Lê Lạc Thủy, khi đó mẫu thân của hắn vẫn chưa ra đời.

“Chẳng qua Xi Vưu Vệ Ngũ Tinh đối phó với Bàng Miểu có lẽ cũng không thành vấn đề” Lê Lạc Thủy ngẩn ra, nói.

Kẻ thù của tộc Lê cũng không phải là Đông Phương Thuần Quân…

Đông Phương Thuần Quân cùng lắm chỉ là vì dã tâm của mình mà thả “Hốt Diễm” ra khỏi phong ấn.

Kẻ địch thực sự của tộc Lê chính là kẻ thi triển ra “phương pháp Liệt Huyết”, tàn sát toàn bộ Hiên Viên Vệ của tộc Lê – Bàng Miểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận