Bách Luyện Thành Thần

Chương 3454: Khóa Xuyên Tâm

Thông Thiên giáo chủ đã chuẩn bị sẵn sàng để tiến vào không gian Tắc San, lại thấy “Không” nói ra những lời kỳ quái khó hiểu, y lập tức nhíu chặt lông màyTrong mắt Thông Thiên giáo chủ, cả hai đối thủ đều rất quan trọng, đều cần y đích thân giải quyết.

Sau khi trục xuất y, không gian Tắc San mà Khương Tử Nha cai quản có thể chỉnh sửa các tiếp điểm thời gian, điều này vô cùng thần kỳ.

Ban nãy trong lúc bị truyền tới truyền lui, Thông Thiên giáo chủ cũng liên tục suy nghĩ, thậm chí y còn cảm thấy bắt được Khương Tử Nha quan trọng hơn, càng khuynh hướng ra tay với đối phương.

Nếu y có thể thay Khương Tử Nha tiếp quản không gian Tắc San, hẳn là sẽ có được thu hoạch rất lớn, hơn nữa y còn có thể dọc theo tiếp điểm thời gian trở lại hỗn độn!

“Ta không làm gì hết, ngươi có thể thử một chút” Thông Thiên giáo chủ nói với giọng điệu thương lượng.

“Không” nghe lời này, ánh mắt trở nên kỳ quái, sau đó mới trừng mắt nhìn Thông Thiên giáo chủ, cười lạnh: “Ngươi đang cười nhạo ta?”

“Không có ý này” Giọng điệu của Thông Thiên giáo chủ càng thêm kiên định: “Ta hy vọng ngươi lại thử đưa ta vào không gian kia thêm một lần nữa”

Thấy vẻ mặt chân thành của Thông Thiên giáo chủ, các Bất Hủ cảnh như người trên Hắc Thuyền, Cơ Hiên Viên, Phục Hy và Nữ Oa đều đưa mắt nhìn nhau.

Thông Thiên giáo chủ đã có đánh giá sơ bộ về năng lực của Khương Tử Nha. Thấy dáng vẻ của “Không” không giống giả bộ, hẳn là Khương Tử Nha đã đóng quyền hạn ra vào “không gian Tắc San”. Nghĩ tới một nơi thần kỳ như vậy, Thông Thiên giáo chủ lại càng thêm hứng thú.

“Không” không hiểu suy nghĩ của Thông Thiên giáo chủ, nhưng nó đã thử mấy lần, không gian xung quanh Thông Thiên giáo chủ chỉ chớp nháy liên tục chứ không thể đưa vào được…

Sau khi ý thức được mình đã hoàn toàn mất đi năng lực này, “Không” nghiêm giọng hỏi: “Rốt cuộc trong không gian đó đã xảy ra chuyện gì?”

Thông Thiên giáo chủ nhún vai: “Không thể trả lời”

Y sẽ không đời nào tiết lộ chuyện của Khương Tử Nha cho “Không” biết.

“Giết ngươi rồi, ta sẽ biết thôi” Giọng nói của Không trở nên lạnh lẽo, nó muốn biết rõ ràng mọi chuyện xảy ra trong không gian Tắc San ngay lập tức.

Không gian hình vuông vốn bao phủ xung quanh Thông Thiên giáo chủ bỗng trở nên đặc quánh. “Không” nắm trong tay chân lý không gian, có thể định nghĩa phần lớn không gian trong hỗn độn, nó định nghĩa không gian bên trong hình vuông đó là một chỉnh thể, tính cả Thông Thiên giáo chủ.

“Soạt!”

Không gian hình vuông đột nhiên vỡ nát.

Nếu là tồn tại nào đó yếu hơn một chút, ví dụ như Bất Hủ cảnh bình thường thì chắc chắn đã vỡ nát theo khối vuông. Nhưng Thông Thiên giáo chủ có chuẩn bị mà đến, sao có thể bại dưới một chiêu này.

Trong khối vuông vỡ vụn chỉ có những mảnh vỡ không gian cô đọng cứng cáp như đá, không hề có bóng dáng Thông Thiên giáo chủ…

Trong lòng “Không” bỗng dâng lên cảm giác nguy hiểm, còn chưa kịp dịch chuyển không gian thì Thông Thiên giáo chủ đã xuất hiện ngay trên đầu nó.

Hai tay giáo chủ cầm trường kiếm như một kiếm sĩ thành kính, mũi kiếm chĩa xuống dưới, đâm thẳng xuống đầu “Không”.

Hai mắt “Không” lóe lên ánh sáng xanh, không gian trên đỉnh đầu chợt vặn vẹo, trường kiếm đang đâm tới chợt biến mất, sau đó lại xuất hiện bên cạnh Thông Thiên giáo chủ, nhắm thẳng vào đầu y!

Sao khi bóp méo không gian lại thành ra Thông Thiên giáo chủ tự ám sát chính mình!

Nhưng hai mắt của Thông Thiên giáo chủ cũng lóe lên ánh sáng xanh tương tự, không gian trước mặt y cũng bắt đầu vặn vẹo, kiếm Thanh Bình đâm thẳng vào không gian vặn vẹo kia rồi bỗng xuất hiện ngay trước ngực “Không”.

“Phập!”

Một tia sáng xanh đâm từ trước ra sau, xuyên qua người “Không”.

Ánh mắt “Không” bỗng hiện lên vẻ mờ mịt, nó trừng mắt hỏi Thông Thiên giáo chủ: “Chỉ ta mới có thể bóp méo không gian, sao ngươi…”

Thật ra rất nhiều người có thể nối liền hai điểm trong không gian, chẳng qua chỉ là tạo ra một đường hầm không gian tuần hoàn mà thôi, năng lực bóp méo không gian của “Không” cũng như vậy.

Nhưng đường hầm không gian mà đa số người tạm thời tạo ra đều không ổn định, còn kẻ chém đại một kiếm cũng ẩn chứa mấy trăm nghìn thần quân lực như Thông Thiên giáo chủ, cũng chỉ “Không” mới có thể bóp méo.

Nhưng vừa rồi “Không” lại phát hiện gã đàn ông áo đen này cũng có thể làm được điều đó, điều này khiến “Không” hoang mang thêm lần nữa. Từ khi đối đầu với kẻ này đã có rất nhiều chuyện không thể giải thích xảy ra.

“Sao ta cũng có thể làm được?” Thông Thiên giáo chủ nói rồi rút kiếm Thanh Bình ra, thanh kiếm chầm chậm rút ra khỏi hai không gian vặn vẹo, trông vô cùng kỳ dị: “Bởi vì không phải mỗi một mình ngươi mới có thần thông chân lý. Nói cách khác, thông qua một vài thủ đoạn đặc biệt, ta cũng có thể nắm giữ, hơn nữa nhờ vào ngươi ta còn có thể nắm giữ nhiều hơn nữa…”

“Không” khẽ nheo mắt lại. Nếu trước đây hai người giao thủ là một cuộc dò xét từ xa thì hiện tại đã đến lúc ngả bài. Lời của Thông Thiên giáo chủ đã rất rõ ràng… Y có thể cướp đoạt năng lực của cổ thần hỗn độn!

Y có thể cướp đoạt được hay không vẫn là một dấu chấm hỏi, nhưng mới rồi quả thực y đã thi triển thần thông bóp méo không gian giống hệt “Không”.

“Vậy phải xem ngươi có bản lĩnh này hay không đã!”

Giọng nói của Không trở nên trầm thấp dữ tợn, gương mặt của nó vẫn luôn biến ảo, đôi mắt nhân loại bắt đầu vặn vẹo, hợp lại thành một con mắt, răng nanh cũng trở nên sắc nhọn, đầu cũng bắt đầu phình to, sắp hóa thành hình dạng vốn có.

Các cường giả Bất Hủ cảnh như Phục Hy, thuyền trưởng, Cơ Hiên Viên đều biết hai vị đại năng này sắp bày ra hình thái mạnh nhất, “Không” hóa thành hình dạng vốn có, còn Thông Thiên giáo chủ thì hóa thành thân thể hoang thần.

Cảnh tượng trong dự đoán của bọn họ vẫn chưa xuất hiện. Thông Thiên giáo chủ chỉ đứng yên giữa không trung, nhìn chằm chằm “Không” với vẻ đùa cợt. Thân thể của “Không” bắt đầu biến hóa, nhưng thân thể vừa mới biến hóa đã tức tốc co rút lại, như thể quanh thân nó có một sợi xích vô hình, trói chặt nó trong hình thái ban đầu.

“Hình dáng nhân loại của ngươi rất tốt, đừng biến thành quái vật một mắt xấu xí như vậy” Thông Thiên giáo chủ nhẹ nhàng giơ kiếm Thanh Bình lên, ba sợi tơ mỏng quấn quanh “Không” tức khắc hiện lên, phóng to rồi hóa thành ba sợi dây xích bạch ngọc, một đầu dây xích nối liền với ổ khóa màu vàng trong tay Thông Thiên giáo chủ.

Ổ khóa này được chế tạo vô cùng khéo léo, hai bên có Phạn văn kỳ dị, đó là một bảo vật khác của Thông Thiên giáo chủ – khóa Xuyên Tâm. Trước đây Thông Thiên giáo chủ đã từng ám chỉ rằng chỉ cần đâm ra ba kiếm là có thể đánh bại “Không”, ba kiếm này đã đóng khóa Xuyên Tâm vào cơ thể “Không”. Giờ phút này, cả người “Không” đều bị khóa Xuyên Tâm khóa chặt, tất cả thần thông đều bị khóa cấm, đương nhiên cũng không thể sử dụng sức mạnh hoang thần.

“Không” nhìn như không hề nhúc nhích, thật ra trong cơ thể vẫn luôn đấu tranh kịch liệt, nó tuyệt đối không cho phép bản thân bị khóa Xuyên Tâm khống chế. Đường đường là cổ thần hỗn độn lại để bại trận, nó không thể chấp nhận kết quả này.

Thông Thiên giáo chủ không thèm để ý tới hành động của “Không”, y cầm xích Bạch Ngọc, chậm rãi hạ xuống.

“Không” đã bị y giam cầm, giờ đến lượt đám hàng giả bên dưới.

Thông Thiên giáo chủ không quan tâm tới lập trường tại thế giới mẹ của Cơ Hiên Viên, Thần Nông, Nữ Oa, Phục Hy, y không giết được mấy chục vị chính chủ trong Tam Thanh Thiên, đành giết đám hàng giả này trước vậy.

(Hết tập 194)
Bạn cần đăng nhập để bình luận