Bách Luyện Thành Thần

Chương 3759: Không nghe

Độ Chân đã từng nói với La Chinh cách mà họ liên lạc với La Niệm. Bây giờ lời nói của Thái Thượng Lão Quân khiến La Chinh tập trung chú ý, hắn làm động tác im lặng với Lê Lạc Thủy và Linh ThùTất cả mọi người đều yên lặng lại, nhưng trong lòng thì thấy rất lạ.

Sao La Niệm có thể liên lạc với họ qua thanh kiếm này được? Lẽ nào La Niệm bị nhốt trong kiếm?

Sau khi Hoa Thiên Mệnh gánh chịu tín vật Bỉ Ngạn, hắn ta cũng có thể cảm nhận được lực chấn động nhỏ xíu kia. Thế nhưng những cơn rung đứt quãng như này là muốn biểu đạt cái gì?

Sau khi thanh kiếm rung lên một lúc lâu, vẻ mặt Thái Thượng Lão Quân biến đổi. Ông nói: “Cậu ta nói rằng cậu ta đã tìm được một Thánh Trụ nữa, cậu ta có thể gắn sợi dây của Cô Kiếm vào đó…”

“Có nghĩa là Cô Kiếm có thể mạnh hơn nữa?” La Chinh hỏi.

“Đúng vậy” Thái Thượng Lão Quân gật đầu: “Cả năng lực của Cô Kiếm cũng có thể sẽ bị biến đổi”

Trong mắt Hoa Thiên Mệnh lóe lên tia khác lạ: “Tiền bối, ý ngài là La Niệm có thể sửa đổi năng lực của tín vật Bỉ Ngạn Cô Kiếm này?”

Thái Thượng Lão Quân mỉm cười, nói: “La Niệm ở trong Thánh Trụ, không chỉ có thể sửa đổi năng lực của Cô Kiếm mà các tín vật Bỉ Ngạn khác cũng sửa được, chẳng qua cậu ta đúng lúc tìm được Cô Kiếm mà thôi”

“Vậy cũng được nữa sao!” Hoa Thiên Mệnh kinh ngạc.

Lúc trước Hoa Thiên Mệnh đã phát hiện ra năng lực của Cô Kiếm biến đổi, nhưng nguyên nhân trong đó thì không đoán ra được. Dù sao độ hiểu biết của Hoa Thiên Mệnh về tín vật Bỉ Ngạn cũng chỉ dừng lại ở phương diện Bỉ Ngạn mà thôi, hắn ta hoàn toàn không nghĩ đến thế giới bên ngoài hỗn độn.

Thật không ngờ Cô Kiếm của hắn có liên quan đến La Niệm, chính nhờ La Niệm sửa đổi mới khiến Cô Kiếm có uy lực lớn mạnh như thế.

La Tiêu, Cố Bắc, Cưu Thánh cũng vô cùng kinh ngạc.

Tín vật Bỉ Ngạn…

Cội nguồn sức mạnh trong thế giới hỗn độn!

Cháu trai của La Tiêu lại có thể trực tiếp sửa đổi? Đây là năng lực gì chứ?

Trên mặt Hàm Cửu Di lại thoáng nét dịu dàng. Tên nhóc con năm xưa nghịch phá khắp Tiên Phủ hiện giờ đã thần thông quảng đại đến thế rồi sao?

“Sợi dây gì, Thánh Trụ gì, Chinh Nhi, con bảo nó ra khỏi thanh kiếm này đi!” Lê Lạc Thủy không vui.

Bà cũng biết tín vật Bỉ Ngạn mang ý nghĩa rất quan trọng, năng lực này của La Niệm rất khủng khiếp, thế nhưng La Chinh để cho cháu trai của bà một mình mạo hiểm bên ngoài, điều này thì bà tuyệt đối không thể chấp nhận!

“Mẫu thân, La Niệm không ở bên trong Cô Kiếm, bây giờ trạng thái của nó rất khác với những gì mẫu thân biết” La Chinh khuyên.

“Khác cái gì chứ!” Lê Lạc Thủy vòng qua La Chinh, trực tiếp ghé sát vào Cô Kiếm rồi nói: “Niệm Nhi, con có nghe thấy giọng bà nội không? Mau quay lại đây cho ta!”

“Bà nội…”

La Niệm trên đỉnh Thánh Trụ cũng đang có vẻ mặt hoàn toàn không ngờ tới.

Cậu mò dọc theo sợi xích kia đi được một quãng đã khá xa, cuối cùng cũng đến Huyền Không đình viện thần bí kia.

Nhưng sau khi leo lên được đình viện rồi, La Niệm mới phát hiện ra đình viện này bị sợi xích to lớn buộc quá chặt quá kín, căn bản không tìm được khe hở để vào trong.

La Niệm tìm khắp trên đình viện một lúc mà chẳng thu được gì, song cậu cũng không có ý nghĩ sẽ quay về theo đường cũ. Cậu bèn bò lên sợi xích từ một góc khác của đình viện và thành công đi đến Thánh Trụ khác…

Trên Thánh Trụ thứ nhất có đủ loại dây gắn với thế giới hỗn độn, còn Thánh Trụi này thì trống trơn, không hề có tia sáng nào khuếch tán ra, kể cả mười vị trí của Thánh Tá Chi Vật trên đỉnh cao nhất của Thánh Trụ cũng vậy!

La Niệm cũng biết Thánh Tá Chi Vật không thể coi thường, nếu bây giờ biến Cô Kiếm thành một Thánh Tá Chi Vật thì sao?

Đã làm chuyện tốt phải làm đến cùng…

Thế là La Niệm lại thuận theo sợi xích bò ngược lại, trở về tầng mười một của Thánh Trụ Xà Linh Môn. Sau khi chạm đến tia sáng kết nối, cậu lập tức báo lại cho Thái Thượng Lão Quân biết về ý nghĩ của mình, nhưng vừa nói ra thì lập tức phát hiện tình hình có vẻ không đúng lắm.

Vậy mà bây giờ Cô Kiếm lại đang nằm trong tay Thiên Mệnh thúc thúc, bên cạnh lại có cả phụ thân, bà nội, ông nội.

Xem ra phụ thân đã về Thần Vực rồi.

“Con không muốn về đâu” La Niệm gảy tia sáng đáp lại.

Vất vả lắm mới bò được lên cao như vậy, bây giờ càng có thể giúp đỡ Thiên Mệnh thúc thúc biến Cô Kiếm trở nên mạnh hơn, cậu nhất quyết sẽ không từ bỏ.

Thái Thượng Lão Quân truyền lại lời của La Niệm cho Lê Lạc Thủy.

Lê Lạc Thủy dựng ngược lông mày, tranh luận với La Niệm: “Mấy việc này không hợp với con, Niệm Nhi con còn trẻ, không biết dòng đời hiểm ác…”

Những lời này cũng không thuyết phục được La Niệm, thậm chí cậu còn bỏ lại một câu: “Thiên Mệnh thúc thúc, để con giúp thúc cường hóa thanh kiếm này…”

Sau đó cậu rút khối lập phương màu đen ra khỏi Thánh Trụ, kết nối giữa khối lập phương màu đen và Cô Kiếm lập tức đứt ngang!

Khí tức trong Cô Kiếm của Hoa Thiên Mệnh nhanh chóng tiêu tan, không có chút phản ứng năng lượng nào nữa, thoạt nhìn chẳng khác gì một thanh sắt thường.

“Cô Kiếm này…” Hoa Thiên Mệnh cảm nhận được sự thay đổi của Cô Kiếm cũng trợn to mắt, mồm há to.

“Cậu ta đã ngắt kết nối với Cô Kiếm rồi” Thái Thượng Lão Quân nói: “Đừng nóng vội, chắc La Niệm đang giúp ngươi sửa đổi năng lực của thanh kiếm này đấy, chỉ cần đợi một lát là được”

“Không liên lạc được với nó nữa ư?” Lê Lạc Thủy hỏi.

“Đúng vậy” Thái Thượng Lão Quân gật đầu.

“Tên nhóc thối tha này…” Lê Lạc Thủy tức giận nói, sau đó bà quay đầu nhìn chằm chằm La Chinh: “Con làm phụ thân cũng không thèm khuyên một câu! Ta sẽ nói việc này với Tiểu Điệp, xem con xoay sở thế nào!”

Đối mặt với lời chất vấn của mẫu thân, La Chinh cũng nhức đầu. La Niệm còn chẳng thèm cho hắn cơ hội liên lạc thì hắn khuyên thế nào được?

“Mẫu thân, Niệm Nhi không còn là con nít nữa, nó biết cách tự chăm sóc mình mà” La Chinh nói: “Cố nhân của Cửu Lê còn đang ở Lê Sơn đợi gặp mẫu thân, bây giờ con dẫn mẫu thân qua nhé”

Lê Lạc Thủy vẫn còn đang giận chưa hết, nghe thấy câu này thì đầu óc hơi khựng lại chút. Một lúc sau bà hỏi: “Cố nhân nào?”

“Là tam gia gia Lê Lộc cùng bát gia gia Lê Phụ” La Chinh đáp.

“Mau dẫn bọn ta đi!” Viên Thừa Đạo chui ra khỏi phần bên trong Thần Vực.

Ông vẫn luôn một lòng trung thành với Cửu Lê, bây giờ rất nóng lòng muốn gặp cố nhân của Cửu Lê…

La Chinh tạo ra một cánh cửa không gian dẫn thẳng vào trong Lê Sơn, sau đó dẫn Lê Lạc Thủy, Viên Thừa Đạo cùng Linh Thù qua.

Hai ông lão Lê Lộc cùng Lê Phụ vừa thấy Lê Lạc Thủy và Linh Thù thì hai mắt lập tức đỏ lên.

Lúc trước, khi Cửu Lê thả Thần Vực đi, trong lòng bọn họ tuyệt vọng nhường nào, họ không bao giờ nghĩ đến ngày sẽ gặp lại nhau lần nữa. Chỉ tiếc chín đại tù trưởng đã mất đi bảy, tàn quân Cửu Lê lại càng không đáng để nhắc tới, tâm trạng lúc này u sầu cỡ nào, không cần nghĩ cũng biết.

Sau khi tạm thời sắp xếp chỗ ở trong Lê Sơn cho mẫu thân và những người khác, La Chinh quay trở lại đỉnh Thần Vực và kể lại sơ lược mọi chuyện từ lúc mình vào thế giới mẹ đến giờ. Bắt đầu từ khi hắn gia nhập Đạo Kiếm Cung, sau đó là Thái Nhất Thiên Cung rồi vào Lê Sơn, cuối cùng mang theo Lê Sơn trốn khỏi thế giới mẹ…

Nghe La Chinh kể xong, La Tiêu không những không nhẹ nhõm mà còn vô cùng ngạc nhiên hỏi: “Thế giới mẹ khổng lồ ấy đã rơi vào trong tay Tà Thần, kẻ ra từ thế giới trong cơ thể con?”

“Đúng vậy” La Chinh gật đầu.

“Thế thì tình hình còn nghiêm trọng hơn những gì ta tưởng…” Trên mặt Cố Bắc là vẻ nghiêm túc tràn đầy.

Lúc này, Thái Thượng Lão Quân vẫn đứng một bên giữ im lặng bỗng lên tiếng, nói với La Chinh: “Xà Linh Vương đã dám đi bước này nhất định là đã nắm chắc hoàn toàn. Tà Thần nắm giữ thế giới mẹ chưa chắc đã đối phó được!”

Vì có Khởi Nguyên Thần Huyết nên ngay từ ban đầu La Chinh đã biết rõ mình nên đối mặt với cục diện này như nào, hơn nữa vùng đất sơ khai có thể tích nhỏ bé nên mới thành “thuyền nhỏ dễ quay đầu”.

Nhưng thế giới mẹ thì khác…

Sau bao nhiêu năm trời, nơi đó đã lớn đến mức trở thành một quái vật khổng lồ, mà hình thái của bản thân nó cũng không tiện chống lại đám đầu lâu này!

Sự thật cũng giống như những gì Thái Thượng Lão Quân đoán, hiện giờ thế giới mẹ đang phải chịu đựng nỗi khó khăn xưa nay chưa từng có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận