Bách Luyện Thành Thần

Chương 3552: Rục rịch

Người dị tộc ở Thái Thanh Thiên và văn minh Nguyên Linh có mối quan hệ rất vi diệu. Văn minh Nguyên Linh là những sinh linh ra đời sớm nhất trong hỗn độn, mà chủng tộc đầu tiên chinh phục Bỉ Ngạn cũng chính là văn minh Nguyên LinhVăn minh Nguyên Linh có lịch sử lâu đời hơn hầu hết các sinh linh ở Tam Thanh Thiên. Người dị tộc ở Thái Thanh Thiên và văn minh Nguyên Linh từng phát sinh tranh đấu gay gắt, có một số dị tộc có thực lực mạnh mẽ đã chiến thắng, giữ được địa vị vốn có của mình, có một số dị tộc thua thì chọn hàng phục văn minh Nguyên Linh, và phần lớn thì duy trì trạng thái nước sông không phạm nước giếng với văn minh Nguyên Linh.

Nhưng khi văn minh Nguyên Linh càng ngày càng lớn mạnh, bọn họ bắt đầu tiến quân Thượng Thanh Thiên. Thậm chí, sau Ngọc Thanh Thiên, những dị tộc ở rìa ngoài cùng của Thái Thanh Thiên cũng phải nịnh hót văn minh Nguyên Linh.

Cho dù rừng Sí Phong hùng mạnh cũng ôm hy vọng dựa vào văn minh Nguyên Linh giúp đỡ để tiến quân vào Thượng Thanh Thiên…

Văn minh Nguyên Linh biết rõ nhu cầu của những dị tộc này nên đã phân phát một mặt băng lớn cho các chủng tộc để khi cần đến thì phát treo thưởng thông qua mặt băng này.

Trước kia, giải thưởng của văn minh Nguyên Linh chỉ nhắm vào tộc Vô Không, nhưng mấy năm nay, tộc Vô Không phát triển rất nhanh. Trước kia, những dị tộc mới bắt đầu đuổi giết tộc Vô Không còn cho rằng tộc Vô Không yếu đuối, mặc người xâu xé. Nhưng sau mấy lần đuổi giết, những dị tộc này lại bị Thông Thiên giáo chủ giết hết…

Từ đó về sau, người dị tộc đều biết rằng tộc Vô Không cũng khó giải quyết như văn minh Nguyên Linh vậy, rất ít người dị tộc dám ra tay với tộc Vô Không, mà mặt băng văn minh Nguyên Linh phân phát cho các chủng tộc cũng rất ít khi treo giải thưởng.

Một người đầu trâu vạm vỡ đi đến trước mặt băng quan sát một lúc lâu thì đôi mắt trâu đột nhiên hiện lên sự tham lam: “Toái Cốt Bí Hồn!”

Tuy văn minh Nguyên Linh luôn hào phóng, mỗi lần treo giải đều dùng bảo vật cực kỳ hiếm thấy nhưng Toái Cốt Bí Hồn không giống những thứ đấy. Tập hợp đủ Toái Cốt Bị Hồn có thể giúp bộ lạc của họ phát triển vượt bậc, thậm chỉ một bước lên thẳng Thượng Thanh Thiên.

Một người đầu trâu đứng bên nghe được bốn chữ “Toái Cốt Bí Hồn” thì khiếp sợ: “Giới Ngôn chịu dùng Toái Cốt Bí Hồn treo thưởng, vậy thì đối tượng đuổi giết hẳn là không tầm thường…”

“Chỉ là mấy tên Bất Hủ cảnh, Bất Hủ cảnh Nhân tộc!” Người đầu trâu đang đứng trước mặt kính trả lời.

Hiện tại, thực lực của mấy Bất Hủ cảnh Nhân tộc không là gì trong mắt người dị tộc, dị tộc ở Thái Thanh Thiên chỉ sợ hãi văn minh nguyên Linh và tộc Vô Không mà thôi.

Người đầu trâu đứng sau lại thận trọng hơn: “Chỉ mấy Bất Hủ cảnh Nhân tộc thì không đáng gây náo động như vậy. Chuyện này chắc chắn không đơn giản…”

“Đương nhiên là không đơn giản” Người đầu trâu đứng trước kính quay lại, nói: “Trong đó có một Nhân tộc vừa giết chết Hắc Mông trong rừng Sí Phong. Hơn nữa, hắn ta còn rời đi an toàn. Người này chính là mục tiêu quan trọng nhất…”

“Là đoàn người giết chết Hắc Mông sao…”

Một vài người đầu trâu cách đó không xa hoảng sợ.

Tin tức Hắc Mông chết quá mức rung động nên đã lan truyền khắp Thái Thanh Thiên qua các đường dây, đám người đầu trâu cách rừng Sí Phong không quá xa nên đã biết đầu tiên.

Người đầu trâu đứng trước mặt băng thấy người trong tộc sợ hãi thì hỏi ngược lại: “Người tộc Hà Mông ở trong rừng Sí Phong thì rất mạnh, nhưng ra ngoài rừng Sí Phong thì không đáng nhắc tới. Tên kia mạnh nhưng cũng chỉ được thân xác mạnh, các ngươi sợ cái gì?”

“Nói đúng lắm! Hắc Mông dựa vào rừng Sí Phong mới lợi hại, nếu không đã bị văn minh Nguyên Linh giết từ lâu rồi!” Một người đầu trâu khác ủng hộ.

“Con mồi đã bị đánh dấu!”

“Những dị tộc khác cũng sẽ nhận được treo thưởng này!”

“Chúng ta phải đi trước một bước…”

Đám người đầu trâu ồn ào nói.

Mà cảnh tượng như vậy cũng diễn ra ở các bộ lạc dị tộc trong Thái Thanh Thiên.

U Ảnh Chi Nhân đã đánh dấu lên lưng Nữ Oa và Đông Hoàng, hành trình của Nhân tộc không khác gì đốt đuốc đi giữa đêm tối, người dị tộc từ bốn phương tám hướng đều theo dõi họ.



“Vèo…”

La Chinh lướt đi trên không trung cách mặt đất một trượng với tốc độ cực nhanh.

Theo sự chỉ dẫn của Nữ Oa, họ đi thẳng về hướng Bắc rồi chuyển sang hướng Tây là có thể tìm được lối vào.

Từ Thái Thanh Thiên đi vào Thượng Thanh Thiên có rất nhiều cửa vào, mỗi cánh cửa đều thiết kế vô cùng tinh xảo, kỳ diệu và cũng vô cùng nguy hiểm.

Gần như mỗi Bất Hủ cảnh có thể đi vào Thượng Thanh Thiên đều có tuyệt chiêu của riêng mình.

“Hai tên kia rất phiền, chít…” Thắng Thiên Thử Vương quay đầu nhìn hai U Ảnh Chi Nhân trên bầu trời.

Tốc độ của La Chinh nhanh thì hai U Ảnh Chi Nhân kia cũng nhanh, La Chinh chậm lại thì hai U Ảnh Chi Nhân kia cũng chậm lại, không có cách nào cắt đuôi chúng cả.

“Gừ… Gâu, gâu!”

Quái Thiên Khuyển bên cạnh Phục Hy bỗng nhiên gầm lên, rồi hô hoán: “Đằng trước, nguy hiểm…”

Quái Thiên Khuyển dựa vào trực giác mà cảnh báo La Chinh nhưng là nguy hiểm gì thì Quái Thiên Khuyển cũng không biết.

La Chinh nhìn về phía trước, ngay một nhịp thở sau, một mũi tên xanh nhạt bắn thẳng về phía họ!

Mũi tên dài lao đến với tốc độ cực nhanh. Nhưng La Chinh đã đề phòng từ trước, hắn nhẹ nhàng né sang bên cạnh, mũi tên sượt qua bên người La Chinh.

“Còn nhiều hơn!” Quái Thiên Khuyển nói tiếp.

“Vút vút vút vút…”

Vô số mũi tên khác giống như những ngôi sao xanh lấp lánh nơi chân trời nhắm thẳng vào La Chinh lao tới, chúng dày đặc và bất quy tắc như thiên nữ rải hoa.

“Là ai bắn tên mà ta lại không thấy được đối phương ở đâu?” La Chinh ngạc nhiên nói.

“Là Tiễn Thốc Tinh Ma!” Thắng Thiên Thử Vương trả lời: “Mũi tên của bọn chúng rất đặc biệt, có thể vượt qua khoảng cách rất xa. Bình thường, Tiễn Thốc Tinh Ma phải dùng thị lực khóa những mũi tên này nhưng bây giờ có dấu ấn U Ảnh, bọn chúng chỉ cần bắn về dấu ấn nên có thể tấn công từ phạm vì ngoài tầm nhìn…”

Đúng như Thắng Thiên Thử Vương nói, tất cả các mũi tên đều nhắm vào Nữ Oa và Đông Hoàng, bởi vì Tiễn Thốc Tinh Ma không nhìn thấy mục tiên là La Chinh nên bọn họ chỉ bắn vào ký hiệu Giới Ngôn chia sẻ.

“Vút vút vút… Rắc rắc rắc rắc rắc rắc…”

La Chinh cố gắng tránh né các mũi tên, còn không có đường tránh né thì nhẹ nhàng nâng tay đỡ là có thể hất mũi tên xuống.

Nhưng mũi tên như có linh hồn, không ngờ, nó lại bắn ngược từ dưới đất lên, rồi nhắm về Nữ Oa và Đông Hoàng.

Trong tình huống này, La Chinh chỉ có thể bóp nát các mũi tên.

Nữ Oa và Đông Hoàng cũng biết những mũi tên này nhắm về phía mình nên hai người đều sử dụng thần thông. Nữ Oa được một tầng Oa Ảnh dày đặc màu đỏ rực bao vây, còn bên người Đông Hoàng thì có một thanh kiếm ánh vàng sắc bén lượn xung quanh.

Thanh kiếm vàng hộ thể này hành động có vẻ chậm chạp nhưng một khi mũi tên dài đến gần thì thanh kiếm liền bay vút qua, chém mũi tên thành hai khúc.

Số lượng mũi tên Tiễn Thốc Tinh Ma bắn ra tuy nhiều nhưng có thể thuận lợi đến gần Nữ Oa và Đông Hoàng thì lại cực kỳ ít. Suốt chặng đường, La Chinh cứ bay lên bay xuống, vượt qua làn mưa tên mà tốc độ không hề chậm lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận