Bách Luyện Thành Thần

Chương 3214: Tấm màn tàng hình

Đương nhiên La Chinh không nhận ra cảm xúc khác thường của Chu TuyềnHắn ngẩng đầu nhìn không trung và nói: “Đám Ngột Kim Ô này chỉ là thử thôi, đúng không?”

Lúc này Chu Tuyền mới phản ứng lại, đáp: “Đúng, đúng, chẳng qua chỉ là thử mà thôi…”

Cho dù là thử, nhưng đợt tấn công này của đám Kim Ô cũng quá dễ giải quyết.

Tô Khuê đứng ở trước nhất, hay tay nắm hờ trường kiếm trong suốt, thản nhiên liếc mắt nhìn La Chinh.

Thủ đoạn La Chinh sử dụng đúng là có thể đánh tan rất nhiều Kim Ô, nhưng đám Kim Ô này không phải chủ lực, uy hiếp thực sự không nằm ở chỗ này.

Trong đám mây đen đầu tiên ẩn chứa mấy triệu con Kim Ô đã bị tiêu diệt, đám mây đen thứ hai lại bay tới mắt trận.

Chính giữa đám mây đen này có một cô gái thân hình nóng bỏng ngồi giữa không trung, một tay chống vào eo, nhìn xuống cửa Liệt Chấn bên dưới.

“Chỉ một cửa khẩu thôi mà cũng có thể ngăn cản bước tiến của bộ tộc Kim Ô chúng ta, thật sự không biết phải nói gì, lần này để ta đưa các ngươi đi phá cửa” Cô gái dứt lời, nhẹ nhàng đưa tay lên đỉnh đầu, một món tín vật Bỉ Ngạn đã nằm trong tay nàng ta, đó là một tấm màn màu sắc sặc sỡ.

“Vù…”

Nàng ta nhẹ nhàng tung tấm màn lên, tấm màn đủ mọi màu sắc không ngừng phóng lớn, tấm màn này như một vũng nước màu lan tỏa, dưới sự vẽ lung tung của nó, tất cả Kim Ô đều biến mất sạch sẽ!

Tấm màn này chính là “Vô Ngân Mạc Bố”, là một món tín vật Bỉ Ngạn loại thần bí được gia công chế tạo, cũng là một món tín vật Bỉ Ngạn siêu phẩm của Thần Sào!

Ở góc Đông Bắc của Thập Cửu Trọng Thiên, trong núi Thái Hương hiểm trở nhất, ở đó có một hang động, trong hang động có một loài nhện chỉ nhỏ bằng con kiến, gọi là nhện ngũ sắc.

Chỉ riêng con nhện thì chẳng có chút ý nghĩa nào để được chú ý, bởi vì hình thể quá nhỏ, gần như không hề có sức tấn công, lại không có độc tính.

Nhưng mạng nhện do nhện ngũ sắc dệt ra lại vô cùng xinh đẹp, năm màu sắc tỏa ra ánh sáng lộng lẫy.

Khi vừa phát hiện ra mạng nhện này người ta đã cảm thấy kỳ quái, mạng nhện sặc sỡ này làm sao bắt giữ con mồi, con mồi có ngu tới đâu cũng sẽ không rơi vào một cái mạng nhện bắt mắt như vậy.

Người nọ quan sát kỹ càng mới phát hiện mạng nhện này có một năng lực độc đáo, có thể che giấu mạng nhện và tất cả mọi thứ trên mạng nhện.

Vì thế người nọ đã cẩn thận thu gom mạng nhện, góp nhặt mấy năm liên tục, tới khi góp nhặt đủ mạng nhện mới châm một mồi lửa thiêu rụi hang động, từ đó loài nhện ngũ sắc vốn đã không có tiếng tăm gì này cũng tuyệt chủng.

Món tín vật Bỉ Ngạn được nhện ngũ sắc dệt ra này được gọi là Vô Ngân Mạc Bố, tuy sinh ra từ Bỉ Ngạn nhưng lại được tính là một món tín vật Bỉ Ngạn “nhân tạo”.

Thứ bị tấm màn tàng hình này bao phủ có thể hoàn toàn tàng hình trong suốt thời gian nửa nén hương, trong quá trình ẩn nấp, cho dùng “thị lực” hay thần thức đều không thể phát hiện ra!

“Soạt…”

Tấm màn tàng hình bao phủ cả đàn Kim Ô, chúng lập tức biến mất không thấy tăm hơi!

“Biến mất rồi?”

“Tất cả Kim Ô đều ẩn thân rồi?”

“Thần thức, điều tra!”

Tô Khuê, Chu Tuyền, Cố Hải và các Thần Tướng lập tức triển khai thần thức, nhưng thần thức dò xét một lúc, không trung hoàn toàn trống rỗng, như thể trên đỉnh đầu mọi người không hề có Kim Ô.

Nhưng đáng sợ là tiếng Kim Ô ré lên quang quác vẫn liên tục vang lên bên tai bọn họ…

La Chinh cũng lập tức phóng ra thần thức, không tra được hướng đi của Kim Ô nên hắn nhanh chóng thu hồi thần thức, lúc này hắn phát hiện ra âm thanh của Kim Ô đã thay đổi, tiếng kêu ồn ào hỗn loạn bỗng trở nên sắc bén, đó chính là âm thanh phát ra khi di chuyển với tốc độ cao.

“Đám Kim Ô kia xông tới rồi! Chặn chúng lại!” La Chinh quát lên một tiếng, trường kiếm vô hình đang cắm bên cạnh mắt trận bỗng bay ngược lên.

“Vù vù vù vù…”

Những thanh kiếm vô hình như một dải cầu vồng trắng xuyên qua bầu trời, đâm ra những chuỗi sương máu liên tiếp.

Nhóm người Tô Khuê vừa rồi còn chìm trong trạng thái hoảng loạn, nhưng vừa nghe La Chinh quát lên một tiếng, bọn họ vội vàng giơ trường kiếm lên.

Mặc kệ có nhìn thấy hay không, dù sao cứ chém bừa thì kiểu gì cũng có thu hoạch.

Tuy đâm bừa chém bậy cũng có thể giết chết khá nhiều Kim Ô nhưng trong tình huống không thể tập trung vào mục tiêu, đương nhiên sẽ xuất hiện rất nhiều lỗ hổng, một con Tốt Bộc Kim Ô vô hình đã dừng ngay trước mặt Tô Khuê.

Trong cơ thể con Tốt Bộc Kim Ô này bỗng bùng lên một luồng năng lượng cực mạnh, ầm một tiếng nổ tung, phóng ra hàng trăm thần quân lực.

Chỉ hơn một trăm thần quân lực đương nhiên không thể phá hủy pháp trận của cửa Liệt Chấn, nhưng một khi Kim Ô xuất hiện thường sẽ kết thành quân đội!

Thời khắc con Tốt Bộc Kim Ô đầu tiên bùng nổ thì đã có rất nhiều Tốt Bộc Kim Ô dừng ở bên cạnh mắt trận.

“Rầm rầm rầm rầm rầm rầm…”

Từng tia sáng vàng chiếu rọi xung quanh, ánh sáng bùng lên gần như bao phủ toàn bộ chín mắt trận.

Nhưng tổn hại mà mắt trận phải chịu đều bị pháp trận trong cửa Liệt Chấn ngăn cản.

Tầng trên của cửa Liệt Chấn còn có một mắt trận hình tròn rất lớn, đây chính là chủ trận của chín mắt trận, chín mắt trận bên ngoài bị tấn công, chủ trận không ngừng run rẩy, thậm chí xung quanh chủ trận đã xuất hiện vết rạn.

“Bổ sung thần tinh!”

Có người hét lớn một tiếng.

Xung quanh chủ trận có mấy trăm người đang đợi lệnh.

Nhận được mệnh lệnh, bọn họ nhanh chóng bóp nát thần tinh, ném vào chủ trận, chất lỏng chảy ra từ thần tinh nhanh chóng được chủ trận hấp thu.

“Ù…”

Chủ trận tỏa ra ánh sáng trắng xóa, vết rạn xuất hiện lúc trước nhanh chóng được chữa trị.

Các Thần Tướng trong mắt trận tuy không bị thương, nhưng thấy ngàn vạn Tốt Bộc Kim Ô nổ tung bên ngoài, ai nấy đều run sợ trong lòng.

Sắc mặt đám người Tô Khuê sa sầm lại, chém vào đám Kim Ô vô hình như để trút giận, nhưng số lượng bị giết chết cũng chỉ như muối bỏ biển, không có ý nghĩa gì…

Cố Hải và nhóm đệ tử vùng đất Kiếm Đỗng lại dứt khoát lựa chọn từ bỏ, trừng mắt nhìn ánh sáng bùng lên sau vụ nổ, thậm chí trong lòng còn đang tính toán xem nếu cửa Liệt Chấn bị phá thì phải làm sao để giữ được tính mạng.

Về phần La Chinh, hắn đã nhắm chặt hai mắt, phong bế hai tai.

“Phập phập phập phập…”

Một trăm hai mươi thanh trường kiếm vẫn bay lượn trên không trung, số lượng Kim Ô đông đảo, cho dù những thanh trường kiếm này có chém giết loạn xạ cũng có thể giết chết rất nhiều Kim Ô.

Nhưng trong quá trình trường kiếm đâm chém, La Chinh đã bắt được một điểm bất thường.

Trong quá trình bay lượn, hai trong số một trăm hai mươi thanh trường kiếm bỗng mất đi tính chính xác, như thể có vật gì đó khiến chúng lệch khỏi phương hướng.

Tuy đầu của Tốt Bộc Kim Ô lớn hơn Kim Ô bình thường, nhưng tuyệt đối không thể ảnh hưởng đến trường kiếm trong suốt đang bay với tốc độ cao được!

Thời khắc này, La Chinh trở nên cực kỳ nhạy bén, gần như chỉ trong nháy mắt, những thanh trường kiếm trong suốt khác đã lao vút tới phương hướng đó, đông tây nam bắc trên dưới đều tập trung tới, nhanh chóng thu lại như thiên la địa võng.

“Soạt soạt soạt…”

Tất cả trường kiếm thu lại như một tấm lưới, bảy mươi tám thanh trường kiếm trong đó đột nhiên bị đánh bay.

“Bắt được ngươi rồi!”

La Chinh phát hiện ra, khóe miệng tức khắc nhếch lên một nụ cười gian xảo.

(Hết tập 182)
Bạn cần đăng nhập để bình luận