Bách Luyện Thành Thần

Chương 3486: Đổi

La Niệm thuận theo sợi tơ nhìn ra xa một lúc nhưng vẫn không biết được công dụng của nó là gì. Chỉ có điều, ngay lúc cậu vừa đưa tay ra chạm vào sợi tơ, một cảnh tượng đã chiếu vào trong tầm mắt cậuCậu nhìn thấy một bãi biển màu vàng óng, và cũng nhìn thấy cả nước biển ngập tràn khí tức u ám đang cuộn trào.

“Đây là biển Chân Ý?” Con ngươi của La Niệm co rụt lại.

Cậu lại tiếp tục quan sát, chợt phát hiện sợi tơ này nối với một hạt cát trên bờ cát màu vàng của biển Chân Ý…

“Sợi tơ dài như vậy mà chỉ nối với một hạt cát ư?” Vẻ mặt La Niệm cực kỳ đặc sắc.

Cậu sực nhớ ra Khương Tử Nha từng nói cho cậu biết quy luật: Năng lượng mà tất cả tín vật Bỉ Ngạn sở hữu đều đến từ thế giới Huyền Lượng.

Khi La Niệm hỏi làm sao thế giới Huyền Lượng truyền năng lượng vào đó được thì Khương Tử Nha lại không thể trả lời. Đó là lĩnh vực mà ông chưa bao giờ đặt chân đến.

Chỉ có điều, khái niệm không gian của thế giới Huyền Lượng khác hẳn thế giới hỗn độn, mặc dù sợi tơ mà La Niệm nhìn thấy rất dài nhưng thực tế chưa chắc đã vậy…

“Mỗi hạt cát đều có một sợi tơ nối liền, vậy…”

La Niệm lại bước thêm bước nữa. Khi cậu đặt chân lên bậc thang thứ hai, cũng chính là trang sách thứ hai, có thêm vài chục sợi tơ nữa xuất hiện.

Cậu vươn tay lướt nhẹ qua từng sợi tơ một, cảm nhận cảnh tượng ở cuối mỗi sợi tơ.

“Hạt cát, hạt cát, hạt cát, vẫn là hạt cát…”

Một sợi tơ nối liền với một hạt cát, mà số cát trên bờ biển kia không tài nào đếm xuể. Cảnh tượng La Niệm trông thấy gần như không hề thay đổi, sợi tơ vẫn nối với mấy chục hạt cát kia.

Sau khi nhận ra trang sách ở tầng dưới cùng có lẽ cũng đều là hạt cát, La Niệm dứt khoát sải chân, kéo Khương Tử Nha bước từng bước một leo lên trên.

Họ bước trên cầu thang xoắn ốc hình thành từ những trang sách, đi một đường thẳng lên trên. Số lượng sợi thơ thả ra từ trong trang sách ngày càng nhiều, vài trăm nghìn, vài triệu, vài chục triệu sợi tơ… Nhiều vô số kể.

Cứ mỗi lần đi ngang qua một trang, La Niệm lại vươn tay ra kiểm tra một chút, toàn bộ vẫn đều là hạt cát…

Chỉ có điều, lúc La Niệm bước vào cầu thang của trang sách thứ mười thì chợt có một phát hiện mới. Điểm cuối của sợi tơ kia vẫn là một hạt cát, song hạt cát này dường như đã được một sinh linh nào đó vừa mới đặt chân vào Bỉ Ngạn cảnh dung hợp.

Hạt cát không ở lại bãi biển đó nữa mà ở trong một thế giới trong cơ thể có bầu trời hình tròn và mặt đất hình vuông!

Trong Bỉ Ngạn, những hạt cát này là tín vật Bỉ Ngạn cấp thấp nhất, sau khi dung hợp thậm chí còn chẳng có được nổi một thần quân lực, cho nên có rất ít người chọn cát làm tín vật Bỉ Ngạn để gánh lấy. Kẻ mà La Niệm gặp được có thể nói là quá đỗi kỳ lạ.

La Niệm cạn lời, dứt khoát sải bước chân và tiếp tục bước nhanh lên trên theo trang sách to lớn.

Bậc thang trang sách thứ mười…

Bậc thang trang sách thứ hai mươi…

Ba mươi…

Thoắt cái La Niệm đã leo lên đến một độ cao nhất định.

Càng đi lên cao, tia sáng mà trang sách phóng ra lại càng nhiều. Khi đến trang thứ ba mươi, tia sáng mà trang này phóng ra đã lên đến mấy chục nghìn.

Khi La Niệm leo đến bậc thang trang sách thứ tám mươi, rốt cuộc cậu cũng ra khỏi khu vực “cát”. Điểm cuối của những tia sáng này bắt đầu xuất hiện từng tảng đá.

“Nơi này chắc hẳn là trong Nhất Trọng Thiên. Thần quân lực mà tín vật Bỉ Ngạn trong Nhất Trọng Thiên trao cho đều rất yếu” La Niệm nói nhỏ.

Cậu rất muốn nói chuyện với Khương Tử Nha, nhưng trong hình thái này ông vốn chẳng thể nghe được cậu đang nói gì, vì vậy toàn bộ những thứ mà cậu nhìn thấy chỉ có thể tự mình đi đoán mà thôi.

Vật chất kết nối với tia sáng đi từ nhỏ đến lớn, trong đó cũng có một vài tín vật Bỉ Ngạn khá quý giá. Những tín vật Bỉ Ngạn này không chôn giấu dưới đất mà được giấu trong một vài gian phòng to to nhỏ nhỏ, hơn nữa phong cách của những gian phòng này còn khác nhau.

“Phòng trong Bỉ Ngạn?”

“Thần miếu, mấy thứ này là tín vật Bỉ Ngạn trong thần miếu…”

Suy cho cùng độ hiểu biết của La Niệm đối với Bỉ Ngạn cũng quá ít ỏi, phải suy nghĩ một lát mới phản ứng lại kịp.

Rất nhiều sinh linh trong thế giới mẹ sau khi tiến vào Bỉ Ngạn cảnh thì mục tiêu đầu tiên chính là đi thám hiểm các đại thần miếu, hy vọng qua đó lấy được một tín vật Bỉ Ngạn không tệ.

Vì vậy, bắt đầu từ đây, đầu bên kia của sợi tơ có không ít thứ xuất hiện trong thế giới trong cơ thể của đối phương.

“Xem ra hình thái của tín vật Bỉ Ngạn không quan trọng lớn hay bé, mà quan trọng là nơi mà sợi tơ kết nối…”

Suy nghĩ của La Niệm cũng rất tỉ mỉ tinh tế, cậu luôn thông qua một vài chi tiết trong lúc leo lên để phán đoán về độ mạnh yếu của tín vật Bỉ Ngạn.

Những sợi tơ này đều được nhả ra từ rìa trang sách, mà tín vật Bỉ Ngạn kết nối với sợi tơ ở ngoài cùng nhất đều rất tầm thường và phổ thông. Còn tín vật Bỉ Ngạn ở trong cùng thì khá quý giá…

“Nếu thay đổi nơi mà sợi tơ kết nối, có phải bản chất của tín vật Bỉ Ngạn cũng sẽ thay đổi hay không?” Một ý nghĩ to gan dâng lên trong lòng La Niệm.

Nghĩ đến đây, cậu liền nóng lòng đi đến bên rìa trang sách và cẩn thận quan sát. Thấy bên kia sợi tơ là một hòn đá hình vuông lớn cỡ ngón cái, hòn đá này được khảm trong trang sách.

La Niệm vươn tay khều nhẹ, móc hòn đá hình vuông kia ra!

“Có thể di chuyển!” Trong lòng La Niệm vui mừng.

Lúc cậu vừa khều hòn đá hình vuông kia ra, sợi tơ kéo dài đến nơi xa cũng biến mất. Cùng lúc đó, trong một góc tối không người trong Nhị Trọng Thiên của Bỉ Ngạn, một tảng “đá Tam Điệp” to lớn bỗng mất đi ánh sáng.

Toàn bộ mọi thứ trong Bỉ Ngạn đều chứa năng lượng, chỉ có rất ít thứ như hồn đan, kết tinh linh hồn và cả một vài đồ vật đặc biệt là không có năng lượng mà thôi.

Nhưng sau khi La Niệm cắt đứt sợi tơ kia, đá Tam Điệp cũng thay đổi và biến thành một tảng đá rất đỗi bình thường. Nó đã mất đi tư cách trở thành tín vật Bỉ Ngạn.

Sau khi lôi khối lập phương kia ra, La Niệm lại đi vào sâu trong trang sách này. Nơi đây cũng có rất nhiều hố nhỏ màu đen, và đều lớn bằng ngón cái.

La Niệm không chút do dự, lập tức nhét khối lập phương màu đen trong tay mình vào.

“Lách cách!”

Ngay khoảnh khắc khi khối lập phương màu đen được đặt vào hố nhỏ, sợi tơ lại xuất hiện vào kéo dài đến Bỉ Ngạn một lần nữa. Tảng đá Tam Điệp bình thường kia bỗng lóe lên ánh sáng màu đỏ cam, sức mạnh bỉ ngạn chứa trong nó thoắt cái đã tăng lên gấp mười mấy lần!

“Bên kia xảy ra chuyện gì thế?”

Trong Nhị Trọng Thiên của Bỉ Ngạn, hai sinh linh mặt ngựa phát hiện ra khí tức hùng mạnh phóng ra từ nơi xa.

Hai sinh linh này đến từ tộc Thắng trong thế giới mẹ, là một tộc bầy rất nhỏ, không chút tiếng tăm trong thế giới mẹ.

Hai tộc nhân tộc Thắng vì dương hồn không đủ mạnh nên vẫn cứ mãi dừng chân ở Nhị Trọng Thiên của Bỉ Ngạn.

Khi họ lần tìm ra tảng đá Tam Điệp kia, đôi mắt lập tức dán chặt vào nó.

“Đá Tam Điệp bình thường cùng lắm chỉ có hai, ba thần quân lực…”

“Tảng đá Tam Điệp này hình như phải có đến mấy chục thần quân lực!”

“Ta cảm nhận được luồng khí rất nóng, hình như tảng đá Tam Điệp này ẩn chứa năng lực lửa đặc biệt!”

“Cực phẩm!”

Trong lòng hai kẻ mặt ngực sôi lên sùng sục. Họ quanh quẩn ở Nhị Trọng Thiên rất nhiều năm rồi, đây là lần đầu tiên tìm ra được tín vật Bỉ Ngạn quái dị như thế. Vấn đề là, trên thực tế nó chỉ là một tảng đá Tam Điệp!

Loại chuyện như này, một khi nói ra thì chẳng ai tin tưởng…

Ngược lại, ở bên kia La Niệm chứng kiến rõ mọi việc, trong lòng cậu chợt sinh ra cảm giác khác thường. Cậu ngước đầu nhìn lên cây cột lớn màu đen không thấy điểm cuối kia, bỗng có cảm giác như mình có thể điều khiển mọi thứ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận