Bách Luyện Thành Thần

Chương 2783: Tam Cận Chi Linh

Thấy cảnh này, người Tô gia và Từ gia đều chẳng hiểu ra sao. Đặc biệt là đám con cháu Từ gia không biết nội tình bên trong, vừa thấy Từ Hữu Vi thì trên mặt không giấu nổi vẻ phấn khích“Là điện hạ! Hữu Vi điện hạ xuất chiến rồi!”

“Sao hắn lại thay Từ gia chúng ta xuất chiến!”

“…”

Trong mắt mọi người Từ gia, Từ Hữu Vi là tấm thân nghìn vàng, không thể nào xuất chiến tại đại hội Thiên Ba Đình như thế này được.

Nghe tiếng bàn luận bên phía Từ gia, người Tô gia cũng nhanh chóng hiểu ra.

Tô Do Thần nhíu mày nói: “Xem ra Từ gia một mực khiêu chiến chúng ta, mục đích không phải Tô gia mà là La Chinh?”

Tô Khoan cũng gật đầu: “Từ gia đã đoán trước chúng ta sẽ nhờ kỳ chủ đại nhân ra mặt giúp đỡ…”

“Nhìn dáng vẻ của gia chủ Từ gia thì hẳn là bị ép buộc, có lẽ La Chinh đã đắc tội Từ Hữu Vi?” Tô Do Danh ở bên cạnh phân tích.

“Vậy thì rắc rối rồi. Từ Hữu Vi là dòng chính núi Thái Hạo, thực lực không hề tầm thường” Tô Do Hỏa lo lắng nói.

Từ Hữu Vi làm nhiều trò như vậy chỉ để kéo La Chinh lên lôi đài, sợ rằng không đơn giản chỉ là dạy cho một bài học rồi thôi.

“Con đi nói với kỳ chủ, bảo huynh ấy chịu thua là được!” Tô Khoan nói.

Nhưng Tô Do Thần lại ngăn cản Tô Khoan, bất đắc dĩ lắc đầu: “Chuyện đến nước này, con không thể nhúng tay được nữa. Hắn sẽ không để La Chinh yên ổn rời đi”

Người các gia tộc khác cũng cảm thấy bầu không khí có chút kỳ lạ…

Ngay lần đầu gặp mặt, Từ Hữu Vi đã muốn giết La Chinh. Trên thực tế, nếu không phải Lăng Sương ngăn cản thì y đã làm như vậy.

Từ đó trở đi, y vẫn luôn năm lần bảy lượt tìm La Chinh gây phiền phức.

La Chinh vốn cho rằng Từ Hữu Vi bị Mạc Nhất Kiếm dạy dỗ một trận có lẽ sẽ bớt ngông cuồng lại, vậy mà không ngờ y lại đuổi tới tận Minh Hồ!

“Ngươi đúng là âm hồn không tan” La Chinh lạnh giọng nói.

“Người mà Từ Hữu Vi ta muốn giết, trước giờ chỉ có một con đường chết” Vẻ mặt Từ Hữu Vi cao cao tại thượng. Y nói xong, trường kiếm đã xuất hiện nơi tay, ba đốm sáng bay lượn nhẹ nhàng quanh trường kiếm…

Trong mắt Từ Hữu Vi, La Chinh vẫn luôn là cá nằm trên thớt, y muốn lấy mạng lúc nào thì lấy!

Sắc mặt La Chinh vô cùng lạnh lẽo, sát ý trong lòng cũng bốc ra nhiều hơn. Nếu không giải quyết Từ Hữu Vi thì y vĩnh viễn sẽ là mối họa ngầm của hắn.

“Soạt!”

Trường kiếm Hữu Tuyết rung nhẹ trên tay La Chinh, ánh kiếm sắc bén cũng rung rung trên thân kiếm.

“Soạt!”

Tam Cận Chi Linh của Từ Hữu Vi bỗng nhiên bốc ra sức mạnh Bỉ Ngạn kinh khủng. Bị sức mạnh này ảnh hưởng, mực nước một bên Minh Hồ bỗng chốc trào lên, tất cả trống cũng dâng lên.

“Tùng!”

Từ Hữu Vi giẫm chân một cái khi mặt trống phát ra một tiếng vang, còn y thì bỗng chốc biến mất.

“Vù!”

Thoắt cái Từ Hữu Vi đã xuất hiện phía trên La Chinh, ánh kiếm ba màu đâm thẳng xuống đầu hắn.

“Keng!”

La Chinh giơ tay, Hữu Tuyết kiếm đưa lên đón đỡ, hai thanh kiếm va chạm với nhau.

“Nhanh!”

Từ Hữu Vi thốt ra một chữ.

Màu sắc trên trường kiếm của y được tạo thành từ ba vầng sáng đỏ, xanh, đen. Vào giờ khắc này, vầng sáng màu đỏ và đen đã tiêu tan, cả thanh trường kiếm hóa thành màu xanh biếc thuần khiết sắc bén. Đồng thời, tốc độ của y cũng trở nên vô cùng nhanh!

“Soạt soạt soạt soạt soạt…”

Trong nháy mắt, Từ Hữu Vi đã đâm ra vô số kiếm. Những ánh kiếm này hóa thành một đường vòng cung, bất cứ vật gì cuốn vào trong đó cũng sẽ bị cắt thành mảnh vụn.

Đối mặt với thế tấn công như vũ bão của Từ Hữu Vi, sắc mặt La Chinh cũng cực kỳ nghiêm túc.

“Cửu Thiểm Phân Quang!”

Uy lực của “Cửu Thiểm Phân Quang Kiếm Điển” không đủ mạnh, nhưng thứ mà môn kiếm điển này theo đuổi là tốc độ cực hạn.

Trường kiếm Hữu Tuyết như một đóa hoa nở rộ trong tay La Chinh, ánh kiếm lóe lên trông như một đóa hoa tuyết trắng xóa!

“Cheng cheng cheng cheng cheng…”

Chỉ trong một hơi thở, trường kiếm của hai người đã va chạm hơn một nghìn lần, nhưng cả Từ Hữu Vi lẫn La Chinh đều chưa từng lùi bước nhân nhượng.

“Kiếm quá nhanh! Thực lực của Hữu Vi điện hạ thật mạnh!”

“Đó là ‘Tật’ Linh trong Tam Cận Chi Linh, có thể gia tăng tốc độ cực lớn!”

“Ta cảm thấy La Chinh còn biến thái hơn, hắn chỉ sử dụng thần thông chân ý cũng có thể tiếp được kiếm của Từ Hữu Vi!”

Đa số mọi người đều ngừng thở dõi theo cảnh tượng trước mắt. Bọn họ có rất ít cơ hội được thấy một màn đối đầu đẳng cấp thế này, đương nhiên cảm thấy vô cùng đặc sắc.

Từ Hữu Vi chém loạn xuống nhưng đều bị La Chinh tiếp được, vẻ mặt y vô cùng bực bội.

Lần trước y đã chịu thiệt trên tay La Chinh. Y biết La Chinh có một tín vật Bỉ Ngạn loại cường hóa, nhưng không ngờ người này còn tu luyện cả “Cửu Thiểm Phân Quang Kiếm Điển”.

“Cheng cheng cheng cheng cheng cheng…”

Hai người giao đấu như vậy hơn mười hơn thở, La Chinh vẫn ung dung hòa nhã mà Từ Hữu Vi thì đã không kiên nhẫn nổi nữa. Y đột nhiên lùi về sau một bước.

Chỉ thấy Từ Hữu Vi vung tay, thân kiếm lướt nhẹ một đường, bờ môi y lại thốt ra một chữ: “Nạp!”

“Ù!”

Tật Linh thối lui, ánh sáng xanh trên trường kiếm biến mất, thay vào đó là một thanh kiếm đỏ rực!

“Vù vù…”

Từ Hữu Vi tiến lên một bước, trường kiếm vẽ ra một đường sáng màu đỏ trên không trung, chém về phía La Chinh.

Lần này thế kiếm của Từ Hữu Vi đã chậm hơn rất nhiều, nhưng trong thanh kiếm màu đỏ lại ẩn chứa sức mạnh quỷ dị.

La Chinh lại nâng kiếm đón đỡ. Ánh mắt Từ Hữu Vi chợt bừng sáng, nở một nụ cười: “Ngu xuẩn…”

“Keng!”

Hai thanh kiếm va chạm, La Chinh cảm giác sức mạnh Bỉ Ngạn đang trôi đi rất nhanh. Trường kiếm ba màu của Từ Hữu Vi tựa như một cái động không đáy, không ngừng hấp thu sức mạnh của hắn!

“Đây là…”

La Chinh đột nhiên nhướng mày, cảm thấy không ổn, Hữu Tuyết kiếm lập tức rút về.

“Cửu Thiểm Phân Quang!”

“Soạt soạt soạt soạt…”

Từng đường sáng trắng lao về phía Từ Hữu Vi bằng tốc độ không thể nhìn thấy bằng mắt thường, hành động này của hắn là muốn ép Từ Hữu Vi lùi bước.

Nhưng Từ Hữu Vi như có cùng ý nghĩ với La Chinh, vẫn áp sát người hắn.

Ánh kiếm của La Chinh cực nhanh, nhưng thanh trường kiếm của Từ Hữu Vi chẳng khác nào một chiếc khóa sắt, bảo vệ quanh thân y không chút kẽ hở!

“Cheng cheng cheng cheng!”

Mấy kiếm La Chinh chém ra đều bị Từ Hữu Vi cản lại. Không chỉ vậy, mỗi khi trường kiếm của La Chinh và trường kiếm của Từ Hữu Vi va chạm, sức mạnh Bỉ Ngạn của La Chinh đều sẽ bị hấp thu một phần!

“Hữu Vi điện hạ sử dụng Nạp Linh rồi!”

“Nạp Linh có thể trực tiếp hấp thu sức mạnh Bỉ Ngạn của đối phương…”

“Năng lượng như này chẳng phải là vô địch hay sao?”

Các gia tộc Minh Hồ không thiếu người hiểu biết, họ cũng đã nhìn thấu lai lịch tín vật Bỉ Ngạn của Từ Hữu Vi.

Tam Cận Chi Linh là tín vật Bỉ Ngạn đứng đầu trong Sắc Giới, số lượng cực kỳ ít ỏi, chỉ có thể gặp chứ không thể cầu. La Chinh không biết chuyện này nên đương nhiên phải chịu thiệt.

Những đợt công kích dày đặc luân phiên của La Chinh vẫn chưa phá được tầng phòng hộ của Từ Hữu Vi, ngược lại còn bị hao hụt lượng lớn sức mạnh Bỉ Ngạn. Hắn hết cách, chỉ có thể nhún chân một cái, bay ngang ra sau nhằm kéo giãn khoảng cách với Từ Hữu Vi.

Nhưng Từ Hữu Vi nào phải gối thêu hoa, y hiểu rất rõ về tín vật Bỉ Ngạn của mình, một khi bắt được cơ hội thì sẽ vô cùng thận trọng, sao có thể để La Chinh bỏ chạy dễ dàng như vậy?
Bạn cần đăng nhập để bình luận