Bách Luyện Thành Thần

Chương 3748: Phương pháp nuốt

Ngay cả thế giới mẹ khổng lồ nhất mà so với thế giới hỗn độn cũng chỉ như một hòn đảo hoang trên mặt biển rộng lớn mà thôi. Kích thước của cả hai không cùng một cấp độKhuếch trương vùng đất sơ khai đến mức rộng lớn như hỗn độn, đó là cảnh tượng cỡ nào cơ chứ? Kẻ nắm giữ vùng đất sơ khai này sẽ có sức mạnh nhường nào?

“Trước đây các thế giới thứ cấp này cũng được xem là một loại hạ thấp, nhưng kiểu hạ thấp này không hoàn thiện, có thể xem như là “hạ thấp giả”, thông qua các phương thức phức tạp thậm chí có thể nghịch chuyển chúng quay lại thành Chủ Giới như cũ” Khởi Nguyên Thần Huyết giải thích.

“Thế giới thứ cấp có khả năng nghịch chuyển sao?” Lông mày La Chinh nhướng lên.

“Đúng vậy” Khởi Nguyên Thần Huyết nói: “Nếu Xà Chủ hoàn toàn thống nhất thế giới hỗn độn và hoàn thành hạ thấp thì Chủ Giới sẽ không còn đường lui, đến lúc đó toàn bộ Chủ Giới sẽ sụp đổ, thế giới hỗn độn sẽ có thể tiến hành khuếch trương vô hạn, xâm chiếm toàn bộ không gian của Chủ Giới”

“Nghe có vẻ không quá tệ” La Chinh cười cười.

Làm sinh linh sinh sống ở thế giới thứ cấp, hiển nhiên mấy người La Chinh thích hợp với ngăn thế giới thứ ba hơn, còn đối với thế giới Huyền Lượng cao hơn một tầng cấp thì hắn hoàn toàn chẳng biết gì cả.

Nói cách khác, sinh linh của ngăn thế giới thứ ba và ngăn thế giới thứ tư vốn đã đối lập.

“Chỉ có điều, mục đích của Xà Linh Vương là quay về Chủ Giới ư? Nó làm vậy chẳng phải tự tay hủy đi Trường thành sao?” La Chinh lại hỏi.

“Từ lúc bắt đầu, Xà Linh Vương đã sai rồi. Tất nhiên nó sẽ phải trả giá đắt cho sự cố chấp u mê của mình” Khởi Nguyên Thần Huyết đáp: “Bây giờ ngươi phải dùng hết khả năng của mình để nuốt những đầu lâu này, giúp vùng đất sơ khai lớn mạnh. Chỉ có giành lấy tiên cơ mới có thể thắng được đối phương trong đợt đua tranh này!”

“Nuốt thế nào?”

“Để ta giúp ngươi”

Biên giới của vùng đất sơ khai của La Chinh bỗng nứt ra, hình thành một khe hở rộng đến nghìn dặm.

Khi khe hở này vừa mở ra, bên ngoài lập tức có rất nhiều đầu lâu kết bầy kết đội chui vào. Thế nhưng nghênh đón những cái đầu lâu to lớn ấy chính là từng cái cây trông giống măng đan xen với nhau!

“Răng rắc, răng rắc, răng rắc…”

Hai hàng cây giống măng trên dưới mài vào nhau, nhai rồi nuốt, những cái đầu lâu này thoáng chốc đã bị ép thành mảnh vỡ.

“Đám thực vật trông giống măng kia là răng thật à?” La Chinh mở to hai mắt nhìn.

“Đúng vậy” Khởi Nguyên Thần Huyết nói.

Sau khi tiến vào vùng đất sơ khai, Khởi Nguyên Thần Huyết đã chuẩn bị sẵn sàng cho ngày hôm nay. Bây giờ rốt cuộc đầu lâu cũng xuất hiện, đương nhiên đã đến lúc ra tay.

Sau khi vùng đất sơ khai nuốt nhóm đầu lâu đầu tiên, La Chinh bỗng cảm nhận được đan điền của mình hơi nở ra. Lông mày hắn nhướng lên cao, hắn nói: “Vùng đất sơ khai lại đang mở rộng nữa?”

“Nuốt được càng nhiều thì vùng đất sơ khai mở rộng càng nhanh” Khởi Nguyên Thần Huyết nói.

Dứt lời, khe hở ở biên giới vùng đất sơ khai lại mở ra lần nữa, từng nhóm đầu lâu vội vã ùa vào…

Sự trợ giúp của những đầu lâu này đối với vùng đất sơ khai vượt xa hơn hẳn sự tưởng tượng của La Chinh. Chỉ sau một thời gian ngắn, vùng đất sơ khai đã mở rộng ra lớn gấp ba!

La Chinh dời ánh mắt khỏi vùng đất sơ khai và nhìn về phía Phục Hy, Nữ Oa, Đông Hoàng. Bọn họ vẫn đang dồn hết sức đánh tan số đầu lâu kia.

Bây giờ La Chinh mới hiểu được lời của Khởi Nguyên Thần Huyết: Những đầu lâu này đều là thức ăn của hắn, cứ bị giết chết như thế thật quá lãng phí.

La Chinh nhìn lướt qua hỗn độn, đồng thời lại dùng con bướm mẹ kia để cảm ứng vị trí của thế giới trong cơ thể một chút, sau đó nói: “Các vị tiền bối, đám đầu lâu này không giết hết được đâu!”

Nữ Oa thúc đẩy Oa Ảnh chém mấy cái đầu lâu ra thành hai khúc, sau đó nàng đứng lơ lửng trên không đáp lại La Chinh: “Không giết hết được thì cũng không thể ngồi chờ chết”

“Ta có cách khác” La Chinh nói.

Nghe La Chinh nói vậy, động tác của mấy người Phục Hy, Đông Hoàng, lão Anh đều chậm lại. Với sức lực của họ thì có thể giữ được Lê Sơn trong phút chốc, nhưng nếu tình hình này còn tiếp diễn mấy ngày hay thậm chí mấy tuần thì sức mạnh huyết mạch của họ cũng sẽ tiêu hao hết, mà ba vị Cổ Thần Hỗn Độn cũng thế. Cuối cùng Lê Sơn vẫn không thoát khỏi số mệnh bị vô số đầu lâu từng bước xâm chiếm.

Bây giờ, ngay cả trong Lê Sơn cũng đã lan tỏa cảm xúc khủng hoảng. Chỉ cần đứng ở một vị trí bất kỳ nào đó trên Lê Sơn và ngẩng đầu lên là có thể xuyên qua kết giới thấy được những đầu lâu đang bay lượn kia. Ngay cả các thần dân đang sinh sống trong tòa thành lớn cũng vô cùng bất an.

Nữ Oa hỏi ngay: “Cách gì?”

Trong lòng La Chinh thầm đánh giá đại khái một chút rồi nói: “Dùng hết sức mình dẫn dụ đầu lâu ở đây đi về hướng Tây!”

Hiện giờ vùng đất sơ khai của La Chinh nằm ngay tại hướng chính Tây của Lê Sơn. Bọn họ đã bay trong thế giới hỗn độn lâu vậy rồi, khoảng cách giữa đôi bên không còn xa nữa, cùng lắm là cả hai sẽ gặp nhau trong vòng một ngày nữa.

“Sau đó thì sao?” Phục Hy hỏi.

“Để Lê Sơn tiến vào vùng đất sơ khai của ta” La Chinh đáp.

Các Bất Hủ cảnh và ba Cổ Thần Hỗn Độn đều ngẩn ra.

Mạc hỏi: “La Chinh, không phải ngươi đang nói đùa đấy chứ? Thế giới trong cơ thể ngươi làm sao có thể chứa đựng Lê Sơn được?”

Mặc dù Lê Sơn chỉ là một ngọn núi, nhưng ngọn núi này tương đương với một châu lớn trong thế giới mẹ, bản thể to lớn vô cùng. Dù vùng đất sơ khai của La Chinh đã mở rộng hơn nhưng vẫn không thể sánh được với Lê Sơn…

“Vùng đất sơ khai của ngươi lại mở rộng nữa à? Có thể chứa được Lê Sơn?” Nữ Oa mở miệng hỏi.

“Không được” La Chinh lắc đầu: “Hiện giờ vùng đất sơ khai chỉ có quy mô bằng khoảng một phần trăm Lê Sơn”

“Vậy làm sao Lê Sơn tiến vào vùng đất sơ khai được?” Mạc hỏi.

“Vùng đất sơ khai của ta nuốt đầu lâu là có thể nhanh chóng mở rộng. Nếu nuốt hết mớ đầu lâu này thì muốn chứa Lê Sơn cũng không thành vấn đề” La Chinh chỉ lên vô số đầu lâu bay đầy trời, nói.

“Vùng đất sơ khai có thể nuốt đầu lâu, nuốt thế nào vậy…” Đông Hoàng vẫn còn thấy khó tin.

“Để ta!” Nữ Oa nói. Nàng chọn tin tưởng La Chinh vô điều kiện.

Trên thực tế, Lê Sơn đã tới bước này, căn bản không còn đường nào để đi nữa. Mặc kệ lời chỉ dẫn của La Chinh có chính xác hay không, bọn họ cũng không còn lựa chọn nào khác.

Chùm năng lượng của Oa Ảnh biến thành cực nhỏ, hệt như tơ nhện. Oa Ảnh như này có thể lướt đi càng xa hơn.

Số lượng đầu lâu đang bao vây chặn đánh Lê Sơn không hề ít, nhưng trong thế giới hỗn độn vẫn còn rất nhiều đầu lâu chưa thức tỉnh.

Năng lượng tích chứa trong Oa Ảnh mảnh như tơ nhện này cũng không ít, chỉ mới nhẹ nhàng thổi qua những đầu lâu đang đứng im bất động kia là chúng đã lập tức tỉnh lại, sau đó dựa vào trực giác nhạy bén mà đặt mục tiêu lên Lê Sơn…

Vốn dĩ số đầu lâu đang đuổi theo Lê Sơn chỉ có khoảng ba trăm nghìn, nhưng sau khi Oa Ảnh của Nữ Oa tung ra như lưới đánh cá thì số đầu lâu đi theo phía sau Lê Sơn đã được tăng lên vô số lần, chắc phải đến hơn triệu đầu lâu.

Đông Hoàng nhìn những đầu lâu đang đuổi theo mình mà kinh sợ không thôi, ông không nhịn được thốt lên: “Nữ Oa, bản lĩnh dụ quái vật của ngươi cũng quá…”

Nữ Oa nhìn La Chinh một chút, La Chinh nói ngay: “Đừng ngừng lại, cứ dùng hết khả năng của mình mà dụ thêm!”

Nữ Oa vung hai tay lên, khoảng cách lan tỏa của Oa Ảnh càng rộng hơn, càng có nhiều đầu lâu bị hấp dẫn tới và bay vùn vụt đuổi theo Lê Sơn.

Lê Sơn cứ thế lướt đi ba bốn canh giờ, số lượng đầu lâu bám theo phía sau đã lên đến mấy chục triệu!

Áp lực trong lòng các Bất Hủ cảnh lẫn Cổ Thần Hỗn Độn đều tăng lên không ngừng…

Nếu Lê Sơn bị đám đầu lâu này đuổi kịp thì sẽ bị nuốt sạch trong nháy mắt!
Bạn cần đăng nhập để bình luận